Đôi dòng
heo_mapyeu 02.04.2009 12:33:53 (permalink)
Có lẽ trong cuộc sống này ai cũng hỏi, cuộc đời này mình sinh ra để làm gì và đã làm được cái gì, tại sao mình lại có mặt trên cõi đời này. Có những lúc cảm tưởng như chỉ muốn chết đi. Đó là những lúc mình cảm thấy yếu đuối nhất.
Không hiểu tại sao từ khi cảm nhận được những gì xung quanh tôi đã cảm thấy u sầu, lúc nào cũng buồn rầu, tôi chỉ thích một mình, không muốn chơi với ai, tôi ghét chỗ đông người. Cũng chính vì thế mà nhiều người không yêu quí tôi, thậm chí là ghét. Bây giờ thỉnh thoảng mẹ tôi vẫn kể là: "Ngày xưa khi sinh mày ra, mày khóc mất một tháng làm tao thức đêm suốt".Thật ra tôi không làm điều gì ác ý với ai, cũng chẳng bao giờ chửi mắng ai, bạn bè cần gì tôi giúp đỡ nhiệt tình không đòi hỏi trả ơn. Có thể nói tôi tốt quá nên bạn bè toàn lợi dụng, tôi biết nhưng tôi vẫn giúp đỡ họ, dù trong túi không còn đồng nào nhưng tôi sẵn sàng vay tiền để cho họ mượn dù biết rằng sẽ không có ngày trả lại. Bạn thân của tôi rất ít, chỉ vài ba người, những người bạn này thì không hề lợi dụng tôi
Tôi là người sống theo bản năng, thích gì làm nấy, không cần biết người ta sẽ nói ra sao. Có lẽ vì vậy mà những cuộc tình chóng vánh cứ đi qua tôi mà không cần biết tuổi trẻ đang dần rời xa. Với ai tôi cũng thật lòng, nhưng ngược lại họ toàn lợi dụng tôi cả tình và tiền. Có những cuộc tình chân thật đấy nhưng họ yêu bản thân họ hơn là yêu tôi.
Không biết kiếp trước tôi làm điều gì nên tội lớn mà bây giờ cuộc đời tôi cứ thăng trầm như vậy. Tôi đi làm cách nhà 340km, bố mẹ cứ bắt về nhưng tôi không muốn dù là cũng muốn được gần gia đình để cảm nhận được những yêu thương. Chị gái và em trai đã lập gia đình hết, còn lại mình tôi chưa có gì cả, tôi không muốn về nhà để thành cái bóng cứ lượn đi lượn lại.
#1
    heo_mapyeu 02.04.2009 13:34:50 (permalink)
    Đôi lúc ngồi một mình tôi thấy rất thoải mải, được thả lỏng tâm trạng của mình, được nhìn vu vơ vào một khoảng không xa xôi nào đó, không phải cố gắng mỉm cưởi dù rất mệt mỏi.
    Nhiều người coi thường tôi vì cuộc sống của tôi, nhưng tôi thấy tội nghiệp cho họ, cứ phải gò mình trong khuôn khổ, không dám làm những điều mình muốn. Và vì thế họ càng ghét tôi vì tôi là người thích gì làm nấy không ngại bất kỳ điều gì cả. Các bạn đừng nghĩ rằng tôi là người sống buông thả, sa đoạ trong những tội lỗi và sai lầm. Có thể tôi sai lầm trong những lựa chọn của cuộc sống, nhưng tôi không hối tiếc. Tôi làm vì tôi muốn thế, tôi làm vì trái tim tôi muốn thế. Chỉ mong có ai đó có thể hiểu và thông cảm cho tôi, nhưng tôi nghĩ điều này rất khó.
    Cuộc sống là không chờ đợi. Các bạn đừng đợi bất kỳ điều gì sẽ đến với mình, hãy làm những gì mình muốn.
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9