Khoảng trời riêng Thảo Nguyên
Đan Đan 24.02.2009 13:12:52 (permalink)
Ngoài khung cửa trời bắt đầu sáng nhờ nhờ, đêm qua chỉ riêng Đan dạo net quên ngủ, và cảm nhận tiếng thời gian trôi qua thật nhanh (Lý do là tại trong phòng có cái đồng hồ kim bị lỏng, sắp sửa rơi rụng nên nó kêu to cực), Ừm, Để xem, rồi thoắt cái sẽ là đêm giáng sinh xinh lung linh , rồi thoắt cái sẽ là những chuỗi ngày bình thường với công việc bình thường... của một người bình thường mà toàn nghĩ mình là người bất thường... như Đan. Hờ hờ, tự nhiên thấy tiêng tiếc về một số thứ Đan nghĩ là mình chưa sẵn sàng làm và chưa thể làm nổi; tự nhiên thấy hối lỗi đột xuất về một số việc làm sai trái đối với một cơ số người... và... cũng tự nhiên thấy hạnh phúc vì đã tràn trề quyết tâm: năm nay phải cố thực hiện nốt những gì còn dang dở, còn mong chờ và hạnh phúc vì tất cả những lỗi lầm của Đan có thể được thứ tha bởi những con người giàu lòng từ bi, bác ái và sự chịu đựng bậc nhất (lũ bạn nhố vô đối bên cạnh đấy ạ)

Dưng mà đến giờ này thì Đan làm xong hơn 2/3 bài tập rồi, (thật nà kỳ tik, a men!) Các phi vụ chơi bời cùng một số thành phần bất hảo trong xã hội gần như dạo này không có dự định bỏ sót, thậm chí còn hơi dụng công quá sức, có lúc tưởng tâm trạng mình giờ ham chơi đến độ sắp... tẩu hoả nhập ma. May mà lúc lên giảng đường vẫn tranh thủ học vào được một cơ số không nhỏ. Chỉ còn biết tự phục mình, và tự hứa rằng học phần này, sau khi thấm nhuần rằng "Đời là bể khổ, biển cả mênh mông quay đầu là bến, ngoảnh đầu chả thấy bờ đâu", điểm số trong bảng xếp hạng sẽ không quá tụt hậu chỉ vì dạo này tâm trí cứ wẩn wanh mấy thứ gọi là văn học mạng. Viển vông như một đứa việc tay chiêu chả làm cứ mang tay trái ra sánh tài cùng thiên hạ. Đành dằn lòng là tạm thời hiện tại dừng lại cái việc lớ wớ mà xây đài thơ thảo nguyên như mơ ước hôm nảo hôm nào... cách đâu chừng một tháng, thuở bỡ ngỡ rón rén vào chốn này. Bởi vì, bởi vì giờ đang phải luyện cơ môn Tài Chính Doanh Nghiệp. Thấm nhuần từng ngày, từng ngày, cơ mà, bảo lũ trong lớp là đứa nào thắc mắc hãy đem đến hỏi Đan kèm quà cáp nhớ, đừng ngại, Đan biết, Đan biết đấy, hơ hơ, biết thật mà (ko tin hỏi thử đi, biết chết liền!)

Lý do của đêm trắng phớ tới tận gần sáng là do em mèo tự dưng nổi hứng dạt vòm, thành ra, Đan đơn côi với đêm, buộc lòng phải hát "I'm so lonely - Miss lonely. I have nobody to call my own"-Akon, gào tướng lên để xua đi nỗi sợ hãi... Thật là ớn ...huhuhu , đã cố gạt đi, đã cố liên tưởng đến những chuyện vui vẻ mà cứ lởn vởn ra toàn là The Grudge với cả The Face, rợn hết cả người ... thấy mình bồng bềnh sống trong tâm trạng của đêm Halloween vừa rồi thì đúng hơn...Quyển Sherlock đang đọc dở cũng ko dám ngó tới nữa những vụ giết người bí ẩn ở trong truyện sẽ chỉ làm cho trí tưởng tượng của mìn thêm Vút Bay( cái CD original của Myta mà có một đứa đã thó đi Hải Phòng từ hồi nào giờ mình mới biết, thật đáng bực )...và thật đáng sợ! Vì... giọng nó gào trong phone dã man hơn con ngan, nó bảo: không trả, đứa nào mang cái gì đi mà trả lại là nu nhất trần đời, mà tao thì ko nu, chỉ hơi nu thôi.

Sau khi dành vài phút tưởng nhớ đến nhỏ bạn thân. Đêm lại im ắng kinh khủng. Hơn bất kỳ lúc nào, lòng sợ hãi với ma quỷ nhất trên đời xuất hiện ngay lúc này. Thường thì cứ nghĩ lung tung một lúc, Đan sẽ trầm, sẽ buồn, sẽ hứng thú làm thơ... con ếch. Sau đó nhớ nhung linh tinh về một ai đó mà đã từng hàng ngàn lần dằn lòng vì không được phép nhớ, sai lầm đáng sợ nếu không tự kiểm soát nhớ với chả nhung. Thế là đành... nghĩ tới ma quỷ. Đơn giản vì Đan tin là chúng có thật và sẽ làm hại mình bất cứ lúc nào, đặc biệt là những lúc ở một mình như thế này này. Thật may là trên bàn đang có một bình hoa hồng đỏ hôm trước rẽ đi mua với bạn Phương Anh và theo như film "Stay Alive" thì hoa hồng đỏ sẽ diệt trừ được những con ma, con quỷ gớm ghiếc như mụ già có cái mồm to ở trong film. Lúc xem thì Đan chẳng mấy tin, và lúc này thì (dặn lòng lần nữa), nên tin, nên tin. Xét lại về bản chất của can đảm, dũng cảm (và cà chớn), thì Đan chả và chả bao giờ là một kẻ nhát gan chính cống từ thuở được sinh ra trên quả đất này. Chúa ơi, tất cả chỉ tại Đan đã thích, và xem quá nhiều film ma, kinh dị. Cơ mà, khổ, càng xem lại càng tin và càng muốn xem nhiều thêm nữa để củng cố niềm tin của mình, cái này phải tôn vinh thành bản lĩnh mới được.

Tất cả những lê thê, lếch thếch nói trên chính là lý do mà nửa đêm gần sáng rồi Đan không dám ngủ và play nhạc ầm ĩ, repeat liên tục Stars are blind và Nothing in this world của Paris để thấy đỡ hơn ...Tự nhiên play nhầm Gloomy Sunday nữa thì chết giấc không mong đợi, ngoài ý muốn là chuyện chắc chắn xảy ra, như nó vốn dĩ đã xảy ra, ơi, bàn dân thiên hạ biết chuyện này chắc thấy Đan đáng thương. Ôi, mẹ thảo nguyên hiền từ mông mênh, trong ánh sáng ban ngày con thấy người lung linh, đêm khuya thanh vắng, cỏ mềm cũng khiến trái tim con ngưng đập vài giây vì nghĩ luẩn quẩn về cái phim mới coi, mới coi, ám ảnh chết người. Đã thế, có một kẻ còn reo rắc hình ảnh Họa Bì trong con, mùa này mùa rươi, mỗi lần thấy 1 chậu rươi lúc nhúc, lại nghĩ đến cái đầu xinh đẹp toàn con gì con gì bò lổm ngổm của Châu Tấn...Ối, khiếp wớ, đáng sợ, đáng sợ, tại anh đấy, cứ xui người ta xem rồi lại nói là không hay.

Ơ, sau khi viết những điều ngớ ngẩn lung tung, đoạn kết này, tự dưng muốn chúc những người đã (lỡ đọc) mấy thứ trong đêm của Đan. Mong mọi người có tiếp những đêm mùa đông, ấm, vui, hạnh phúc nhớ! Đan thì sắp chít giấc vì tháng sau phải luyện cơ quá nhiều, chả hiểu còn lang thang lẩn thần chốn này tiếp nữa được hay không. Thôi thì... chúc mọi người học hành tấn tới, làm ăn phấn khởi, tính tình thêm xởi lởi và tâm trạng luôn hồ hởi (Thơ vần "ởi" hơi bị khó gieo vần đấy, Dần Béo không được chê Đan thế đâu nhớ). Quên nữa, Đan thật thà mà nói là đang hơi bị hối lỗi vì lúc 2 - 4h sáng đã... đánh thức một cơ số người thức dậy bằng được để hỏi "mài đã ngủ chưa" và "Chúc bé ngủ ngon" "chúc anh mai đi làm không ngủ gật vì đã được... Đan gọi dậy chúc lúc này". Thêm một lần nữa thanks tất cả mọi người vì những lời an ủi nhẹ nhàng tình cảm kiểu "mày điên à, làm gì có ma!!!"

Mặt trời lên thật. Gần 8h đến nơi, nhộn nhạo ngày mới, đêm qua thì không quên được, đêm ma mị!

Đan Đan


#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9