Mạng – Sợi dây hồng thời @
BĂNG NGUYỆT 05.05.2009 05:09:49 (permalink)
 
Hạ về với biển vào những ngày cuối tháng chạp, trời thưa thớt những giọt nắng âm u, cũng như con người Hạ bây giờ …
Hạ và Nguyễn gặp nhau vào những ngày cuối mùa đông năm ấy, Hạ vừa xa chồng ba năm, ba năm… cô đã tập đứng rất vững trên đôi chân của mình (dù đôi khi chẳng vững vàng gì), với ý tưởng mạnh mẽ không cần bờ vai nào cô cũng có thể sống và nuôi con rất tốt .
Cuộc sống bình thản với ngày công việc, đêm trải lòng mình với những bài thơ trên mạng cùng bạn bè, lúc bấy giờ mạng (internet) đã rất đại trà trong cuộc sống . Vô tư Hạ không biết những vần thơ của mình đã làm Nguyễn chú ý đến.
Hạ nhận được cái thư riêng đầu tiên “ Chào cô bé, nàng thơ của mọi người, Hạ này là mưa hạ hay nắng hạ thế bé?.... Cô bé có thể giúp anh sửa những lỗi chính tả trong mấy bài thơ của anh hay không ?! “
Là một điều hành viên trên một website văn học, trả lời tin nhắn với lời chào mừng thành viên mới, và khiêm tốn nói sẽ làm nếu trong khả năng và sự hiểu biết của mình .
Hạ là vậy, đơn giản đến nông cạn, những việc xung quanh ai cần sự giúp đỡ mà chỉ cần trong tầm sức của mình thì Hạ đều hết lòng, điều đó đôi khi cũng là điều bất lợi cho Hạ vì có những người lợi dụng , làm bất lợi cho Hạ, phần nhiều thì không ảnh hửong gì nhiều đến tinh thần của cô bây giờ, qua lần vấp ngã quá đau trong cuộc sống, học giáo lý Phật từ nhỏ làm cho Hạ hiểu cái chân lý không có chi là vĩnh hằng mà để cô phải quan tâm sân si với nó., những lời nói khích bác, thô tục sinh sự lại càng không được Hạ quan tâm.
Mạng bao la, cần gì phải biết ai là ai, đời tư của bạn bè là điều Hạ chưa bao giờ để ý thắc mắc. Nói vậy không phải là Hạ không có người bạn tri kỷ, tâm huyết nào, Hạ cũng có một người hơn mức bạn trong thế giới ảo, nét huyền bí, Hạ đã gặp rất nhiều những cảnh yêu trên mạng, thích thì đăng bài nói yêu thương, không thích thì xóa, ôi thật là trẻ con .Thế mới càng nhận rõ đó là thế giới ảo. Không bận tâm về xung quanh Hạ chỉ vô tư với việc của mình .
 
Nguyễn lại gửi tin nhắn “ Cho anh nick chat của cô bé nhé!”
Vốn chỉ “giỏi”hoạt náo trên diễn đàn, không thích nói chuyện thì im lặng, có gì đâu, nên Hạ cho mà không cần suy nghĩ .
 
Cõi riêng mùa hạ ơi,
Nguyễn đã gửi cửa sổ chát cho Hạ, anh giới thiệu tên và nói chuyện thăm hỏi với Hạ khá nhiều .Những điều liên quan đến diễn đàn được Hạ trả lời rất sốt sắng, nhiệt tình, còn việc cá nhân có khi chỉ là : Dạ, vâng, vậy hả hoặc là những cái hình ảnh mặt ngừơi tượng trưng trên khung chát .
 
Rồi cũng như những bạn thơ khác, thơ chỉ là thơ, những bài thơ xã giao, giao tiếp làm Nguyễn yêu thích hơn, chăm đọc hơn những bài thơ của Hạ viết, Hạ thì vẫn chắc nịch, mạng là ảo, những người dạo nét chỉ để tìm vui trong chốc lát, tắt máy là hết có gì đâu, thế nên ngoài sự xã giao, sự lạnh lùng của Hạ làm cho nhiều cái đuôi nản lòng, đi qua như gió đến.
 
Nguyễn vẫn tặng thơ cho Hạ đều đặn, những bài thơ tỏ tình từ nhẹ nhàng đến mãnh liệt, từ vui vẻ hạnh phúc đến đau buồn thất vọng, Hạ vẫn bình thản vì đã xem Nguyễn như một ngừơi anh mà thôi, tên và số điện thoại của Hạ đã nằm trong bài thơ Tự Bạch mùa hè nên với một chút để tâm, Nguyễn cũng không khó khăn gì để có thêm một đường liên lạc mới .
 
Một ngày, khi đang ở văn phòng làm việc, Hạ nhận được điện thoại từ một số không lưu.
“Alo!
_Alo!
_Chào rừng mưa hạ .
_Dạ chào, mà xin lỗi ai vậy?
_ Không nhận ra anh thật sao ?
_ A, anh Nguyễn phải không ? Qua vài câu nói Hạ cũng nhận ra giọng nói người quen quen .
_ Đúng rồi, cô bé đang làm việc hả, nhiều việc không ?
_Dạ cũng thường như mọi ngày thôi anh, anh đang ở đâu mà số điện thoại lạ quá vậy?
_Anh vừa đi làm về, mấy giờ em tan sở, chiều nay anh mời em café nhé.
_Anh nói đùa , bay về kịp không mà đòi café .
_Anh không đùa đâu, thôi em làm việc đi, chiều anh gọi lại.Nhưng em phải ra uống café với anh đó nghen .
_Anh mà đến được thì tại sao em không ra được nè …Hạ cười với câu nói đùa của mình vì Hạ cho là từ West bay về không phải gần .
_Ok, vậy chào em, làm việc vui nha, chiều gặp .
_Dạ chào anh, chúc anh ngủ ngon.
 
“Anh yêu em, không kể là em đã có gia đình hay có con rồi đâu, cuộc sống, anh đau khổ mấy chục năm rồi bây giờ anh mới tìm đựơc tình yêu đích thực của mình, em hãy cho anh được yêu và chăm sóc cho hai mẹ con nghen”
 
Đó là những lời Nguyễn thường nhắc đi nhắc lại khi chat, và Hạ nói anh hãy xem cô như em gái thôi, điều đó sẽ tốt cho anh và cho cả cô .Những lúc đó, anh lộ rõ vẻ thất vọng trông thấy.
 
Chiều, đang thu xếp để ra về thì điện thoại reo . Cũng là một số lạ .Tần ngần bắt máy..
 
_Alo!
_Alo! Phải bé Hạ không ?
_Dạ Hạ nghe.
_Cafe được chưa cô bé?
_Anh đang ở đâu vậy, Hạ đã không còn đùa nữa nhưng có phần ngạc nhiên vì số điện thoại trong nước . 
_Anh đang ở rất gần em, ra café với anh được chứ ?
_Thật không ? Anh về khi nào vậy?
_Anh đã nói rồi mà, anh sẽ về gặp em., chỉ để gặp em thôi mà .Đúng không? Alo, em còn nghe không vậy, sao im lặng vậy bé, hay anh đến công ty bé nha.
_Dạ, em còn nghe mà, nhưng anh đang ở đâu vậy?
_Anh đã nói là đang rất gần em mà .
_ OK, ngồi đâu thì ngồi đó đi, em phải về nhà rồi mới ra được, anh nhắn địa chỉ cho em nhé .
_OK bé.
_Chào anh. Hạ tắt máy vội vàng .
 
Trên đường về nhà hôm nay có nhiều suy nghĩ,, ai lại bay nửa vòng trái đất chỉ để gặp mình nhỉ … khi người tri kỷ bao nhiêu lần lỗi hẹn. Có thật không nhỉ … cô chưa hoàn hồn .
Hạ đứng trước gương, chọn tới chọn lui mấy bộ quần áo, cuối cùng cô chọn bộ đen áo thun trơn đơn giản, tóc búi cao, thoa nhẹ lớp son môi rồi đi đến nơi hẹn . Nguyễn đã ngồi đó tự bao giờ rồi, gặp cô, anh ôm chầm lấy cô, siết thật chặt:
_Anh nhớ em quá. Anh chỉ mong giây phút này lâu rồi cô bé à.
Hạ đứng im chờ cho cảm xúc của anh lắng dịu, cô cảm nhận được vòng tay bao năm xa quê hương và bây giờ gặp được ngừời đồng cảm .Đứng một chút Hạ kéo tay anh ra:
_Anh ngồi đi, người ta đang nhìn hai đứa mình kìa . Hạ cười tủm tĩm.
_Kệ người ta, ai biết mình là ai đâu mà lo, chỉ cần biết anh nhớ em và muốn ôm em thật chặt thôi.
Hai người ngồi xuống ghế, Hạ tránh ánh nhìn tha thiết của Nguyễn, cô phục vụ sau khi sắp xong chén dĩa đứng chờ đợi ngượng ngùng nhìn hai vị khách .Hạ chăm chú nhìn vào cuốn thực đơn, lúc này tóc Hạ đã đổ dài xuống bờ vai nhỏ vì cái nón bảo hiểm đi đường . Quán nhà hàng café nằm trên đường khu lấn biển toát lên một vẻ đẹp yên tĩnh …. Sóng biển lao xao lao xao bên hàng thùy dương đang phát triển chưa cao …
 
Hạ, anh thật sự rất yêu em mà, em có biết hay không vậy ?
Cô tựa hẳn ngừời vào thành ghế nhìn anh, vì có hơi mệt sau một ngày làm việc .
_“Anh yêu em, không kể là em đã có gia đình hay có con rồi đâu, cuộc sống, anh đau khổ mấy chục năm rồi bây giờ anh mới tìm đựơc tình yêu đích thực của mình, em hãy cho anh được yêu và chăm sóc cho hai mẹ con nghen”. Nguyễn lặp lại lời nói hôm trước .
 
Như em đã nói, em là một ngừời phụ nữ đang ở Việt Nam, mà một người ở Việt Nam mà yêu một người ở nước ngoài thì dù em có thật lòng hay không cũng bị thiên hạ cho là ôi con nhỏ đó yêu thằng đó vì tiền , vì nó là việt kiều thôi  chứ có yêu gì cho cam . Anh có hiểu không ?
 
Hạ thẳng thắng trả lời Nguyễn vì trước giờ cô chỉ xem anh là anh trai chứ chưa đặt tình yêu vào anh .
 
_Anh về khi nào, sao đột xuất vậy ? Khi nào anh đi ?
_ Chèn đéc ơi, chưa gì mà muốn đuổi anh về rồi sao bé …Công ty có việc và vì anh cũng múôn gặp em nữa nên anh về .
_Vậy là do việc công ty chứ đâu phải về vì em đâu . Hạ cười rỡ ràng vì câu châm chọc của mình .
_Anh đã về đây chỉ vì em, bao nhiêu năm trời anh không về vì đau buồn cũ, em biết không ?
Hạ lẳng lặng nhấm nháp những thức ăn trên bàn , nghe lòng mình đang xáo trộn niềm thương cảm .
 
_Mình cách xa nhau thế liệu tình yêu của mình sẽ đi đến đâu nếu như em yêu anh ? Em còn bổn phận làm mẹ nữa ..
_Con sẽ là con chung của chúng mình, anh không cần nghĩ gì cả chỉ cần em yêu anh là đủ rồi, anh đang ở trên một đất nước đứng hàng thứ ba trên thế giới thì dư luận đâu làm anh quan tâm . Ở bên đó, mạnh ai nấy sống, có ai quan tâm xem việc mình thế nào đâu em.. Em hãy tin anh , dù có chết đi anh vẫn chỉ yêu mình em thôi Hạ ơi .
 
Yêu nhau mà không chăm sóc được cho nhau, hai nơi hoàn cảnh sống  chênh lệch thế, người ta sẽ cho rằng em yêu anh vì tiền, anh hiểu không ? Em đang ở Việt Nam, dư luận là điều không thể tránh … anh biết không ?!
 
Anh không cần biết những việc đó, anh chỉ cần biết em có yêu anh hay không thôi, Hạ ơi …Nói anh nghe đi, anh thật sự yêu em lắm …Anh về chủ yếu là gặp em mà … bé yêu .
 
Biển gió xạt xào, trời đang ào ào những giọt mưa cuối hạ đầu thu …tri kỷ ơi …dạt sóng . Sự cương nghị có lẽ sẽ thay đổi …từ hôm nay.
 
Họ hôn cái hôn đầu tiên trên con đường dọc bờ phố biển, những ngọn đèn từ trên cao, con đường vừa ráo những giọt mưa. Hạ đỏng đảnh cầm dép lên để chân trần tha hồ chạm sỏi . Anh nhẹ nhàng xoắn lai quần của Hạ lên cao cho khỏi dơ,  rồi còn dành cầm đôi dép từ tay Hạ, choàng tay qua vai cô, dìu cô chầm chậm trên con đường dọc bờ biển, biển rì rào ….rì rào những đợt sóng …tình yêu.
 
Hạ ngồi nhìn biển, cảnh tình yêu xưa vẫn đó, nước mắt cô rơi dọc suốt con đường, từng ngày cô đi qua đi lại, một tháng điện thoại, tin nhắn, không có ai trả lời, dấu hiệu của sự thay đổi đã được hiện dần, hiện dần …những lời hứa còn đó, biển vẫn còn đó, con người ta vốn vô thường, điều đó không thể nào chối cải được .
 
Người mà Hạ nghĩ rằng sẽ chung vai đi hết con đường còn lại , bây giờ đang ở đâu?
 
Tình yêu, thiên đường cũng là địa ngục, nó có thể làm chết một người sống và sống một người chết …
Hạ đang chết trong sự sống của mình . Cô đã quen với những năm tháng có anh, đã chờ đợi vào một sự hứa hẹn …
“Có phải ăn cháo heo để chỉ được sống bên em anh cũng cam lòng.”
“Trên đời này không có người con gái nào có thể thay thế tình yêu của anh dành cho em”
“Nếu có phải chết đi, anh cũng về mà chết bên em”
 
Nứớc mắt không làm tan hết sự cay độc của tình yêu, tán tỉnh, có được, phục bạc,  những gã đàn ông trên đời chỉ toàn là thế ….thôi sao?!
 
Hạ đã chết trong chính đợt sóng tình yêu của mình.
 
Tình Yêu.
Tháng 1.2009
 
(Theo Lăng kính tình yêu.)

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2009 22:48:29 bởi BĂNG NGUYỆT >
#1
    Ct.Ly 08.05.2009 05:46:06 (permalink)
    #2
      BĂNG NGUYỆT 08.05.2009 22:52:14 (permalink)
      Hihihi chị, theo lăng kính tình yêu, bn sưu tầm và đánh máy để đâu cũng dc mà chị....hih
       
       
      #3
        Mars 09.05.2009 03:48:30 (permalink)
        À, chuyện này hình như Mars có đọc rồi, tác giả hình như là "Biển Tình" đó sư tỷ
         
        Nếu tự đánh máy thì Băng Nguyệt đăng nhầm Box rồi thì phải
        #4
          BĂNG NGUYỆT 09.05.2009 14:43:40 (permalink)
          Dạ ko ạ, tác giả Tình Yêu bn để rõ ràng đó mà Huynh Mars, hihi cảm ơn anh cũng wa' gót vào đây đọc chuyện sưu tầm của bn há hihihihi
          Sưu tầm thì để ở sưu tầm, đánh máy đâu wan trọng đâu huynh
           
          Biển Tình sẽ có nhiều chuyện khác....muốn đọc thì bn sưu tầm lẹ lắm à huynh
           
           
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9