Ngốc
anemone 28.12.2008 01:50:39 (permalink)
Năm lớp 10, vừa vào cấp 3, nó chẳng chú ý gì tới nhỏ, ngoài chuyện học giỏi ra nhỏ chả có cái gì đặc biệt, còn có vẻ hơi khó chịu nữa. Cuối HKI, sau mấy chuyện cười "động trời" mà nhỏ chế ra lúc học quân sự, nó cùng nhiều đứa khác trong lớp bắt đầu chú ý tới nhỏ. "Thì ra con bé này cũng 'quậy' gớm!"
 
Gần cuối HKI năm lớp 11, nó bị chuyển chỗ sang ngồi trước mặt nhỏ. Lúc đầu nó thấy ngại, cứ trông chóng qua tiết chủ nhiệm để xuống bàn cuối ngồi với bọn con trai và mấy đứa con gái nhí nhảnh trong lớp. Nhưng chỉ sau một tuần lễ, nó đã bắt đầu mong cho tiết chủ nhiệm càng kéo dài càng tốt. Phải công nhận ngồi gần nhỏ vui cực. Không ngờ hai đứa lại hợp nhau đến thế. Nó thích cái kiểu nói chuyện thẳng thắn nhưng rất buồn cười của nhỏ, và cả cái tính không câu nệ nữa. Nhỏ không làm bộ làm tịch như bọn con gái khác, và nó có thể thoải mái nói đủ thứ chuyện với nhỏ. Một bữa, cô chủ nhiệm bất ngờ đi "thị sát dân tình", thấy lớp đổi chỗ quá nhiều, cô quyết định thi hành chính sách "thắt chặt an ninh", không còn vụ đổi chỗ nào được cho phép, nó làm bộ mặt "đau khổ" nhưng trong bụng lại vui như mở hội. Hôm đó, hai đứa chơi trò nhắm mắt kí đầu như hồi còn cấp I, vui nổ trời. Từ đó, nó thích bày trò chọc nhỏ, đặt đủ thứ biệt danh "dễ thương" cho nhỏ, còn ghép đôi nhỏ với mấy tên con trai khác trong lớp nữa. Năm lớp 11 trôi qua cực kì vui vẻ. Tuy vậy, có một chuyện không vui nho nhỏ là sau rất nhiều lần cố gắng, nó vẫn không có được số điện thoại và nick yahoo của nhỏ. Trong lớp chỉ có rất ít đứa biết số điện thoại và nick của nhỏ, toàn là con gái, nó ngại không dám hỏi, mà hỏi nhỏ thì càng ngại hơn. Cuối cùng, nó đành bỏ cuộc với hy vọng lớp 12 sẽ có hy vọng hơn.
 
Hè năm 11, hai đứa cùng học thêm chung một lớp. Tuy nhiên, lớp học thêm thì chẳng có vụ xếp chỗ, và ai muốn ngồi đâu thì ngồi, nên nó đành yên vị ở "khu vực con trai" cuối lớp, còn nhỏ thì ngồi ngay bàn 3, trong "khu vực con gái". Thôi kệ, ít ra ở đây tầm nhìn "bao quát" hơn, tha hồ mà quan sát nhỏ. Giờ nó mới biết, nhỏ hay đổi hoa tai tùy hứng, tuy vậy, cái nào nhìn cũng cute kinh khủng. Lâu lâu nó lượn qua bàn nhỏ, buông ra vài câu trêu ghẹo, làm nhỏ tức điên lên. Nhưng nhỏ không bao giờ rượt nó chạy lòng vòng như bọn con gái khác.
 
Năm 12, nó càng ngày càng "nổi" hơn trong trường, bọn con gái hay cười khúc khích và đỏ mặt mỗi khi nó đi qua. Nó với nhỏ vẫn học chung lớp. Vụ xếp chỗ chấm dứt. Thầy để lớp muốn ngồi đâu thì ngồi. Nó thất vọng kinh khủng. Mà nó chẳng đời nào kiếm chỗ gần nhỏ mà ngồi đâu, thế nào cũng bị chọc quê. Nó đành xoay sở tìm một bàn cùng tổ với nhỏ mà ngồi, nhưng rồi cuối cùng lại bị "điều" sang tổ khác ít người hơn. Chẳng còn cách nào khác, nó đành "chấp nhận số phận". Thỉnh thoảng nó "tình cờ" sang chỗ nhỏ ngồi, "tình cờ" bắt chuyện với nhỏ, nhưng nó ngại nên cũng chẳng nói chuyện được tự nhiên như hồi trước. Mà nó thấy nhỏ cũng ngại nữa, nên rồi nó cũng thôi. Tuy vậy, nó vẫn kín đáo quan sát nhỏ, và thấy bực mình khi cái thằng hồi trước nó ghép đôi với nhỏ được ông thầy chuyển đến ngồi ngay sau nhỏ. Nó bực, không biết hồi đó mình ghép nhỏ với thằng đó làm cái khỉ gì? Năm 12 trôi qua yên bình. Nhỏ và nó, mỗi người vui vẻ ở góc riêng của mình. Nó vẫn không xin được số điện thoại và nick chat của nhỏ.
 
Rồi kì thi Tốt nghiệp đến, theo sau là thi Đại học. Nó vốn học hành chểnh mảng, nên cũng không có hy vọng gì nhiều. Nó đăng kí vào một trường Đại học tư nổi tiếng (cả tiếng tốt lẫn tiếng xấu) và trúng tuyển nhờ vốn tiếng Anh khá. Nhỏ thì đậu vào một trường Đại học công thuộc hàng top. Nó và nhỏ chẳng gặp nhau nữa. Suốt mùa hè, lớp cũng nhiều lần hẹn đi chơi chung, nhưng chẳng thấy mặt nhỏ đâu. Thật ra, nói là lớp vậy chứ chủ yếu là nhóm của nó thôi. Nhỏ không có mặt cũng dễ hiểu. Tuy vậy, mỗi lần hẹn, nó lại mong nhỏ đến.
 
Lên Đại học, nó vẫn "nổi" như xưa, và vào chơi chung trong một nhóm sinh viên VIP của trường. Nhưng nó thấy không thích lắm, nó vẫn thân với bọn bạn hồi cấp 3 hơn, nó thấy bọn bạn mới "giả giả" sao đó. Nó cũng cặp với một nhỏ khá xinh cùng khóa, nhưng theo phong trào nhiều hơn là vì thích thật. Nó dần dần quên mất nhỏ (hay ít ra nó nghĩ thế). Dù sao, tụi nó cũng chỉ thân thiết với nhau trong mỗi HKII năm lớp 11.
 
20/11, cả lớp về trường, không thấy nhỏ đâu. Bỗng nhiên nó nhận ra mình vẫn mong nhỏ đến.
 
Noel, cả lớp hẹn ở Sài Gòn để cùng đi chơi như mọi năm. Bạn gái nó đi du lịch với gia đình, nên nó lại đi với lớp. Trước đây, lúc cùng học chung, nhỏ chẳng bao giờ đi Noel cùng lớp cả, nhưng không hiểu sao năm nay nhỏ lại đến. Nó ngạc nhiên quá chừng! Mà không phải chỉ có nó, hầu hết mọi người đều rất ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên nó thẩy nhỏ mặc đồ thường chứ không mặc đồng phục. Nhỏ mặc áo hai dây, xinh ơi là xinh. Lại còn đổi kiểu tóc nữa, không buộc cao lên mà xõa ra, trông rất dễ thương. Nó cố bắt chuyện với nhỏ càng nhiều càng tốt, nhưng vẫn trong chừng mực thôi, để bọn kia phát hiện thì quê chết. Nhỏ cũng nói chuyện với nó tự nhiên hơn, không còn ngại ngùng như trước nữa. Buổi đi chơi hôm đó là một thảm họa, chỉ có lèo tèo vài đứa đi, rồi cãi nhau, rồi còn gặp đủ thứ chuyện xui xẻo, nhưng nó lại thấy vui nhất đời. Lúc về, nó lấy iPhone ra xin số điện thoại của cả bọn, chủ yếu là kiếm cớ để xin số của nhỏ thôi. Vậy mà, tới phiên nhỏ thì mấy đứa bạn mới của nó lại gọi đến. Nó nói chuyện xong thì nhỏ đã lên xe một đứa trong bọn, chuẩn bị về rồi. Nó cười, vẫy tay chào lại nhỏ mà trong lòng bực muốn chết. Tự nhiên lại hỏng bét hết cả. Còn bị lỡ mất dịp chở nhỏ về nữa chứ!
 
Tết Dương lịch, lớp lại hẹn đi chơi, nhỏ lại không có mặt.
 
Tết Âm lịch, nó tình cờ mò ra blog của nhỏ từ blog của một đứa trong lớp. Vậy là biết nick của nhỏ. Từ đó, hai đứa bắt đầu chat với nhau, lại thân như hồi lớp 11. Thỉnh thoảng, nó rủ nhỏ ra ngoài uống cà phê, nói đủ chuyện nhảm nhí vớ vẩn mà chắc chỉ có nhỏ mới nghe nổi. Nó thấy vui.
 
Năm học đó, nó đổi bạn gái hai lần, nhưng vẫn cảm thấy thật nhạt nhẽo. Nó tự hỏi, sao mình lại không thích ai hết nhỉ? Không biết mình thích con gái như thế nào?
 
Noel lại đến. Sáng 24, nó và nhỏ hẹn nhau ở quán cà phê quen thuộc để "trao đổi quà tặng". Nó tặng nhỏ một đôi hoa tai thật đẹp, vì nó biết nhỏ rất thích hoa tai. Nhỏ tặng nó một cái lọ hoa khô và một cặp nến Giáng sinh. Nó chẳng biết để làm gì, nó không theo đạo như nhỏ, nhưng vẫn rất thích chúng. Và, cầm cốc cà phê bằng cả hai tay, má ửng đỏ, nhỏ nói với nó rằng Noel này nhỏ không đi chơi chung với lớp được. Nhỏ đi với bạn trai . Rồi, nhỏ huyên thuyên về tên con trai nào đó. Nó cười cười, lắng nghe nhưng chẳng lọt được chữ nào. Nó cảm thấy hơi tức ngực.
Tối đó, nó mang bộ mặt hình sự đi chơi với bạn gái mới. Nó gần như chẳng đếm xỉa gì đến con bé. Cuối cùng, con bé bỏ về một mình. Nó nghĩ, chắc mai nhắn tin chia tay luôn. Nó chui vào một quán bar, gọi đại một thứ gì đó để uống, không hiểu tại sao mình lại cảm thấy bực bội thế. Và… Trong một góc quán, nó nhìn thấy nhỏ, ngồi cùng với một tên con trai xa lạ. Trông hắn cũng có vẻ tử tế. Hai người nói chuyện gì đó rất vui vẻ, nó thấy nhỏ cứ cười suốt. Và hắn hôn nhẹ lên má nhỏ, hai má nhỏ ửng hồng.
 
Lúc đó, nó chợt nhận ra, mình đã thích nhỏ từ lâu lắm rồi.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9