Lần đầu tiên kể từ ngày đi làm đến giờ, hôm nay mình đã ngủ dậy muộn. Cũng như mọi ngày, 4h30 đã biết thì rồi nhưng chẳng hiểu sao, dậy đi ra nhà vệ sinh xong quay vào leo lên giường ủm chăn và ngủ tiếp, mãi đến 7h10 điện thoại đổ chuông mới choảng tỉnh dậy…là điện thoại của Mr Thoại trong viện Cây ăn quả miền Nam ra sửa hồ sơ cho sếp Châu gọi điện hỏi lên Ban chưa (hôm qua hẹn Mr ấy là 7h em đã có mặt ở Ban rồi, anh cứ mang lên Ban cho em)…hic hic, cuống quýt xin lỗi Mr ấy và hẹn đến muộn một chút .
Đúng là đã vội thì lại càng vội hơn. Hôm nay cô chú chủ nhà đi vắng cả nên phải quét dọn sân bãi và chỗ đi vệ sinh của con mèo, thay xỉ than mới cho nó, thay nước uống cho nó, sách nước tưới mấy chậu cây cảnh…rồi quay vào vệ sinh cá nhân…chết thiệt, tối qua thấy mệt nên tắm xong không giặt giũ gì cả, ngâm vào đấy, nghĩ sáng nay sẽ dậy sớm giặt..., thía là lại phải lọc mọ nhúng qua vài chậu nước rồi đem ra phơi không có đến tối về với thời tiết mùa này thì nó bốc mùi thơm phức nhà vệ sinh là cái chắc …rồi quanh quẩn mãi hơn 8h mới lên được đến cơ quan.
Xui xẻo, hôm nay là ngày thi tuyển sinh của khóa mới nên Mr Lĩnh và Mr Khang phải sang trường từ sớm, Mrs Quế thì ốm lên muộn, Mrs Huệ Hương nhà xa cũng đến muộn, Mrs Hiên đi học…Ban cũ chẳng có ai, lại phải ở lại để sửa hồ sơ cho Chú Lương và Sếp Châu…quanh quẩn mãi gần 10h mới về Ban, thế là lại bị nhắc…chán.
Sáng nay cũng nhờ Ms Quế sang nói chuyện với Mr Vương và Mr Nga về việc thi cử của mình – (hôm qua trên xe chú nhắc, cháu phải giục nhắc chú Tạo khi nào có đv nào tổ chức thi thì bố chí thi cho cháu ), nhưng thấy bực mình với Mr Vương thật đấy, lúc người ta hỏi thật thì cứ đùa đùa cợt cợt, chẳng biết đằng nào mà lần, điên tiết…em cóc hỏi anh bây giờ nữa – chiều em xuống hỏi tiếp ---
Gần đến giờ nghỉ thì Mrs Hợp sang, tự nhiên tuân ra một tràng Tiếng Anh, con bé chẳng hiểu gì, người cứ đờ ra, tưởng Mrs ấy đang nói chuyện điện thoại với một ông hay bà tây nào đó…em trả lời đi, chị đang hỏi em đấy… gì cơ ạ, chị hỏi em…ừ chị hỏi em đấy, em trả lời đi. Nhưng mà trả lời cái gì mới được cơ chứ…, vẻ thất vọng hiện rõ trên khuân mặt của Mrs ấy… chị không nghĩ trình độ tiếng anh của em lại kém đến vậy…vâng thì từ trước đến giờ có bao giờ mình giám nhận là mình không kém cái khoản đó đâu nhỉ. Cuối cùng thì cũng biết lý do. Sếp bảo chị kiểm tra trình độ tiếng anh của em để bố trí và giao cho em một số việc bên mảng hợp tác quốc tế…ac ac. Thế đấy, sao không báo trước để cho em đi trau rồi cái món này từ vài năm về trước, giờ mới thông báo thì muộn quá rồi bác ơi…. Có lẽ em mãi mãi chỉ có thể quanh quẩn với cái món thư viện này thôi bác à…Nhưng thôi chẳng kêu ca gì nữa, chẳng từng có người bảo mình (số điểm đó không thể xếp vào thể loại nào được) khi biết kết quả test thử của mình là 13/100 rồi mà – ngu lâu khó đào tạo – càng học càng thấy mình ngu đi…..sẽ có người phải thốt lên là pó tay toàn tập.gov cho mà xem.