Mẹ - con Muối kia đổ ruột con gà
Mẹ mình chẳng xót bằng ta xót mình.
Mẹ em tham thúng xôi rền
Tham con lợn béo tham tiền cảnh hưng
Em đã bảo mẹ rằng đừng
Mẹ hấm mẹ hứ mẹ bưng ngay vào
Bây giờ chồng thấp vợ cao
Như đôi đữa lệch so sao cho tày.
Cái bống là cái bống bang,
Con đi lấy sàng cho mẹ đổ khoai.
Con ăn một, mẹ ăn hai,
Con đi bốc muối thời khoai chẳng còn.
Con ngồi con khóc nỉ non,
Mẹ đi lấy vọt con bon đầu hè.
Có đánh thì đánh vọt tre,
Chớ đánh vọt nứa mà què chân con.
Bốn con ngồi bốn chân giường,
Mẹ ơi, mẹ hỡi mẹ thương con nào?
- Mẹ thương con bé mẹ thay,
Thương thì thương vậy, chẳng tầy trưởng nam.
Trưởng nam nào có gì đâu,
Một trăm cái giỗ đổ đầu trưởng nam.
Con gái là con người ta,
Con dâu mới thật mẹ cha mua về.
Thân em mười sáu tuổi đầu,
Cha mẹ ép gả làm dâu nhà người.
Nói ra sợ chị em cười,
Năm ba chuyện thảm, chín mười chuyện cay.
Tôi về đã mấy năm nay,
Buồn riêng thì có, vui rày thì không.
Ngày thời vất vả ngoài đồng,
Tối về thời lại nằm không một mình!
Có đêm thức suốt năm canh,
Rau heo, cháo chó loanh quanh đủ trò ...
Đường đi những lách cùng lau,
Cha mẹ tham tiền ép gả duyên con
Duyên sao cắc cớ hỡi duyên!
Cầm gương, gương tối, cầm vàng, vàng phai.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2006 07:23:18 bởi bochet >