Bạch y nữ tử Liễu Trúc Tuyết - chương 1
Triệu Tĩnh Nương 12.01.2013 17:52:07 (permalink)
Đây là lần viết bài đầu tiên của tiểu muội.
Mong các vị ca ca, tỷ tỷ, thúc thúc,... đọc và góp ý cho muội nha.
Cảm ơn mọi người!( nếu chán thì đừng ném đá quá nhé, nhớ thông báo cho muội nếu mọi người thích!)
Bạch y nữ tử Liễu Trúc Tuyết


Chương 1: Thiên Lệ suối
Liễu Trúc Tuyết mở mắt ra. Nàng đã hiểu thế nào là cái lạnh buốt thấu xương. Bàn tay nàng trắng bệch, tứ chi không thể di chuyển nổi. Thì ra, nàng đang ở trong một cái hang băng, không thấy một chút ít sự sống nào. Nnàg không hiểu tại sao mình lại có mặt ở chỗ này nhưng đầu tiên, nàng phải tìm lối ra đã.

Lâm Viên sơn trang
- Thưa chủ nhân, đã có tin về Thiên Lệ suối rồi! – một hắc y nhân giọng gấp gáp, nói
Lâm Viên Nhật đang uống trà, đột nhiên khựng lại. Hắc y nhân kia có thể thấy được sự hạnh phúc ánh lên trong đôi mắt thiện lương của chủ nhân.
Qủa đúng như vậy. Lâm Viên Nhật thực sự đang gào thét trong lòng. Sau suốt 10 năm tìm kiếm, rốt cuộc y đã tìm được con suối thần tiên ấy. Có được nước của dòng suối Thiên Lệ, nhất định y sẽ làm cho nàng sống lại.
- Rồi. Ngươi hãy lui ra ngoài đi. Chiều nay chuẩn bị ngựa, ta sẽ đích thân đến đó. – Lâm Viên Nhật nói, giọng toả ra 1 khí chất uy nghiêm, anh minh vô cùng. Nhưng nếu để ý kỹ, không thể nào không thấy được niềm vui đang trào dâng trong từng chữ từ miệng y phát ra.
- Thưa vâng. Tại hạ xin cáo lui.
Hắc y nhân kia bước ra khỏi phủ. Hắn không thể hiểu được tại sao Lâm đại thiếu gia lại một mực phải đi tìm cho được dòng suối Thiên lệ, hao tổn bao nhiêu là của cải, lực lượng của Lâm Viên sơn trang. Nhưng quả thật, từ khi Lâm Hạo – phụ thân của Lâm Viên Nhật qua đời, nhường lại chức trang chủ cho y, Lâm Viên sơn trang cũng từ vị trí thấp leo lên đứng đầu thiên hạ, cả về võ công lẫn nguồn nhân lực. Đó quả thực là một nam nhân tài giỏi, cả trí óc lẫn dung mạo đều hơn người. Chỉ tiếc rằng, đến tuổi này, y vẫn chưa có một nữ nhân bên cạnh để được yêu thương và chăm sóc suốt đời. Chẳng lẽ, chủ nhân của hắn đã có một người để trong lòng rồi sao?
Lâm Viên Nhật đi ra ngoài phủ, ngắm nhìn bầu trời xunng quanh. Trong trí óc của y, hôm nay quả là ngày đẹp nhất trong 10 năm trở lại đây. Cỏ cây hoa lá như xanh hơn, trẻ trung hơn, cũng vui mừng cho chủ nhân của chúng. Trong thư phòng được bài trí đơn giản của Lâm Viên Nhật, không khí u ám đã bay biến, thay vào đó là sự ấm áp, hạnh phúc của một nam nhân sắp cứu sống được ái nhân của mình.

Núi Lam Minh
Ánh sáng bao phủ khắp nơi đây. Cỏ cây hoa lá xanh mơn mởn, đón nhận ánh sáng mặt trời. Đây quả là chốn bồng lai tiên cảnh. Chim choc, ong bướm như hội tụ tất cả về nơi đây vậy. Có tiếng hót líu lo của chim, có tiếng suối chảy róc rách, có tiếng lá cây xào xạc. Ngững làn gió nhẹ nhyàng đi qua, mơn trớn từng cánh hoa, ngọn cỏ. Những ngọn núi cao sừng sững, khổng lồ, oai nghiêm vươn tận lên tít trời xanh. Ông trời đã đem tất cả những tinh tuý của thiên nhiên đem tặng cho ngọn núi Lam Minh này.
Nhưng, ông trời luôn luôn công bằng. Núi Lam Minh đẹp như vậy, luôn luôn được ánh sáng mặt trời chiếu đến nhưng lại bị cái lạnh đến thấu xương bao phủ. Cái lạnh đến từ một cái động đã xuất hiện từ lâu trên núi Lam Minh – Hàn Liễu động. Vì vậy chim chóc, ong bướm không bao giờ ở lại đây được lâu. Cứ đến xế chiều, ngọn núi này lại chìm vào sự cô đơn, lạnh lẽo đến tột cùng. Phải chăng, do điều này nên núi Lam Minh được rất ít người biết đến ?


Hàn Liễu Động
Liễu Trúc Tuyết đang ngâm mình trong một dòng suối lạ. Nước của dòng suối ấy trong veo, ngâm mình vào thật thoải mái. Liễu Trúc Tuyết thấy mình như được sống lại, toàn thân cũng đã cử động được một cách dẽ dàng. Trong cái động lạnh như băng này, nàng đã có hơi ấm để hồi phục lại sức. Nàng cảm thấy làn da của mình như mềm mại hơn, cơ mặt giãn ra. Sắc đẹp của nàng như được nâng lên một cấp độ mới vậy, nàng cảm thấy thế. Không kiềm chế được, nàng uống 1 ngụm nước, rồi 2,3 ngụm. Trong người nàng, nội tạng như được ban cho một sức mạnh diệu kỳ. Nàng cảm thấy dễ chịu ghê. Khoé môi nàng cong lên một nụ cười tuyệt đẹp, mê hoặc lòng người: nàng còn nhớ mấy phút trước, nàng đã nghĩ đây là địa ngục, nhưng bây giờ, đây quả là 1 thiên đường đối với nàng.
Rất lâu sau, Liễu Trúc Tuyết mới lưu luyến rời khỏi dòng suối này, mặc bộ xiêm y màu trắng thanh toát vào người. Bây giờ, trông nàng như một tiên nữ vậy, xung quanh toả ra 1 khí chất trong sáng, thanh khiết vô ngần. Nhìn xung quanh, nàng chỉ thấy một cái quạt màu trắng và 1 cái lọ nhỏ. Nàng mừng lắm, không hiểu tại sao chúng lại ở đây. Nàng cầm cái quạt, nghĩ ngợi một lúc rồi cất vào trong vạt áo. Còn cái lọ, nàng lấy một ít nước suối bỏ vào, chắc chắn sẽ có lúc dùng đến, xong cất bên mình.
Xa xa, tiếng vó ngựa vang tới núi Lam Minh…

Hết chương 1
#1
    NgụyXưa 13.01.2013 02:04:43 (permalink)
    Chào mừng bạn tới phòng Văn. Chúc bạn tìm được niềm vui trong diễn đàn, và mong được đọc những chương tiếp theo của "Bạch y nữ tử Liễu Trúc Tuyết" .

    Tình thân,

    Nguỵ Xưa
    #2
      Triệu Tĩnh Nương 14.01.2013 22:21:42 (permalink)
      Mong mọi người ủng hộ cho tiểu muội nha. Nương nhi hứa sẽ ra chương 2 vào những ngày sắp tới.
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9