Ông già và con nhỏ
minhhy 04.03.2010 17:45:53 (permalink)
    Ông già gần 70 đã đi gần hết cuộc đời Con nhỏ chỉ mới 15, chưa một lần biết mùi đời

Ông già đã bước qua cái tuổi xế bóng chỉ chực chờ bóng tối bao trùm

Con nhỏ chập chững bước từng bước khám phá cuộc đời, rạo rực những ánh sáng ngày mai...

Hai con người tưởng chừng khác nhau thật nhiều ấy , thật lạ kỳ lại gặp nhau để rồi thêm một cuộc gặp gỡ, thêm một người quen biết, thêm một mắc xích với nhau giữa cuộc đời rộng lớn này....

Con nhỏ hay lang thang trong khoảng sân nhà thờ nơi nắng gió và yên bình giao hòa... Ông già thỉnh thoảng vào xóm đạo thăm mấy ông bạn già...Một lần ông già cứu con nhỏ thoát khỏi vụ lộn xộn giữa đám thanh niên đang choảng nhau trên bàn nhậu mà con nhỏ vô tình là nạn nhân bất đác dĩ... Vậy là quen... quen rồi thành thân....

Mới biết nhà ông già cách đó không xa ...thi thoảng con nhỏ vẫn ghé qua...trước nhà ông già là một khoảng sân nhỏ, màu gạch tàu cam đỏ lẫn trong đám cỏ kiểng non xanh liếm láp chân người mỗi lần bước qua.... COn nhỏ vẫn nhớ, một lần ghé qua, ông già ngồi uống một mình... Nhớ tiếng ông cười khà khà " Tao thich con nhỏ này rồi à nghen", khi con nhỏ mặt nhăn nhó vì cái thứ rược mật rắn đáng nghét mà vẫn cố nghênh mặt lên " Có ji mà hok dám thử " ...

Ông già thường kêu con nhỏ ngồi đánh cờ với ông... Dù trình độ con nhỏ chỉ là bọn rùi nhãi nhép lám sao bằng ông già lão tướng mấy mươi năm... Con nhỏ biết ông chỉ mượn bàn cờ để nói hoài những câu chuyện đời dở dang.... Những quân cờ trầm ngâm, như bàn cờ mở ra chưa bao h chơi hết ván, như ông già lúc nào cũng đặt tay lướt trên mấy quân cờ, nhưng tâm trí ông thì đang lướt cùng một thời xa vắng nào đó... " Để tao kể bây nghe....", hay " Ờ hồi đó..... rồi thì " Ngày xưa hả, lúc đó....."


Con nhỏ cứ nghe hoài, nghe hoài, nghe mãi, lần nào đánh cờ, ông già cũng nói, cũng kể ...nhưng nó vẫn nghe, vẫn nghe..... COn nhỏ chưa sống đủ để hiểu hết cái đời, cái tình trong từng câu chuyện của ông già, có cái buồn khổ, cái cái vui sướng, đời và người giao nhau chằng chịt.. hỗn loạn... Ông già cứ kể, con nhỏ cứ nghe, nghe ko cần hiểu, cứ để nó tự nhiên như thế mà thấm vào tim vào máu...


Ông già trải hết mấy thời, thời chiến tranh, thời loạn lạc, thời đổi mới, thời đói khổ, thời mở cửa, thời bon chen... Ông già cái gi cũng qua, làm nông dân, làm lính, buôn bán, thương nhân...Mấy chục năm la7n lôn chiến trường, thương trường....Ông già đi hoài đi mãi, ông nói với con nhỏ đời ông bon chen đủ cả, tây cũng đánh, ta cũng đánh nhưng chưa bao h thấy cái gì tàn nhẫn bằng cuộc đời, cái gi cũng làm nhưng chưa thấy cái gì khó bằng làm người, làm chồng, làm cha....

Nhà ông già gần mé bờ sông, cách khu chung cư, đi qua một cái dốc cầu... Trong buổi chiều trễ tràng của ánh hoàng hôn, mỗi lần nhìn ông già bước qua cái dốc cầu ấy, con nhỏ lại thấy xốn xang... Ông già đi gần hết cuộc đời, rồi khi bước qua cái dốc cầu ấy như đi về phía cuối con đường, tận cùng con đường mỏi mòn... COn nhỏ nhìn lại cuộc sống quanh nó, gia đình, tương lai, bạn bè, hoài vọng, khao khát .... rồi nó nhìn lại cái bóng khập khiễng của ông già trên dốc cầu.... Cuộc đời ngắn ngủi và mong manh chỉ một chớp mắt thấy thay đổi mọi thứ...bon chen đó,xô bồ đó, lao đi như tên bắn đi đến cuối con đường rồi đâu mới là bình yên cuối cùng, là ý nghĩa trọn vẹn

Con hỏ ko thích xem cải lương, con nhỏ ghét ấm trà đắng của ông già, con nhỏ không có cái đầu bài binh bố trận khi chơi cờ , con nhỏ ko kiên nhẫn hàng giờ ngồi câu cá... Con nhỏ biêt, và ông già cũng biết, nhưng con nhỏ vẫn cứ đến chỗ ông già hoài, và ông già cứ nhắc nó hoài....Ừ con nhỏ nhận ra con người nhiều thứ ko đồng điệu... ừ nhưng con người sợ cô đơn, già trẻ ji cũng sợ cái gã ấy.... COn nhỏ thấy hắn như một tên Chí Phèo rượu chè và bạc nhược, hắn nằm vạ trong tim, trong não con người.... hắn ko làm việc gì cả chỉ biết sống bám vào sự sợ hãi của con người..... Dù con nhỏ ko thể kể với ông già về thằng nhóc ngày nào cũng lẽo đẽo theo nó ra bus stop, về hôm nay mới gây một trận điên đảo trời đất với ông bà già.... như với con bạn, dù ông già cứ nói hoài nói mãi con nhỏ cũng ko thấm hết chuyện đời.... nhưng như một thói quen...tìm đến nhau để đời nhẹ tênh..chỉ trong những chiều lộng gió

CHơi vơ`i ông già con nhỏ đôi khi thấy tâm hồn mình già cỗi, già nua và cằn cỗi... còn ông già thì thỉnh thoảng tâm hồn lại trẻ trung phơi phới, ông nói chơi với đám trẻ cho quên đi mình đang già đi từng ngày...

Một ngày đi ngang qua ko thấy bóng ông già ngồi chơi với con vẹt lắm mồm lắm miệng.. chỉ giúp việc nói ông già đi thăm con trai... À bây h con nhỏ nhớ ra.... Ông già có 2 thằng con trai... Thằng đầu, cái thằng nghịch tử, ông từ nó lâu rồi... Bữa trước ngồi coi cải lương thấy ông già ngồi khóc... Ngày xưa ông giận nói nó một câu vậy mà nó bỏ đi biệt xứ, 5 năm rồi ko thèm về nhìn ông lấy một lần... Thằng thứ 2 thì hút xách, nghiện ngập, bây h làm khổ cái thân già như ông... Ông đặt cho 2 thằng ocn những cái tên thật đẹp, mà bây h còn đứa nào để lạ cho ông chút Hiếu, chút Nghĩa....

Con nhỏ vòng xe về nhà, thấy má đang chờ cơm, nhà vắng tanh chị đi học ,ba thì ngày nào ko nhậu nhẹt cũng tiệc tùng, chiêu đãi... COn nhỏ thấy ngôi nhà của nó cũng trống vắng hệt như ngôi nhà của ông già... Nhà ông già 2 người, nhà con nhỏ bốn người.. Nhưng 4 hay 2 thì có ji khác nhau, khi thiếu cả hơi lẫn tiếng người, cả ngày cái TV nói luôn cả phần của ngưởi.... khi mà những tâm hồn chẳng bao h chạm đc vào nhau, khi mà những thấu hiểu và yêu thương bị che nhòa giữa bao lắng lo, bao dòng chảy...

COn nhỏ thương ba nó, má nó, chị nó, ông bà nó, thương cả ông già.... COn nhỏ bắt đầu già nua trong từng suy nghĩ... Ông già sắp đi hết con đường, con nhỏ còn cả một con đường dài để đi... Con nhỏ rồi cũng lớn, rồi cũng đi xa, vắng đi một người, lại càng trống vắng... Sống, yêu và đi...

" Bây sống sao thì sống, đừng để già rồi mà trắng tay như ông nha con"

Trắng cả yêu thương...trắng cả hoài vọng...Hôm nay con nhỏ về sớm ăn cơm với má....Hôm nay con nhỏ ko ngồi ngủ trong lớp :)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2010 17:46:55 bởi minhhy >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9