Từ đáy lòng ai, tình đã thốt
Ta đã vào tình yêu không đối chất
Tuyệt vọng nào ta trót lỡ trao em
Một lần đi có bao lời chân thật
Ta vẫn từ trong ánh mắt xa xăm
Chính rằng ta một người chưa buông ý
Chôn cuộc tình vào đáy biển mênh mông
Có lần qua trong một chiều suy nghĩ
Tình yêu nàng tựa gió mát thênh thang
Nhưng giờ đây bao làn hương đã tắt
Như trăng tàn, nguyệt lạnh, vỡ hình trăng
Bước chân đi; mắt nàng trông hiu hắt
Lời ngọt mềm, thuở ấy, hỏi ai mang?
Em có thương một chút gì dường mất?
Chớ mang sầu chất ngất tuổi xuân em
Hãy xem ta: chiếc đèn khuya đã tắt
Ánh lửa mờ chẳng ngự trái tim em?
nlt