TÔI TRỞ VỀ NƠI MÌNH ĐÃ SINH RA
Kiên Cường 23.04.2009 01:12:45 (permalink)
Tôi trở về nơi mình đã ra đi
Khi mái tóc điểm nhiều sợi bạc
Đất vẫn đất quê mình nhưng đổi khác
Tôi cố tìm đâu đó dấu ngày xưa...
Những con đường lá tre rụng như mưa
Hoa đơn trắng như một loài thảo mộc
Tuổi thơ dại men theo bờ gai góc
Đâu biết những gì đang đợi phía xa kia.

Tôi trở về nơi mình đã ra đi
Em vẫn đó nhưng đâu là em nữa
Đôi mắt ngây thơ đốt lòng tôi như lửa
Cánh bướm vàng tha thẩn đậu rồi bay
Giờ gặp em tôi chẳng thể cầm tay
Em hỏi chuyện bâng quơ như khách lạ
Nhìn lũ trẻ hồn nhiên mà thương quá
Chẳng đứa nào tôi biết tuổi, biết tên

Tôi trở về giữa làng xóm bình yên
Cỏ xanh biếc phủ dầy trên mộ Mẹ
Dù đã biết có một ngày như thế
Vẫn bàng hoàng nhìn mây trắng như bông
Vẫn bàng hoàng trước cuồn cuộn dòng sông
Nước trôi chảy, nước xuôi về biển
Con người đến rồi xa vĩnh viễn
Chỉ nhớ thương để lại đến muôn đời

Tôi trở về nơi mảnh đất sinh tôi
Vừa thân thương lại vừa xa lạ
Dù bạn bè vẫn nắm tay vồn vã
Nhưng đâu rồi ánh mắt hồn nhiên
Những ước mơ xin trả lại thần tiên
Tôi chẳng mất công tìm kiếm nữa
Lá tre rụng mai lá tre lại nở
Cánh bướm vàng đậu xuống...
Để rồi bay.

Tác giả : Chử Văn Long
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9