THÌ THẦM VỚI CỎ
soida11 17.07.2010 10:21:23 (permalink)
               THÌ THẦM VỚI CỎ
                                      Lê Thanh Lương
 
Thế là hết tiếng trống trường rộn rã
Chẳng còn đâu bạn đung đẩy xếp hàng
Cỏ mong manh và gầy nhưng năm tháng
Sương thật buồn chớm hạ đã long lanh…
 
Biết nói gì trước mùa hạ đây anh?
Nhòe ướt trang thơ biết bao câu hỏi
Lời em ru-chỉ một loài cỏ ngủ
Cả sân cỏ kiêu kỳ cứ mở mắt rưng rưng.
 
Biết nói gì trước mùa hạ đây anh?
Em mười bảy cũng kiêu kỳ như vậy
Mắt chớm buồn như một thưở hoa may
Cỏ gà ngủ em ru thầm tiếc nuối.
 
Ngủ đi,chùm phượng đỏ như say
Hoa sấu ngọt len chua nép ven đường bối rối
Em rải lá trên thềm mây nông nổi
Lúng liếng mắt học trò trái sấu cong môi.
 
Thôi em ru cho mùa nắng xa xôi
Nếu đã lỡ ve cứ về lặn lội
Sân trường nhòe nước mắt giữa chiều mưa
Ô mai chua-ngày chia tay cũng ngọt
 
Cỏ ru em khép nhẹ những trang thơ
Dẫu có câu vẫn còn dang dở…
Mải miết trôi vào thời hoa đỏ
Miền nhớ cỏ mần trầu thắm mãi trong tim.
Thôi lang thang-em sẽ chẳng đi tìm
Gót phiêu du về thì thầm với cỏ.
 
 
 
 
 
#1
    Hải Quỳnh 17.07.2010 14:41:38 (permalink)
    Bến Gió
                          Quỳnh Thi
     
    Thổi buốt tâm hồn em
    là ngày xa anh
    tuyết không rơi phương này
    nhưng tim em băng giá.
     
    Đã qua những phút giây ngắn ngủi
    hạnh phúc chớp mắt đã tan
    anh có ra đi hãy để lại
    chút hơi ấm nơi chúng ta đi qua
    và bàn tay vẫy...
     
    Bài thơ hợp với chủ đề này hơn HB đặt nó ở đây vậy.
    #2
      soida11 17.07.2010 16:56:02 (permalink)
                             NGỌN GIÓ
                                        Chính Hữu
       
      Em có bao giờ nửa đêm thức dây?
      Nghe ngọn gió phương này thổi sang phương ấy
      Đấy là hồn anh đang thở đêm đêm
      Đi giữa đất trời đến hát ru em…

      ______________________________________


      HB Re : Bến Gió hay quá SD cũng gửi tặng lại HB bài thơ Ngọn Gió nè. Đọc thử nhé!
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2010 16:57:31 bởi soida11 >
      #3
        Hải Quỳnh 17.07.2010 17:54:46 (permalink)
        Tình mãi âm vang
        Minh Kiên
         
        Chữ tình ai viết nên thơ
        Chữ yêu ai dệt thành tơ mịn màng
        Chữ duyên ai khéo buộc ràng
        Để tình em mãi âm vang đời đời.
         
         
        Chắc là tâm trạng người đang iu ấy mà.
        #4
          soida11 17.07.2010 18:10:47 (permalink)
          KHÔNG ĐỀ
          Nguyễn Thuỵ kha

          Đưa người yêu qua nhà người yêu cũ
          Trong cơn mưa ban trưa
          Chợt thấy mình tách thành hai nửa
          Nửa ướt bây giờ và nửa ướt xa xưa...

          __________________________________

          Người này cũng mang tâm trạng yêu nhưng yêu bây giờ và yêu xa xưa...?!
          #5
            Hải Quỳnh 17.07.2010 18:22:15 (permalink)
            Không đề
             
            Người buồn thì cảnh nào vui
            Cảnh buồn nào nở người vui một mình
            Chút thơ chút nhạc chút tình
            Chút men rượu đắng chỉ mình tôi say.
                                                                                                                               ko tác giả
             
             
            Còn người này chắc thất tình quá.
             
            #6
              soida11 17.07.2010 18:32:51 (permalink)
              CÓ KHI NÀO
                               Bùi Minh Quốc
               Có khi nào trên đường đời tấp nập
              Ta vô tình đi lướt qua nhau
              Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
              Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu?

              _________________________________________


              Còn người này chờ đợi ai chăng?

              #7
                Hải Quỳnh 18.07.2010 01:01:02 (permalink)
                Tháng chạp
                                             Thu Nguyệt
                 
                Mai vừa lặt lá đã nghe hương
                Chưa ngắm nụ đã e nhìn hoa rụng
                Dáng cành đẹp giăng lúng túng
                Biết rồi, hoa nở là đông qua.
                 
                Đông rồi cũng qua
                Mùa xuân bước ra từ giọt sương núp nắmg
                Niềm vui đáo hạn
                Lai định kỳ mấy chục buồn rơi.
                 
                Mưa vuốt giọt theo cọng tóc ai ngồi
                Trồng rêu lên dấu chân về nẻo cũ...
                 
                 
                Người này chắc là.... hoài niệm.
                #8
                  soida11 18.07.2010 08:46:07 (permalink)
                  CÁNH PHƯỢNG HỒNG THUỞ ẤY
                                                                                     Trịnh Bửu Hoài
                   
                  Chiều nay nhặt cánh phượng hồng bỗng nhớ
                  Dấu chân xưa ai để lại sân trường
                  Ta có một thời yêu không dám ngỏ
                  Ngày chia tay em chợt đẹp lạ thường

                  Bốn năm năm em vẫn làm kẻ lạ
                  Mỗi ngày chân em giẫm nát hồn tôi
                  Tôi như ngọn gió ngoài song cửa
                  Mang chút bụi buồn đi xa xôi

                  Có lúc hồn tôi bừng tỉnh ngộ
                  Em vẫn là em giữa mọi người
                  Hỡi ôi, ánh mắt vô cùng lặng
                  Mà ở trong tôi gió ngợp trời

                  Tôi với em chỉ là khoảnh khắc
                  Nhưng tình yêu thì bất tận trong đời
                  Em cũng như muôn người con gái khác
                  Cớ vì sao môi cháy đỏ lòng tôi ?

                  Chiều nay nhặt cánh phượng hồng bỗng tiếc
                  Mắt ai xưa chợt thức giữa sân trường
                  Tự trách mình chẳng nói được yêu thương
                  Ðể bay mất cánh phượng hồng thuở ấy.

                   ____________________________
                  Còn người này... Có lẽ tâm trạng đan xen vừa hoài niệm, vừa tiếc nuối chắc cũng vừa trách mình...?!

                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2010 08:48:04 bởi soida11 >
                  #9
                    Hải Quỳnh 20.07.2010 16:16:07 (permalink)
                     
                    Sau cơn mưa
                    Nguyễn Văn Tâm
                     
                    Mưa tạnh, đồng xanh, đất đổi màu
                    Chim tranh làm tổ trĩu tàu cau
                    Núi ở trước nhà như xích lại
                    Nước tràn mương máng hoá thông nhau
                     
                    Tôi ra đầu ngõ như người lạ
                    Thương quá miền quê thủa thiếu thời
                    Mấy cô thôn nữ đi làm sớm
                    Bỏ lại tiếng cười bay chơi vơi
                     
                    Xa xứ người đi nữa cuộc đời
                    Bước chân mòn dép đến trăm nơi
                    Chưa về quê mẹ che cơn nắng
                    Hạt gạo nuôi tôi nặng nghĩa đời.


                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/87007/2EE37365A53D485BB998891F363F493A.jpg[/image]
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2010 23:08:50 bởi Hải Bình >
                    Attached Image(s)
                    #10
                      soida11 20.07.2010 21:56:38 (permalink)
                      DƯỚI HIÊN MƯA
                                                            Nguyễn Đăng Trình
                       
                      Nhỏ trú mưa ta cũng trú đời
                      Tình cờ hiên phố đứng song đôi
                      Cơn mưa cắc cớ lay phay mãi
                      Sợi vắn sợi dài vươn tóc ai.
                       
                      Mắt rợp mi cong khép ánh nhìn
                      Cánh môi mòng mọng hững hờ duyên
                      Xinh xinh chiếc cặp che tầm ngực
                      Trắng muốt bàn tay đôi ngó sen.
                       
                      Ta muốn làm quen mãi đắn đo
                      Bao nhiêu ngôn ngữ của nhà thơ
                      Chợt quên chợt nhớ tan thành khói
                      Mưa tạnh bao giờ đứng ngẩn ngơ
                       
                      Làm như nhỏ cũng hiểu hơi hơi
                      Khe khẽ chào nhau thoáng nét cười
                      Tiếng guốc xa dần sau góc phố
                      Quanh đây còn đọng chút hương rơi.
                       
                      Chiều nay xớ rớ nhớ chiều xưa
                      Mái phố lưa thưa phượng chớm mùa
                      Nhừa nhựa tiếng ve chùng nỗi nhớ
                      Mình ta côi cút dưới hiên mưa.
                       
                            
                       
                       
                      #11
                        Hải Quỳnh 20.07.2010 23:12:24 (permalink)
                        thơ hay

                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/87007/653E484482264056BAF6CA97E56B51BA.jpg[/image]
                        Attached Image(s)
                        #12
                          soida11 21.07.2010 10:46:01 (permalink)
                          HỒ TRONG PHỐ
                                                                   Miên Thảo
                           
                          Màn dêm như nhung êm. Mặt nước lặng trên hồ
                          Màu đen mịn với màn vòm đen sáng
                          Sao nghiêng xuống. Khoảng trời vừa đủ rộng
                          Để dãy nhà bên ấy bỗng thành xa
                           
                          Đêm êm như trong mơ. Anh bên em như xa
                          Mười một tầng cao ánh đèn chớp nhẹ
                          Những tiếng nói tiếng cười quanh ta êm ái thế
                          Có phải giấc mơ này xưa tuổi trẻ đã từng mơ…
                           
                          Bên nhau sau bao nhiêu năm qua
                          Lời ấp ủ từ xưa bỗng không còn muốn nói
                          Em chợt hiểu mãi qua rồi cái tuổi
                          Nghe một lời chỉ hiểu có một lời
                           
                          Con của mỗi chúng mình trên cỏ biếc đang chơi
                          Chúng nghịch cát nơi xưa mình san đất
                          Chúng cười như chúng mình xưa
                                             Em bỗng nhòa trong mắt
                          Như những ngày còn chưa biết giận hờn
                           
                          Nhưng có gì cần nói nữa đâu anh
                          Tất cả vẫn cùng chúng mình đang sống
                          Bầu trời này,mặt nước này
                                             Nghe da diết trong tận cùng sâu lắng
                          Một tiếng cười. Bình lặng ánh sao rơi.
                          #13
                            soida11 23.07.2010 12:09:59 (permalink)


                            XA LẮC MÙA THU
                                                                            Trương Nam Hương
                             
                            Em không đến trường mùa thu năm ấy nữa
                            Em không đến trường cả mùa thu năm sau
                            Chiếc lá rụng xuống hoàng hôn xẹt lửa
                            Theo mùa thu tiếc nuối chảy qua cầu
                             
                            Tháng năm buồn ghềnh thác vực sâu
                            Câu thơ chở chòng chành tiếng khóc
                            Tôi uống cạn dòng sông trong vóc tay ký ức
                            Nghe mùa thu xa lắc ngấm vô lòng.
                             
                            Biết em còn đến lớp với tôi không?
                            Lo phấp phỏng tháng ngày trôi vội vã
                            Nắng ký thác đời mình trên sắc lá
                            Mới hiểu mùa thu đánh tráo tuổi xanh rồi.
                             
                            Tôi quá tuổi học trò đấy em ơi
                            Chiều nay trước cổng trường rươm rướm mắt
                            Chưa kịp nhặt mùa thu vừa chạm đất
                            Áo trắng em như bướm lướt qua đường
                             
                             

                            #14
                              soida11 23.07.2010 19:03:56 (permalink)
                                                NẮNG ẤM SÂN TRƯỜNG
                                                                                       Nguyễn Liên Châu
                               
                              Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
                              Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
                              Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
                              Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng quơ

                              Chúng em ngồi nghe thấy giảng bình thơ
                              Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
                              Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
                              Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.

                              Cả lớy say theo từng nhịp bổng trầm
                              Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
                              Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
                              Sà xuống sân tắm nắng ấm mùa xanh

                              Em ngồi yên uống suối mật trong lành
                              Thời gian như dừng trôi không bước nữa
                              Không gian cũng nằm yên không dám cựa
                              Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng

                              Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
                              Kiêu hãnh khoe trên mình màu nắng ấm
                              Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
                              Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người...

                              #15
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9