Hai bài thơ tình xa cũ
rongxanhag 03.07.2009 13:56:17 (permalink)
Hai bài thơ tình xa cũ



Đời Nguyên (Trung Quốc), có một họa sư danh tiếng là Triệu Mạnh Phủ; bà vợ họ Quản cũng là một họa sĩ nổi danh không kém.
Lúc ông bà đều đã luống tuổi, ông muốn cưới một người trẻ làm thiếp.
Bà làm bài từ khúc nhỏ này khiến ông cảm động mà bỏ ý định ấy.

Anh của em, em của anh
Giữa chúng ta tình cực đậm đà,
Cho nên nhiều khi nồng như lửa.

Lấy một nắm đất sét,
Nặn thành hình anh
Đắp thành hình em.

Rồi đập phá cả hai hình chúng ta,
Nhào nặn lại,
Lại nặn thành anh
Lại đắp thành hình em

Thế là,
Trong chất đất của em có anh
Trong chất đất của anh có em…

Anh với em,
Sống thì đắp chung mền
Mà chết thì liệm chung quách…


(trích trong sách Sống Đẹp của Lâm Ngữ Đường, Nguyễn Hiến Lê dịch, Nxb Văn Hóa năm 1993. Không thấy sách ghi nguyên văn chữ Hán và tựa đề)

Và khi khai quật một ngôi mộ cổ (cách nay hơn 2 thế kỷ) ở tỉnh Triết Giang (Trung Quốc), người ta đã tìm thấy một ít hài cốt của một người con gái ước khoảng mười bảy tuổi, mà trên khoảng ngực di hài ấy còn nguyên một tấm gỗ quí chạm bốn câu thơ:

Quân sinh, ngã vị sinh,
Ngã sinh, quân vị lão
Quân hận ngã sinh trì
Ngã hận quân sinh tảo.

Tạm dịch:
Khi chàng sinh ra, thiếp chưa chào đời
Thiếp mới sinh, chàng chưa già.
Chàng hận vì thiếp sinh muộn,
Thiếp hận vì chàng sinh sớm.

Nhà văn Mai Văn Tạo dịch thơ:
Chàng sinh, thiếp chữa chào đời,
Thiếp sinh, chàng đã già rồi còn đâu!
Chàng buồn vì thiếp sinh sau,
Các giang già trẻ, thiếp sầu nghìn thu
!

(Sưu tầm)
Bùi Thụy Đào Nguyên
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9