Hôm nay nó lại nghe rock, thứ âm nhạc mà trước đây nó chưa hề nghĩ sẽ có lúc nó muốn nghe đến như vậy. Nó nhớ từng đọc ở đâu đó khái niệm về rock như thế này: "Rock là loại nhạc kích động, làm máu người ta sôi lên, làm cả đám đông như phát rồ vì tiết tấu và âm lượng dữ dội của rock kích hoạt những bản năng sinh vật sâu thẳm trong con người . Rock không soi sáng mà chỉ ám thị. Rock không xoa dịu tâm hồn mà chỉ giải toả ức chế. Bằng những kênh năng lượng được truyền dẫn xuyên qua các tâm thức cá nhân, rock gộp đám đông thành một khối đồng nhất. Rock loại trừ hoài niệm cũng như ước vọng, làm nhạt nhoà cả quá khứ lẫn tương lai để chỉ còn một điểm đông đặc: hiện tại. Đó là một thứ hiện tại cháy bỏng và mang ảo ảnh siêu thoát. Ở góc độ nào đó, rock giống như một loại ma tuý – “những liều cocaine tiêm đằng tai...” Ừ thì lúc đó, nó không nghĩ ngợi chi cho lắm, chỉ thấy hơi buồn cười, và hơi tò mò, một chút thú vị chăng? cũng có thể lắm.. nhưng rock lúc đó với nó chưa là gì cả.
Nó quen biết một người trên mạng, người mà sau này nó nhận làm anh hai kết nghĩa. Thật lòng mà nói, trước giờ người anh này của nó luôn có cách ăn nói theo kiểu "phớt đời", nhiều lúc nó còn thấy anh có vẻ bi quan, ít khi nó thấy anh yêu đời theo cách người ta vẫn luôn cố gắng sống cho được như thế. Nhưng có điều, anh hai nó yêu rock đến lạ lùng, chỉ những khi nói về rock anh hai nó mới hào hứng, sôi nổi, và nó cảm giác anh hai nó những lúc này mới thật sự đang sống.. sống đẹp...!
Anh hai nó giới thiệu nó 18 & Life - Skid Row, Alone - Heart, It's my life - Bon Jovi... và đủ thứ bài mà nó không thể nào nhớ hết. Nó không quan tâm lắm đến rock cho đến một ngày... nó cảm thấy mệt mỏi và có cảm giác mình gục ngã, không thể đứng lên được. Nó nghe rock, nghe hết bài này đến bài khác, nó thậm chí mở volume maximum để mà nghe. Nó vừa nghe, vừa đọc lời bài hát.. và nó có cảm giác như mình được giải thóat, một phần con người nó như bay ra khỏi thân xác nó và cứ bay lên, bay lên cao mãi. Nó đòi hỏi ở âm nhạc rất nhiều, ca từ phải thế này, âm điệu phải thế nọ, và cả bài hát phải có ý nghĩa... thế nhưng nó vẫn tìm thấy ở rock - thứ âm nhạc nó từng cho là "nhảm" - một phong cách khác hơn thế nhiều, nhất là bài It's my life, lời bài hát này để lại ấn tượng rất sâu trong lòng nó....
Bài rock đầu tiên nó nghe là You can win, If you want của hai thành viên nhóm Modern Talking. Nói chung thì rock không hẳn là lúc nào cũng ồn ào huyên náo, không có mục đích chuyển tải ý nghĩa cuộc sống mà... thế là nó bắt đầu nghe rock mỗi khi nó cảm thấy mệt mỏi, mất niềm tin... còn bây giờ nó nghe rock, à... nó đang nghe rock.. đơn giản vì nó muốn nghe nhịp điệu của rock..... ít ra nhip điệu của rock vẫn còn nhanh hơn nhịp điệu cuộc sống ngòai kia. Nó vẫn không biết gì...
Rồi một ngày, nó nhận được tin nhắn của anh hai trên điện thọai, nó ngơ ngác đọc dòng tin "em không chút hối hận gì sao? hôm trước không liên lạc được với em, ngày hôm qua cũng vậy, em không biết anh lo hả?" mà cảm thấy ngạc nhiên.. Từ hôm đó trở đi, nó bắt đầu tìm hiểu được nhiều thông tin về anh hai nó. Anh nó thì cứ giấu, nhưng rồi nó cũng biết được một ít, anh nó bị bệnh. Mà bệnh gì nhỉ? Nó cảm thấy bực mình, thời đại gì rồi mà có bệnh không biết chữa ngay đi, sao hời hợt với bản thân thế cơ chứ! Biết anh hai nhiều lúc không ăn được, ăn vào lại nôn ra, đôi khi còn nôn ra máu.. thật tình nó phát quạu. Mỗi lần anh nó gọi điện, hay nó gọi điện cho anh hai, nó lại mắng một chập cho bỏ tức. Nó nhận được một câu trả lời của anh hai, anh hai đã nhắn nó: "em quá nghiêm túc, quá thẳng thắn, em không biết cảm giác của một người đang tuyệt vọng như thế nào". Ừ... nó bây giờ đã hiểu điều mà bấy lâu nay nó luôn thắc mắc.. nó đã hiểu tại sao anh hai nó luôn có cái vẻ "phớt đời" như thế, "bi quan" như thế.... Nó tự hỏi biết nhiều quá liệu có tốt không, và nếu nó là anh hai nó, biết mình không sống được bao lâu, thì nó sẽ tiếp tục sống tốt như anh hai được không.
Nó cũng từng nghĩ có bệnh nào mà không thể chữa.. nó ghét anh hai nó nhiều lắm... nhưng câu anh hai nó từng nói: "em có biết cảm giác của người có tất cả, rồi mất tất cả nó thế nào không?" khiến nó đau lòng. Nó hiểu rõ điều đó tàn nhẫn đến thế nào, anh hai nó có biết không? Nó cũng biết anh hai nó 7 tuổi đã ra ngòai làm ăn rồi, cuộc sống đâu phải dễ, cả một quá khứ của anh hai nó trôi qua thế nào... nó hình dung ra được, nó không quan trọng lắm cái gọi là quá khứ của anh hai nó, mặc dù nó luôn biết quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại ra sao.. Nó biết anh hai là anh hai nó, điều này đủ để nó hài lòng rồi.
This ain't a song for the broken-hearted
A silent prayer for the faith-departed
I ain't gonna be just a face in the crowd
You're gonna hear my voice
When I shout it out loud
Chorus:
It's my life
It's now or never
I ain't gonna live forever
I just want to live while I'm alive
(It's my life)
My heart is like an open highway
Like Frankie said
I did it my way
I just wanna live while I'm alive
It's my life
This is for the ones who stood their ground
For Tommy and Gina who never backed down
Tomorrow's getting harder make no mistake
Luck ain't even lucky
Got to make your own breaks
Chorus:
It's my life
And it's now or never
I ain't gonna live forever
I just want to live while I'm alive
(It's my life)
My heart is like an open highway
Like Frankie said
I did it my way
I just want to live while I'm alive
'Cause it's my life
Better stand tall when they're calling you out
Don't bend, don't break, baby, don't back down
Chorus:
It's my life
And it's now or never
'Cause I ain't gonna live forever
I just want to live while I'm alive
(It's my life)
My heart is like an open highway
Like Frankie said
I did it my way
I just want to live while I'm alive
Chorus:
It's my life
And it's now or never
'Cause I ain't gonna live forever
I just want to live while I'm alive
(It's my life)
My heart is like an open highway
Like Frankie said
I did it my way
I just want to live while I'm alive
'Cause it's my life!
It's my life... Vậy thì sao chứ... "yêu cuộc sống và vẫn muốn được sống.. ngay cả khi tôi đang sống'' sao? đó là cuộc sống của anh hai à? Nó muốn nói là... vậy cũng tốt lắm, rất tốt. Tư tưởng tốt sẽ tạo nên con người tốt và bản lĩnh. Nó chỉ cần anh hai nó biết nó và mọi người cần anh hai nó cố lên, thế thôi. Nó không thương hại anh, sau này cũng vậy. Nó quan tâm anh hai nhiều lắm.
Anh hai nó cũng không phải lo lắng, nó sẽ không làm gì để người khác phải lo lắng, nó là vậy mà, anh hai có hiểu nó không. It's my life... too.
Vị đắng đôi khi không phải từ trái tim.. mà từ.... một nốt nhạc trầm lắng..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2005 23:24:42 bởi hellomy9 >