NGƯỜI TÌNH CÔ ĐƠN
Có dòng sông ngậm ngùi buồn
Nhìn con nước về biển lớn
Có thi sĩ sầu cô đơn
Ngồi nhớ người tình xa xăm
Có cuộc tình buồn trăm năm
Nửa đoạn bước đời lầm lỡ
Nửa đường bước tình dang dở
Mộng tương phùng bạc mái đầu
Tiếng gọi tình trong đêm thâu
Cánh hạc nào lẻ loi sầu
Tiếng tim gọi người yêu dấu
Bước chân xa xin về mau
Thương nhau xin làm người tình
Cô đơn và buồn một mình
Yêu nhau một đời rong ruổi
Chờ nhau một kiếp nhân sinh
Để mỗi sớm mai thức dậy
Lại thấy yêu em nhiều hơn
Lại thấy mình vẫn cô đơn
Giữa bao bộn bề cuộc sống
Hỡi người yêu...trong tình mộng
Có nghe lòng xót xa buồn
Có nghe rạo rực nhớ thương
Khát khao một vòng tay ấm?
Xin làm người tình cô đơn
Để mắt môi thêm dỗi hờn
Để trái tim đau chợt gọi
Tên em giữa trời yêu thương
[Lãng tử sầu khán thơ và thưởng nhạc. Lãng du tình tìm lại chút hương yêu]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2016 14:18:18 bởi langtusau >