Lời Cuối Cho Một Người Em
DongSaBang 27.03.2010 02:53:29 (permalink)
Điếu Văn - Đọc trong tang lễ Em Nguyễn Khánh Đông Nghi
(Ngày 25 Tháng 3 Năm 2010. Tại nghĩa trang  _______, USA)
 
 
 
Kính thưa các bạn.
Kính thưa gia đình tang quyến Em Nguyễn Khánh Đông Nghi.
 
Hôm nay, cùng với bạn bè quyến thuộc, chúng ta đến đây viếng thăm một người bạn trẻ, một người chị bao dung, một người cháu thân yêu, một hiền thê đảm đang, và một người mẹ hiền của gia đình, Em Nguyễn Khánh Đông Nghi sang thế giới bên kia cùng Ông Bà, một thế giới không còn phiền muộn, một thế giới mà không một du khách nào ra đi mà muốn quay trở lại.
 
Em Nguyễn Khánh Đông Nghi sinh ngày 10 tháng 4 năm 1979 tại Gò Công, Việt Nam. Từ trần tại thành phố Baltimore, Maryland, Hoa Kỳ ngày 22 tháng 3 năm 2010. Hưởng dương 30 tuổi.
 
Một ngày của 10 năm trước, đôi bạn Đông Nghi – Minh Triết quen nhau và yêu nhau sau một chuyến về thăm quê hương. Sau ngày ấy hình ảnh của Em trở thành quen thuộc với nhóm bạn nơi đây, và biết bao lời tấm tắc ngợi khen nhan sắc vẹn toàn của người con gái Việt  Nam. Rồi từ đó thư qua thư lại, cậy nhờ mối với mai, và một năm sau, ở tuổi đôi mươi vừa tốt nghiệp Trung Học, Em theo chồng về làm cô dâu xứ lạ. Và cũng từ đó chúng ta quen biết Em vì Em là hiền thê của một người bạn, anh Minh Triết.
 
Rời bỏ quê hương Việt Nam, xa cha mẹ, xa các em, xa bạn bè, xa người thân và rời bỏ cuộc sống phú quý Em ra đi với niềm ước mơ tạo cho mình một mái ấm gia đình ở một nơi mà giá trị con người được tôn trọng hơn. Em muốn vươn lên với mọi người và muốn làm một con người tự do, một nơi Em không còn bị ràng buộc bởi những điều lệ độc tôn. Em muốn những đứa con của Em sau này sẽ hít thở bầu không khí tự do trong lành, tự do trong tư tưởng và tự do trong cả hành động. Những ước mơ của Em đang thành sự thật, những đứa con của Em đang hồn nhiên khôn lớn, và Em đang hạnh phúc đùm bọc, chia sẽ nhau qua từng gánh nặng gia đình.
 
Nhưng trời xanh lại ghen khách má hồng. Và Em đứt gánh giữa đường. Em ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ, bỏ lại mẹ già em thơ, bỏ lại đàn con dại và người tình. Em ra đi mang theo muôn ngàn thương tiếc và để lại hơn nửa gánh tình sầu!
 
Bây giờ gánh nặng gia đình không còn trên vai Em nữa. Chúng ta cầu mong cho các con Em chóng khôn lớn để Em được mỉm cười nơi chín suối. Và cầu mong cho linh hồn Em được siêu thoát trở về với cõi Vĩnh Hằng. Nơi mà đấng tối cao dành cho những người tốt đẹp như Em lại chịu thiệt thòi nơi dương thế.
 
Xin kính cẩn nghiêng mình trước linh hồn Em. Xin thành thật chia buồn cùng gia quyến. Xin nguyện cầu quê hương Em thật sự  Độc Lập - Tự Do - Hạnh Phúc để thôi còn những người con phải lìa xa quê hương.
 
Và xin được nói với Em một lời vĩnh biệt!
 
Vĩnh biệt!
 
_____________________
Đồng Sa Băng. 25/3/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2010 20:26:38 bởi DongSaBang >
#1
    Ct.Ly 31.03.2010 03:55:45 (permalink)
    #2
      DongSaBang 31.03.2010 20:32:36 (permalink)

      Hi Ct.Ly,
      Em Nguyễn Khánh Đông Nghi mất thì đã mất rồi, mất bằng cách nào thì DSB thấy không cần thiết phải (và không thể) viết và đọc trước linh cữu của em, chồng con em và mọi người thân trong giờ chót trước khi em vĩnh viễn không còn thấy nữa. DSB chỉ viết và nói với em lời thương tiếc, một người hiền lành mà phải ra đi quá sớm bỏ lại con thơ, mẹ già em dại. Ở đây DSB chỉ đề cập đến em rời bỏ quê hương từ một gia đình giàu có ở tuổi 20 mới vừa xong trung học, để đi tìm một cái gì tốt đẹp hơn. Và trong cuộc tìm kiếm đó em đã mất.Còn nguyên nhân dẫn đến sự mất này là một “vấn nạn” của xã hội ngày nay và tình phu thê nghĩa vợ chồng, chỉ có thể được mổ xẻ trong một bối cảnh khác.
       
      Cám ơn Ct.Ly đã thắc mắc. 
      DSB
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9