Biển Khóc
Biển Khóc ------st------
Sóng dềnh lên đưa thuyền ra xa mãi
Cánh buồm nâu, cánh buồm nâu dầu dãi
Đậu giăng giăng trên nét gạch chân trời
Biết nói gì với hạt cát trên môi?
Cũng thấm đẫm vị mặn mòi của biển
Mỗi con sóng quàng lên em sắc biếc
Hiền hòa như tay mẹ bao dung
Biển trước em thăm thẳm đến không cùng
Em trước biển nhỏ nhoi và cô độc
Biển ồn ào em lặng im và khóc
Sóng vào bờ đưa nước mắt ra khơi
Những niềm đau chưa nói được thành lời
Em tự thú trước mặt trời và biển
Trước trùng trùng cát trắng với đồi thông
Đàn chim trời bay khuất giữa hư không
Và chiều đến cách buồm nâu về bến
Chỉ có anh là không bao giờ đến
Để cùng em quỳ trước biển hoàng hôn.
TÂM CẢM
( Lê Trúc Anh)
Em không đến lúc anh đang quá vui
Bởi giây phút ấy anh là người hào phóng
Anh có thể cho em niềm hạnh phúc
Để rồi làm đau nhói trái tim em Lúc anh buồn em chũng chẳng đến đâu
Bởi em biết anh chỉ nhìn em im lặng
Và có thể khi con tim hoang vắng
Anh sẽ gục ngã vì em Lúc cô đơn anh hãy tự đứng lên
Em chẳng đến khi anh đang thất vọng
Để bước chân em không lạc vào ảo mộng
Giữa một trời hạnh phúc là anh Cái hạnh phúc em biết rất mong manh
Có thể có rồi mất trong phút chốc
Anh và em vẫn là hai khoảng trời xa lắc
Thì đến làm gì,em sẽ để anh yên Nhưng có một ngày em sẽ đến anh ơi
Ngày chẳng có nắng mưa dù dòng đời thay đổi
Em hoá mình vào câu thơ tầm gửi
Trắng tay rồi em sẽ đến cùng anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2008 17:11:06 bởi likelife >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: