LỜI YÊU... CỦA HAI NGƯỜI
RƯỢU NỒNG BẢN PHỐ Da diết tiếng khèn của ai Mà để cho lòng ta nhớ Nồng nàn một chiều bản Phố Cải vàng vương tóc em bay Môi hồng thơm chút hương say Ấm áp chung ly rượu ngọt Ngân vang giọt khèn thánh thót Ta về nhớ ...Bắc hà ơi Mai rồi chén rượu ly bôi Đưa ta về miền quá khứ Quanh co con đường lữ thứ Ngập ngừng có cánh đào phai Quê quán gửi lại cho ai Sao nghe lòng ta bỗng nặng Vấn vương chút mầm đá đắng Ngồi chờ giọt nắng xa rơi Nhớ gì mà lòng chơi vơi Ngẩn ngơ lối về đèo dốc Sương chiều giọt buồn lên mắt Theo người trĩu giọng khèn Mông Nghe thầm nỗi nhớ bâng khuâng Xin gửi mùa xuân ở lại Biên cương một chiều xa ngái Ta về hẹn những mùa sau Đã hứa sẽ về tìm nhau Đừng quên nương chiều sương khói Chợ phiên ai khoe váy mới Sán lùng , thắng cố say chưa? Mai mốt còn có đong đưa Bé con trên lưng mẹ trẻ Ta đi lòng buồn như thể Dáng người khắc khoải non cao Liên Hương - Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2017 10:11:20 bởi Liên Hương >
THỔN THỨC MÙA XUÂN Chợt nghe mùa xuân thổn thức Trong làn sương sớm rưng rưng Ướt đẫm cánh hoa mận trắng Choàng khăn núi cũng như rừng Mặt trời còn chưa tỉnh giấc Vạn vật ngái ngủ im lìm Có nghe tiếng nàng xuân gọi Mà cây nghiêng dáng xuân mềm Cỏ non cựa mình chồi nhú Cành già se sắt tiễn đông Ngàn hoa xốn xang hé nụ Mừng xuân sáng cả thinh không Xuân ơi xin đừng thổn thức Hãy cười tiễn biệt mùa đi Mặt trời sẽ lên bên núi Lau hạt châu còn ướt mi… Xin được ôm nàng xuân nhé Cho hồn thấm đẫm mùa xuân Nghe xuân thì thầm rất nhẹ Mà lòng bỗng thấy bâng khuâng… Liên Hương
TẢN MẠN VÙNG CAO Mùa xuân về cùng biên giới Một tuần tản mạn vùng cao Chung chút tình yêu lãng tử Đi tìm vẻ đẹp tâm giao Rời xa ồn ào phố thị Theo chân gió núi mây ngàn Lữ khách trải lòng du mục Phiêu bồng ngọn gió lang thang Quấn khăn mây lưng chừng núi Tiếng khèn mờ ảo trong sương Xuân còn mận đào bịn rịn Theo chân để nhớ suốt đường Bóng ai chiều tà lặng lẽ Váy xòe theo nhịp bước chân Dáng xưa ngàn đời nhẫn nại Mắt vương tâm sự âm thầm Tịch mịch là lời của đá Bản tình ca đẫm sương mù Rừng sẫm màu xanh huyền thoại Nốt trầm đọng những phiêu du Duyên nợ đâu mà vay trả Một lời cùng Mã pì lèng Gửi tình về dòng Nho quế Tấm lòng lữ khách gửi đem… Người về Bắc Hà cùng em Điệu xòe bập bùng lửa trại Bản Phố rực đồng hoa cải Nắng về phiên chơ vùng cao Đồng văn ta về tìm nhau Chiều rơi cổng trời Quản bạ Núi đôi ngẩn ngơ hồn đá Đâu rồi bóng một nàng tiên Rưng rưng màu đỏ Mộc miên Sáng xuân dưới cờ tổ quốc Linh thiêng lời thề sau trước Ngẩng đầu dõi bóng tiền nhân Lối về bịn rịn bước chân Nỗi lòng ta xin gửi lại Biên cương một chiều xa ngái Cuối trời vệt nắng rơi rơi… Liên Hương
ĐÊM TẢ PHÌN Tả Phìn thung lung mù sương Thấp thoáng em màu khăn đỏ Cánh đào run run trong gió Thơm lừng bếp nướng ngô khoai Nồng nàn lá tắm hương bay Cho quên đường xa đèo dốc Một đêm chỉ là thoáng chốc Sao lòng bịn rịn khôn nguôi Mai mốt người sẽ về xuôi Quên đi hay còn chút nhớ Áo hoa đêm về ta mở Thương từng họa tiết thơm hương Đã nhắc lòng đừng vấn vương Mỗi miền đi qua quyến luyến Mà sao xe đi từng chuyến Chạnh lòng lữ thứ người ơi Tả Phìn sương gió khơi vơi Chiều rơi trên từng ngọn khói Vẫn còn dáng ai đứng đợi Theo màu khăn đỏ ai bay Rượu nồng chưa uống mà say Để người về xuôi nhung nhớ Một đêm thôi mà duyên nợ Dùng dằng những bước chân đi Liên Hương - Lê Phú Hải
EM & BIỂN ( Côn đảo ngày biển động ) Em lại về nghe sóng Ca khúc buồn trăm năm Sóng cồn theo biển động Hoàng hôn rơi âm thầm Sóng làm bờ nghiêng ngả Hay nỗi nhớ hoang vu Nhuộm bạc đầu biển cả Vương trái tim ngục tù Mình em bên biển vắng Cô đơn như cánh buồm Không biết em và biển Nỗi nhớ nào sâu hơn Còn nghe lời biển gọi Giữa giông tố chưa ngừng Giọt buồn nào thấm mặn Rơi vào lòng rưng rưng Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: