Behind the angel's mask is a devil
utdzeo 02.02.2009 12:05:20 (permalink)
Beware of the girl next to you
You don't know she will kiss or kill you

Tiếng "lành" đồn xa, bệnh nhiều chuyện nghìn năm khó chữa
Mấy ngày gần đây trong trường cả ba khối lớp đang rì rầm tin đồn rằng sắp có 1 trận "nói chuyện phải quấy" của các nữ sinh khối 12.Muôn đời,những chuyện như thế bao giờ cũng là đề tài bàn tán sôi nổi của các "con buôn".Mấy em lớp 10 mới lạ nước lạ cái vào trường thì râm ran bàn luận "trường danh giá như thế mà cũng có đánh lộn à", rồi tự nhủ với lòng hãy lấy đó mà làm gương,kẻo chuốc vạ vào thân. Khối 11 thì háo hức cứ như sắp có phim chiếu rạp,"Mèn ơi chắc là đánh lộn giành trai hay ghen tị sắc đẹp với nhau rồi", mong tới ngày "trận tranh hùng" diễn ra để mang bắp rang vào vừa xem đánh lộn vừa bàn tán để sau này đi chơi với bạn bè có cái mà buôn. Dân 12 thì là đàn anh đàn chị nhìn vấn đề có vẻ lãnh đạm và khách quan hơn:"Rõ vẽ chuyện, sắp thi tới nơi ko lo,lạng quạng bị cấm thi cho biết thân"....Hay châm biếm hơn "Sắp ra trường có đánh lộn cho vui,chứ trường lớp gì mà chán như chùa,học riết cứ ngỡ mình là sư"... blabla...Và tất nhiên điều mà tất thảy mọi người quan tâm "Ai sẽ là nhân vật chính" của "buổi tranh hùng" đó...

Và nhân vật chính của chúng ta là Bảo Châu..Một nữ sinh có thể được xếp vào hàng hotgirl của trường.Về ngoại hình của nàng thì có thể nói là miễn bàn,tiếng tăm về "cái sự đẹp" của nàng ngay cả các trường bổ túc văn hoá còn nghe. Da trắng mịn ko lấy 1 cái mụn,dáng vóc nhỏ nhắn xinh xắn, tóc ngắn ngang vai mắt bồ câu rất hiền...Tóm lại là ko đẹp nhưng đáng yêu, và là cái đáng yêu dễ chấp nhận..Nàng còn là 1 người rất dễ hoà đồng..và bất cứ ai lần đầu nói chuyện với nàng cũng đều thích cái tính cách rất là con nít của nàng. Và tất nhiên, hệ quả của việc làm hot girl là hàng tá gã trai chầu chực xếp hàng, từ mấy anh lúc nào cũng rừng rực mùi nước hoa đẹp long lanh như Hàn Quốc tới mấy anh dân ban A mặt mũi cứ đờ đẫn vì học quá nhiều đều mong chờ được người đẹp để ý đến..Nhưng người đẹp của chúng ta thì lại là gái nhà lành,nàng khước từ hết mọi lời tỏ tình. Chính điều đó lại làm cho nàng được săn đón nhiều hơn các hot girl khác khi thích chinh phục người đẹp là bản tính của giới đàn ông..

Kẻ đoán già người đoán non. Lời đồn âm ỉ lan xa khắp ngõ căntin tới góc toilet. Bạn có thể cho rằng tôi đang thổi phồng vấn đề lên, chỉ là một vụ đánh lộn thôi mà. Nhưng xin thưa, ngôi trường mà tôi đang học là một ngôi trường danh tiếng. Việc học sinh đánh lộn có thể coi là một việc làm xa xỉ, chủ yếu họ vào đây để thực hiện cái nhiệm vụ cao cả là học và mối quan tâm là hàng đầu giành cho được tấm vé vào đại học (giành tới mức u đầu mẻ trán, xống áo tứ tung, xu-chiêng nhăn nhúm, đánh đổi quãng thời gian 3 năm đẹp nhất đời người để lấy 4 năm tự do hoang lạc hoặc 4 năm vừa học vừa cày, cái này tùy theo gia cảnh và số phần mỗi người mà giá cả trao đổi phải chăng hay hố nặng). Thứ 2 là kỉ luật của trường rất nghiêm, do là trường xịn nhất thành phố, học sinh cần trường chứ trường thì không thiếu học sinh. Những tội lớn như đánh lộn lơ mơ có thể bị đuổi học, uổng phí bao chất xám để thi đầu vào nên ít học sinh nào dám liều. Thứ 3 do "nạn nhân" chỉ là một cô gái trắng trẻo yếu đuối, như một bông cúc nhỏ gió thổi mạnh là tan tác. Chỉ cần ba lý do đó thôi cũng đủ làm rộn rạo lũ học trò bị căn bệnh thời đại là nhiều chuyện.

Vấn đề thứ 2 cũng được bọn học trò quan tâm không kém, đó là ai là người đứng đầu trong chuyện này. Điều này thì ko ai dám chắc, có lời đồn là do Yến Mai đầu têu, lại có người bảo hình như là Bích Phụng, lại có tin đồn là cả hai người ấy. Ôi muôn đời, những tin đồn như thế đều do "Kể mày nghe cái này, con A nói chứ không phải tao à nha"-"Thế ai nói cho con A nghe ?"- "Hình như là thằng B được con C kể lại"- "Vậy hả, tao cũng có nghe thằng D kể mà hổng dám chắc". Cứ như thế những tin đồn xoay vòng vòng cứ như một hình tròn nhỏ hẹp, không biết đâu là điểm bắt đầu và cũng không bao giờ biết kết thúc. Bởi thế nếu muốn tìm ra được ai là kẻ phát tán tin đồn còn khó hơn là đoán giá chứng khoán lên xuống.

Sự việc cứ râm toàn như thế suốt mấy tuần lễ. Trong cái lớp A14 nhỏ bé của tôi, câu chuyện cũng là đề tài được yêu thích vào những giờ ra chơi, khi mà lát nữa ko có môn nào kiểm tra hay trả bài, một phần là do bàn tán theo trào lưu cho vui, thứ 2 là do nữ chính Bảo Châu cũng học chung lớp với chúng tôi, nên không thể không quan tâm, và thứ 3, chỉ có bọn chúng tôi là biết được căn nguyên sự thật.

Sự việc đã rồi - Tinh thần vẫn không thoải mái
Một ngày đẹp trời nọ, đẹp trời theo đúng nghĩa chứ không phải là tôi viết chỉ nghe cho sang. Hôm ấy trời rất xanh, ko thấy cụm mây nào cả, và trời thì vô cùng mát mẻ làm con người ta cứ cảm thấy phơi phới như đang yêu, và hoàn toàn không có tâm trạng nào để học bài cả. Hôm ấy tôi vào sớm đã thấy Yến Mai đang ngồi uống sữa ở căntin, nhìn mặt nó tôi thấy rõ là nó đang vui lắm, miệng cứ tủm tỉm cười như đang gặp người yêu. Chào hỏi qua loa, tôi lựa chỗ ngồi hướng ra chỗ để xe đạp như một thói quen và bắt đầu đọc báo, ăn há cảo một cách khoan thai. Tóc tôi lúc nào cũng cột cao, đeo thêm cặp kính gọng đen, ngồi ăn sáng đọc báo trông cũng ra dáng nữ doanh nhân phết (đó là do lũ bạn bảo thế). Được một lúc thì Kim Tú, Ngọc Tâm, Hảo Anh, Tiểu My, Hoàng Chi từ từ vào trường. Chưa kịp đặt đít xuống, con Tâm đã lên tiếng, hình như hôm qua, cục tức của nó vẫn chưa tiêu biến hoàn toàn:
        - Hôm qua tụi mình xử nó nhẹ quá, ít nhất cũng phải lấy kéo xởn đầu mới đáng !!
        - Thôi má ơi, đã bảo là tụi mình chỉ nói chuyện với nó thôi mà, có phải đánh lộn đâu..-Tú liền nhẹ nhàng chặn lại, trước khi con Tâm quá khích và oang oang lên sự việc xảy ra ngày hôm qua. Có một vài đứa lớp 11 quay sang nhìn chúng tôi, dường như chúng nghe loáng thoáng gì đó nên hiếu kì quay lại, cố gắng nghe ngóng
        - Nhưng hôm qua tao thấy cái vẻ mặt của nó tao tức quá à, đồ chó cái ấy. Bao nhiêu thiện chí của tao bị bay hết, chỉ muốn nhào vô mà tát nó tới gãy hàm mà thôi.
        - Mày bình tĩnh lại coi, hôm qua bọn mình cũng đã cho nó hai cái tát vào mặt nó rồi. Cảnh cáo nhiêu đó thôi, đừng làm căng quá, năm nay tụi mình 12 rồi. Con ấy cũng đã ghẹo gan tao lắm tao mới không nhịn được mà cho nó hai cái tát, không thì tao cũng không muốn can hệ vào con điếm ấy nữa - Tôi lên tiếng.
        - Tụi bây nhớ cái cách nó nói chuyện không ? Mẹ giả tạo y chang mặt nó vậy, làm như vô tội lắm vậy, thế mà quay đi chửi thề không súc miệng. - Chi góp vào
        - Nó chối bây bẩy à mày, bảo rằng nó ko có nói gì hết, tin nổi ko ? - Tiểu My
    Con Tâm nói thêm gì đó nữa, tính nó nóng như Trương Phi vậy, tôi thấy mấy trò hoscope lâu lâu cũng đúng, Tâm thuộc cung Nhân Mã, nên cái bản tính nóng nảy vội vàng thấy rõ nhất. Cũng may nó thân với Hảo Anh, Hảo Anh thì tính tình hiền lành, cô bạn là luôn là người vuốt Tâm "thần" (bọn tôi gọi như thế vì bản tính của nó) dịu xuống mỗi khi nó lên cơn.
Mỗi người góp một câu, cái bàn trở nên rộn lên. Khi ấy học sinh đã vào đông nên dù chúng tôi có chửi thề hay la lối, biểu đạt cảm xúc hơi quá trớn cũng không ai để ý, thế cũng may. Có lẽ ngày hôm qua chúng tôi đã nhẹ tay quá, nên bây giờ ai cũng còn tức, chưa thỏa mãn được cái mong ước muốn cào rách mặt con kia ra. Điều duy nhất gây chú ý tôi là Yến Mai ko tham gia câu nào, chỉ ngồi cười chiếu lệ mà thôi.
Lúc đó Linh An lò dò vô trường, bao giờ cũng thế, An luôn vào trường với gương mặt đờ dẫn như mới trải qua một đêm mất ngủ, tóc tai thì bù xù. Nhưng nó chỉ cần 5 phút thôi là đầu tóc gọn gàng, nếp tóc đâu ra đấy, và trông lại sành diệu ngay tức thì. Nhưng ý tôi sành điệu ở đây không phải là như cách bọn teen nhắng nhít ăn mặc ngày nay: mấy bé gái thì vớ sọc trắng sọc đen dài kéo lên tới háng, chắc để bù cho mấy cái váy ngắn hay quần sọt mà độ dài của nó ko đủ để che 2 cái mông. Nếu tôi là một nhà thiết kế thời trang, chắc tôi có thể thiết kế ra hàng trăm bộ đồ lấy cảm hứng từ những chiếc vớ như thế và sẽ đặt tên cho bộ sưu tập ấy là "Thời trang của những chấn song". Sau đó thì đem bán cho những phạm nhân trong tù, và không chừng sẽ mở ra một cuộc đại cách mạng cho thời trang Việt Nam và thế giới . Còn mấy anh nam thì trên mình lỉnh kỉnh đủ thứ kim loại và phi kim: dây chuyền xích sắt nhẫn to bản.v..v.. Mỗi lần nhìn thấy những anh trai như thế lảng vảng quanh Diamond, tôi lại thấy mắc cười ko chịu nổi. Tôi thiết nghĩ có lẽ các anh chàng đó vác hàng đống kim loại trên người như thể muốn chứng tỏ rằng mấy anh ấy hấp dẫn như 1 cục nam châm có thể hút sắt vào người, thì cũng có thể hút gái theo đuôi vậy. Điều mà tôi chấp nhận duy nhất là con trai có thể xỏ lỗ tai, một bên hai lỗ, một bên một lỗ là đẹp nhất rồi. Nếu nhiều hơn thì tôi sẽ nghĩ họ lại có cùng chủng tộc với Phi Thanh Vân.
Sành điệu có hai loại: một là những người ra vẻ mình sành diệu trong khi bản thân phải nghĩ nát óc cách đào đâu ra tiền để tiếp tục sành điệu, hai là những người thực sự sành điệu với khả năng tài chính dư dả, họ không cần làm gì hay ra vẻ gì nhưng vẫn toát lên được một phong cách riêng ko lẫn với ai, và làm người khác phải ngưỡng bởi gu ăn mặc đơn giản nhưng thấy được cá tính riêng của mình. Và cô bạn Linh An của tôi thuộc nhóm thứ 2. Trong nhóm, cô ấy là người thu hút các cậu trai nhiều nhất, mặc dù không hề giở những trò dặt dẹo hay xà nẹo, dường như thu hút và chiếm cảm tình người khác đã là tài năng thiên bẩm của cô ấy rồi. Nhưng đằng sau đó, cuộc sống của cô bạn Linh An là cả chuỗi các sự việc , đủ có thể viết ra một câu chuyện khác, nếu có dịp, tôi sẽ kể lại sau.
Quay lại vấn đề chính, chắc đọc qua phần trên, các bạn đã có thể đoán ra ai là người đứng sau vụ đánh lộn rồi. Vâng chính là bọn tôi đấy. Ấy nhưng đừng vội lên án chúng tôi là những kẻ đã góp phần vào bạo lực học đường. Cái gì cũng có nhân quả, không có lửa làm sao có khói, chẳng có người tỉnh táo lại bỗng dưng cầm ly nước quăng vào mặt người đối diện vô duyên vô cớ cả, trừ khi đó là kẻ điên. Tất nhiên bọn tôi có nguyên do vì sao lại hành xử bạo lực như thế.
Ngay lúc Linh An vào thì chuông thứ 2 reng, bọn tôi lục tục lên lớp.




Đây là hai chương đầu của truyện mà mình tự viết. Nếu các bạn thấy có sai sót gì: nhảm nhí, lủng củng, nhạt nhẽo, sai ngữ pháp v.v. xin hãy cứ nói thẳng, vì tôi tin là ko bị roi đòn thì ko nên người, ko bị phê bình nhận xét thì ko bao h viết lên tay được. Xin cảm ơn
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9