Tháng ngày mong manh....
Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 38 trên tổng số 38 bài trong đề mục
fly1tome 22.08.2005 09:20:57 (permalink)
0
NẾU...( Vẫn là mong manh )...
Nếu em đi chơi ban đêm
Anh sẽ làm ánh đèn đường
Nếu em thả bước đến trường
Anh sẽ nguyện làm cặp sách
Nếu em ngồi trong lớp học
Anh sẽ làm áng mây bay
Rồi vờn nhẹ theo gió lay
Che cả khung trời em đó
Nếu em là ngôi sao nhỏ
Anh sẽ ngồi ngắm mỗi ngày
Dẫu rằng khi mờ khi tỏ
Với anh , em vẫn tràn đầy
Nếu em chợt buồn chợt khóc
Anh sẽ làm chiếc khăn tay
Để lau khô đôi dòng lệ
Cho em vui theo tháng ngày
Nếu nắng đầy khi em bước
Anh , giọt nước thấm môi em
Nếu em vẫn còn mơ ước
Ừ...thì mình đi ăn kem!!!
#31
    Nen 01.09.2005 05:21:39 (permalink)
    0
    Tháng ngày mong manh...
    (Viết cho tháng tám. Riêng tặng 1 người!)


    Ngày nắng...
    Ngày mưa...
    Em đi trong chiều suốt tháng
    Gió đưa hương hoàng lan hay ngọc lan bay bổng không trung
    Thanh xuân căng đầy trong gió
    Vui hình như đến từ gió,
    buồn cũng nhờ gió mang theo,
    bỗng so vai vì lạnh bất ngờ,
    quả chuông con lanh canh kêu trong tóc,
    Lòng rộn nỗi vui sâu thẳm
    Muốn trào nước mắt vì sự thanh tịnh quanh đây...

    Nghe không, một câu hát ứa ra từ tim (*)
    Sao hạnh phúc bỗng nhiên se sắt thế
    Bình yên không ngờ (*)
    Phải chăng là Bình Yên?...

    Vệt sáng những ô cửa sổ sau ngày tắt nắng
    Bỗng gợi lòng trắc ẩn
    Thương bước chân em nhỏ ngoi, cô độc bóng tối...
    Cứ lặng lẽ đi về và chờ mong
    Sao không hát...
    Sao không gọi gió về đây...
    Sao vẫn cứ một mình tháng tám...
    Buồn không tên
    Vui cũng chẳng rõ hình
    Hạnh phúc nơi đâu mỉm cười xem

    Thấp thoáng đâu đó trong thơ em người hiện hữu
    Vừa thân quen lại vô tình,
    không thể thốt lên một từ "nhớ",
    tránh đi tất cả yêu thương,
    sợ làm vỡ đi những vì sao óng ánh,
    bởi những ngọt ngào kia không có mình

    Gió có ngờ đâu
    Tha thiết một lời thề
    Ngày dịu dàng sóng sánh cơn mê
    Tháng tám loang mãi cuối con đường...

    (Hà Nội, một ngày bình thường 23/8/05)


    (*) Lời bài hát "Bình yên" của Quốc Bảo
    #32
      fly1tome 09.10.2005 01:07:33 (permalink)
      0
      Em mong manh như tơ lụa
      Em lướt nhẹ như mây trời
      Em bâng khuâng như cỏ rối
      Em nói dối còn hơn anh...
      #33
        maiyeuem 09.10.2005 01:53:20 (permalink)
        0

        NẾU _ NÊN
        Nếu anh là dòng sông
        Ru cơn sóng bập bồng
        Giữa biển trời cát trắng
        Nên bờ em phẳng lặng
        Phơi tình sóng lăn tăn
        Nếu anh là ánh trăng
        Thả ánh vàng xen trắng
        Nên tình em phẳng lặng
        làm hồ nước bãi bằng
        Để tình trăng tắm mát
        Nếu anh là tiếng hát
        vang vọng giữa hồn yêu
        trầm bỗng giữa biển chiều
        Nên em tình mãi yêu
        Hòa cùng anh tiếng sáo
        Dù không ai mách bảo
        Em sẽ nếu và nên..

        #34
          Khải Nguyên 23.07.2006 22:03:53 (permalink)
          0

          Nen

          Những dấu chấm câu


          Dấu chấm than buồn như câu chuyện tình
          Của người chưa một lần lời yêu lên tiếng
          Bàn tay nắm bàn tay xoá đi khoảng cách biệt
          Cũng đành thôi câm lặng một nỗi niềm!

          Dấu phẩy nhẹ lướt qua như lá mềm
          Tha thiết, mênh mang mà lòng như sương khói
          Không người níu giữ, thời gian đi không mệt mỏi
          Vẫn vẹn nguyên kỉ niệm trong nhau

          Dấu chấm hỏi ngơ ngác nỗi tuyệt vọng lớn lao
          Ngọt ngào nào chẳng có ít nhiều xa vắng…
          Như tách cà phê tan hết đường vẫn đắng
          Chẳng dành cho ai chút tuổi xuân thì

          Chỉ còn lại dấu chấm lửng uy nghi
          Hệt như niềm hi vọng đang đứng chờ trước cửa
          Dấu chấm lửng…cũng nóng như là lửa
          Sẽ làm tan tất cả những niềm đau…

          Chỉ cần người biết thương nhau
          Sẽ không “chấm hết” sắc màu nhân gian.

          (Hà Nội 28/3/04)

          To Nen: Vô tình... nên biết nick name này, lật dở topic thơ của bạn... hình như lâu lắm rồi không có người viết tiếp, thấy "tiêng tiếc" một gương mặt thơ rất riêng, rất con gái. Về lại "tháng ngày mong manh" đi chứ!

          Tặng người hay viết ba chấm (...)


          Vu vơ gõ thêm ba chấm...
          Vu vơ gửi những nỗi buồn
          Vu vơ trao điều thầm kín
          Vu vơ để nói yêu hơn.

          Ba chấm "kệ anh... không biết"
          Ba chấm ngoảnh mặt làm ngơ
          Ba chấm mượn gió vu vơ
          Ba chấm trao nghiêng mái tóc.

          Ba chấm... hỏi yêu... "biết được"
          Ba chấm... vùng vằng... nói "không"
          Ba chấm... bâng khuâng người nhận
          Ba chấm... làm duyên đấy thôi!

          Ba chấm nói yêu... thật rồi!
          Nhưng vờ như... chảnh thật!
          Ba chấm quay đi liếc mắt
          Đợi người... người ghé... môi hôn...
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2006 00:48:14 bởi Khải Nguyên >
          #35
            Nen 24.07.2006 01:06:32 (permalink)
            0
            Chào bạn Khải Nguyên,
            Cũng lâu rồi, tôi "bỏ quên" topic này, vì nhiều lý do, trong đó nỗi buồn mơ hồ và sâu sắc" cũng là một lí do tôi "bỏ quên" nó.
            Chưa có bài mới, nên post tạm thơ cũ vậy, nhưng nó vẫn mang 1 phần nào đó tâm trạng tôi hiện tại.


            Hiện tại và bây giờ

            Tôi ở đây, hiện tại và bây giờ
            Thế mà vẫn cứ bồn chồn về tương lai và quá khứ
            Những khoảnh khắc để dòng suy nghĩ trôi đi miên man
            Giống như chiếc đồng hồ cát
            Khi cát rơi hết
            Lúc giật mình tỉnh ra
            Mới hay thời gian của mình vừa vụt qua đấy rồi ngưng lại
            Mọi suy nghĩ đặc quánh cô đơn…

            Nếu đi ngược vào dòng huyền thoại
            Tôi chu du tới thiên đường rồi trở về hạ giới sau chín ngày
            Liệu người tôi thương sẽ thay đổi ra sao?
            Nếu được thử đi xuống địa phủ chín ngày
            Khi trở về, tôi sẽ thế nào trên trần thế?

            Để mặc dòng suy tưởng trôi
            Như thế tôi đã tự đánh cắp thời gian của chính mình
            Nếu bây giờ tôi có thể vòng tay ôm Mẹ
            Tại sao lại không ôm
            Ai biết được thời gian lúc nào sẽ lấy đi mẹ của tôi yêu dấu
            Nếu bây giờ tôi có thể cất bước đi và hát
            TạI sao lại không đi và hát lên những tình khúc tuyệt vời nhất
            Và nắm tay ngườI mình yêu
            Chầm chậm trên những con phố bình yên
            Ai biết được lúc nào thời gian sẽ xóa đi tất cả

            Nào có ai hoàn mỹ
            Ai sẽ mạnh hơn
            Tôi hay thời gian?
            Tôi không biết
            Nhưng tôi biết
            Tôi ở đây, hiện tại và bây giờ
            Để được nương tựa với đời
            Và là nơi ấm áp của ít nhất một người trên thế gian.

            (Hà Nội, 19/12/05)

            #36
              Nen 20.02.2010 15:40:33 (permalink)
              0

              Như hoa sầu đông tím
              Đơn độc trên đỉnh mờ sương
              Hương thơm rơi nghiêng vạt áo
              Chông chênh một sắc vô thường...
              #37
                tqh1976 02.11.2017 16:47:51 (permalink)
                0
                Khỏe không Nen, có thơ mới đăng lên nhé. Chúc bạn luôn vui và HP
                #38
                  Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 38 trên tổng số 38 bài trong đề mục
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9