truyện ngắn
vitmai 02.02.2009 21:45:08 (permalink)


                     Chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau



    -Ai đấy ?(Thủy hỏi với giọng ngái ngủ)[sm=blowing%20kisses.gif]
   -Tao đây.
   -Nga à?
   -Ừ!
   -Mày có bị ấm đầu không đấy?Có biết bây giờ là mấy giờ rồi không hả?(Thủy bức xúc vì bị đánh thức lúc nửa đêm)
   -Tao xin lỗi…Nhưng có chuyện này tao cần phải nói với mày…
   -Để đến sáng mai mày sợ nó “ôi”mất à?
   -Ừ!
   -Ừ thì mau nói đi…
   -Tao không ngủ được mày ạ…
   -Biết rồi vào thẳng vấn đề luôn đi, lằng nhằng mất thời gian .
   -Tao thấy áy náy về chuyện sáng nay quá Thủy ạ…
   -Tao cũng thấy áy náy thay cho mày đấy bạn yêu quý ạ.
   -Tao…
   -Tao thấy mày tàn nhẫn khủng khiếp luôn, không thích thì bảo là không thích việc gì phải đối xử như vậy với người ta chứ…
   -Tao cũng chẳng biết tại sao tao lại làm như thế nữa mày ạ…
   -Mày làm Nam mất mặt quá đi, ai lại lẳng luôn hộp quà của nó xuống giữa sân trường như vậy.
   -Tao không cố ý…
Thủy ngắt lời Nga:
   -Không cố ý mà chỉ cố tình thôi chứ gì?
Nga lặng im không nói.
   -Tao không tài nào quên được vẻ mặt đáng thương của thằng đó…
   -Thì thế tao mới cảm thấy áy náy…
   -Thì thế cái gì?
   -Không biết Nam có sao không?(Nga thở dài)
   -Không sao đâu chỉ xấu hổ muốn chết thôi. Một bạch mã hoàng tử bị mày cự tuyệt thẳng thừng ngay giữa sân trường là đề tài được dư luận chú ý lắm đấy.
   -Tao…
   -Thôi được rồi ngủ đi, có gì mai nói tiếp…
   -Ừ!
Nga chẳng thể nào ngủ được. Tuy đây không phải lần đầu tiên Nga từ chối tình cảm của một bạn nam nhưng sao Nga vẫn cảm thấy áy náy quá. Nga không ghét bỏ hay chê bai Nam ở bất cứ điểm nào mà cô nàng chỉ muốn tập trung vào việc học nên chưa sẵn sàng đón nhận một mối tình, đơn giản thế thôi.
                                                                  *
                                                             *        *
   -Nga…Tối qua mày không ngủ được à?(Giọng Thủy lanh lảnh)
   -Biết rồi còn …
   -Mày sao thế?
   -Không biết nữa…
   -Không nhẽ sau một đêm suy tư đến nỗi hai con mắt thâm quầng mày đã nhận ra rằng mình cũng có tình cảm với Nam?
   -Mày học ở đâu ra cái kiểu nói nhảm nhí ấy thế?
    -Còn không đúng sao? “Bồ” của mày là hotboy, giọng oanh vàng của cái trường này đấy. Bao nhiêu nàng ước ao chàng để mắt tới chẳng được thế mà mày còn làm cao. Nam mà cưa tao chắc là đổ cái rụp rồi…(Thủy mơ màng)
   -Vớ vẩn…
Kể từ sau lần bị Nga cự tuyệt Nam không xuất hiện trước mặt Nga và gọi điện cho Nga nữa, mà chỉ lặng lẽ đứng nhìn Nga từ xa. Dù Nga không cá tính và xinh đẹp như nhiều bạn gái xung quanh Nam nhưng Nga lại để lại trong Nam một ấn tượng rất sâu sắc, rất đặc biệt. Chính vì vậy mà Nam không sao quên được Nga. Nhờ có cô bạn nhí nhảnh bên cạnh Nga không còn bận tâm tới chuyện của Nam nữa. Một thời gian sau, trong lúc Nga và Thủy đang say sưa nghe nhạc thì Trang gọi:
   -Nga ơi có chàng nào muốn gặp cậu này…
Nga đưa tai nghe cho Thủy, lấy làm lạ hỏi:
   -Ai thế nhỉ?
   -Không biết…(Thủy  khẽ đung đưa theo bản nhạc Sô-nát “Ánh trăng” của nhạc sĩ thiên tài người Đức – Bét-tô-ven)
Nga ra đến cửa lớp đưa mắt nhìn khắp một lượt rồi hỏi:
   -Ai tìm tớ thế Trang?
   -Cậu mặc áo trắng đang đứng tựa ở lan can kia kìa…(Trang chỉ)
Nga lại gần, hai tay đặt lên thành lan can hỏi:
   -Cậu tìm mình à?
   -Ừ! Mình có chuyện muốn nói với cậu…
   -Cậu nói đi…
Hùng thì thầm to nhỏ với Nga một lúc rồi đi về lớp. Nga ngơ ngẩn ngồi xuống ghế, Thủy hỏi:
   -Lại một lời tỏ tình à?
   -Không…Sao lúc nào mày cũng chỉ nghĩ tới chuyện yêu đương thế?
   -Thế có chuyện gì?
   -Nam bỏ không thi cuộc thi giọng hát hay cấp thành phố…
   -Liên quan gì tới mày chứ?
   -Hùng nhờ tao khuyên Nam.
   -Khuyên gì?
   -Khuyên cậu ấy đi thi chứ còn sao nữa…
   -Tao nghĩ chuyện này mày cũng có một phần trách nhiệm…
   -Mày cũng nghĩ thế à?
   -Uh! Tại mày nên tâm trạng Nam không tốt không thể đi thi được
   -Tao phải làm sao đây?
   - Xin lỗi nó một câu…rồi động viên cho có tinh thần…
   -Thôi được rồi…
Giờ ra chơi tiết sau, Nga kéo Thủy sang lớp Nam thì thấy Nam đang nằm ngủ gật. Nhung, bạn cùng bàn với Nam nhéo má cậu gọi:
   -Dậy! Dậy mau… người trong mộng của ấy đến tìm kìa…
Nam ngóc đầu dậy, hai mắt mơ màng nhìn Nhung nói:
   -Tớ chỉ có Nhung là người trong mộng thôi…
Nhung nhéo má Nam:
   -Vớ vẩn…Nga nó tìm cậu kia kìa    
   -Nga nào thế?
   -Thanh Nga…
Nam ngoái nhìn ra cửa lớp rồi nói một câu tỉnh bơ:
   -Không muốn gặp.
   -Thôi đi người ta đã “hạ cố” sang đây tìm gặp chắc là có chuyện muốn nói, đừng làm bộ nữa.
   -Đã bảo là không muốn gặp rồi mà.
Hội buôn dưa lớp Nam lại được hôm lãi lớn. Mặc cho Nhung ngồi thao thao bất tuyệt Nam vẫn không chịu ra gặp Nga. Giờ ra chơi sau, Nga và Thủy lại sang lớp Nam. Nam vẫn ngồi trong lớp, Thủy bức xúc lắm, cô nàng đi thẳng tới chỗ Nam, đập tay đánh bộp xuống mặt bàn và quát:
   -Này...cậu mất lịch sự vừa thôi nhá. Đừng nghĩ người ta sang tìm thì lên mặt làm kiêu.
Các bạn trong lớp đều đổ dồn ánh mắt tò mò, ngạc nhiên nhìn Thủy. Nhóm nam sinh thì thào:
   -Cậu này ghê gớm thật đấy… dám xông thẳng vào lớp mình gây chiến mới oách chứ. Nhưng mà cũng phải công nhận nhỏ ấy xinh thật.
Mấy bạn nữ lại rỉ tai nhau rằng:
   -Con gái gì mà dữ dằn thế không biết…
Nga kéo tay Thủy:
   -Mình về thôi.
   -Mày buông ra, để tao làm rõ trắng đen với tên này đã…                                  
   -Cậu đừng nóng mà(Hùng nói)
   -Cậu là ai?(Thủy hỏi)
   -Mình là bạn thân của Nam
   -Chuyện này không liên quan tới cậu, cậu tránh qua một bên đi
   -Các cậu về lớp đi mình không có chuyện gì để nói với các cậu cả(Nam đứng đậy, đi ra ngoài)
   -Cậu kia đứng lại!(Thủy quát)
   -Thôi mà Thủy, bỏ đi…(Nga nói)
   -Không được, từ ngày cắp sách tới trường đến giờ chưa có một tên con trai nào dám làm tao bực mình đến thế này đâu Nga ạ.
Thủy đứng trước mặt Nam hỏi:
   -Cậu có nói chuyện với Nga hay không?
Nam im lặng, Hùng khum tay thì thầm với thằng bạn thân điều gì đó.
   -Người ta đã không muốn thì thôi, Thủy việc gì phải làm thế?
Nga kéo Thủy về lớp.
   -Cậu cứ đợi đấy rồi sẽ biết tay tôi.(Thủy nói với lại)
   -Hai giờ chiều nay… nếu Nga rỗi thì đến thư viện gặp Nam.
Nga không trả lời. Đúng hai giờ chiều Nam và Nga gặp nhau tại thư viện trường. Nga xin lỗi Nam về chuyện xảy ra lần trước, Nam cúi gằm không phản ứng gì cả.
   -Đợt này Nam có tham gia cuộc thi giọng hát hay cấp thành phố không?(Nga hỏi để thay đổi không khí căng thẳng giữa hai người)
Nam lắc đầu, Nga tỏ vẻ ngỡ ngàng dù đã hay tin này từ Hùng:
   -Sao thế?
   -Dạo này tự dưng Nam thấy chán mấy khoản hát hò quá…
   -Nam là giọng ca vàng của toàn trường mà không đi thi thì uổng lắm đó…(Nga ngước nhìn Nam)
   -Nam không muốn hát nữa…
   -Không phải ước mơ của Nam là trở thành ca sĩ nổi tiếng hay sao?
   -Cả chuyện đó Nga cũng biết à?
   -À…cũng sơ sơ thôi…Mà này, Nga là một fan ái mộ của Nam đấy nha.
Nam cười nửa miệng.
   -Không tin sao?
   -Nga không ghét Nam là Nam đã cảm thấy may mắn lắm rồi.
   -Ghét Nam? Tại sao Nga phải ghét Nam?
   -Nam nghĩ rằng Nga phải ghét Nam lắm cơ…
   -Chỉ khéo tưởng tượng thôi…Nga thích nghe Nam hát lắm, thật đấy.
   -Bài gì?
   -Nhiều lắm, nhưng thích nhất vẫn là bài “Em có hiểu lòng anh”
   -Để Nam hát cho Nga nghe nha.
   -Không đâu…Nam hãy giành bài đó để hát trong cuộc thi sắp tới đi, Nga tin chắc Nam sẽ đạt giải cao.
   -Việc này để Nam suy nghĩ thêm đã…
   -Còn suy nghĩ gì nữa, mau đồng ý đi…
Nam cười để lộ chiếc răng khểnh đến là duyên.
   -Cười nghĩa là đồng ý rồi đấy nha.
   -Nga này…
   -Gì Nam?
   -Chúng ta…
Nga ngắt lời Nam:
  -Chúng mình sẽ là những người bạn tốt của nhau…
Nam gật đầu nở nụ cười mãn nguyện.
                                                   ( Hết)
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9