Tuỳ Bút của Vành Khuyên
Vành Khuyên 18.03.2005 09:53:29 (permalink)
Hắn Của Tôi

Hắn ngu thật , chưa yêu mà đã sợ thất bại . Hắn để ý nhiều cô lắm , thấy cô nào đẹp hắn cũng để ý nhưng cứ dè chừng , ra bộ coi cô nào ít sát khí hơn hắn mới dám mò tới và mở miệng hến hắn ra .

Con bà Ba ngoài chợ , cô ả cũng đẹp ra phết , dáng cao cao , thanh thanh , dáng này có về già vẫn đẹp , có còng lưng cũng không thấp hơn bao nhiêu , ( trời còn thanh xuân đã nghĩ về già người ta ra sao !) mới đầu hắn thích , sau đó hắn đi qua cô ta như chẳng thấy . Tội cô ả , thấy hắn qua lại thời gian cũng mừng , rồi sau hắn lơ là , ả đâm thù hắn , thù thật đấy . Cứ đợi hắn đi qua , ả nhổ toẹt một bãi nước miếng xuống đất , ra điều như có gì đắng trong miệng nhưng ai tinh ý sẽ biết , ả làm vậy vì khinh hắn .

Con bà Năm bún mắm , ả nổi tiếng chậm tại cái chợ này . Ả rửa chậu chén mất độ nửa tiếng trong khi người khác quẹt mười phút là xong . Ả bị gì không biết , độ tuổi đôi mươi mà tóc đã bạc phết nửa đầu . Hắn mới đầu đâu có để ý gì ả . Sau đó thấy ai cũng chê ả chậm , hắn tò mò nhìn ả rửa chậu chén ra sao , rồi vài ngày sau thấy hắn đi hứng nước cho ả . Ả cũng chẳng rửa chậu chén nhanh hơn bao nhiêu .

Con bà Tư trứng vịt , lanh lẹ, thanh tú , người ta bảo tướng cô chả xứng đứng ở cái chợ này , có lẽ đứng đâu trên bục giảng hay hơn nhiều . Cô ít ra đây , nhưng mỗi lần ra đều tháo vát , nhanh nhẹn , ai nhìn cũng phục . Cỡ người này đi đâu , việc chạy đến đó . Hắn có để mắt tới cô nhưng hắn ngầm cho cô thuộc về một thế giới khác , chả phải hạng cần lao như hắn , hắn thôi chả dám nhìn cô nữa ..

Cứ thế , hình ảnh của những người phụ nữ đi qua tâm trí hắn . Ban đầu hắn đếm còn một số , 5 năm rồi ở cái chợ này , con số đó là lên hàng hai và qua hẳn số 5 và số 0 . Có người bực hắn , có người cho hắn nhát , có người cho hắn ngu .

Các cô hắn để ý , có cô đã có chồng con tiếp tục hiện diện tại cái chợ này , có cô còn dạn bảo hắn trông dùm con khi có việc đi đâu chút . Hắn nhận tất ... nhận vô điều kiện .

Hắn vẫn đơn độc một mình và mỗi chiều về tại cái chòi hắn ở đầu chợ , ngọn đèn dầu vẫn hiu hắt từng đêm .

Cho hắn của tôi

Vành Khuyên

#1
    Vành Khuyên 18.03.2005 09:54:24 (permalink)
    Nhục

    Tôi chưa từng biết nhục . Nhục là gì ? Cái gì làm không được thì thôi , tôi coi như số phần mình chưa tới , có chi đâu mà nhục .

    Tôi lớn lên bị cha mẹ mắng lười biếng cũng chả thấy cái gọi là nhục , thi rớt vì học dốt , cha mẹ thì dằn vặt xấu hổ với hàng xóm , tôi cũng buồn lắm chứ , thiếu điều chẳng dám ra khỏi nhà , nhưng độ nửa tháng , tôi lại vác cái mặt mình ra , trong nhà hoài chịu sao nổi .

    Từ đó tôi thề , tôi mà may mắn có đứa con nào , tôi không cao vọng về nó , nó ra sao cũng được , miễn là đừng thành cao bồi , du đãng , bắn giết người vô tội , còn giỏi dở ra sao , tôi cũng chấp nhận hết .

    Cả hơn tuần rồi tôi mang thằng bé con nhà mình đi bơi . Nhìn nó có chút xíu , người ta hỏi tôi nó mấy tuổi , tôi bảo đã lên ba . Những người đi qua , có người bảo , good job , có người bảo chưa được đâu . Đúng vậy , ngày đầu thằng bé khóc như mưa đòi về . Ngày thứ hai , nhúng được hai cái chân xuống nước . Ngày thứ ba nhúng thêm hai cái tay với nửa cái mình .... Thế đã là nhiều với tôi rồi . Tại tôi cứ ngồi riết bên mép hồ năn nỉ nó mà . Các cậu lifeguard thấy tội , cho mượn cái ghế , tôi ngồi mà đâu có yên .

    Tuần thứ nhất trôi đi lặng lẽ . Tuần thứ hai, tôi bảo cô giáo " Này , thế hôm nay cô làm gì thì làm nhá , chồng tôi bảo tôi cứ ngồi mãi đây thì có sang năm thằng bé cũng chẳng biết bơi cô ạ " , rồi tôi kết luận " it' s up to you , now " .

    Cô giáo thận trọng hỏi tôi , " Chị nghĩ tôi nhúng đầu nó xuống nước dạy nó thở được chưa ? " . Tôi thành thật , " Này cô , không có lúc nào là good time , cũng không có lúc nào là bad time , cỡ như tôi cô nhúng đầu xuống nước tôi còn sợ huống chi là thằng bé , nhưng nếu tập cho nó biết bơi phải qua kinh nghiệm như vậy , cô cứ làm cô ạ , tôi chả phản đối gì đâu " . Cô giáo thật dễ chịu , cười với tôi tươi lắm .

    Ngày đó thằng bé bị nhúng đầu 3 lần , khóc đủ ba lần , cô giáo điếc tai , cho nó nghĩ 10 phút sau đó . Khi cô đến gần bế nó ra xa , nó vừa nhận ra cô giáo chạm cánh tay vào người nó , nó vội leo lên bờ như thằng chết nhát ... mắt lăm lét nhìn tôi cầu cứu .

    Nếu không nhớ lời thề không được thấy nhục khi con không làm được chuyện gì , chắc tôi đã cho nó một mẻ ( cũng không có định thế he he ) nhưng tôi bỗng hiểu ra tại sao cha mẹ tôi lại thấy nhục vì tôi thi không đậu , không thể làm ông này , bà nọ ra đường cho người ta kính trọng khác với trước kia , tôi trách cha mẹ mình đã không thông cảm cho tôi và đừng bắt tôi thành người khác . Hèn gì mỗi điều tôi cải lại cha mẹ tôi lúc trước , cha mẹ tôi đều bảo , sau này mày sẽ hiểu .

    Và tôi đã hiểu ra thật ... không phải hiểu mình đang nhục đâu nhé , tôi chấp nhận khả năng thằng bé , chấp nhận vô điều kiện .. Tôi hiểu ra tại sao cha mẹ xấu hổ về mình , một sự hiếu biết chưa quá muộn khi tôi còn cơ hội gặp gỡ cha mẹ để tự hứa với mình sẽ không cải lại ông bà điều gì nữa ...

    Chẳng biết có làm được không đây , thôi thì ráng vậy .



    Vành Khuyên


    Những bài tùy bút của Vành khuyên , đã được CtLy mang vào thư viện " gòi "
    Thân thương
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2005 23:30:43 bởi ct.ly >
    #2
      hellomy9 19.03.2005 03:02:24 (permalink)
      khá quá!
      Va`nh khuye^n quả nhiên là một cây bút chắc tay, và viết khỏe đấy nhé! Chúc bạn ở chơi vui vẻ!
      Thân.
      #3
        Vành Khuyên 16.04.2005 05:55:05 (permalink)
        Dạ vk xin cám ơn anh.

        Xin các anh chị cho vk post tiếp những bài sau đây.

        Ngày Đó

        Cứ càng đến gần cái ngày đó là tính nóng nảy của hắn dễ bốc hơn . Thiệt kỳ , hắn chú ý mình hay như vậy thì rất thận trọng và cố gắng kìm hãm vì bản chất lương thiện của con người hắn không cho phép hắn làm điều đó .

        Con hắn cũng phải sợ hắn vào những ngày đó . Đứa bé không nghe lời , mọi thường hắn dịu ngọt , kiên nhẫn , nhưng vào những ngày gần ngày đó , hắn đấm tường , đấm mình , nhe răng như khỉ , tức quá , tức quá , không hiểu sao thằng con hắn lì vậy mà thật ra có gì khác hơn đâu .

        Kỳ thật , trời sanh hắn , còn sanh chi cái tánh cộc cằn đó , hắn biết mình , biết ta , cố sửa , cố chỉnh mình lắm , thế mà cứ gần cái ngày đó là thế nào cũng có chuyện cho hắn bốc đồng lên mà bực mà bội , một suy nghĩ nhỏ thôi len lõi cũng làm hắn quát tháo ,nghe tiếng la của mình xong , hắn mới giật mình trở lại đời thường và nhận ra đúng là sắp tới cái ngày đó .

        Mỗi tháng một lần , hắn muốn không trải qua cũng không được , giờ còn đỡ hơn rất nhiều , cách đây vài năm cứ gần ngày đó là hắn kiếm chuyện gây với bất cứ ai trong tầm mắt hắn thậm chí về nhà cũng vậy .

        Ghê thật , chemical reaction, con người là tập hợp của bao phần tử hoá học, của bao phần tử tâm linh tinh tuý nhất , đồng thời cũng là của bao phần tử tinh thần tồi tệ và hiểm độc nhất .

        Trời , cái ngày đó lại sắp diễn ra . Trải qua những ngày như vậy xong, con người hắn nhẹ lại , hắn hối hận cho những ngày nóng nảy đó , hắn không còn cái chemical reaction đó để có thể đo lường tại sao hắn lại ra vậy lúc đó nên hắn cứ như từ trên trời ném xuống .

        Ngộ thật , ai bảo con người độc lập, hắn thấy hắn vẫn bị chi phối từ cái mảnh lực mà hắn nghĩ hắn không có một chút dính dáng gì tới vì hắn đang ở dưới đất , không phải trên mây , chả gần với những chi tiết hoang đường nào .

        Hắn thật sự thấy mình bị chi phối .

        Hắn chỉ còn biết thầm cảm ơn cái mảnh lực đó còn cho hắn sáng suốt nhận ra những gì đã xảy ra và giúp hắn ghi lại những dòng này .

        Những ngày trước những ngày đó .

        Vành Khuyên

        #4
          Vành Khuyên 16.04.2005 05:56:40 (permalink)
          Hồi Xuân

          Tôi không nghĩ hồi xuân là xấu .

          Làm phụ nữ chán chết đi được . Ngay cái tuổi lo tới sự nghiệp, công danh thì đâu có được rảnh như nam giới mà thăng tiến . Còn gia đình, con cái . Nhìn chung thì tới cái tuổi gần 40 mới rảnh việc gia đình con cái đôi chút, mới có thời gian tự nhìn lại mình và tiếp tục những hoài bão dở dang mình có từ lúc chưa lập gia đình .

          Tội nghiệp phụ nữ quá đi chớ .

          Người ta thấy một phụ nữ gần 40 chưng diện trở lại , đẹp hẳn ra thì lại đay nghiến " cái bà đó con đùm cháu đề mà còn xảnh xẹ ", đâu có đúng , trời ơi , nói vậy độc ác quá đi . Nghĩ mà coi nếu lúc đó phụ nữ có chiều chồng và lo lắng cho chồng nhiều hơn , cũng như muốn chồng chăm sóc mình nhiều hơn thì là một thái độ tích cực thật là đáng quý . Không đáng quý sao được, các ông nghĩ xem , con cái xong , họ muốn hâm nóng lại tình cảm ngày nào đã có và tạo những kỷ niệm khó phai với người bạn đời đang đi chung đường với mình vì họ biết đoạn đường đời còn lại may mắn có thể là dài , nhưng có thể sẽ không còn bao nhiêu thời gian đối với một số người . Vậy mà nỡ lòng nào đế vô một câu " tự nhiên hồi xuân , đòi hỏi lại nhiều quá đi " ..

          Có nhẫn tâm quá không vậy !

          Trời , tôi nghĩ phụ nữ ở lứa tuổi gần 40 thật là đẹp , họ mặn mà , hiểu đời , hiểu người , duyên dáng , vững vàng trong xử thế và trách nhiệm toàn hảo nhất ... Họ đáng được nâng niu, họ đáng được tôn trọng, họ đáng được chia xẻ , họ đáng được bao nhiêu là thứ để bù lại trong thời gian vừa qua thời gian của họ dành tất cả cho chồng , cho con ..

          Thời gian tuyệt vời của họ với thiên chức toàn hảo của một người phụ nữ không còn bao lâu , họ đang sống hết mình để có lại được một thời đáng được ghi nhớ .

          Yêu họ nhé và cùng họ xây lại niềm tin trong cuộc đời , họ là những người đã cho xã hội những thiên thần gìn giữ tương lai tươi sáng ngày mai ..

          Đừng nhìn họ như một ngọn đèn , đang rực cháy vì sắp lụi tàn .

          Họ đang sáng rực trong tiềm năng còn ẩn trong con người họ , con người , thể chất , tinh thần và tâm linh ..

          Hồi xuân , thời gian nào có thể hồi xuân được xin bạn hãy làm và đừng cho đó là nghịch lý , còn hồi xuân được là bạn còn đang tự thấy mình sống , sống thật sự và nguồn sống đó chắc chắn là khởi từ bạn , không ai có thể ngăn chặn và dập tắt được .

          Tin vào mình và giữ niềm tin đó để đi trong suốt đoạn đường còn lại bạn ạ ..

          Cho một ngày ..

          Vành Khuyên

          #5
            Vành Khuyên 16.04.2005 05:57:30 (permalink)
            Bất Đồng

            Nó bị bạn bè gọi là con nhỏ bất đồng .
            Bất đồng cái gì ? Cái sai mà tỏ ra bất đồng là đúng chớ gọi bất đồng là ý gì .

            Vậy mà nó bị gọi bao nhiêu lâu nay rồi đó .

            Cái gì nó cũng thành thật và thẳng thắn .

            Bạn nó mặc một cái áo mới . Cũng không đẹp gì ! Khoe hết đứa này tới đứa nọ , đứa nào cũng nói đẹp , đến phiên nó , nó bảo không đẹp thì bạn nó chau mày , hỏi tại sao ?

            Nó nhìn thẳng vào mắt bạn , tỉnh bơ , " tại tôi thấy không đẹp thôi "

            Một lần khác , cả đám con trai xúm lại chọc con bé mới đổi vào lớp nó , đám bạn nó xem chừng ganh , chọc con đó cho đáng đi , ai biểu cứ làm thinh , không thèm chơi với ai .
            Nó thì không , lại trước mặt đám con trai , giơ cao cái dép cao su sắp đứt quai ra la lớn " tụi bay chọc nó tiếp nữa , tao cho ăn dép ráng chịu " . Vậy là đám con trai lãng ra .

            Thế mà gọi là bất đồng ..

            Dần dần nó hiểu ra bạn nó cho nó bất đồng chỉ tại nó không giống chút nào với bạn của nó . Có sao đâu , nhưng cái tệ hơn là tụi bạn nó không biết tôn trọng sự khác biệt của nó . Nó là ai , là con người chứ có phải trâu bò gì mà bảo sao làm vậy , bảo sai cũng làm theo chớ . Chỉ chọc không thì đâu có gì để nói , còn đàng này , bạn nó dần xa lánh nó , cô lập nó , hễ nó nói gì không thích hợp là đi xa chỗ có nó ngay .. Nó được thế , bất đồng nhiều hơn vì thấy bọn bạn mình ngày càng dị hợm .

            Cứ cho nó là bất đồng đi . Một ngày nào đó, khối đứa trong bọn bạn nó , thèm được " bất đồng " như nó mà không biết còn đủ đầu óc để nhận ra thế nào là bất đồng , thế nào không .

            Tội nghiệp thật .

            Một ngày thật muốn xé trời , đạp đất .

            Vành Khuyên

            #6
              Vành Khuyên 16.04.2005 05:58:42 (permalink)
              Khinh

              Trời , tại sao anh lại khinh em .

              Em làm chạy bàn cho nhà hàng thôi đó mà .

              Người ta ăn xong em dọn xuống , kiếm tiền , hệt như gia đình ăn xong , em dọn xuống rửa đấy thôi ...

              Sao lại khinh ?

              Trời , tại sao anh lại khinh em .

              Em làm lao công , quét dọn vào ban đêm kiếm thêm tiền mua sách đọc mà ...

              Mỗi tối , mình em với một office rộng, em dọn rác , dọn giấy sạch , từ cứa kiếng của cao ốc này , em có thể thu gọn cả thành phố từ trên cao vào tầm mắt mình , cái cảnh đó ngoạn mục lắm anh à , về đêm với ánh đèn đủ màu .

              Em làm với tất cả tình yêu và lương tâm của mình .

              Ngày em xin thôi , người chủ cao ốc buồn hẳn , họ nói em đã để lại những tình cảm đẹp , rồi sau này ông ta sẽ không còn thấy những cái bánh không phải bị bỏ quên trên bàn mà là những cái bánh các thân chủ để dành cho em vì em đôi khi tìm lại được những gì họ nghĩ họ đánh rơi và đã mất , rồi kính cẩn đặt lại trên bàn cho họ .

              Trời , tại sao anh lại khinh em .

              Em đi hiến tuỷ cho một em bé là con duy nhất của một bà mẹ không còn khả năng sinh sản . Em bé là sự sống của bà mẹ .

              Em có thể yếu đi một thời gian mới hoàn lại nhưng cùng lúc đó sẽ có hai người vui . Em có thể buồn vì không đi chung với anh tới sân chơi nhưng sẽ có hai người cười vì họ đang có nhau .

              Đừng khinh em , cho dù một chút nhỏ nhen trong lòng , cho dù một khoảnh khắc em đã không dành cho anh mà dành cho những người xung quanh hoặc đã biết , hoặc chưa từng biết .

              Em chỉ có thể là em , em không thể là một ai khác .

              Anh à , xin anh đừng khinh em nhé .

              Vành Khuyên



              #7
                Vành Khuyên 16.04.2005 06:00:21 (permalink)
                VK thân chúc các anh chị và các bạn một weekend thật vui vẻ nhé.
                #8
                  Ct.Ly 24.04.2005 23:05:30 (permalink)
                  #9
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9