Tôi Yêu Nàng
Song Dương 09.02.2014 13:17:59 (permalink)
Tên tôi là Nghi Xu, chữ Nghi là do mẹ tôi đặt mặc dù bà phải mất nhiều năm mới đánh vần được nó, còn Xu là do những người tôi gọi là bạn bè gán cho tôi. Tôi sẽ không nói thêm bất cứ điều gì về bản thân mình nữa, chẳng có gì đáng để nói về tôi, một con người hoàn toàn bình thường, và bởi vì một lý do khác quan trọng hơn, đó là tôi muốn dành thời gian để viết về những người thực sự đặc biệt. Tôi nghĩ trên đời chẳng có mấy người như vậy, với tôi chỉ có một, còn với nàng thì tôi không biết.
 
Bạn bè tôi gọi nàng là Ngân Đú, tôi thì khác. Hoặc là nàng, hoặc là em, cũng chưa bao giờ tôi gọi nàng là Ngân hay là em Ngân. Nàng có một mái tóc tóc đẹp mượt mà như trong tranh, khuôn mặt hình trái xoan, mũi cao và đôi môi xinh xắn. Hai ngày trước nàng có đi qua nhà tôi bằng xe đạp, hoặc xe máy nếu tôi nhớ nhầm, tôi phát hiện ra mái tóc nàng dài hơn những gì tôi thường nghĩ. Nó chắc chắn phải dài quá lưng, ý tôi là cái mông đít của nàng, nó rất đẹp, nhưng đẹp cỡ nào thì tôi chưa rõ, bởi vì nàng đang nhìn tôi, thoáng qua rất nhanh, nhưng đủ để giết chết mọi loài vật trên thế gian. Nếu nàng có vô tình nhìn phải con chó của tôi thì ắt là nó không còn sống nữa. Điều tương tự chẳng thể xảy ra với tôi, vì tôi mạnh mẽ, thông minh và nhất là tôi có thừa khả năng kiềm chế bản thân. Nhưng tôi đã bị nàng đánh gục, tôi biết mình đã yêu nàng, tôi biết nàng cũng yêu tôi. Phải rồi, nàng sẽ chẳng yêu tôi nếu nàng không nhìn tôi bằng ánh mắt đó, nó là dấu hiệu của tình yêu, khiến tôi sẵn sàng vứt bỏ tất cả mọi thứ để đổi lấy nàng. Thật khó để diễn tả hết cảm xúc của tôi lúc ấy, tôi chỉ có thể nói rằng tôi say mê nàng điên cuồng.
 
Như thế không có nghĩa là trước đây tôi không thích nàng, bởi lẽ cái cảm giác ấy đến ngay từ lần gặp đầu tiên. Mỗi khi bất chợt nhớ lại những điều đã xảy ra tôi lại càng có lý do để tin tưởng vào tình cảm mà tôi dành cho riêng nàng. Tôi đang trò chuyện cùng đám bạn, nàng đi ngang qua, tôi chào nàng, rồi nàng mỉm cười với tôi. Lần thứ hai tôi gặp nàng, lúc này chỉ có hai chúng tôi, tôi lại chào nàng, miệng nàng không cười nhưng mắt nàng cười, đôi mắt long lanh chưa bao giờ đẹp đến thế. Đến lần thứ ba, nàng đã đáp lời tôi, nàng chào tôi. Với tôi thế là đủ, chúng tôi đang có một mối quan hệ tốt, chúng tôi gần như đang yêu nhau, không còn nghi ngờ gì nữa.
 
Có ai trong số các bạn biết hạnh phúc là gì không? Ý tôi là ý nghĩa thực sự của nó, bạn phải hiểu nó chứ không phải chỉ nghe lời người khác và coi nó là của mình. Thực ra tôi muốn hỏi một câu khác, bạn có đang hạnh phúc không? Sẽ cần đến nhiều may mắn để có được nó, nếu bạn đứng yên chúng sẽ chạy lòng vòng quanh bạn, nếu bạn chạy bạn sẽ có nhiều cơ hội hơn để tóm được chúng. Còn tôi, tôi thậm chí chẳng còn đủ sức để mà đứng dậy nữa, chúng đã ở quá xa so với tôi, tôi đang đau khổ. Nàng đã có người yêu, và nàng vừa chia tay hắn, có nghĩa là nàng đâu có yêu thương gì tôi. Tôi biết điều đó từ thằng Khánh, tôi thường gọi nó là Khánh Nộn, cũng chính vì thế mà tôi đã bắt đầu ghét nó mặc dù nó vốn là bạn thân của tôi. Khi tôi làm vậy, sẽ bất công cho nó, cũng chẳng có công bằng nào cho tôi. Không, tôi sẽ chẳng ghét ai cả, tôi sẽ khiến nàng phải say mê tôi, giống như cách tôi mê mệt nàng, ắt phải nhiều hơn nhưng gì tôi mong đợi. Vì vậy tôi phải tìm gặp nàng, tôi quyết định đi đến trước mặt nàng.
 
- Yêu anh đi em, anh không đòi quà...
 
- Cút đi, thằng điên.
 

 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9