Hôm nay mùng tám tháng ba
Em tôi ngốc nghếch, thạt thà vô duyên.
Cứ tin lời hứa tình yêu
Ra vảo trông ngóng đợi anh đến nhà.
Đoán rằng anh đến mang hoa
Hay là một món quà ra chất hào
Ôi thôi! đợi mãi đợi hoài
Cuối cùng anh đến chẳng mang chút quà?
Để em vui miệng, lòng rầu
Buồn không dám khóc, sợ ai lại cười.
Mãi khi tới lúc tối đến
Mới nằm thút thít tủi thân một mình.
Em than thở cùng gối chăn
Hết duyên thủi thủi cô đơn lạnh lùng
Thế nào lại nghĩ quẩn quanh
Mong mai anh đến để em bắt đền.