Để yêu lần cuối
LamDai 09.06.2009 17:41:24 (permalink)

Người ta gọi chúng là "Răng Sư Tử"
Ngày 16 tháng 5 , năm Kỉ Sửu .


Bút chấm môi , mặt lại trầm ngâm . Đã lâu lắm rồi , từ khi tâm hồn cô quạnh và khô khốc , những án văn màu mỡ và tươi mát mùi yêu thương theo khói bụi bay về nơi mịt mùng xa thẳm. Trang giấy trắng bỗng sặc mùi ẩm mốc và hương mực tím thoang thoáng trộn với cần sa. Nỗi say sưa , huyễn hoặc ngày càng dai dẳng như những cơn mê man , những cơn sốt triền miên không bao giờ chấm dứt . Ngoài cửa sổ , một nhành hoa bồ công anh đua đưa thả bay đàn con nhỏ. Nó nhìn bọn trẻ bay đi , mỉm cười vẫy tay cho đến khi trơ trụi và rệu rã . Giật mình nhận thấy những cơn mơ của mình cũng bồng bềnh như vậy . Rồi chập chờn những cái vẫy tay và nụ cười lần cuối . Chỉ cần mắt nhắm lại thì sẽ chẳng bao giờ thấy nữa . Không , không bao giờ nhắm mắt . Mãi cho đến lúc chết vẫn phải nhìn mãi mãi để thấy mãi mãi những gì mình yêu thương.
Mỗi khi trái tim đập là tiếng yêu thương lại được sống. Dẫu xác thân điêu tàn , rục rữa , vẫn còn ánh mắt long lanh và con tim vẫn đập . Sống , sống để được nhìn lần cuối và yêu lần cuối nhưng sẽ là mãi mãi. Khi hơi thở cuối cùng trút ra , sẽ trở thành gió ấm vĩnh cửu . Đôi mắt tan thành muôn vàn ánh mặt trời và nhịp đập con tim hoà cũng vũ điệu của sông núi . Rồi rung ring , rung rinh một nhành hoa . Rồi nhấp nhô bềnh bồng cả cánh đồng hoa . Có cái gì đó tái sinh trong cây cỏ . Và yêu thương đã có cuộc sống vĩnh hằng . Hạnh phúc chan chứa trong từng loài cây nhỏ nhặt . Chẳng phải tìm đâu xa , hạnh phúc gần hơn hết thảy .


[ LamDai - phút miên man ]
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9