Lỗi hẹn một lời yêu - Thơ tình
Nhớ em... ngồi viết thơ tình
Nhớ em... ngồi viết thơ tình Vườn cau gọi gió, rung rinh vẫy chào Thơ tình quyến rũ biết bao Nàng thơ vẫy gọi... Khát khao, gợi tình Lời yêu đắm đuối vô hình Trăm thương ngàn nhớ... ta mình trao duyên Bao năm ẩn giấu chuyện riêng Giờ đây mới ngỏ nỗi niềm tâm tư Tình thơ say đắm, mộng mơ Gửi thương, gửi nhớ... lẳng lơ... đa tình Xế chiều sống lại bình minh Nhịp tim cộng hưởng, hồi sinh cuộc đời. Sẻ chia câu chữ ngọt bùi Tâm hồn tươi trẻ, nụ cười mênh mang Tuấn Phong Đặng
Khao khát những “Vần yêu” Anh lại về với biển, với em đây Để chung hưởng chất men say tình biển Mười mấy năm, buồn vui bao kỷ niệm Chút ngọt ngào, xao xuyến sẻ chia nhau Tình biển nghiêng say... lay động cả vườn cau Tìm những vần yêu... sáng, chiều mơ mộng Nhớ bạn, nhớ em... hồn thơ bay bổng Cô láng giềng... lỗi hẹn... lại tương tư Quê biển vào hè, nhớ đôi mắt... tình xưa Dòng sông quê, em không về... Biển đợi Thăm bến đò xưa, ngẩn ngơ... hoa đồng nội Đến hẹn... Thương em, biết than thở cùng ai? Biển mùa đông, gờn gợn sóng... u hoài “Trái tim lạnh đong đầy thêm nỗi nhớ” “Đêm thổn thức biết lòng anh trăn trở” Em không về... khắc khoải ... Nỗi chờ mong Về quê em, đẹp lắm! Biển Thịnh Long Trăng sáng mùa thu... Đêm thơ nhớ bạn Hai trái tim - một nhịp rung đồng cảm Tình biển dạt dào, khao khát những vần yêu! 20 – 11 – 2015 Tuấn Phong
ĐỜI ĐÁNG YÊU LẮM LẮM Cứ mỗi lần gặp gỡ... ở bên nhau Anh lại thấy đời đáng yêu lắm lắm Được nhìn em miệng cười tươi xinh xắn Đôi má hồng phơn phớt ánh đào phai Mắt long lanh như những giọt sương mai Lời thủ thỉ bên tai sao ngọt thế Anh bỗng thấy hồi xuân... thêm sức trẻ Nhịp con tim rung động đến lạ thường Nhớ đến em... lại xao xuyến... vấn vương Đêm đông lạnh... năm canh trường... mất ngủ Em ơi em, bao nỗi niềm tâm sự Mình trao nhau những trăn trở... cuộc đời Chia sẻ, cảm thông... Có giây phút mỉm cười Và có lúc lặng thầm... rơi nước mắt Tin yêu nhau, trào dâng tình biển khát Đắm say nhiều... Chia tay... nhớ... Bâng khuâng... 1 – 12 – 2016, Tuấn Phong
“NGÀY TÌNH NHÂN - 14/2” Chẳng bao giờ và chẳng lúc nào quên
Những phút giây ngập tràn hạnh phúc
Hai trái tim cùng nhịp rung cảm xúc
Hòa quyện trong nhau... như buổi yêu đầu Cứ mãi nồng nàn say đắm... thẳm sâu
Tay truyền tay... ngất ngây men tình ngấm
“Ngày Tình Nhân”... Nghĩa đời thêm sâu đậm
Như hoa hồng đỏ thắm – Máu trong tim! Ôi! Món quà – Thiệp chúc Valentine
Thanh Sôcôla ngọt bùi, đắng chát
Em gửi cho anh... Nỗi nhớ thương khao khát
Không có gì ngăn cản được... “Tình yêu” 14 tháng 2... Bao mộng ước sớm chiều
Lời nhắn gửi: “Tình yêu là bất tử”
Hãy kết nối... những mảnh hồn dang dở
Hãy ghép vào hai nửa cuộc đời nhau... “NgàyTình Nhân”
Thương nhớ... tặng trao nhau! Ngày 14 – 2 – 207
Tuấn Phong
“TÌNH YÊU LÀ BẤT TỬ” Đã qua rồi... ngày "Lễ Valentin"
Lời nhắn gửi: "Tình yêu là bất tử"
Hãy quý trọng, nâng niu và gìn giữ
Đừng dối lòng mình... vội vã nhạt phai Yêu mến nhau... ai nỡ phụ tình ai?
Đừng dễ dãi sinh hoài nghi... oán trách
Đêm từng đêm... nghe con tim thầm mách:
Vững niềm tin chung thủy... Chẳng thay lòng! “Ngày tình nhân”... đời gạn đục, khơi trong
Người thương nhớ... Đi tìm người thương nhớ Đến với nhau... Sợi dây tình gắn bó
Mang buồn vui, tâm sự... sẻ chia cùng Đừng vội vàng không còn nữa cảm rung
Đừng quên những... nụ hôn nồng... say mộng
Đừng kìm nén những vần thơ bay bổng
Đừng lặng im... theo cánh sóng đêm ngày Valentin... Sao nhanh thế... chia tay?
Những ước ao... còn khát khao... bỏng cháy
Thôi đành nhé... Hẹn kiếp sau... ở đấy
Không bao giờ... “Lỗi hẹn một lời yêu”! 18/2/2017, Tuấn Phong
NHANH QUÁ... GIÓ THU ƠI!
(Tặng người bạn cũ – Thu Phong) Bẩy năm rồi... Nhanh quá... Gió Thu ơi! "Nhóm Sẻ" lìa tan... mỗi con bay một ngả Còn đâu nữa những ngày vui rộn rã Gặp gỡ, thân thương... Luyến tiếc biết nhường nào Gió Thu ơi! Còn nhớ buổi hôm nao Đàn sẻ nhỏ gọi nhau về Đền Phủ Vai sánh vai... đôi từng đôi... tâm sự Bữa liên hoan... Đặc sản... ốc Tây Hồ Đã bao lần... Trao tặng... những vần thơ Những bó hoa tươi chúc mừng sinh nhật Những dịp cưới con... nâng ly, chạm cốc Những nụ cười tươi rói nở trên môi Bẩy năm rồi. .. nhanh quá Gió Thu ơi! Chắc chỉ có anh em mình vẫn thế... Thi thoảng gặp nhau, giao lưu... vui vẻ Lại nhớ ngày... "Nhóm Sẻ" sớm chiều thân... Chuyện qua rồi... Gác lại... Đón tân xuân Anh chúc em mãi tươi xinh, hạnh phúc Câu chữ ngọt ngào, dồi dào trí lực Cuộc sống đủ đầy, vạn sự bình an Và nghĩa tình thơ bạn vẫn... mênh mang! 20 - 2 - 2017, Tuấn Phong
Thời chúng mình cắp sách Em ơi em! Những vần thơ lặng lẽ viết trong đêm Là tiếng lòng anh bao lâu rồi ẩn giấu Là nhịp đập trái tim sục sôi, nung nấu Là nỗi niềm đau đáu... nhớ thương nhau Em ơi em! Vui nối lại nhịp cầu Tay nắm tay, sau bao ngày xa cách Kỷ niệm xưa... thời chúng mình cắp sách Ghế đá công viên, lối dạo bước ven hồ Tuổi trẻ mến yêu thật trong sáng, ngây thơ Quên làm sao thuở xa xưa còn nghèo khó Tem phiếu gạo, rau, thịt, đường, hộp sữa Sợi chỉ, cái kim, sách vở thiếu đủ đường... Quần áo đơn sơ, đôi guốc mộc... đến trường Vẫn hồn nhiên, miệng cười tươi trong sáng Gần gũi, thân thương tình thầy cô, tình bạn Chia sẻ hết mình... thanh thản đến vô tư Biết bao giờ... lại như thuở ngày xưa? Người với người quý thương nhau thật sự Đâu có cảnh ngông cuồng, bạo tàn, hung dữ Mỗi một năm bao nhiêu vụ giết người! Ôi! Đất nước tự do hơn bốn chục năm rồi Sao đạo đức suy đồi nhanh đến thế? Em ơi em, thời chúng mình còn trẻ Cuộc sống nghèo nàn, tình nghĩa lại thẳm sâu Nhìn thế giới văn minh, bay bổng tận đẩu đâu Mà thèm khát nơi thiên đường họ sống Em ơi em, suốt cả đời mơ mộng Bạc đầu rồi, hy vọng vẫn mong manh Tuổi trẻ xưa... Bao hương vị ngọt lành Anh muốn gửi vào trong thơ thầm lặng Em ơi em! Nghĩa tình đời sâu lắng Sao bây giờ không còn nữa như ngày xưa? 29 – 3 – 2016 Tuấn Phong
TuanPhong
Thời chúng mình cắp sách
Em ơi em!
Những vần thơ lặng lẽ viết trong đêm
Là tiếng lòng anh bao lâu rồi ẩn giấu
Là nhịp đập trái tim sục sôi, nung nấu
Là nỗi niềm đau đáu... nhớ thương nhau
Em ơi em! Vui nối lại nhịp cầu
Tay nắm tay, sau bao ngày xa cách
Kỷ niệm xưa... thời chúng mình cắp sách
Ghế đá công viên, lối dạo bước ven hồ
Tuổi trẻ mến yêu thật trong sáng, ngây thơ
Quên làm sao thuở xa xưa còn nghèo khó
Tem phiếu gạo, rau, thịt, đường, hộp sữa
Sợi chỉ, cái kim, sách vở thiếu đủ đường...
Quần áo đơn sơ, đôi guốc mộc... đến trường
Vẫn hồn nhiên, miệng cười tươi trong sáng
Gần gũi, thân thương tình thầy cô, tình bạn
Chia sẻ hết mình... thanh thản đến vô tư
Biết bao giờ... lại như thuở ngày xưa?
Người với người quý thương nhau thật sự
Đâu có cảnh ngông cuồng, bạo tàn, hung dữ
Mỗi một năm bao nhiêu vụ giết người!
Ôi! Đất nước tự do hơn bốn chục năm rồi
Sao đạo đức suy đồi nhanh đến thế?
Em ơi em, thời chúng mình còn trẻ
Cuộc sống nghèo nàn, tình nghĩa lại thẳm sâu
Nhìn thế giới văn minh, bay bổng tận đẩu đâu
Mà thèm khát nơi thiên đường họ sống
Em ơi em, suốt cả đời mơ mộng
Bạc đầu rồi, hy vọng vẫn mong manh
Tuổi trẻ xưa... Bao hương vị ngọt lành
Anh muốn gửi vào trong thơ thầm lặng
Em ơi em! Nghĩa tình đời sâu lắng
Sao bây giờ không còn nữa như ngày xưa?
29 – 3 – 2016
Tuấn Phong
Đọc bài thơ này của anh TP em như gặp lại một thời cắp sách của mình . Em xin góp với anh bài thơ này ạ
GẶP LẠI NGÀY XƯA Đã mấy chục năm qua rồi Bồi hồi tháng tư hội ngộ Nụ cười cho ngày gặp gỡ Ôm chầm ấm áp vòng tay Tình nồng không uống mà say Rưng rưng nhắc từng kỷ niệm Bao nhiêu chặng đường đi đến Dòng đời mấy khúc đò đưa Những cô cậu bé ngày xưa Bây giờ mái đầu điểm bạc Ra đường người ta chào bác Cười nhăn đuôi mắt chân chim Kỷ niệm tưởng chừng ngủ im Hôm nay bỗng bừng tỉnh dậy Bạn bè tôi…yêu biết mấy! Tuổi thơ xưa bỗng trở về Ngôi trường rộn rã tiếng ve Bên bờ hồ Tây lộng gió Chở che bao đàn chim nhỏ Ươm mầm thế hệ tương lai Bạn bè còn mất những ai Đứa nào trong nam ngoài bắc Đứa nào ngày xưa …xinh nhất Chuyện như dòng chảy tuôn trào Gặp nhau nhắc chuyện ngày nào Minh, Hương ,Liên , Bình ,Tâm Vũ Cho dù hôm nay chưa đủ Vẫn mừng hội ngộ tháng tư Dòng đời dù có nắng mưa Cuộc đời dẫu là hữu hạn Góc riêng ta - tình bè bạn Trong tim giữ trọn tháng ngày Liên Hương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: