Father’s day
(tự thoại)
Lời rằng: “Cha kính mẹ yêu”
Kho tàng văn bút chẳng nhiều về cha
Google nhấp chuột, voilà
“Thái Sơn” công đức, thi ca lặng lờ
Phải chăng nhân thế hững hờ ?
Hay là nghĩa Mẹ – dòng thơ xuôi vần
….
Ví mà Người thoáng bâng khuâng
Hẳn ru ngọn gió, ôm vầng trăng côi
Non bồng tuế nguyệt – thế thôi
Người là bóng mát (kiệm lời dịu êm)
Đầu sương điếm cỏ bao đêm
Công lao Người vẫn bên thềm lãng quên
Ta cùng một nỗi buồn tênh…
Sờn vai năm tháng, cuối ghềnh giấc mơ !
Ngày Xuân cánh
bướm hững hờ
Sang Đông áo chiếc, tiếng tơ lạc loài
Chiều Thu dạo khúc u hoài
Trưa hè nắng Hạ buốt vai rã rời ?!
Hai thế hệ, biệt góc trời
Ân tình tứ hải, Gió lời bảo ban
Cửu tuần Người vẫn kiện khang *
Phép mầu xuất viện (Niết Bàn nhầm tên) !
Ngân hà sao bạc mông mênh
Là Me Ta đấy, bồng bềnh đà lâu
Mắt Người mòn mỏi – trũng sâu
Cớ sao Em bảo: “Rạng màu" - từ tâm ?
Bỗng dưng Ta nghĩ Em nhầm
‘Việc gì tranh cãi’ (bởi tâm tịnh mà)
Đêm rồi trò chuyện cùng Ba
Rằng: “Em vẫn đẹp nhưng mà hơi xanh”
Sõi sành – Ba tiếp thật nhanh
“Bệnh Em… phẩu thuật – chỉ mành treo chuông !”
Giọng Ba chợt trĩu giọt buồn
Tre già bách tuế chạnh thương măng gầy
…
Mỗi năm một Father’s day
Người cao tuổi hạc mai này thời sao ?
Thơ Ta chẳng đáng dăm hào
Chăm nom Ba nhé, cậy vào nơi Em !
Bão tan – bến đỗ êm đềm
Riêng Người cô bóng (bên thềm viễn du).
TiCa Father’s day 2016
_______________
* kiện khang 健 康