Giấc mơ
Thu Giao 22.12.2008 17:48:09 (permalink)
 
Giấc mơ.
 
Tấm thân nhỏ nhắn của nàng dịu dàng trườn vào trong vòng tay tôi . Ðôi vai nhỏ, so so, rung rung và cả khuôn mặt mát lạnh trong đêm với chiếc cằm nhọn đang ghì nhẹ lên vai tôi . Mùi hương nồng từ tóc nàng phả ấm, quấn quít, mái tóc dài vắt nặng chĩu cả bên vai tôi .
Tôi vẫn còn nhớ và tôi cố cúi xuống để biết chắc những lọn tóc dưới cùng của nàng, ở dưới bắp chân trần của nàng, mềm mại và trôi lọt qua những ngón tay mình .
Tôi vẫn đang cúi xuống, vùi mặt mình vào chiếc gáy thon thon của nàng . Mùi hương nồng ấm tràn sâu vào lồng ngực . Trong ánh chiều tím ngắt, Mấy chiếc lá ngọc lan trên sân bị gió xô đi . Mùi hương ngọc lan bồng bềnh.
Anh trai nàng đứng đó từ bao giờ mà tôi không biết .
" Anh Quý "
" Hứ, hai đứa bấy lâu nay ra sao rồi ?"
" Thì . . . chúng em vẫn thế"
Tôi cười cười và dắt tay nàng kéo nhẹ . Nàng ngoan ngoãn đi theo, vẫn chẳng nói câu gì . Tôi không dám liếc lại, vì còn phải vì còn phải nhìn thẳng vào anh nàng, nhưng vẫn hình dung ra cái vẻ vừa đi vừa cúi đầu của nàng, ánh mắt trẻ con của nàng nhìn xuống lối chân đi . Khoé môi thơm mát của nàng chắc phải tươi rói .
Anh đi trước chúng tôi theo sau . Tại sao lại như là đi chơi rong vậy .
Ði qua một quầy hàng, tôi kéo nàng nhìn vào tấm kính . Cả hai đứa bật cười vì mái tóc nàng óng ả dài mềm mại đến tận khoeo, còn mái tóc tôi bù xù trông gớm ghiếc vì lâu lắm rồi chúng đâu có đươc cắt .
Tôi thọc tay vào túi . Trong túi có ba thứ, một cái nhẫn vàng, một đoạn dây chuyền đứt và vài mẩu vàng vụn rụng ra từ đâu đó . Lên đến đầu cầu, anh nàng bỏ đi trước một đoạn khá xa . Gió thổi lộng . Nàng nép vào bên tôi, còn tôi nhìn quanh . Chỉ thấy vài đám người trông tồi tàn, ngồi loanh quanh gần mé sông . Tôi chắc đám cửu vạn hay những người lang thang chờ việc gì đó . Tôi moc túi ra, nhìn kỹ cái nhẫn và mấy thứ kia . Rõ ràng tôi có biết mấy cái đó, mà tại sao lại như chưa nhìn kỹ chúng bao giờ . Chiếc nhẫn vàng loang lổ, không đẹp, không "xịn", nhưng lại cũ kỹ một cách thật gần gũi . Tôi chợt nhớ nàng cũng có một chiếc nhẫn, nó cũng xấu xí và cón có một viên đá màu xám sứt sẹo, vỡ một miếng là đằng khác, thế mà nàng cứ đeo mãi . Tôi liếc nhìn những ngón tay dài ngoằng của nàng đang nằm trong tay tôi . Ðâu còn nữa .


Tôi mở mắt và thấy mình nằm đó, mắt thao láo trong đêm .

Nàng bây giờ ở đâu tôi không biết, chẳng ai cho tôi biết, nàng cũng không liên hệ và tôi không đủ nghị lực đi tìm .
Cách đây vài năm, mấy thằng học trò có nói với tôi rằng: Tụi em gặp cô, cô mập hơn xưa một tí, nhưng vẫn giản dị lắm thầy ơi . Thầy còn nhớ hồi xưa không, cô hay diện chiếc váy dài trắng đốm xanh, bước chân cô như lướt ở dọc hành lang trước khi vào lớp, tiếng gót giày cao gót của cô nghe lạ ơi là lạ . Hình như cô dạy học ở . . . . .tôi không nghe rõ và cũng không dám hỏi lại .
Giá như hồi đó . . . . Tôi không muốn nghĩ đến nữa .
Ỗi, mảnh đất dung thân của người con gái đó bây giờ là đâu .
 
Thu Giao
Xuân 2003


#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9