Thơ PHƯƠNG NAM (Liên Hương-Lê Phú Hải)
hai1957 05.09.2012 15:35:26 (permalink)





VỀ PHƯƠNG NAM


Ta đi về phương Nam
Nghe khúc hành ca của một thời mở đất
Nghe tiếng cha ông và những gì được mất
Ai có buồn đêm nay

Phương Nam ơi ta về đây
Một gánh trên vai tang bồng hồ thỉ
Bỗng nhớ Huyền Trân mối tình ý nhị
Châu Ô châu Rí
Đã về đâu những kẻ chung tình

Ta đi về phương Nam
Dừng nghe điệu buồn của sông Ba sông Cái
Người cứ đi và tháp xưa vẫn còn ở lại
Đèo Cả đèo Cù Mông xa ngái
Phương Nam ơi phương Nam

Phương Nam bình minh
Gió thổi sờn vai mặt trời lên phía biển
Biển Đông dậy sóng
Trời Tây én liệng
Mùa xuân sao mãi vẫn chưa về

Ta đi về phương Nam
Xình xịch toa xe ru đời lận đận
Mắt ai buồn rân rấn
Người ơi đừng giận
Mặt hoa da phấn
Đừng thẩn thờ bịn rịn những sân ga

Ta đi về phương xa
Tay xách nách mang tâm tình kẻ khổ
Bỏ rừng về chợ
Đêm nằm nghe núi động mà thương

Phương Nam tình vương
Lặng lẽ đóa sen hồng trần gian hạnh ngộ
Biển sông sóng vỗ
Xao xác lục bình trôi

Ta đi về phương Nam
Nhìn hết dọc ngang mấy đời kinh rạch
Có ai buồn áo rách
Nhà nghèo phận nhỏ thương nhau…


Lê Phú Hải



THÁNG GIÊNG


Tháng giêng chân trần ra phố
Phố ơi buồn tự bao giờ
Dáng ai ngày xưa nho nhỏ
Bây giờ xô dạt về đâu?

Gió thổi giọt mưa rơi mau
Nghe như giọt buồn nước mắt
Quê hương không còn chia cắt
Sao hồn cứ mãi ngóng trông

Gác vắng chiều nay còn không
Tiếng đàn rơi trong lặng lẽ
Người ơi ru đời đi nhé
Bao giờ cho hết thương đau

Ta hứa sẽ về tìm nhau
Leo lên đồi cao đàn hát
Đừng buồn chi sênh phách lạc
Miễn là mắt biếc còn đây

Lưu lạc đã mờ chân mây
Sá gì đường xa vạn dặm
Phương Nam thương người lắm lắm
Cầm bằng không biết thì thôi

Có chiếc lá khô mồ côi
Của ai ngày xưa còn đó
Ta để dành đây nè nhỏ
Nhớ về phương Bắc xa xôi


Lê Phú Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2012 17:37:21 bởi Ct.Ly >
#1
    hai1957 05.09.2012 17:25:28 (permalink)



    THÁNG CHẠP


    Ngập ngừng sáo nhỏ đứng bên sông
    Nước lớn đi qua lại nước ròng
    Vàng võ một màu trăng tháng chạp
    Thuyền về có nhớ tối nay không

    Gác mái chạnh lòng ai viễn xứ
    Ngẫm đời uể oải chút trông mong
    Ngày cuối rơi rơi tờ lịch cũ
    Nằm chờ tia nắng buổi hừng đông

    Hờ hững sông trôi hoài có mỏi
    Dòng đời mải miết tháng ngày qua
    Tháng chạp gọi về mùa xuân mới
    Lặng nghe tóc bạc gió sương pha

    Tàu ai vừa ngược miền quê cũ
    Chở chút nỗi niềm với nhớ thương
    Bàng bạc trăng chìm trong lá rủ
    Mình ta một bóng đứng bên đường

    Cất tiếng gọi tên ừ tháng chạp
    Người về áo mới cũng kiêu sa
    Nhạn chiều vỗ cánh về cổ tháp
    Xóm chài lóa nắng phía xa xa

    Ký ức chiều nay còn vọng lại
    Tuổi nào lặng lẽ bước qua sông
    Đường chiều lưu dấu chân ái ngại
    Tháng ngày son trẻ có còn không

    Bao lần tháng chạp qua rồi nhỉ ?
    Kỷ niệm cho dù đã xa xôi
    Vô ưu một bước chân chim sáo
    Vẫn còn đọng lại giữa dòng trôi

    Từ phương Nam nhớ về tháng chạp
    Tận cùng một bến nước mười hai
    Vẫn biết ngày qua không trở lại
    Ân tình năm cũ chẳng hề phai


    Liên Hương - Lê Phú Hải



    CHIỀU PHƯƠNG NAM


    Chiều phương Nam trời chợt mưa chợt nắng
    Con sẻ buồn rầu trú mái nhà ai
    Nhớ vườn xưa vàng hoe giàn mướp đắng
    Tháng năm về dòng sông chảy khoan thai

    Chiều phương Nam có người mang khăn gói
    Sân ga phố phường rộn bước chân đi
    "Áo gấm xông hương" ai người vẫy gọi
    Áo rách chồng mình một kiếp thiên di

    Dòng chảy mãi con thuyền không bến đậu
    Cánh chim bay ngày mỏi lối quay về
    Chiếc lá cuối thu gió lay dường đã rụng
    Chả đông buồn mà nghe lạnh tái tê

    Chiều phương Nam đắng lòng ai khắc khoải
    Giữa mưa bay nhớ tiếng mẹ ru hời
    Chợt thèm khói rơm bay lừng mái rạ
    Tự ru mình trăn trở khúc ầu ơi

    Lục bình kia đời trôi hoài có mỏi
    Đâu bến đâu bờ đâu những dư hương
    Tiếng kêu khóc u minh người mở cõi
    “Con dế buồn tự tử giữa đêm sương” * (thơ Du Tử Lê)

    Cha tóc bạc bao nhiêu năm đàn hát
    Sao cứ âu sầu dõi ngóng phương xa
    Chiều phương Nam bập bùng sên phách lạc
    Mắt ai buồn bên ấy có mưa sa

    Chiều phương Nam người gọi về nỗi nhớ
    Vết chân chim trên những mắt môi cười
    Chân ai bước dọc hồng hoang mấy thuở
    Chút tình nghèo ủ ấm nửa đời vui

    Chiều phương Nam sen hồng thơm ngọn gió
    Dòng sông êm lóang bạc vỗ đôi bờ
    Cò xoải cánh bay về trong ráng đỏ
    Tiếng đàn bầu nặng trĩu cả áng thơ

    Chiều nơi đâu cũng trĩu hoài nỗi nhớ
    Sao phương Nam day dứt đến nao lòng
    Em tôi ơi phận duyên giờ vỡ lở
    Chút tình này lặng lẽ cõi thinh không


    Liên Hương - Lê Phú Hải
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2012 22:04:25 bởi hai1957 >
    #2
      hai1957 05.09.2012 17:32:51 (permalink)
      http://www.youtube.com/watch?v=LvN8ugbZn0w&feature=youtu.be


      TÌNH PHƯƠNG NAM


      Có phải mùa đông còn dâng lạnh
      Gió về trằn trọc khúc tha hương
      Trăng khép mi sầu đêm cô quạnh
      Giọng khan ai thức giữa canh trường

      Ngổn ngang phố thị đời chật hẹp
      Gác nhỏ mấy mùa bước chân nghiêng
      Cầu thang xoắn ốc lòng đã khép
      Âm thầm đau đáu nỗi niềm riêng

      Có phải người đi sầu cô lữ
      Đường chật nên đành phải rẽ ngang
      Tần tảo thương nhau qua mùa lũ
      Mai rồi nắng ấm sẽ về sang

      Mòn mõi phương Nam trời xa vắng
      Trên dòng độc mộc gió ban trưa
      Thấp thoáng nón nghiêng cười trong nắng
      Chút hồn lau sậy cũng đong đưa

      Xin cánh én mùa xuân trở lại
      Hiên nhà khe khẽ báo tin vui
      Gọi mầm xuân dậy khoe chồi biếc
      Cựa mình sau giấc ngủ say vùi

      Gió hỡi mang về hương đồng nội
      Ươm tình lên mắt giọt long lanh
      Cho người xuống phố chào xuân mới
      Đón ai về mà chân bước nhanh

      Ngồi ngắm mùa đi tình động vọng
      Xuân nồng chăn chiếu cũng quen hơi
      Sắp tết buồn xưa về lắng đọng
      Một niềm hiu hắt đã rơi rơi...


      Liên Hương - Lê Phú Hải



      PHƯƠNG NAM MÙA LŨ


      Đêm phương Nam bập bềnh cơn mưa lũ
      Tiếng đàn kìm thao thức ngập ngừng xa
      Đã bao năm quên về con nước dữ
      Để hôm nay cuồn cuộn chảy trôi nhà

      Em bé khóc bên kia mương khát sữa
      Mẹ mệt nhoài đôi vú đã cạn khô
      Mùa hoa quả chưa qua mà quá lứa
      Phương Nam buồn cây trái rụng lô xô

      Chàng trai tráng chống xuồng qua kinh rạch
      Mắt đục ngầu nhìn nước chảy về mau
      Mấy mùa qua bạc màu manh áo rách
      Tương lai nhàu cuồn cuộn đổ về đâu

      Lòng đau đáu những ngày trên phố thị
      Cô gái ngồi thờ thẩn nét mặt hoa
      Đồng tiền nát và đôi tay kim chỉ
      Nhớ thương em chạy nước ở quê nhà

      Đồng ngập trắng mỏi đôi chân bìm bịp
      Khản cổ kêu con nước lớn nước ròng
      Điệu buồn nghẹn lời "xự xang xê cống"
      Tóc mẹ già bạc trắng giữa mênh mông

      Cánh cò chiều bay về không bến đậu
      Nếp nhà tranh vắng bóng khói lam vờn
      Trường đóng cửa... em có còn đi học?
      Bóng xuồng nào lặng lẻ phía cô thôn

      Phương Nam ơi trĩu lòng người viễn xứ
      Giấc mơ đau còn ngóng một quê nghèo
      Thương mẹ cha, thương em nhiều vất vả
      Suốt một đời gánh nặng mãi còn đeo

      Ôi phương Nam sao lòng đau đến thế
      Cá tôm chiều xao xác bến bờ xa
      Vòng đời nhỏ bấy nhiêu rồi thế hệ
      Bao phận người mòn mỏi những bài ca


      Liên Hương - Lê Phú Hải
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2012 20:52:26 bởi hai1957 >
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9