Khu bệnh viện tư nhân đại quy mô này, cũng bất quá chỉ là một sợi lông so với chín con trâu trong gia sản của gia tộc đứng đầu tứ đại gia tộc- Âu Dương thế gia.
Âu Dương Thiên Đức, gia chủ của Âu Dương thế gia, sau khi tiếp quản gia tộc, bằng vào tầm nhìn và thiên phú kinh doanh kinh người của mình, nhất loạt đã đưa gia tộc vượt qua Mộ Dung thế gia trở thành gia tộc đứng đầu tứ đại thế gia.
Âu Dương Thiên Đức có ba con trai, một con gái, con cả Âu Dương Vô Địch tòng quân từ năm mười bẩy tuổi, bằng vào hậu thuẫn của gia tộc và cố gắng của bản thân, ba năm trước đây đã lên đến quân hàm thượng tướng, khi đó hắn mới gần 42 tuổi, trở thành Tư lệnh của một quân khu, cũng là người trẻ tuổi nhất Trung Quốc được phong hàm thượng tướng.
Con thứ Âu Dương Vô Lượng gia nhập hắc đạo, một tay thành lập Lăng Vân bang, hô phong hoán vũ, hùng cứ phương nam.
Con thứ ba Âu Dương Vô Vi kế thừa di truyền của cha,cũng giống Âu Dương Thiên Đức đều là thiên tài kinh doanh. Đã phát triển sản nghiệp Âu Dương gia tộc hiện tại lên đến ngàn tỷ.
Con gái Âu Dương Vô Thiến cũng không kém, thành tựu tuyệt đối không dưới ba vị huynh trưởng, hiện đảm nhiệm cục trưởng cục an toàn quốc gia.
Tại các lĩnh vực con cái đều có thành tựu, đều là những nhân vật thủ lĩnh, theo lỹ thuyết thì Âu Dương Thiên Đức cũng nên vừa lòng, nhưng Âu Dương Thiên Đức tâm lý thủy chung vẫn ôm một khối tâm bệnh, bởi vì không biết có phải Âu Dương gia đời thứ hai quá xuất sắc là nguyên nhân chính,khiến cho đời thứ ba toàn bộ đều là nữ,cả gia tộc cường đại không có lấy một mụn con trai. Mặc dù không phải trọng nam khinh nữ, nhưng một thế gia có lịch sử hàng ngàn năm lại không có con trai để kế thừa, Âu Dương Thiên Đức không thể tưởng tượng được nguyên nhân là do làm sao. Cho nên khi nghe tin con dâu thứ ba mang thai là con trai, Âu Dương Thiên Đức giật bắn người, mừng như phát điên, ngay lập tức tăng cường vệ sỹ cấp cao nhất bảo vệ con dâu, mời đến hơn mười hộ lý, đem Lý Như Lan bảo vệ như thần giữ của, trải qua chín tháng, cuối cùng cũng đến thời khắc sinh nở.
Hơn trăm người tại ngoài phòng sản phụ đều sốt ruột đợi chờ, bởi vì đây là nam hài duy nhất đời thứ ba của Âu Dương gia tộc, cũng là người thừa kế duy nhất của gia tộc, cho nên những người được phép chờ đợi ở bên ngoài phòng sản phụ đều là những nhân vật không tầm thường. Tưởng tượng một chút, nhiều nhân vật tai to mặt lớn tụ tập cùng một chỗ sẽ có tràng diện như thế nào, mọi người trên mặt đều lộ vẻ căng thẳng chờ mong và lo lắng, nhất là gia chủ Âu Dương thế gia Âu Dương Thiên Đức.
Âu Dương Thiên Đức lúc này vẻ mặt vô cùng khẩn trương,dù sao đây cũng là nam hài duy nhất của đời thứ ba.
Khi nghe thấy trong phòng sản phụ truyền ra thanh âm “sinh rồi!” ,tất cả mới thở phào một hơi,cả hành lang bộc phát một trận hoan hô,Âu Dương Thiên Đức xoa xoa mồ hôi trên trán mỉm cười, cái tên tiểu tử này thật sự là có tư cách làm chủ nhân a, dám để mình cùng người cả một đại bang phải chờ đợi đến đau đầu như vậy.
Lý Như Lan không thể nghi ngờ là công thần lớn nhất của Âu Dương thế gia, sắc mặt nàng tái nhợt mặc dù uể oải không chịu nổi, nhưng khi nhìn thấy con trai mình, vầng trán giãn ra nở một nụ cười hạnh phúc của người mẹ, nàng vốn dĩ đã là mỹ nhân, nụ cười này càng khiến nàng trở nên càng thêm động lòng người.
Âu Dương Vô Vi si ngốc nhìn con mình cười khúc khích:
-Cái mũi và miệng giống ba ba, con mắt và lông mi giống mụ mụ, sau này lớn lên nhất định mê hoặc được khối gái đẹp đây, ha ha, ta rốt cục cũng làm cha rồi, ha ha ha.
Đương lúc cả gia tộc đắm chìm trong hạnh phúc thì Lý Như Lan chợt nhớ ra,thất kinh hỏi:
-Đứa nhỏ này sao lại không khóc a, tiểu hài tử khi mới sinh không phải đều khóc hay sao?
Lúc này mọi người mới nhớ tới, cho tới bây giờ chưa nghe được tiếng khóc của đứa nhỏ, vừa rồi chỉ lo cao hứng không nhớ tới điểm dị thường này.
Đứa nhỏ này chính là Gia Vũ,Gia Vũ trong lòng khinh thường nghĩ:" Khóc hả? Bảo ta một người đã sống qua vạn năm đi khóc? Khóc được mới là lạ đó,đây cũng không phải lần đầu tiên chuyển thế trọng tu, nếu còn khóc thì sau này làm sao có mặt mũi mà gặp người khác chứ?"
Lúc này Âu Dương Vô Vi mới có phản ứng, như thế nào đứa nhỏ khi sinh ra lại không khóc ? Có vấn đề gì không? Sắc mặt hắn ngưng trọng quay đầu nhìn về phía Âu Dương Thiên Đức nói:
-Ba, ngươi xem việc này có làm sao không?
Dù sao thì Âu Dương Thiên Đức không chỉ là gia chủ của Âu Dương thế gia, mà cũng là người có tu vi cao nhất trong gia tộc, đã luyện đến tầng thứ tám của Tuyết Dương Thần Công.
Âu Dương Thiên Đức tâm trạng cũng căng thẳng, đây chính là đứa cháu trai duy nhất của mình a, nếu có vấn đề gì, vậy...... Đáy lòng chợt rùng mình, vội vàng tiến lên nắm lấy tay trái của Gia Vũ, vận chuyển tầng thứ tám Tuyết Dương thần công cẩn thận dò xét trong cơ thể Gia Vũ.
Gia Vũ cảm giác được một luồng chân khí nho nhỏ vận chuyển một vòng trong cơ thể rồi đi ra ngoài, Gia Vũ mỉm cười nghĩ: "Không lẽ mình lại chuyển sanh vào một võ lâm thế gia? Mặc dù trước mắt thân thể thật sự có yếu đi, nhưng cũng không quan trọng, không cần tính đến tu chân công pháp, mình cũng hiểu được không dưới mười loại võ công hàng đầu, chỉ cần tùy tiện chỉ điểm bọn họ một chút thì tu vi cũng nhất thời tăng mạnh a!"
Âu Dương Thiên Đức đương nhiên không tra xét được cái gì, chỉ xác định được rằng thân thể của cháu mình không có vấn đề gì,không khỏi thở phào nhẹ nhỏm nói:
-Không có việc gì, hơn nữa thân thể so với người bình thường khỏe mạnh hơn nhiều.
Âu Dương Vô Vi và Lý Như Lan nghe thế không khỏi thở phào nhẹ nhõm, Âu Dương Thiên Đức là người như thế nào chứ, là người đứng đầu đương kim thập đại tông sư, hắn đã nói thì không cần phải hoài nghi.
Gia Vũ trong lòng cười thầm: "Trẻ con khi sinh là lúc tiên thiên chân khí sung túc nhất, bình thường trẻ con sau khi sanh đều hít vào tạp chất trong không khí, thể chất càng ngày càng kém, ai có thể nghĩ được là ta sau khi sinh là có thể vận dụng hô hấp, đem tiên thiên cảnh giới ép xuống? Chỉ còn khỏe mạnh như người bình thường mà thôi."
Gia Vũ âm thầm khách sáo,để mặc cho vị gia gia tiện nghi một chút, ngẫm lại bây giờ trước tiên cần tìm hiểu về thế giới này,cần biết là mình đã chuyển sanh đến địa phương nào !
Tiên thức Tiên đế hậu kỳ trong nháy mắt bao trùm cả địa cầu, sau khi vượt qua chín mươi chín thiên lôi kiếp, không chỉ có linh hồn kim đan ngưng tụ lực đạt tới đỉnh phong, tâm thần tu vi cũng đã đạt tới Tiên đế hậu kỳ.
" Di......? Thế giới này thiên địa linh khí như thế nào lại thưa thớt như vậy? Hơn nữa người tu vi cao nhất cũng chỉ đạt Nguyên anh trung kỳ mà thôi?" Gia Vũ thu hồi tiên thức bất đắc dĩ cười khổ:" Không có linh khí hấp thu, không biết đến bao giờ mình mới có thể đạt tới Độ Kiếp kỳ a? Lão Thiên a, mắt thấy một trăm kiếp chuyển thế trọng tu gần thành công, sao lại để ta chuyển sinh tới địa phương quỷ quái này, ai... Quên đi, dù sao một kiếp cũng không phải chờ đợi dài lắm, kiếp này cũng không có gấp, coi như đi lịch lãm cũng tốt."
Gia Vũ trong lòng đang buồn bực, lúc này mọi người đang thảo luận nên đặt tên hắn như thế nào.
-Ta xem không bằng đặt là Âu Dương Tuấn đi, dù sao tiểu chất nhi này của ta khi lớn lên nhất định là tên tiểu gia hỏa anh tuấn đến mê người.
Tên hỗn đản Âu Dương Vô Lượng hét lên thật to.
-Ta xem hay đặt là Âu Dương Bảo đi, sau khi lớn lên có thể bảo vệ quốc gia.
Âu Dương Vô Địch xuất thân từ quân nhân nghiêm túc nói.
-Ta xem, nên đặt là......
Mỗi người một ý, càng nói càng hăng, tranh luận đến mức nước bọt văng tung tóe , ai cũng không chú ý tới tên tiểu hài tử mới ra đời đang dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn bọn họ, Gia Vũ trong lòng nhủ thầm:" Những người này mỗi người lập trường đều khác nhau a, như thế nào mà mấy cái tên khó nghe như vậy cũng nghĩ ra được chứ?Cũng không biết lớn lên thì tên gọi có quan hệ như thế nào."
-Ta xem không bằng gọi là Âu Dương Tiêu Dao đi, nguyện hắn cả đời cũng có thể tiêu diêu tự tại.
Âu Dương Vô Thiến sủng ái sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Gia Vũ.
Chứng kiến tất cả mọi người không có gì ý kiến, Gia Vũ không khỏi bối rối: "Tên mình là do vị sư phụ đầu tiên trên đường vân du trở về đặt cho, nếu không có sư phụ thì Gia Vũ không chết vì đói cũng chết vì bị dã thú ăn thịt rồi. Sư phụ đối với mình ân trọng như núi nhưng sư phụ cuối cùng cũng không thể vượt qua thiên kiếp, đã hồn phi phách tán, bây giờ chẳng lẻ tên mình cũng phải sửa hay sao? Mặc dù khi lớn lên sau này cũng có thể đổi lại tên, nhưng chưa bao giờ hắn nghĩ tên của mình do sư phụ đặt sẽ sửa đổi, thế nào mới có thể làm cho những người này biết được tên mình mà lại không bại lộ thân phận đây?"
" A... Có rồi." Gia Vũ khóe miệng hiện lên một nụ cười tà dị.
Cùng lúc như nhau, trong óc mọi người đồng thời xuất hiện một lão giả tiên phong đạo cốt, tay lão giả thon dài như ngọc, vuốt chòm râu nói:
-Người này cốt cách thanh kỳ, không phải phàm nhân, không nên quản nhiều chuyện về hắn.
Nói xong tay vung lên,mọi người cảm giác được trong đầu đột nhiên xuất hiện vài bức tranh, lão giả mỉm cười tiếp tục nói:
-Sau khi trở về, theo bản vẽ này kiến tạo một ngọn núi,đợi khi hắn tới ba tuổi cứ cho hắn ở trong đó, mười năm tiếp theo không ai được phép quấy rầy hắn, làm như vậy có tác dụng gì, các ngươi cứ trông mắt mà xem, về phần tên thì đặt là Gia Vũ, nhớ lấy!Nhớ lấy!
Nói xong lão giả chậm rãi biến mất.
Mọi người trong nháy mắt tỉnh táo lại, vẻ mặt không thể tư nghị, vì vậy thân thế của Gia Vũ lại càng mang đậm sắc thái thần bí, càng được gia tộc coi trọng.
Một lúc lâu, Âu Dương Thiên Đức phục hồi tinh thần chậm rãi nói:
-Cứ theo lời dặn của tiên trưởng kia đi,hãy cho ngươi phụ trách xây dựng sơn trang, đồ án có mười hai phương vị, mỗi phương vị phải có mười hai khối cực phẩm ngọc thạch, gia tộc hiện chỉ có ba khối, còn lại chín khối vô luận tốn bao nhiêu tiền của cũng phải tìm mua bằng được, đứa nhỏ tên đặt tên là Âu Dương Gia Vũ đi.
Âu Dương Gia Vũ nghe thế không khỏi nở nụ cười a a, người ở bên ngoài xem ra cũng hài lòng về tên mình, mặc dù Âu Dương Thiên Đức đã quá sáu mươi tuổi nhưng lúc này cũng đắc ý cười to, mắt ướt ướt vì sung sướng, gia tộc truyền thừa cuối cùng không cần lo lắng.
Nhìn mọi người lại bắt đầu thảo luận về tiên nhân vừa rồi, dù sao những người trong gia tộc này đều là nhân vật hàng đầu của Trung Quốc, người bình thường đa số là không biết đến bọn họ, nếu biết cũng chỉ biết được một chút mà thôi, vì đối với người bình thường thì thần tiên chỉ xuất hiện trong cổ tích, nhưng đối với những người này cái nhìn của họ cũng khác biệt, một số it người trong bọn họ cũng biết có người tu chân tồn tại, mà Âu Dương Thiên Đức lại càng bán tín bán nghi, bởi vì Âu Dương Gia Tộc còn cất dấu một đại bí mật. Âu Dương Gia Vũ không khỏi cảm thán, tiên thức thật là hữu dụng a, vừa rồi bất quá chỉ thi triển một chút thủ đoạn mà thôi,bọn họ bây giờ nhìn mình với ánh mắt khẩn trương như vậy, sau này hành động sẽ tiện hơn nhiều.
Âu Dương Gia Vũ được tất cả mọi người sủng ái nhiều hơn, bởi vì biết được,sau khi hắn ba tuổi sẽ tiến vào Gia Vũ sơn trang mười năm, hơn nữa mười năm này không ai được gặp hắn, mặc dù không biết vì nguyên nhân gì, nhưng không ai hoài nghi lời của tiên nhân năm đó đã nói, dù sao người có thể trực tiếp xuất hiện trong óc bọn họ nói chuyện, bọn họ còn chưa thấy bao giờ, cho dù không phải thật sự là thần tiên thì nhất định cũng không phải là nhân vật đơn giản.
Sau khi sơn trang xây dựng xong bọn họ càng không hoài nghi, không nói tới cách bố cục sơn trang,toàn bộ khung cảnh bên trong sơn trang và thế giới bên ngoài giống hệt nhau,ở bên trong tu luyện có thể tăng nhanh gấp rưỡi , hơn nữa sau khi xây dựng xong thời gian càng lâu hiệu quả lại càng rõ ràng , Âu Dương Thiên Đức lớn mật khẳng định bên trong sơn trang ẩn hàm một loại trận pháp trong truyền thuyết, hơn nữa mười hai khối cực phẩm ngọc thạch kia là có quan hệ lớn tới trận pháp , cho nên vốn còn có một tia nghi hoặc là, tại sao ở đây mười năm lại không cho người nào quấy rầy,cuối cùng Âu Dương Thiên Đức cũng hiểu được,liền quyết định theo lời tiên trưởng tiến hành.
"Mười năm không gặp sao? Khớp xương của lão đầu ta cũng mỏi mệt rồi."
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2009 06:51:56 bởi Tiền Như Mạng >