Những thông tin đầu tiên thú vị về Đôi dép
Trường Phi Bảo 08.10.2008 23:14:50 (permalink)
Những thông tin đầu tiên thú vị về Đôi dép


Trích từ mục: Sổ tay thơ

AT - Sau khi bài thơ Đôi dép được giới thiệu trên Áo Trắng (số 7, ra ngày 15-8-2007), chúng tôi đã nhận được một số thông tin đầu tiên về tác giả và tác phẩm.

Nguồn thông tin đầu tiên là từ bạn đọc Võ Hoàng Phương Thảo romance_songs@yahoo.comĐịa chỉ email này đang được bảo vệ khỏi chương trình thư rác, bạn cần bật Javascript để xem nó ) cho biết tác giả bài này không phải tên Nguyễn Trung Kiên mà là Thuận Hóa. Ông đã viết bài Đôi dép tặng một nữ chiến sĩ biệt động thành Huế tên là Công Tằng Tôn Nữ Ý Nhi. Chị Ý Nhi hi sinh vào mùa xuân năm 1968, lúc mới vừa tròn 21 tuổi. Khi hi sinh, chị chỉ để lại đôi dép.

Bài thơ mà bạn đọc Phương Thảo cung cấp khác bài thơ trên Áo Trắng một số câu chữ, quan trọng nhất là ở các câu 6-7-8 (Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nhau nửa bước. Đi làm cách mạng những nẻo đường xuôi ngược. Từ Bắc vào Nam cát bụi cùng nhau… thay vì Từ lúc ấy sẽ chẳng rời nửa bước. Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược. Lên thảm nhung xuống phố bụi cùng nhau… như trên Áo Trắng), câu 20 (Mà trong lòng… nỗi nhớ Ý Nhi ơi! thay vì Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh) và câu 32 cuối cùng (Như anh và em… thương lắm Ý Nhi ơi! thay vì Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia…).

Bạn Mai Hữu Phước, trưởng gia đình Áo Trắng Đà Nẵng, thông tin là trên trang web http://www.Vnthuquan.net có bài thơ Đôi dép với số lượt đọc đến thời điểm này là hơn 74.000, xếp hàng đầu trong số các bài thơ trên địa chỉ này có lượt người đọc nhiều nhất. Nội dung bài thơ này cũng giống như trong bài của bạn Phương Thảo, cũng với tác giả Thuận Hóa, còn tác giả Nguyễn Trung Kiên thì lại có bốn bài thơ khác.

Trong lúc đó, bạn đọc Hoàng Hải hiện công tác tại Ban tuyên giáo Tỉnh ủy Tây Ninh cho biết Nguyễn Trung Kiên là một trong 500 sinh viên khóa 1997-2001 khoa ngữ văn thuộc ĐH Sư phạm TP.HCM, là bạn học của Hải. Trung Kiên từng là chủ nhiệm CLB Thơ văn của trường trong hai năm liền, cho đến lúc anh nghỉ học ngang không rõ lý do, có thể là vì kinh tế.

Thời gian này, Trung Kiên sáng tác tương đối nhiều, trong đó có hai bài thơ được các bạn sinh viên yêu thích là Đôi dép và Thẻ vàng… Kiên cũng từng tham gia CLB Sáng tác trẻ của Nhà văn hóa Thanh niên một thời gian. Áo Trắng đã tìm cách liên lạc được với tác giả này (hiện đang sống ở quận Tân Phú, TP.HCM) và được anh xác nhận mình chính là tác giả của bài Đôi dép đăng trên Áo Trắng, chỉ khác chút ít.

Những bài thơ được gửi trên các mạng điện tử nhiều khi không rõ xuất xứ. Vào Vnthuquan.net không hề tìm được thông tin nào về tác giả Thuận Hóa (?), và các câu chữ khác đi của bài thơ này trên mạng có phần… hơi thô trong việc bày tỏ tình cảm. Suy luận thêm, nếu tác giả và nhân vật cùng tham gia cách mạng thì bài thơ hay này có lẽ đã được lưu truyền trong phong trào thuở ấy, nhưng hỏi ra thì hầu như không ai biết(?).

Quả là những thông tin đầu tiên khá thú vị. Mời bạn đọc cung cấp thêm thông tin nếu biết và bình luận thêm về câu chuyện văn chương này.

HOÀNG THANH TÂM

Nguồn: vietbao.vn
#1
    Trường Phi Bảo 08.10.2008 23:58:53 (permalink)



    (Nguyễn Trung Kiên - nguồn Áo Trắng)
    Nguyễn Trung Kiên (1973 - 20 )
    Chính quán: Hà Nội, Trú Quán: Hồ Chí Minh


    Trung Kiên cho biết anh viết Đôi dép vào tháng 12-1997 và bài này sau đó đã được giải 2 chương trình "Tiếng thơ sinh viên" 1998 của Nhà văn hóa Thanh niên TP.HCM (giải 1 là bài Không đề của Trần Đình Thọ). Cảm hứng viết Đôi dép bắt nguồn từ cuộc tranh luận "rách việc" với một người bạn, rằng khi người ta mang dép thì chiếc bên nào sẽ mòn trước... Đôi dép được viết khi Kiên chưa có người yêu và đang mơ tưởng về một tình yêu chung thủy.

    Đôi Dép

    Bài thơ đầu anh viết tặng em
    Là bài thơ anh kể về đôi dép
    Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
    Những vật tầm thường cũng biến thành thơ

    Hai chiếc dép gặp nhau tự bao giờ
    Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
    Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
    Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau

    Cùng bước mòn, không kẻ thấp người cao
    Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
    Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
    Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

    Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
    Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
    Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
    Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

    Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
    Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
    Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
    Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

    Đôi dép vô tri khắng khít song hành
    Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
    Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
    Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

    Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời
    Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
    Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
    Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung

    Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
    Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
    Chỉ còn một là không còn gì hết
    Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia

    Bài thơ đôi dép cho tới giờ hiện vẫn có rất nhiều dị bản, nhưng bài thơ trên vẫn là bài thơ thông dụng nhất trên net. Bài thơ Đôi Dép ở trên được đề là của tác giả Nguyễn Trung Kiên. Tuy nhiên, hiện nay vẫn chưa ai biết Nguyễn Trung Kiên là ai (là tác giả hay là người sưu tầm) Nhiều người biết đến bài thơ Đôi dép phần lớn cho rằng bài thơ này là Khuyết Danh. Vì Khuyết Danh cho nên nó có nhiều dị bản. Theo một số người thì bài thơ trên còn có 3 khổ nữa nhưng không phổ biến nên ít người biết. 3 khổ thơ đó như sau:

    "Cuộc đời ta mãi mãi chẳng xa lìa
    Mất một chiếc, chiếc kia vào sọt rác
    Hay cố lê bên những gì phế thải
    Sống âm thầm nơi xó góc tối đen

    Rồi ngày kia buồn chán không ánh đèn
    Chiếc còn lại cũng ra đi vĩnh viễn
    Ngày ra đi không một người đưa tiễn
    Nhưng vui lòng vì gặp lại chiếc kia

    Một nơi xa hai chiếc chẳng chia lìa
    Vì đã thoát khỏi cảnh đời ô trọc
    Không hơn thua ghét ghen hay lừa lọc
    Bước song hành một dạ đến ngàn thu "
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2008 00:00:29 bởi Trường Phi Bảo >
    #2
      Trường Phi Bảo 09.10.2008 00:09:20 (permalink)
      Nhưng tác giả thật sự của bài thơ là ai? Thuận Hoá hay Nguyễn Trung Kiên? có nhiều nguồn thông tin, có nhiều ý kiến khác nhau, thực hư vẫn còn trong mơ hồ.

      Và đã có nhều ý kiến đồng tình cho rằng tác giả chính của bài thơ Đôi dép “nguyên gốc” là Thuận Hoá, viết để giành tặng cho Công Tằng Tôn Nữ Ý Nhi (hi sinh năm 1968, hi sinh vừa tròn 21 tuổi, khi chết chỉ để lại một đôi dép). Bài thơ nguyên gốc cũng na ná như bài thơ ở trên. Nguyên bản như sau:

      Đôi dép

      Vần thơ đầu anh viết tặng cho em
      Là vần thơ anh viết về đôi dép
      Khi anh nhớ ở trong lòng da diết
      Đôi dép tầm thường cũng viết thành thơ

      Hai chiếc dép gặp gỡ tự bao giờ
      Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nhau nửa bước
      Đi làm Cách mạng những nẻo đường xuôi ngược
      Từ bắc vào nam cát bụi cùng nhau

      Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
      Cùng chung chia sẻ sức người đời chà đạp
      Khi vinh nhục không đi cùng người khác
      Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

      Nếu một ngày một chiếc mất đi
      Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
      Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
      Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu.

      Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
      Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
      Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
      Mà trong lòng... nỗi nhớ Ý Nhi ơi!

      Đôi dép vô tư khắng khít bước song hành
      Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
      Chẳng hứa hẹn nhưng không hề phản bội
      Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

      Không thiếu nhau trên những bước đường đời
      Dẫu một chiếc ở mỗi bên phải trái
      Như tôi yêu em bởi những điều ngược lại
      Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung

      Hai chúng mình thầm lặng bước song song
      Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
      Chỉ còn một là không còn gì hết
      Như anh và em... thương lắm Ý Nhi ơi!

      Thuận Hoá

      Và từ bài thơ “Đôi dép” mà nhiều người biết đến ở trên, nhiều tác giả đã đối lại, cũng như lấy cảm hừng từ Bài Đôi dép để phụ hoạ thêm. Trong đó có một bài đối lại như sau:

      Bài đáp lại bài thơ "Đôi Dép"
      (Cù Thị Hương Giang)


      Anh chẳng muốn cùng em làm đôi dép.
      Dẫu song hành nhưng đâu có bên nhaụ
      Kẻ trước người sau suốt quãng đường dài.
      Tuy một hướng mà chẳng hề nhìn mặt.

      Anh nào muốn mỗi khi lên phía trước.
      Lại bắt em tì lên mặt đất thô.
      Anh sao nỡ khi ngẩng mặt nhìn trời
      Lại biết rằng đất đen em đang tựa.

      Anh đâu muốn chia phần bao nặng nhọc.
      Của sức người của vinh nhục bon chen.
      Những thảm nhung kia, những cát bụi đời thường.
      Nào phải thứ bắt em cùng gánh chịu.

      Anh không thể… để phút nào hụt hẫng.
      Rồi có kẻ… dám nâng đỡ bên em.
      Đôi dép kia đâu phải mãi song hành.
      Có bao giờ dép đứt cùng một lúc?

      Anh sao chịu nổi có kẻ nào trông… giống.
      Để nhìn vào em lại bảo… giống anh.
      Rồi một mai phải minh chứng hùng hồn.
      Rằng… cứ thử sẽ biết ngay không phải!!

      Thôi em nhé bài thơ “đôi dép”.
      Chẳng thể là hình dáng của hai ta.
      Tuy nỗi nhớ chẳng kém phần da diết.
      Cũng phải tùy… hoàn cảnh để ví von

      Rồi những bài thơ lấy cảm hứng từ bài “Đôi Dép” như sau:

      Bài thơ đầu anh đọc tặng em
      Anh nói khẽ, bài thơ "Đôi dép"
      Anh muốn em, lặng trong giây lát
      Lắng nghe anh, thổn thức lời yêu

      Anh yêu thơ, nhưng chẳng đọc tặng ai bao giờ
      Đơn giản, em yêu, anh không muốn mình lãng mạn
      Nhưng với em, tưởng chừng như không thể
      Không có gì tả đạt hết tình anh

      Hay là:

      Bài thơ đầu em chép tặng anh
      Là bài thơ viết về đôi dép
      Nhưng tất cả chỉ còn là nước mắt
      Anh xa rồi, em nhớ lắm thay

      Mối tình đầu trôi vụt tầm tay
      Tình đã qua, có bao giờ trở lại?
      Rồi một ngày, tình cờ qua trang mạng
      Em vô tình, gặp lại "đôi dép" xưa

      "Đôi dép" kia chẳng cũ kỹ bao giờ
      Chỉ có tình em là trôi vào kỷ niệm
      Nhưng vẫn thế, trong dòng đời xuôi ngược
      Dép một đôi,...
      Em và anh, hai ngả con đường.

      #3
        Trường Phi Bảo 09.10.2008 00:16:33 (permalink)
        Đã gặp tác giả của bài thơ Đôi Dép



        Sau khi bài thơ Đôi dép được giới thiệu trên Áo Trắng số 7, rồi bài Những thông tin đầu tiên thú vị về bài Đôi dép trên Áo Trắng số 8, cuối cùng vào đầu tháng 9-2007 chúng tôi đã gặp được tác giả Nguyễn Trung Kiên tại Áo Trắng.

        34 tuổi, có dáng người rắn chắc của một... công nhân cơ khí (+), Nguyễn Trung Kiên bắt đầu câu chuyện khá rụt rè, cho biết vài năm nay vì công việc mưu sinh mà anh hầu như đã ngưng việc sáng tác.

        Đúng như thông tin của bạn đọc Hoàng Hải (Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Tây Ninh), Kiên từng là sinh viên khóa 1997-2001 khoa ngữ văn thuộc ĐH Sư phạm TP.HCM, nhưng vì hoàn cảnh khó khăn nên chỉ theo học được một năm rồi phải bỏ ngang để đi làm thợ. Với tờ Thế Giới Mới số 266 (15-12-1997) có bài Đôi dép in trang 91 trên tay và một số bản thảo thơ khác có giọng điệu rất giống Đôi dép, Kiên hoàn toàn thuyết phục được Áo Trắng rằng mình chính là tác giả của bài thơ đang được nhiều người truy cập nhất của trang web http://www.Vnthuquan.net.

        Trung Kiên cho biết anh viết Đôi dép vào tháng 12-1997 và bài này sau đó đã được giải 2 chương trình "Tiếng thơ sinh viên" 1998 của Nhà văn hóa Thanh niên TP.HCM (giải 1 là bài Không đề của Trần Đình Thọ). Cảm hứng viết Đôi dép bắt nguồn từ cuộc tranh luận "rách việc" với một người bạn, rằng khi người ta mang dép thì chiếc bên nào sẽ mòn trước... Đôi dép được viết khi Kiên chưa có người yêu và đang mơ tưởng về một tình yêu chung thủy.

        Sau đó khi lập gia đình - với một cô giáo Trường cao đẳng Sư phạm mầm non - anh đã tặng bài thơ này như một món quà cưới! Lẽ dĩ nhiên vợ Kiên rất thích thơ của chồng, và là người rất tích cực phổ biến thơ anh trong bạn bè. Không hiểu sao mà từ ấy đến nay, bài Đôi dép bỗng hóa thành thơ của Thuận Hóa (?!) với những câu chữ được sửa đổi về một nhân vật cụ thể rất thô vụng.

        Mọi việc như vậy đã rõ. Với lời tâm sự sau cùng của Kiên: "Áo Trắng làm tôi rất xúc động và đã hâm nóng thi hứng của tôi. Tôi hi vọng sẽ làm thơ trở lại...", Áo Trắng xin chúc anh sẽ có tác phẩm mới trong những ngày tới.

        (+) Kiên đang làm việc tại cơ sở cơ khí của gia đình (218/23 Phú Thọ Hòa, Q.Tân Phú, TP.HCM).

        Sau đây là hai bài thơ Nguyễn Trung Kiên gửi tặng bạn đọc Áo Trắng:

        Hồi ức

        (Kính tặng cha mẹ)

        Không thể nào con quên được ngày xưa
        Cha ngồi quạt để mẹ ru con ngủ
        Cánh võng chao đổ mùa hè ra cửa
        Tiếng đàn ve đệm nhạc khúc ầu... ơ...

        Con giữ gìn vị ngọt tuổi ấu thơ
        Như viên kẹo ngậm cả đời không hết
        Có ai dạy đâu mà con biết
        Sẽ chẳng còn gì khi cha mẹ xa nhau

        Rồi một ngày, con không hiểu vì đâu
        Nước mắt chảy lặng thầm về hai phía
        Long Quân, Âu Cơ lên rừng, xuống bể
        Để đàn con ngơ ngác giữa mẹ cha!

        Con muốn ngã vào hai cánh tay cha
        Con muốn uống cả đôi dòng sữa mẹ
        Tình cảm ấy chẳng thể nào chia sẻ
        Như cánh võng đưa không chỉ một đầu dây.

        Con lớn lên, thiếu thốn một vòng tay
        Như dòng sông cả hai bờ đều lở
        Mặt nước rộng, đời mênh mông nỗi sợ
        Một cánh bèo níu kéo tuổi thơ xa.

        Con lớn lên ai cũng bảo giống cha
        Người yêu con thì lại hiền như mẹ
        Con chỉ sợ có một ngày như thế
        Phải lau giùm nước mắt trẻ chia hai...

        Con đã đi qua những tháng năm dài
        Chân không thể bước ra ngoài nỗi nhớ
        Tuổi ấu thơ vẫn từng ngày nhắc nhở
        Có một thời...
        Cha mẹ đã...
        Yêu nhau...

        28/4/1996

        Con nhân sư

        Giữa sa mạc hoang sơ
        Con nhân sư
        Ôm nỗi khát khao bỏ xác thân dã thú
        Một ngày kia
        Đứng dậy, làm người.
        Thời gian nặng nề trôi
        Con nhân sư gục chết
        Mang nỗi hận vào luân hồi chuyển kiếp.
        Ngàn năm thân dã thú chẳng thành người.
        … Thế mà con người
        Chỉ cần một giây thôi
        Đủ để thành… dã thú!
        (9-1997)

        nguồn: Việt Báo
        #4
          Trường Phi Bảo 09.10.2008 00:18:56 (permalink)
          Đây là bài viết của bạn vnman78 đã gởi tới VNTQ, tôi xin được trích dẫn vào đây:

          Thưa các bạn,

          Tôi thực sự bức xúc khi thấy tác giả bài thơ Đôi Dép là Trung Kiên chứ không phải là Thuận Hóa (bút danh).

          Theo tôi được biết, bài thơ Đôi Dép ra đời vào những năm chiến tranh ở Miền Trung Việt Nam. Tác giả bài thơ này đã viết tặng một cô gái tên Ý Nhi. Cô gái này đã hy sinh trong chiến đâu và chỉ để lại một đôi dép khi tròn 21 tuổi. Tác giả thật sự của bài thơ này hiện vẫn còn sống ở Quận 2, Tp.HCM.

          Lời thơ đã bị thay đổi đôi chút tuy vẫn giữ được nguyên ý. Tôi chắc rằng mình không sai và tôi nghĩ, Trung Kiên không phải là tác giả thực sự của bài thơ nổi tiếng này!!! Tôi rất mong admin xem xét và xác minh lại để độc giả không bị nhầm lẫn!

          Trân trọng!

          nguồn:http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=168953

          Đây là toàn bộ những bài lượm lặt, sưu tầm từ chế độ tìm kiếm bài viết của Google...Nếui ai biết thêm thông tin gì, xin chia sẻ vào đây. Thân ái!
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2008 00:20:48 bởi Trường Phi Bảo >
          #5
            clietc 24.03.2010 17:10:05 (permalink)
            Đôi khi không để tên,
            Làm phiền các văn sĩ.
            Hay tác giả có ý...
            Vì mình cũng nhà thơ.
                                 NCL.

                   ...Cũng muốn phụ vào đây tìm kiếm, nhưng chỉ thấy Biti's. Tài mọn kém cõi, thôi...thối lui.
            #6
              Lythong2010 05.04.2010 17:37:27 (permalink)
              XA EM
                             Lythong2010
               
              Ngày em đi ghế đá cũng buồn
              Đứng im lặng trong công viên đầy gió
              Nắng vẫn vàng, hoa vẫn đua nhau nỡ
              Vắng em rồi hoa nắng cũng nhạt phai
               
              Anh biết se buồn khi phải sống xa em
              Trong tình yêu anh đâu nào có lỗi
              Em hờn ghen - em hay giận dỗi
              Có bao giờ em hiểu hết lòng anh
               
              Anh cầu mong, nơi đó không anh
              Có một người yêu em chân thật
              Được yêu thương - được chìm trong hạnh phúc
              Được yêu nhiều - như anh đã từng yêu.........
               
              #7
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9