Nhật kí ( cho riêng mình tôi )
Song Giang 10.07.2009 12:26:26 (permalink)
Trước giờ mình chỉ là bạn đọc của Thư quán,giờ thì đã là 1 thành viên rồi! Mình có thể viết tất cả những suy nghĩ của mình tại đây. Thiệt là tuyệt!
 
Hai năm nay gia đình mình xảy ra thật nhiều chuyện! Mẹ thì mang bệnh nặng,chuyện làm ăn kinh doanh cũng càng ngày càng xuống dốc.Nói như người ta thì là hết thời rồi.Gia đình mình đi xuống rồi.Gìơ lại thêm chuyện của chị ba, chị và anh rể sắp ly hôn rồi,không thể cứu vãn được nữa,mọi chuyện um sùm rùm ben lên,thiên hạ dị nghị nói ra nói vào thật là nhức cả cái đầu. Tối qua lúc chị làm um sùm lên dưới đó, mình xuống để khuyên can,đi ngang qua nhà bà Chín T. bà đó với bà H. ( cũng là sui gia với nhà chồng sắp cưới của mình) đang ngồi chỉ chỏ khoái chí mà cười. Mình cảm thấy bực tức trong lòng chịu không nổi. Những người đó chỉ trông chờ gia đình nhà người ta có chuyện để mà cười thôi. Thật đáng ghét! Mình ghét đến độ sáng nay đi chạm mặt ngoài đường mình cũng chả thèm ngó,mình làm một bộ mặt hầm hầm.Từ giờ có chạm mặt mình cũng sẽ không bao giờ thèm chào hỏi.Thật đáng ghét!
Mình mong sao mọi chuyện sẽ qua thật nhanh. Mong sao chị sẽ sớm không buồn khổ nữa,không phải khóc nữa.
Sáng nay thấy trời âm u,mây đen nhiều,cứ tưởng sẽ mưa,nhưng lại không mưa mà lại nắng chang chang,nóng nực quá!
 
#1
    Song Giang 11.07.2009 14:09:25 (permalink)
    Sáng nay bước chân vào nhà thờ, tự dưng bao nhiêu buồn phiền ập đến xâm chiếm toàn bộ tâm hồn mình, tự dưng mình lại muốn khóc, "Chúa ơi! Sao gia đình con lại bất hạnh đến thế! Chúa ơi, xin hãy thương xót con! "
     Chị ba nói muốn đi đến 1 nơi nào đó thật xa,chẳng họ hàng thân thích,chẳng 1 ai biết tới mình hết, mình nói " chị bị đên hả?" nhưng thực sự đôi lúc mình cũng có ước muốn đó.Đôi lúc mình cũng chẳng muốn nghĩ gì cho ai,nghĩ gì đến ai hết,chỉ nghĩ cho bản thân mình và làm những gì mình thích,mình muốn.....nhưng tất nhiên chỉ mãi là 1 niềm mơ ước.
     
    #2
      Song Giang 17.07.2009 16:11:31 (permalink)
      Mọi việc tồi tệ hết cỡ như thế,cứ những tưởng vậy là xong! Thế nhưng chuyện gì rồi cũng qua,gương vỡ lại lành,chị 3 và anh rể đã làm huề,chị 3 đã về lại dưới đó.
      Tưởng đâu rằng mình sắp được gả vào chỗ tốt đẹp,má sẽ không phải lo nghĩ nhiều cho mình nữa. Vậy mà....mình mệt mỏi,chán nản,mình muốn dẹp hết,muốn bỏ đi thật xa.Đang đầy ắp những suy nghĩ như vậy trong đầu,thì đọc được 1 câu ngạn ngữ trên tờ lịch " Đừng nên biến 1 việc gì trở nên tồi tệ thêm" ,trả lễ lại,huỷ bỏ hôn ước rồi bỏ đi thật xa...đúng là chỉ làm mọi việc trở nên tồi tệ thêm.Thôi đành vậy! Coi như đó là số phận của mình!
      #3
        qhthanhbinh 12.08.2009 23:10:52 (permalink)
        "mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh" thế đấy bạn ạ. nhà mình cũng vậy, trước đây hp, giờ thì anh 2 đã đổ sông đổ biển cả rồi. biết trách ai bây giờ. đôi lúc mình cũng muốn đi thật xa, bỏ lại tất cả, nhưng ko được.
        thật buồn
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9