Xin chào !
Đọc hồ sơ cá nhân của bạn, chúng ta có những điểm trùng nhau.
Mình có thể làm quen và chia sẽ nhau những chuyện vui buồn bạn có đồng ý không.
Câu nói của bạn ngẫm thấy chí lý
" ta là ai, ai là ta, bao năm xa cách quên nhà. Một hôm ta gặp lại ta, thì ra ta vẫn là ta thuở nào.... "
Mấy ngày nay mình như người mộng du, không làm nổi việc gì. Suốt đêm qua gần 4g sáng mới đi ngủ.
Bao nhiêu lần định gửi tin cho người ấy nhưng mình làm không được.... thật là buồn.
Thèm bỏ đi đâu đó thật xa nhưng thực tế không cho phép mình làm được điều ấy.
Sau khi đọc những dòng thơ mà người ấy gửi cho mình mình không còn muốn làm gì cả và khóc thật nhiều sưng húp 2 mắt và không đi đâu ra khỏi phòng, những lời yêu thương, ngọt ngào, những kỷ niệm như đang hiện về. Bạn có thể chia sẽ cùng ta chăng?
Bạn đọc nhé.
Trời bất chợt đổ mưa không báo trước
Như đêm nay ta bất chợt chia tay
Vẫn quán cà phê, hai đứa sóng đôi vai
Mưa gió lạnh, hay lòng ta tê buốt
Khó khăn vậy, lời tạ từ rứt ruột
Ngôn ngữ nào cho êm ái lòng nhau
Em gục đầu. Đau chi lắm. Vì đâu ? Anh gắng gượng từng lời không nói hết Thế là hết, từ đây thôi là hết!
Đường ta đi còn gai góc, bạn vàng
Ngày mai này, nếu sóng gió gian nan
Ta có được đưa vai cho người tựa
Tình ta đó, có bằng trang phải lứa
Duyên vì đâu, già cỗi, nửa đời người
Phút ngọt ngào, thắm đượm chút xuân tươi
Vui được mấy, giờ chia tay, lạnh nhạt Anh thèm tiếc, không được nghe em hát
Trong mắt em, anh “Như đã dấu yêu”
Cho lòng anh ấm lại giữa mưa chiều
Cho luyến tiếc đọng hoài trong trí nhớ
Cố kìm lòng, vì dứt nhau, không nỡ
Nhưng thôi anh, em cũng cố mà quên
Anh yếu lòng, tình cảm dễ chông chênh
Hãy kiên quyết, giống như anh cai thuốc Cơn gió động, cho lòng anh lạnh buốt
Giờ chia tay, em cố gắng giữ gìn
Rồi ngày mai trời cũng sẽ bình minh
Anh gói ghém tình em trong ký ức
Khi cô đơn, anh lục trong tiềm thức
Một đoạn buồn, đã mãi mãi chia xa
Đã một thời, em từng ở trong ta
“Như đã dấu yêu từ thuở nào” xa lắm …
Mình buồn quá, nhưng phải làm sao bây giờ....