CON KHÔNG VỀ ĐƯỢC MẸ ƠI!
ptuuyen 08.01.2010 21:43:09 (permalink)
 
 
               CON KHÔNG VỀ ĐƯỢC MẸ ƠI!
 
 
                                                                   


  Vậy là tết này con không về được rồi mẹ ơi! Con biết những ngày này mẹ đang đỏ mắt ngóng chờ chị em tụi con, con biết nỗi quạnh hiu, trống vắng của ngôi nhà trong những ngày cuối năm. Hàng xóm chắc đang rộn ràng sửa sang, dọn dẹp nhà cửa. con biết…!


    Cầm duy nhất tấm vé xe đò trong tay - trời Sài Gòn cuối tháng chạp cái lạnh cũng se sắt nhưng tay con ướt đẩm mồ hôi. Tấm vé không hề vô tri khi đang nằm trong tay, nó là
 cầu nối để chúng con về bên mẹ, gia đình mình lại vang lên tiếng nói cười. Mấy ang thóc nếp của vụ gặt hồi tháng bảy mẹ để dành tết gói bánh chưng, nồi bánh chưng sẽ sôi sùng sục, ánh lửa rực hồng trong đêm đông có làm khô đi giọt nước mắt vừa long lanh nơi gò má nhăn nheo, cơ cực tháng năm của mẹ.

    Một tấm vé duy nhất cho em con. Con biết mẹ sẽ bảo rằng: “Đàn gà choai qua tết sẽ bán được, mấy con vịt để dành giổ ba chắc không dùng hết, lúa vẫn còn…” Nhưng qua tết sẽ là những ngày giáp hạt, mẹ sống thế nào khi không có tụi con bên cạnh.

    Con vừa đưa em con ra bến xe. Chiếc xe đò dững dưng lăn bánh. Chuyến xe cuối năm mang những người thân xa quê về với gia đình, mang em con về với mẹ. Con đứng chơ vơ giữa dòng người xa lạ, sự mong ước tột cùng của con là được về bên mái ấm gia đình, được ngồi bên mẹ, được thắp lên bàn thờ ba một nén nhang, được quây quần bên mâm cơm cúng ông bà chờ đón giao thừa…Thế mà cũng không làm được – mẹ! Sự tủi thân cứ chực trào lên khóe mắt. Con đạp xe lang thang trên phố về lại nhà trọ, một thân trơ trọi, lủi thủi trong căn phòng lạnh vắng hơi người. Xí nghiệp cho nghỉ tết là bọn bạn con đã khăn gói về quê cả. Con biết mình không thể…liều mua hai vé xe được, dù rằng con đã náo nức từ đầu tháng chạp lận mẹ ạ! Chị em con nhớ mẹ, nhớ quê vô cùng, muốn về sà vào lòng mẹ, muốn hít thật sâu mùi cháy nồng cơ cực một đời của mẹ. Mùng bảy em con sẽ vào học lại. Một tuần của lúc này nó không đơn thuần là bảy ngày, nó là nỗi xót xa, tủi thân, là nỗi nhớ của đứa con xa quê, không về nhà được vào những ngày cuối năm. Sáng sớm mai em con sẽ về tới nhà. Em nhớ lau dọn bàn thờ ba và thắp dùm chị nén nhang.

    Con không về được mẹ ơi!


                                                 Phạm Tú Uyên

 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2010 21:44:57 bởi ptuuyen >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9