"ĐẶC SẢN" GIỌNG NÓI HUẾ
Yến Trang Châu 09.10.2008 18:22:13 (permalink)
'Đặc sản' giọng nói Huế

Ảnh: phamngoc.files.wordpress.com.
Nguồn: http://vnexpress.net/GL/Doi-song/Blog/2008/10/3BA07189/

 Đi trên đường, gặp cô bạn mặc áo dài xinh xắn, hỏi đường đến trường Quốc Học, rất dễ nghe được câu trả lời mang ý quan tâm đại loại như: “Anh cần đi mô?”, “Răng anh không đi xe mà đi bộ rứa?”.
Đã bao giờ bạn đến Huế chưa? Ấn tượng của bạn về vùng đất cố đô này như thế nào? Đã có nhiều người khi đến Huế phải thốt lên rằng Huế thật đẹp với những con đường xanh ngắt, những ngôi nhà cổ kính, những di tích lịch sử lâu đời, những món ăn rất cay - rất Huế… Và một thứ “đặc sản” để lại ấn tượng trong lòng mỗi du khách chính là chất giọng trọ trẹ của miền Trung, là những “chi, mô, răng, rứa” khiến ai đi xa cũng nhớ mãi.
“Hiểu được chết liền”...
Khúc ruột miền Trung - vùng đất sóng biển vỗ bờ đá núi, với điệp trùng núi non ghềnh thác. Không bị trói buộc lề thói một cách quá chặt chẽ như quê cha cội nguồn Bắc kỳ, cũng không quá thoáng đạt như xứ sở sông nước phù sa Nam kỳ, chất trầm lắng, tính chịu thương, chịu khó dường như ăn sâu vào giọng nói. Nếu bạn không quen, chắc chắn sẽ rất khó khăn khi tiếp xúc với một người Huế. Đi trên đường, gặp cô bạn mặc áo dài xinh xắn, hỏi đường đến trường Quốc Học, rất dễ nghe được câu trả lời mang ý quan tâm đại loại như: “Anh cần đi mô?”, “Răng anh không đi xe mà đi bộ rứa?”. Đến khi cô bạn nhiệt tình lấy bản đồ ra chỉ vẻ bằng một tràng giọng Huế thì đúng là bó tay toàn tập.
Khó nghe nhưng rất đặc trưng
F.d.Saussure từng nói: “Dòng sông ngôn ngữ vẫn chảy không ngừng, còn như nó chảy lờ đờ hay cuồn cuộn thì đó là việc thứ yếu”. Sự biến đổi dẫn đến sự khác biệt trong giọng nói của mỗi vùng. Người Việt Nam dù sinh sống ở Lạng Sơn, Minh Hải hay ở những hải đảo xa xôi vẫn có thể giao tiếp với nhau bình thường. Tuy nhiên nếu để ý, chúng ta sẽ dễ dàng nhận ra sự khác biệt trong tiếng nói mỗi vùng miền, thậm chí mỗi địa phương.
Quả thật giọng Huế thật đăc trưng mà không có nơi nào có được. Nếu bạn nói giọng Bắc, mọi người chỉ biết bạn ở miền Bắc mà khó xác định chính xác ở đâu. Hay giọng Nam cũng thế. Nhưng khi giọng Huế thốt lên thì chắc chắn mọi người sẽ “à” ngay ra rằng bạn chính là người Huế. Điểm thú vị chính là ở đó.
Một cô bạn tôi sau chuyến bay nhảy ở Huế về đã phán một câu xanh rờn “Giọng Huế như một…trái sầu riêng, ở ngoài sần sùi nhưng bên trong thật thơm và ngọt. Tuy không phải ai cũng ăn được sầu riêng hay nghe được giọng Huế, nhưng khi nghe được rùi chắc chắn sẽ kết toàn tập”.
Nghe có vẻ tâm hồn ăn uống phết nhưng cũng có lý đấy chứ. Tới Huế, đi thuyền trên sông Hương, nghe chính cô gái Huế ngân nga những khúc ca mượt mà sâu lắng “Sông Hương tấp nập, tìm răng được chừ. Em trao nón đợi và em hẹn hò” sẽ khiến không ít trái tim đập lỡ nhịp và yêu thương hơn một vùng đất bình yên của đất nước này.
Giọng Huế vang xa
Nếu giọng Bắc là giọng nói chuẩn, tiếng Nam là “trung độ” của Bắc bộ và Trung bộ thì người Huế hiền lành, hiếu khách và không thích ồn ào thế nên giọng nói nghe cũng thật nhỏ nhẹ, mượt mà. Với giọng nói của mình, người Huế đi đến đâu cũng thật tự hào rằng “Tôi là người Huế” với bạn bè khắp nơi.
Ai đã từng nghe cô Tôn Nữ Thị Ninh trò chuyện, phát biểu, đàm phán …chắc chắn sẽ rất ấn tượng về con người và giọng nói ấy. Đi không biết bao nhiêu quốc gia, đến không biết bao nhiêu vùng đất mà cô vẫn giữ được giọng nói rất đặc trưng ấy, để tiếng Huế lại được sang sảng vang lên ở nhiều vùng trời, đại diện cho cả dân tộc trước cộng đồng quốc tế.
Khó nghe nhưng không phải là không thể nghe
Khi nghe giọng Huế, có thể nhiều bạn trẻ há miệng ngạc nhiên, nhại giọng rồi cười một cách sảng khoái. Tại sao bạn không nở một nụ cười, không mở rộng trái tim mình ra để tiếp nhận một sự khác biệt, đón nhận những tình cảm mà người Huế giành cho bạn? Lắng nghe và thấu hiểu được tiếng nói, tình cảm của bạn bè Huế, bạn sẽ cảm nhận được những nét đẹp rất riêng trong tâm hồn con người nơi đây, để tâm hồn Huế có thể đi sâu vào tâm hồn bạn, nhẹ nhàng mà tươi đẹp.
Trịnh Thị Hồng Nga
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2008 18:24:33 bởi Tiểu thư nhàn rỗi >
#1
    lang thang 10.10.2008 23:12:01 (permalink)
    LT nói giọng Huế nè
    Ở Huế cũng tùy vùng mà giọng nặng nhẹ khác nhau, có người nói dễ nghe chứ có người nói cứ tưởng tiếng...tây. Hồi nhỏ về Huế, mấy đứa nhỏ chọc LT nói giọng lai, không giống Huế...tại vì LT không sinh ở đó, nói được là hay rồi.
    KHí hậu ở Huế tuy khó chịu hơn miền nam, nhưng cuộc sống và con người ở đó rất dễ chịu. Có những nét rất riêng...biết nói sao nhỉ, có chút gì rất Huế...
    #2
      vũkimThanh 11.10.2008 05:35:52 (permalink)
       
      Mình chưa có dịp may mắn vào miền trung thăm cố đô Huế và cầu Tràng Tiền , nhưng cũng có quen biết một số người bạn Huế nên cũng được nghe giọng nói “Ðặc sản” Huế luôn . Phải công nhận giọng nói  Huế là chất giọng của thơ ca đầm ấm , ngọt ngào , đôi khi có một vài từ ngữ khó hiểu nhưng cũng  rất êm ái và hấp dẫn lắm , xin ủng hộ topic của các bạn bài thơ về Huế này .
       

       
       
      Con đò Hương Giang - Đào Hoa Nữ
       
       
      TÌM NGUỒN HUẾ XƯA

      Tác giả : Vũ kim Thanh
      Diễn ngâm :Lài Tâm





      TÌM NGUỒN HUẾ XƯA

      Hò…ơ…
      (Chứ) Nón bài thơ che mưa che nắng
      (Chứ) Che tâm hồn xa vắng người thương
      (Chứ) Chân trời góc biển tuyết sương
      (Chứ) Nhớ về núi Ngự…sông Hương hờ.. ơ…đợi chờ…

      Luân đôn tuyết nhạt sương mờ
      Trước thềm năm mới ngẩn ngơ lạnh lùng
      Từng cơn gió cuốn mịt mùng
      Cây khô góp lá người chung niềm sầu
      Cạn ly một chút rượu mầu
      Hoà ca một khúc bể dâu tình đời
      Câu thơ ai khắc ngang trời
      Biển tung sóng vỗ mù khơi thuyền tình
      Khoan hò giọng Huế lung linh
      Ai đi mô rứa thương mình nhớ ta
      Giữa lòng đất mẹ bao la
      Huế xưa xưa ấy thật xa thật gần
      Dòng Hương gột sạch phong trần
      Hồi chuông Linh Mụ còn ngân vọng đều
      Tràng Tiền mới nhịp xanh rêu
      Con đò Vĩ Dạ còn khêu lửa tình
      Ngày nào khói đạn chiến chinh
      Ngậm ngùi núi Ngự điêu linh Hoàng thành
      Ðông Ba sương đọng mái tranh
      Nón thơ Ðồng Khánh mong manh thẫn thờ
      Hoa phai bướm lạc bơ vơ
      Tình ơi cái thuả ban sơ mặn mà
      Cánh buồm viễn xứ trôi xa
      Âm thầm bóng nước trăng tà gọi nhau
      Áo em tím giữa mùa Ngâu
      Thả hồn xuôi mái chìm sâu giọt buồn
      Ðêm nay băng giá buông buông
      Nỗi lòng tri kỷ tìm nguồn Huế xưa
      Thương người đi giữa … gió mưa.

      Vũ kim Thanh

       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2008 05:55:32 bởi vũkimThanh >
      #3
        vertumnus 11.10.2008 12:43:18 (permalink)
        Mình thấy giọng Huế dễ thương đó chứ , nhớ ngày xưa đi học có học chung với người bạn Huế , cô ấy nói giọng rặc giọng Huế nhiều lúc mình nghe không hiểu gì hết nhưng cũng phải uhm uhm , vì ngại hỏi đi hỏi lại . Nhiều lúc mình cũng làm người phiên dịch giùm cho cô ấy nữa . Có một anh chàng hỏi đường đi , cô ấy trả lời sao mà anh chàng hỏi mình rằng Chị ấy nói gì vậy hả bạn .
        #4
          thuonghue 12.10.2008 02:27:32 (permalink)
          Mưa Huế
          Thơ: Hồ Đắc Thiếu Anh
          Võ Ngọc Lan



          Khi mô anh về thăm Huế xưa
          Nhớ gói dùm em một chút mưa
          Gói thêm mớ lạnh từ chân tóc
          Buốt thấu buồng tim vẫn chưa bưa.

          Ngoài nớ chừ đang giữa mùa mưa
          Em về áo mỏng có ai đưa
          Qua sông nước ngập ngăn bờ đá
          Gót nhỏ chắc em lạnh suốt mùa.

          Thuở ấy em còn rất ngây thơ
          Có anh che áo lúc trời mưa
          Qua sông thuyền nhỏ anh ôm lái
          Ấm áp tình em tuổi dại khờ.

          Rồi một chiều thu em xa quê
          Ðể ai ngóng đợi bước chân về
          Mưa giăng đỉnh Ngự se lòng nhớ
          Gió buốt dòng Hương lạnh tái tê.

          Từ ấy mưa về không có em
          Buồn hiu quán nhỏ phố lên đèn
          Mưa thơ rét mướt lòng ly khách
          Nỗi nhớ bồng bềnh lay bóng đêm.

          Hẹn Huế mùa sau trở lại thăm
          Thăm từng cái lạnh dấu trong chăn
          Nghe mưa rả rích trong đêm vắng
          Ðể nhớ vô cùng những tháng năm.


          -------------------------------------


          Nghe lại bài Mưa Huế mà nhớ Huế quá. Lâu rồi không được về nhà. Không được lang thang thơ thẩn thả bộ dọc bờ sông Hương ngắm chiều tà tím dịu, không được cùng nhóm bạn hay học trò nhấm nháp xuýt xoa vị cay nồng, đậm đà của những món ăn dân dã quê hương, không được khùng khùng điên điên mơ màng trong mưa ướt át để lắng nghe tiếng hát của trời, tiếng thầm thì của mưa, tiếng nỉ non của thiên nhiên trầm lắng. Và một chút lắng đọng của trầm tư, xao xuyến, lưu luyến không thôi.

          Đi xa mới biết ba me là quê hương. Mình xa nhà đã lâu, đi nhiều nơi nhiều chốn, học hỏi những văn minh của các nước, tiếp xúc toàn dân Tây dân Mỹ, gặp gỡ toàn người Bắc người Nam, vậy mà khi gọi điện cho người thân, bạn bè, thầy cô ai cũng thắc mắc răng mà vẫn không lai giọng ở nơi khác, vẫn giữ giọng Huế trọ trẹ "cơm sốt canh sốt" mà còn có phần ngọt nhẹ hơn nữa. Mình nghe mà sướng rơn. Kể cũng hay, mình có nhiều bạn bè, học trò ở khắp nơi, có nhiều người nói rằng nhiều người nói giọng Huế sao mà khó nghe quá, nhưng cô thì lại dễ nghe và nghe lại nhẹ nữa. Mình có thể bắt chước giọng miền Nam hay miền Bắc dễ dàng nhưng người Bắc hay Nam thì lại khó khăn lắm mới nói tạm được âm Huế. Đặc sản đặc biệt ni của Huế thì đúng là chẳng nơi mô có được. Nhưng mà, gần rồi, sắp rồi, mình sắp về lại quê xưa, sắp được gặp lại ba me, gặp lại bạn bè, lại được thong dong trên phố, lại được nhấm nháp thưởng thức những món khoái khẩu mà mình thích, tha hồ mà lí lắc. Khà khà....Bọn bạn sẽ lại kéo đến tìm mình và cù rủ đi chu du bát phố, lại sắp sửa được réo rắt rồi. Mong đến ngày đó quá.
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2008 14:29:36 bởi thuonghue >
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9