Tản Mạn Chuyện Cây Cầu
HoaCo 30.09.2009 17:18:37 (permalink)
Ngày mưa ta đưa em qua sông , gió thổi ào ạt, mưa lạnh tái lòng ,dòng người cuồn cuộn..., Ta và em hai bên bờ cách trở một con sông ! Có đôi lần ta ước gì mình được qua bên kia sông mà không phải lụy...! Lụy gì em biết không? Ngày xưa khi còn ở quê ta muốn qua sông phải lụy con đò. Ngày nay bao năm xa quê lâu lắm rồi, ta giờ ở nơi thành thị phồn hoa,nhưng vẫn còn đôi bờ cách trở.Nơi ta ở là trung tâm thành phố lớn em ơi. Cứ mỗi sáng chiều xuôi ngược dòng đời là phải qua một con sông. Mà muốn qua được con sông này thì phải mày nhăn ,tóc dựng,với cái mũi phì phò vì bụi khói xe. Những lúc đó ta ước gì mình đươc qua sông mà không phải lụy cây cầu !{cầu Calmet, cầu Khánh Hội, cầu Ông Lãnh }  đó em yêu ơi ! Có lần ta chạy xe vòng quanh dưới dạ cầu mà ước :"Ước gì có cách nào qua sông mà không phải qua cầu !" Và đúng lúc đó ta nghe tiếng bụt nói:"Ngươi chỉ có cách mọc cánh ra mà bay qua sông thôi con ạ." Ôi, lời bụt nói có phải là buồn quá không em?! Lời nói yêu đương còn có khả năng mọc cánh , chứ kiếp người kẹt xe làm sao có khả năng mọc cánh mà bay. Lời than vãn này đã bay theo cùng cơn gió lạnh của một ngày mưa tối trời...
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2010 15:28:49 bởi HoaCo >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9