Có những yêu thương níu mãi lời ca
Một chiều nắng đổ vùng vằng giận dỗi
Chút giận hờn mang ít nhiều nông nổi
Tóc ngỡ ngàng buông, nỗi nhớ đong đầy.
Có những yêu thương giứ thật chặt trong tay
Sợ buông ra sẽ ít nhiều biến mất
Em sợ hoa thuỷ tinh vỡ nát
Kỷ niệm một thời chặp nhặt yêu thương!
Có những vấn vương níu mãi tít trong lòng
Lắng sâu trong hồn cứ tưởng mình chai sạn
Trái tim chắc cũng ít nhiều vỡ nát
Khi đá băng đóng kín tâm hồn!
Có những yêu thương níu mãi lời ca
Réo rắt mãi một thời em mười mấy
Ít nhiều buồn vui trôi theo ngày tháng
Tan biến dần để em thấy lẻ loi!