Mối tình thi vị và sóng gió của nhà văn Boris Pasternak
Ct.Ly 29.03.2005 09:47:31 (permalink)
#1
    sóng trăng 05.12.2006 05:06:40 (permalink)
     
     
     
    Boris Leonidovich Pasternak
    Пастернак, Борис Леонидович
     
     
     

    Boris Leonidovich Pasternak (tiếng Nga: Борис Леонидович Пастернак; (10 tháng 2, (lịch cũ: 29 tháng 1), 189030 tháng 5, 1960) là nhà thơ, nhà văn Nga-Xô viết, đoạt giải Nobel văn chương năm 1958. Ông nổi tiếng thế giới với tiểu thuyết Bác sĩ Zhivago,


    Born: 10-Feb-1890
    Birthplace: Moscow, Russia
    Died: 30-May-1960
    Location of death: Peredelkino, near Moscow, Russia
    Cause of death: Cancer - Lung

    Gender: Male
    Religion: Jewish
    Race or Ethnicity: White
    Sexual orientation: Straight
    Occupation: Author, Poet
    Nationality: Russia
    Executive summary: Doctor Zhivago
    Father: Leonid Osipovich Pasternak
    Mother: Rosa Kaufman
    Wife: Zhenia (one son)

    University: Moscow Conservatory
    University: University of Marburg

    Nobel Prize for Literature 1958


    Selected Works
     
    Poetry
    Twin in the Clouds (1914)
    Over the Barriers (1916)
    Themes and Variations (1917)
    My Sister, Life (1922)
    On Early Trains (1944)
    When the Weather Clears (1959)

    Prose
    Safe Conduct (1931)
    Second Birth (1932)
    Childhood (1941)
    Essay in Autobiography (1956)
    Doctor Zhivago (1957)

    Translations
    Boris Pasternak's Translations of Shakespeare (1978)
     
     
    Some Poems by Boris Pasternak


    Winter's Night

     
    Blizzards were blowing everywhere
    Throughout the land.
    A candle burned upon the table,
    A candle burned.
    As midgets in the summer fly
    Towards a flame,
    The snowflakes from the yard swarmed to
    The window pane.
    And, on the glass, bright snowy rings
    And arrows formed.
    A candle burned upon the table,
    A candle burned.
    And on the white illumined ceiling
    Shadow were cast,
    As arms and legs and destinies
    Fatefully crossed.
    Two slippers fell on to the floor
    With a light sound,
    And waxen tears dripped from the candle 
    On to a gown.
    No object in the misty whiteness
    Could be discerned.
    A candle burned upon the table,
    A candle burned.
    A mild draught coming from the corner
    Blew on the candle,
    Seduction's heat raised two wings crosswise
    As might an angel.
    It snowed and snowed that February
    All through the land.
    A candle burned upon the table,
    A candle burned.
     
     
    Зимняя ночь. 
          
    KOI | WIN | ALT | ISO | MAC | LAT
     
    Мело, мело по всей земле
    Во все пределы.
    Свеча горела на столе,
    Свеча горела.

    Как летом роем мошкора
    Летит на пламя,
    Слетались хлопья со двора
    К оконной раме.

    Метель лепила на столе
    Кружки и стрелы.
    Свеча горела на столе,
    Свеча горела.

    На озаренный потолок
    Ложились тени,
    Скрещенья рук, скркщенья ног,
    Судьбы скрещенья.

    И падали два башмачка
    Со стуком на пол,
    И воск слезами с ночника
    На платье капал.

    И все терялось в снежной мгле
    Седой и белой.
    Свеча горела на столе,
    Свеча горела.

    На свечку дуло из угла,
    И жар соблазна
    Вздымал, как ангел, два крыла
    Крестообразно.

    Мело весь месяц в феврале,
    И то и дело
    Свеча горела на столе,
    Свеча горела.
                         Борис Пастернак, 1946
     
     
     

    1946. By Boris Pasternak. Translated by Alex Miller.

     


    THERE WILL BE NO ONE IN THE HOUSE
     
     

     
    There'll be noone in the house
    Save for twilight. All alone,
    Winter's day seen in the space that's
    Made by curtains left undrawn.
    Only flash-past of the wet white
    Snowflake clusters, glimpsed and gone.
    Only roofs and snows, and save for
    Roofs and snow -- no one at home.
    Once more, frost will trace its patterns,
    I'll be haunted once again
    By my last-year's melancholy,
    By that other wintertime.
    Once more I'll be troubled by an
    Old, unexpiated shame,
    And the icy firewood femine
    Will press on the window-pane.
    But the quiver of intrusion
    Through those curtain folds will run
    Measuring silence with your footsteps,
    Like the future, in you'll come.
    You'll appear there in the doorway
    Wearing something white and plain,
    Something in the very stuff from
    Which the snowflakes too are sewn.

     
     
     

    Никого не будет в доме,
    Кроме сумерек. Один
    Зимний день в сквозном проеме
    Незадернутых гардин.
    Только белых мокрых комьев
    Быстрый промельк моховой.
    Только крыши, снег и, кроме
    Крыш и снега, -- никого.
    И опять зачертит иней,
    И опять завертит мной
    Прошлогоднее унынье
    И дела зимы иной,
    И опять кольнут доныне
    Неотпущенной виной,
    И окно по крестовине
    Сдавит голод дровяной.
    Но нежданно по портьере
    Пробежит вторженья дрожь.
    Тишину шагами меря,
    Ты, как будущность, войдешь.
    Ты появишься у двери
    В чем-то белом, без причуд,
    В чем-то впрямь из тех материй,
    Из которых хлопья шьют.
     
                         Борис Пастернак, 1931 
     

    1931. By Boris Pasternak. Translated by Alex Miller.





    FEBRUARY. GET INK, SHED TEARS
     






    February. Get ink, shed tears.
    Write of it, sob your heart out, sing,
    While torrential slush that roars
    Burns in the blackness of the spring.
    Go hire a buggy. For six grivnas,
    Race through the noice of bells and wheels
    To where the ink and all you grieving
    Are muffled when the rainshower falls.
    To where, like pears burnt black as charcoal,
    A myriad rooks, plucked from the trees,
    Fall down into the puddles, hurl
    Dry sadness deep into the eyes.
    Below, the wet black earth shows through,
    With sudden cries the wind is pitted,
    The more haphazard, the more true
    The poetry that sobs its heart out.
     
     
    Февраль. Достать чернил и плакать!
    Писать о феврале навзрыд,
    Пока грохочащая слякоть
    Весною черною горит.
    Достать пролетку. За шесть гривен
    Чрез благовест, чрез клик колес
    Перенестись туда, где ливень
    Еще шумней чернил и слез.
    Где, как обугленные груши,
    С деревьев тысячи грачей
    Сорвутся в лужи и обрушат
    Сухую грусть на дно очей.
    Под ней проталины чернеют,
    И ветер криками изрыт,
    И чем случайней, тем вернее
    Слагаются стихи навзрыд.
                             Борис Пастернак, 1912
     



    1912. By Boris Pasternak. Translated by Alex Miller.

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2006 05:37:10 bởi sóng trăng >
    #2
      Trăng Quê 06.12.2006 09:26:27 (permalink)
      Mùa Thu Vàng
       

      Boris Pasternak
       
      Thu. Cung điện thần tiên
      Mở toang thoả ngắm nhìn
      Trong rừng con đường vắng
      Ven hồ soi nước êm

       
       
      Tựa triển lãm thiên nhiên
      Bao phòng tranh kiều diễm
      Tần bì, du, rừng liễu
      Ánh vàng lên diệu kỳ

       
       
      Vòm phong lữ, ơ kìa
      Như mũ hoa cô dâu
      Bạch dương dưới voan phủ
      Tinh khôi thủa ban đầu

       
       
      Mặt đất dày lá đổ,
      Phủ cả rãnh, hố sâu
      Hàng phong bên nhà nhỏ,
      tựa bức tranh khung vàng.

       
       
      Tinh sương thu tháng chín
      Cây rừng đứng sánh đôi
      Hoàng hôn về nhuộm vỏ
      Màu hổ phách rạng ngời

       
       
      Đừng đi vào khe suối
      Sẽ bị lộ mất thôi
      Sào sạo, dù nhón nhẹ
      Thảm lá dày dưới chân

       
       
      Vang từ cuối con đường
      Tiếng vọng xa hắt lại.
      Ban mai trên anh đào
      Giọt nhựa vàng sóng sánh

       
       
      Thu. Góc rừng thần tiên
      tập ảnh từng trang quý
      sách cũ, áo, súng trường
      đón lạnh đang tràn đến…

       
      21.08.2006
      Trăng Quê dịch
       
       

      Nguyên bản gốc
      Борис Пастернак
      ЗОЛОТАЯ ОСЕНЬ
       
      Осень. Сказочный чертог,
      Всем открытый для обзора.
      Просеки лесных дорог,
      Заглядевшихся в озера.
       
      Как на выставке картин:
      Залы, залы, залы, залы
      Вязов, ясеней, осин
      В позолоте небывалой.
       
      Липы обруч золотой —
      Как венец на новобрачной.
      Лик березы — под фатой
      Подвенечной и прозрачной.
       
      Погребенная земля
      Под листвой в канавах, ямах.
      В желтых кленах флигеля,
      Словно в золоченых рамах.
       
      Где деревья в сентябре
      На заре стоят попарно,
      И закат на их коре
      Оставляет след янтарный.
       
      Где нельзя ступить в овраг,
      Чтоб не стало всем известно:
      Так бушует, что ни шаг,
      Под ногами лист древесный.
       
      Где звучит в конце аллей
      Эхо у крутого спуска
      И зари вишневый клей
      Застывает в виде сгустка.
       
      Осень. Древний уголок
      Старых книг, одежд, оружья,
      Где сокровищ каталог
      Перелистывает стужа.

      1956
      Борис Пастернак. Сочинения в двух томах.
      Тула, "Филин", 1993.
      #3
        Trăng Quê 09.12.2006 00:17:01 (permalink)


        Viết tặng người tình của Boris Pasternak
         
        Người đàn bà
        yếu mềm
        và đắm đuối

         
         
        Chỉ biết yêu
        bằng cả
        trái tim mình

         
        Nàng đã ngồi hàng giờ lặng lẽ
        Mặc tuyết rơi trên ghế đá u buồn
        Thư anh viết khi về nơi xa lắm
        Em âm thầm từng phút chết … trong tim
         
         
        Ở phía trong khung cửa lặng im
        Anh vật vã trong tay thần chết
        Ở bên ngoài mưa gào bão tuyết
        Em xé lòng nước mắt đóng thành băng
         
         
        Một cuộc tình không phải gió và trăng
        Lỗi tại ai khi quen nhau quá muộn
        Tình yêu, khổ đau hay là số phận
        Dẫu thế nào em đã có được anh
         
         
        Tình yêu cho em trái cấm ngọt lành
        Dù đắng cay, đoạ đày nơi tù ngục
        Tim cháy bỏng và em hạnh phúc
        Như bùa mê, say đắm cuồng điên...
         
         
        Em yêu anh bởi anh chính là anh
        Chứ không yêu một nhà thơ vĩ đại
        Trái đất này những vòng quay tròn mãi
        Để yêu người và cũng được người yêu.
         
         
        Cay đắng đơn côi trong một buổi chiều
        Đọc thư anh thay lời tiễn biệt :"
        - Olga ơi tình yêu không thể chết
        Anh nguyện cầu ngàn lần nữa yêu Em!"

         
        Trăng Quê

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2006 12:12:34 bởi Trăng Quê >
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9