Góc riêng Trúc Thi
hồng tuyên 30.06.2011 01:11:36 (permalink)
Hỡi người Anh thương yêu nhất trong cuộc đời này _ Song Trúc!
Những dòng này, Anh viết để nhớ mãi những ngày thăng trầm, sôi nổi từ khhi anh gặp em cho đến khi cùng nhau chia sẻ tất cả vui buồn, cay đắng trong đời. Và rồi... Anh yêu Em!
Và Anh không còn thể nào diễn tả được tình yêu mà anh dành cho Em nữa. Em gần như là sự sống của anh! Khi Em vui anh cũng cảm thấy nhẹ nhàng, khi Em buồn anh lo lắng, bồn chồn, ngồi đứng không yên nữa! Anh có thể đánh đổi tất cả mọi thứ để Em được vui, được hạnh phúc! Trúc ơi! Em có cảm nhận được tình yêu đó không?
Yêu Em nhiều nhiêu lắm _ Song Trúc ơi!
 
#1
    hồng tuyên 30.06.2011 02:14:50 (permalink)
    Bắt đầu từ ngày đầu tiên anh gặp Em ở cafe' Cối Xay Gió Em nhé!
    Không nhớ rõ ngày nào nữa, chắc là khoảng từ 10/11/2010 đế 20/11/2010 gì đó!
    Lần đó em rất dễ thương! hihi
    Suốt buổi nói chuyện, hình như anh nhớ không lầm là sau khi giới thiệu tên, Em chỉ ngồi làm thinh thuj! Lúc gần về, anh mới hỏi rõ hơn em đang học ở đâu, sinh năm mấy... chủ yếu là xem tuổi của anh và Em có hợp không ấy mà... hichic!
    Em nói Em sn 92 anh hơi buồn nhưng cũng vẫn cứ gọi cho Em vào tối đó. Chủ yếu chỉ vì muốn tuyển Em vào làm Synergy thuj ấy mà hjhj!
    Nhắc đến mới thấy anh không biết rõ mà bày đặt tài lanh! anh và Em chỉ kỵ tuổi nhau có chút xíu hà mà, anh lơ tơ mơ, hậu đậu mới đọc đến khúc đó là anh bỏ ngang nên mới thành ra như bây giờ thành ra như bây giờ!!!
    Ngày nào anh cũng gọi cho Em hết, và nhớ không lầm là 19 hay 20 tây gì đó Em bắt đầu mua hàng. 26/11/10 Em ký hợp đồng cộng tác với anh.
    Thực sự lúc đó anh chưa quan tâm gì đến Em hết chỉ đơn giản là tình cả Sponsor và Downline thôi! Có lẽ vì anh sợ khi tiến đến với Em mà không hợp tuổi thì sẽ làm khổ Em! Dù anh cũng rất thích Em chỉ rất thích thui, Em dễ thương lắm mà hjhj! dễ thương mang một vẻ gì đó cứng rắn, thanh thao nhưng lúc đó anh chưa cảm nhận được những điều dễ thương hơn nữa của Em! Điều gì thì tí nữa anh nói nha!
    Mỗi ngày không dưới hai lần anh nói chuyện với Em!! Và cộng lại cũng không dưới... nửa tiếng!!! bằng điện thoại.
    Có những lần anh và Em tâm sự em kể về chuyện của Em rất nhiều!!
    Anh chỉ biết sơ về bạn trai cũ của Em?! không biết là cũ hay là đang nữa anh không rõ, nhưng anh biết anh ta cùng tuổi với anh, anh kêu Em từ bỏ, lúc đó anh chỉ lo cho Em như một người anh? hoặc là từ trong rất sâu, anh không thích em có bạn trai? anh cũng không biết nữa, nhưng nếu vì không thích có lẽ anh cũng có cái cớ hợp lý lắm!!!
    Tết, không có gì mới mẻ nhưng người đầu tiên anh chúc lại là em!!
    Sau tết ngày hội thảo ở Saigon anh đi cùg em và một số người trong hệt thống. Anh ngồi cạnh em, em ngủ anh cũng vậy, anh tựa vào vai em! và cũng cố tình như vậy!
    Đến một lần , em cặp đại với anh chàng kế bên phòng em, anh hơi buồn cười! vì nghĩ là em muốn tìm ai đó để lấp vào chỗ trống thì phải! Lúc đó anh nghĩ cứ cho em trải nghiệm, vả lại anh thấy nếu tuổi đó thì cũng ok!
    Dần về sau, anh gặp anh chàng kia được chỉ có một lần thôi, và cũng chỉ nghe em nói điện thoại với anh ta một lần thôi! Tự nhiên anh thấy khó chịu lắm!!! Anh tìm đại một cô gái để quen, chắc là để ngăn lại cảm giác đó, hơn là...iu!
    Một hôm, lần đầu tiên anh không bắt máy khi em gọi, chắc là vì giận hay sợ gì đó anh không hiểu nữa, đến tối anh mới gọi lại cho em! Và cũng có ba ngày anh nghỉ gọi điện cho Em! đến ngày thứ ư em ùng số của bạn em gọi cho anh, anh biết nhưng làm bộ không! gạn hỏi em là ai!!hình như lúc đó anh bắt đầu biết... ghen!
    26/03/10 anh thức cả đêm vì người bạn chung phòng anh dẫn bạn về nhà!
    27/03/10 sau khi thức đã rồi, 5h00 anh ra khỏi phòng uống cafe, gọi cho em lúc 5h45 đi cafe thêm lần nữa!
    Uống nước đến khoảng 9h00 đưa em đi ăn! rồi đưa em đi thi, tiếp tục ngồi uống nước chờ em thi xong đưa em về nhà trọ, chuẩn bị đi Biên Hòa khoảng 11h30. 12h00 em lên xe. Tự nhiên anh thấy sao thiếu vắng gì đó mà không còn tâm trí làm việc nữa, chiều anh đi đào tạo cho một nhóm Synergy khác. Xong việc anh chạy về cae Yến Nhi ngồi đó mệt lả người, và còn buồn còn nhớ em đến không còn chút sức lực nào nữa!! Cái gì nữa đây không biết! Hông lẽ anh không còn kiểm soát được tình cảm anh dành cho em nữa? Anh muốn khó luôn vậy! Anh nhớ em, lo cho em, hồi hộp, nôn nao.... nhưng vẫn không dám nghĩ tới chuyện sẽ yêu em... Chịu hết nổi anh gọi về cho Papa nhờ Papa coi kỹ lại trong tuyệt vọng! Anh hối Papa anh đến không kịp lấy sách ra!!! Kết quả khiến cho anh như đi từ vực thẳm địa ngục lên cả chín tầng mây!!!! Anh gọi cho em!! ngớ ngẩn thật đúng không em? Nhưng biết làm sao được, anh chỉ còn biết mỗi cái chữ Yêu thôi dù tận thế cũng mặc kệ!! Không thể suy nghĩ gì khác hơn!
    .....
    #2
      hồng tuyên 22.07.2011 14:48:04 (permalink)
      Hôm nay anh viết những dòng nhật ký này, có lẽ là lần cuối cùng anh được nói chuyện với em trong cuộc đời.
      Chúng ta có những ngày tháng thật đẹp đúng không em? Có lẽ ít nhất là với anh! Không biết rồi trong cuộc đời còn có khi nào anh gặp lại em nữa không, và lúc đó mình sẽ nhìn nhau như thế nào? Là anh hay là em ích kỷ vậy em? Anh đã yêu em và đã yêu em hơn cả chính anh, và suốt đời này anh không bao giờ quên được em_ Song Trúc. Nhưng nếu được gặp lại em anh xin tạ ơn và tạ lỗi cùng em. Tạ ơn đã được gặp em trong cuộc đời này, tạ lỗi đã làm cho em phiền trong những ngày qua,... Chúc em an nhiên cuộc sống tâm hồn! Dòng nhật ký này anh xin dang dở như cuộc tình đôi mình vậy...
      #3
        Rei Hino 23.07.2011 11:37:34 (permalink)
        Chà, Hồng Tuyên quen con bé mới năm 92, vậy HT bao nhiêu tuổi mà gọi pé an là em vậy?  May con pé an nó chưa đọc được chứ không nó vác dao à không vác cây rượt thầy chạy khắp vntq rồi
        Thấy cậu bạn nhỏ tâm sự thê thảm quá vào chọc cho vui thôi.Chúc vui nhen!!
        #4
          hồng tuyên 24.03.2013 20:44:56 (permalink)
          Có lẽ đây là thời gian đầy áp lực trong cuộc sống mà anh từng trải qua. Không có một ai bên cạnh, không có một lời nói ngọt ngào ấm áp như tiếng của em. Anh cũng không còn biết em là ai nữa!!! Xin mượn "em" để anh trút những gì mà anh đã không thể nói với ai cả! em có biết không, khi bước vào cuộc sống này anh mới hiều rằng anh thương gia đình anh nhiều lắm. Có thể anh thất bại thảm hại trong cuộc sống, nhưng anh không thể để cho gia đình anh biết điều đó. Ba anh, anh, chị của anh đều hy vọng vào anh, muốn anh thành công. Anh thì lại chưa thể làm được như vậy. Đôi khi anh muốn khóc, nhưng hình như không có một lý do gì cả. Anh trống rỗng trong đầu óc, lơ lững giữa hư không. Anh rất đau lòng khi nhìn thấy gia đình anh thiếu thốn. Anh chỉ biết dựa vào con người tích cực bên trong anh để tự động viên mình đứng lên. Em biết không... như vậy cô độc lắm, lạnh lắm. Anh mong rằng có được em, một người có thể nghe anh tâm sự, và hiều, đơn giản vậy thôi. Nhưng sao em chưa từng xuất hiện trong cuộc đời anh! Bây giờ anh nhớ về Ba anh ở nhà, Thầy anh ở vườn đang làm gì không biết?, Anh chị anh nữa bây giờ ổn không. Rất đơn giản để biết, nhưng không hiểu sao khi nhìn vào phone anh không nghĩ rằng sẽ phone cho họ. Anh không muốn, không muốn anh trở thành mối bận tâm của mọi người.... Cảm ơn "em" đã hiều cho anh!! vậy là đủ !!!
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9