Về làng
thuyhanh 30.01.2009 12:38:51 (permalink)




Về làng

Đầu Xuân nay trở về làng
Cây đa, bên nước, cũ càng hơn xưa
Nhà cao, nhà thấp, lô nhô
Mấy con rùa đá đi mô mất rồi?

Đình làng bợt bạt màu vôi
Trẻ con giờ chẳng thích chơi: khăng, cù
Đánh rồi, đánh chặt, đánh ô
Đánh cày, đánh đáo, đánh u, đánh chuyền

Trẻ con giờ thấy... già thêm
Trung thu chẳng thích rước đèn ông sao
Không trần truồng tắm mưa rào
Không leo trộm ổi, không đào trộm khoai

Không còn xách đèn cổ chai
Rủ nhau í, ới học bài hằng đêm
Không chờ những lúc trăng lên
Chia phe tập trận, trèo lên nóc đình

Không đi ăn trộm... nhà mình
Mò cua bắt ốc, bùn, sình, lấm lem
Bẹo tai cô gái nhà bên
Rủ nhau trốn học, nép bên góc chùa

Tung tăng đi giữa trời mưa
Hai hàng cúc đứt.. em chưa biết gì
Nổi nênh một khúc sông quê
Nghịch nhau khoát nước... ngã đè lên nhau

Chum sành, hứng tàu cau
Lanh chanh, chộp giật, giành nhau gáo dừa
Thoả cơn khát, giữa nắng trưa
Uống no bụng nước... mới chừa phần em

Đôi lần, vén ngược mảnh rè
Rình trộm... em tắm ở bên góc hè
Ngả mình bãi cỏ ven đê
Quần thâm xắn ngược, vặt đè qua nhau

Những đêm trời vắng trăng sao
Gió se se lạnh, rúc vào ổ rơm
Quả khế rụng, bứp ngô non
Củ khoai luộc sượng, thích hơn cơm nhà

... Tuổi thơ... năm tháng lùi xa
Bước chân tấp tễnh, đi ra xứ người
Bây giờ về lại... trời ơi!
Người quê, mà chẳng thành người... làng quê


Gió chiều, xô dạt tiếng ve
Cây đa trơ gốc, bốn bề tường cao
Mồng tơi chẳng mọc bờ rào
Không ai đập chiều cầu ao nữa rồi

Giếng làng giấu mảnh trăng trôi
Cây rau Sam đất, mất rồi còn đâu
Chè xanh, bốc khói, mời nhau
Người khuất lấp, phía sau hàng rào.

Giằng nhau ống điếu thuốc lào
Méo mồm, bậm khói, thả vào trời xanh
Lạt mềm buộc chặt mái tranh
Lá trầu xé dọc... mà thành lứa đôi.

Miếng trầu, quết ngược vệt vôi
Mo cơm buộc chặt theo người dường xa
Từ trong rơm rạ đi ra
Nỗi đau dắng đót, quê nhà chưa nguôi

Sông Cầu Chày, chó lội đứt đuôi
Đó là sự tích của người đời xưa...
Bây giờ thăm hỏi, chào thưa
Dửng dưng, hững hờ, như... chưa có gì

Vẫn là một khúc sông quê
Ơ hay! Chẳng thấy thuyền bè ngược xuôi
Cái nhìn ý tứ săm soi...
Về làng, mà thấy xa xôi với làng

Cùng em bước xuống đò ngang
Bên em mà cứ ngỡ ngàng... không em
Ngày xưa, vén trộm mảnh rèm...
Quần thăm xắn ngược... tôi thèm ngày xưa

Gái làng liếc mắt đong đưa
Về làng mà tưởng, như chưa... phải làng.

Phi Long
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2009 17:08:46 bởi thuyhanh >
#1
    thuyhanh 30.01.2009 17:10:11 (permalink)
    TỰ SỰ - TRƯỚC NGÀY XUÂN

    Xa, gần đo cánh chim bay
    Tình yêu nhận phía… lòng tay chạm vào
    Xuân về nhận cánh én chao
    Heo may, se lạnh, dấu vào áo em

    Nỗi niềm trút cả vào đêm
    Ngọt bùi chát đắng nằm bên... không người
    Đánh rơi tiếng vạc giữa trời
    Tình yêu thường nói: những lời... trống không

    Dắt dây câu chuyện đi vòng
    Bốn mùa Xuân - Hạ - Thu - Đông bay vèo
    Sáng nay nghe tiếng chuông reo
    Ta đi gom nhặt những điều vu vơ

    Trời xuân giăng lớp sương mờ
    Vết thương chém lén... đến giờ còn đau
    Bạn bè phiêu bạt nơi đâu
    Kẻ gian thường nấp ...phía sau lưng mình

    Lẽ đời, trong đục, nhục vinh
    Nào ai tách bạch, phân minh rõ ràng
    Phút giây, chạm mặt bẽ bàng
    Người khôn kẻ dại... chung bàn tiệc vui

    Sượng sùng, ly rượu cưa đôi
    Đắng lòng vấp phải...những lời đẩy đưa
    Bình nghiêng, đũa lệch, chén xô
    Xoay chừng ly rượu...có chừa ai đâu

    

    ... Em và anh nép vào nhau
    Vui xuân khỏa lấp nỗi đau riêng mình
    Biết cho, biết nhận, biết dành...
    Chung, riêng hai đứa hợp thành lứa đôi
    Đốt lòng em Cháy lòng tôi
    Ta như đốm lửa cuối trời thăng thiên

    PHI LONG
    XUÂN 2008
    #2
      thuyhanh 05.02.2009 16:25:51 (permalink)
      Trường ca: Nói nhỏ với nhau!

      Khúc 1: Tự hỏi ?

      Đi về đâu?
      Rẽ về đâu?
      Trời xanh một khoảng, sông sâu một dòng
      Đường đời xa tắp mênh mông
      Ta bơi, bơi mãi, mà không thấy bờ

      Trách mình sao quá dại khờ
      Cứ mơ tưởng, cứ đợi chờ, cứ trông
      Cứ nhen những đốm lửa hồng
      Ta như con ngựa… trước vòng cỏ non

      Đỏ con mắt, mỏi chân chồn
      Ngoái đầu nhìn lại… có còn chi đâu
      Qua bao vực thẳm sông sâu
      Một lời phủ dụ, dắt nhau… cùng chìm

      Hỏi tương lai? cứ lặng im
      Hỏi ai? ai biết… chẳng tìm thấy ai!
      Đêm về, nén tiếng thở dài
      Bao người ngã xuống, để ai… cưỡi đầu

      Thôi đành – Nói nhỏ với nhau
      Tương lai của kẻ… trên đầu chúng ta
      Xin đừng hát tiếp bài ca
      Đừng hô khẩu hiệu: rằng ta anh hùng

      Đừng ảo tưởng, đừng dối lòng
      Đừng chờ đợi, đừng trông mong điều gì
      Diễn đàn, họ nói, họ nghe
      Họ cao giọng, để lập bè cánh thôi

      Ta như cánh nhạn lẻ loi
      Một mình lạc giữa phương trời bao la
      Họ vẽ mặt, họ diễn trò
      Nhân quyền – Dân chủ… nhập nhòa bóng đêm.

      Khúc 2: Lời cảnh tỉnh

      - Xin đừng đến đó nghe em
      Cha, ông ta đã bầm đen một thời
      Lạ chi cái tấn trò đời
      Một người độc diễn, bao người đứng xem

      Vẫn là gương mặt cũ mèm
      Vẫn lời rao giảng, nghe quen quá rồi
      Lập lòe đốm lửa ma trơi
      Vết dao “cải cách” mấy đời… còn đau

      Vẫn là đất cát, vàng thau
      Trắng đen, xanh đỏ, do màu phấn tô
      Thánh Thần, Tiên Phật… kẻ thù
      Cùng chung một chiếc... đèn cù xoay quanh

      Đi qua hai cuộc chiến tranh
      Bao nhiêu mất mát, chưa lành vết thương
      Thông tư- Nghị quyết- Chủ trương...
      Dắt nhau tìm đến, cái phương… trời mù

      Đói nghèo, bệnh tật, tham ô
      Ba quân giặc ấy, nhào vô dân lành
      Quan trường, mặc sức lộng hành
      Lấy tiền công quỹ, mua danh, mua quyền

      Sự đời sao quá đảo điên
      Chức danh, mua được bằng tiền mới hay
      Quan tòa quen thói… lót tay
      Trắng, đen, phải, trái, gian, ngay… tùng xòe

      Một năm mấy cuộc hội hè
      Công văn, Chỉ thị, răn đe dân mình
      Kêu gào dũng cảm, hy sinh
      Những lời giáo huấn, rối tinh rối mù



      Nghị trường, bầu bán mù mờ
      Bỗng đâu xuất hiện một lô quan thầy
      Chơi trò “ném đá giấu tay”
      Khác chi nghệ sỹ, giật bầy rối chơi

      Đời người được mấy cuộc vui
      Nên xếp vào loại “chuyện cười dân gian”
      Sau này, nặn tượng quan tham
      Trẻ em rồng rắn xếp hàng cưỡi chơi!

      Khúc 3: Về lại chốn xưa

      Ta về với mẹ ta thôi
      Vườn xưa, lối cũ mẹ ngồi chờ ta
      Bóng chiều cắt góc căn nhà
      Mái tranh gãy gập, như là bỏ hoang

      Bao điều trăn trở, ngổn ngang
      Xòe tay, nhẩm đếm… chẳng mang được gì
      Nắng chiều, vàng ệch trời quê
      Nặng lòng lê bước… tìm về cố hương

      Vẫn còn đây, một góc vườn
      Ngọn khoai lang tím, cố vươn qua rào
      À uôm, tiếng ếch cuối ao
      Trợn tròn đôi mắt, kêu gào trời mưa

      Ta như quả khế trái mùa
      Nửa phần chát đắng, ngọt chua, đủ mùi
      Dăm câu tếu táo, viết chơi
      Biết đâu linh nghiệm cho người… đời sau

      Cầu vồng pha bảy sắc màu
      Đời người như bóng chim câu… đời người
      Nhì nhằng tia chớp cuối trời
      Vỗ tay để lại, tiếng cười… trong veo.

      Tác Giả :Phi Long
      Thành phố Hồ Chí Minh
      (từ ngày 07/11/2007 – 25/02/2008)
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9