Trung Thu - Viết cho người xa quê
Và thế là lại một trung thu.Trung thu thứ ba mình không được đón ở quê nhà.Không đợi chờ,không háo hức,nôn nao cùng bạn bè đi làm đi làm đuốc,làm súng diêm,hẹn hò nhau đi lang thang trong đêm trăng thơ mộng;không được thấy những người quen thuộc,những tốp thiếu nhi rước lồng đèn rực rỡ,những đoàn múa lân với tiếng trống rộn ràng;không được nằm trên con đường băng rộng thênh thang như một tấm lụa trãi dài giữa đồng cỏ sân bay để chờ trăng rót xuống những ánh vàng trong đáy mắt... Ở đây buồn quá! Chỉ có những tiệm bánh trung thu,chỉ có những tiệm lồng đèn điện tử trung quốc,và có thêm một đoàn xe cộ khói bụi hỗn loạn đang hối hả kéo nhau về đâu? Chẳng có chỗ nào để mình có thể nằm chờ bóng trăng lên... Lại là quán nhậu.Đón trung thu cùng xóm mình trong quán nhậu,chắc hẳn mọi người ai cũng chán,bởi mỗi người ai cũng mang trong lòng một khổi tình lớn quê hương.Uống chẳng bao nhiêu mà mình chẳng thể uống thêm được nữa,có lẽ vì trong lòng mình đã đầy ắp những tâm tư từ trước rồi.... Bây giờ xóm mình cũng khác,chẳng còn đầy đủ và vui như ngày xưa.Ôi ,có phải cứ lớn lên là cuộc đời sẽ bắt mình đi theo một con đường khác,biết lo toan,biết gian ngoan và biết cả lọc lừa??? Mình không thể sống như vậy ! Bây giờ biết tìm đâu những cảm giác của ngày thơ,những người bạn vô tư hồn nhiên,nghịch ngợm,chỉ biết cùng nhau rong chơi như thi sĩ,đi giữa đồng cỏ ngắm hoàng hôn,đi giữa đường băng đêm trăng sáng,buổi trưa trèo lên cây làm thơ,nói chuyện,rồi nào là bắt dế,bắn chim,làm súng póc bắn nhau,đi bơi,đá bóng,tắm mưa,cả ăn trộm và uống rượu trộm;đặc biệt là những ngày lang thang khắp nơi để lượm những vỏ đạn,sắt vụn,...bán được 15 - 20 ngàn mua bánh kẹo để đón hè về và tiến hè đi....Giờ biết tìm nơi đâu ??? Tất cả đã qua rồi nhưng mình sẽ nhớ mãi,mãi mãi đến hết cả đời này.Đó là quê hương,đó là tuổi thơ,đó là kỷ niệm,đó là những cảm xúc đầu tiên đã bồi đắp cho tâm hồn mình tình yêu quê hương da diết,yêu những người nông dân lao động chất phác thật thà,yêu gia đình,yêu bè bạn,niềm yêu đời mảnh liệt,và "nó đã cho ta một trái tim nghệ sĩ chân chính "... Bài viết,và bài thơ này đã lâu rồi,nhưng chỉ mình mình đọc,nay gửi lên cho tất cả mọi người.Bạn tôi ơi,nếu có tình cờ đọc được bài viết này ở đây,xin hãy đọc bài thơ thật chậm và hồi tưởng về một góc nhỏ quê xa ngày xưa nhé ! (Một đêm mưa bay,dế kêu rả rích và trăng vẫn cứ sáng lung linh.Gió đêm ở vùng quê mang theo hương thơm cỏ dại....Lòng bỗng xôn xao với những hồi tưởng về tuổi thơ.Ôi nhớ quá,biết bao nhiêu hình ảnh thân quen ngộ nghĩnh,vui,buồn lại trở về.....) BÓNG TUỔI THƠ Ánh trăng tan vào mưa Gió đồng vương tiếng dể Một mình ngồi lặng lẽ Mắt buồn buông xa xăm Đêm nay Tuổi thơ về thăm tôi Theo những làn gió mới Trong mùi thơm đồng nội Tiếng dế mèn ngày xưa Và trong những hạt mưa Ngày nào tôi tắm mát Cánh diều ngân tiếng hát Để tuổi thơ bay cao Cả một bầu trời sao Ngắm hoài không chịu ngủ Ai dỗ tôi nữa chứ ? Tôi thèm về tuổi thơ Tôi thèm như ngày xưa Ngày hồn nhiên tôi đó Tuổi thơ ơi tuổi thơ Cả đời tôi vẫn nhớ Vậy mà sao tuổi thơ Không ở cùng tôi nữa? Đêm nay Tuổi thơ về Với trăng vàng bỡ ngỡ Trung thu nào năm cũ Tôi đợi chờ nôn nao Cùng bạn bè nô giỡn Đồng cỏ cười lao xao... Ôi bao nhiêu kỷ niệm Mà tuổi thơ cho tôi Tôi vẫn hằng gói ghém Trong hành trang cuộc đời Tuổi thơ đã đi rồi Tôi giật mình níu giữ Biết ngày nào gặp nữa Ô kìa ! Tôi lệ rơi ... Đông Thanh Trúc, trước thềm Trung Thu....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: