SỔ TAY THƠ
thichanlac 27.06.2009 09:41:14 (permalink)
TỰ HÁT
Xuân Quỳnh
 
Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
Trái tim em, anh đã từng biết đấy
Anh là người coi thường của cải
Nên nếu cần, anh bán nó đi ngay.

Em cũng không mong nó giống mặt trời
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình anh với đêm dài câm lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em.

Em trở về với đúng nghĩa trái tim
Biết làm sống những hồng cầu đã chết
Biết lấy lại những gì còn mất
Biết rút gần khoảng cách của yêu - tin.

Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Biết khao khát những gì anh mong ước
Biết xúc động qua nhiều nhận thức
Biết yêu anh và biết được anh yêu.

Mùa thu nay sao bão giông nhiều
Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
Dải đồng hoang và bạt ngàn tối sẫm
Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh.

Em lo âu trước tít tắp đường mình
Trái tim đập những điều không thể nói
Trái tim đập cồn cào cơn đói
Ngọn lửa nào le lói giữa đêm đen.

Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Là máu thịt đời thường, ai chẳng có
Cũng ngừng đập khi cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.
#1
    thichanlac 28.06.2009 07:27:27 (permalink)
    HÀ NỘI MÙA NÀY SẤU CHÍN CHƯA ANH
    Lê Giang
     
     
    Hà nội mùa này sấu chín chưa anh.?
    Hàng Me Sài Gòn đang vào mùa thay lá.
    Thoang thoảng mùi chua khiến lòng em nhớ quá.
    Nhớ Mùa Sấu rụng Phố Tràng Thi.


    Nhớ dáng ai ngồi,  nhớ bước ai đi.
    Nhớ tiếng ai cười hờn ghen bóng gió.
    Yêu anh, yêu anh vì anh là ngọn lửa.
    Sưởi ấm lòng em cả  khi đã xa rồi.


    Thuở đang yêu cùng cay đắng ngọt bùi.
    Trái sấu chia đôi ! tay và tay chấm muối.
    Chỉ có vậy mà lòng bao  bối rối.
    Để bây giờ thèm sấu nhớ tay ai.


    Em ước mình được hóa cánh chim bay.
    Ra nhặt sấu giữa Phố Đông Hà Nội.
    Cho hai đứa lại xòe tay chấm muối.
    Có sao đâu, dù sấu đã cuối mùa.

    Hà nội mùa này vắng những cơn mưa.
    Em đứng giữa Sài Gòn,  Mưa lâm thâm mái phố.
    Ngấm vào mái tôn hạt thương .hạt nhớ..
    Hạt sấu nào chín rụng giữa lòng tay.


    #2
      thichanlac 01.07.2009 08:40:39 (permalink)
      GIỌNG NÓI
      Xuân Diệu
       
      Em ngồi ríu rít ở sau xe
      Em nói, lòng anh mãi lắng nghe
      Thỉnh thoảng tiếng cười em lại điểm
      Đời vui khi được có em kề.

       
      Ôi!  Giọng sao mà nghe mến thương
      Êm như giếng mát đến soi gương
      Dù ai tốt tiếng như ca hát
      Cũng chẳng bằng em giọng nói thường.

       
      Gió thổi nhiều khi giọng nói bay
      Không cần nghĩa chữ, vẫn nghe hay
      Sau xe, những tiếng em phơ phất
      Cởi hết ưu phiền gửi gió mây.

       
      Ước được ngàn năm nghe giọng ấy
      Đèo em đi mãi cuối không gian !
      Và khi không nói, em im lặng
      Anh vẫn nghe hay tựa tiếng đàn....

      #3
        thichanlac 03.07.2009 16:09:07 (permalink)
        MƯA XUÂN
        Nguyễn Bính
         
        Em là con gái bên khung cửi
        Dệt lụa quanh năm với mẹ già
        Lòng trẻ còn như cây lụa trắng
        Mẹ già chưa bán chợ làng xa.

         
        Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
        Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
        Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ
        Mẹ bảo: "Thôn Đoài hát tối nay".

         
        Lòng thấy giăng tơ một mối tình
        Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
        Hình như hai má em bừng đỏ
        Có lẽ là em nghĩ đến anh.

         
        Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
        Em ngửa bàn tay trước mái hiên
        Mưa chấm bàn tay từng chấm lạnh
        Thế nào anh ấy chả sang xem !

         
        Em xin phép mẹ, vội vàng đi
        Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe.
        Mưa bụi nên em không ướt áo
        Thôn Đoài cách có một thôi đê.

         
        Thôn Đoài vào đám hát thâu đêm
        Em mải tìm anh chả thiết xem
        Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh
        Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em.

         
        Chờ mãi anh sang anh chẳng sang
        Thế mà hôm nọ hát bên làng
        Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
        Để cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng !

         
        Mình em lầm lũi trên đường về
        Có ngắn gì đâu một dải đê!
        Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
        Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya.

         
        Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
        Hoa xoan đã nát dưới chân giày
        Hội chèo làng Đặng về ngang ngõ
        Mẹ bảo: "Mùa xuân đã cạn ngày".

         
        Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày
        Bao giờ em mới gặp anh đây ?
        Bao giờ hội Đặng đi ngang ngõ
        Để mẹ em rằng hát tối nay ?

        #4
          thichanlac 07.07.2009 18:17:46 (permalink)
          VÔ ĐỀ
          Phan Thị Thanh Nhàn
           
          Đâu đây cuộc sống đời thường
          Của em, ngày tháng vui buồn có anh
          Như niềm hy vọng mong manh
          Cầm tay rồi lại hoá thành giấc mơ.
          Mặt trời đằm thắm thiết tha
          Mà tia nắng ấm bên ta vô hình.
          Nghĩ về anh, nghĩ về anh
          Mơ hay thực cũng không đành trong em
          Chỉ khi buồn khổ yếu mềm
          Nâng em dậy có lòng tin một người.
          Anh là thực đấy anh ơi !
          Trong em sáng một mặt trời thân yêu.
          Ta như hai đứa trẻ nghèo
          Quả ngon chỉ dám nâng niu ngắm nhìn
          Đừng bao giờ nhé, chín thêm
          Sợ tan mất giấc mơ em một thời.

          #5
            thichanlac 24.07.2009 21:58:53 (permalink)
            CHUYỆN MƯỜI NĂM TRƯỚC
            Becxenov
             
             
            Chỉ có một lần thôi
            Em hỏi, anh im lặng
            Thế mà em hờn giận
            Để chúng mình xa nhau.

             
            Biết đi đâu về đâu
            Con đò không bến đợi
            Ôi cây xanh tình đời
            Có nghe lời ta gọi

             
            Những mùa xuân đã qua
            Tiếng ve về thổn thức
            Gió thổi vào đêm hè
            Kể chuyện mười năm trước

             
            Nơi tình yêu bắt đầu
            Cũng là nơi khó nhất
            Trái tim dù biết hát
            Nhưng tình đời dễ đâu

             
            Những lứa đôi yêu nhau
            Hãy nghe tôi kể lại
            Chỉ một lần trót dai
            Thế mà thành chía phôi

             
            Chỉ có một lần thôi ...
            #6
              tay thi 16.11.2009 17:19:20 (permalink)
              CÒN NHỚ , CÒN THƯƠNG

              Em cuộn tròn cái buốt rét trong tay
              Ghìm nổi nhớ qua từng con dốc nhỏ
              Đường vắng lạnh một mình trong mưa gió
              đốm lủa tàn , nổi nhớ oà theo

              Thành phố mù sương , xa khuất chân đèo
              Vết xe lăn nghiến tan từng kỹ niệm
              Mai em về rồi , gửi chút niềm lưu luyến
              Bất chợt một lần ta đã gặp nhau

              Giả sử như Đà Lạt không ở miền cao
              Thì giá rét không bao giờ vây phũ
              Giả sử như...không chút tình tri ngộ
              Chắc chẳng bao giờ , anh tiễn đưa em

              Mai em về rồi , xa thành phố mù sương
              Xa con dốc phủ hương thông đêm vắng
              Giả sử như , một đêm nào bên tách cafe đắng ấm
              Có chút gì gợi nhớ đến em không?
               
              Đà Lạt ơi giá rét tận cõi lòng

              PHAN NGỌC THƯỜNG ĐOAN

              #7
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9