Một thời để nhớ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 8 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 119 bài trong đề mục
Nguyệt Hạ 07.02.2014 02:31:30 (permalink)
 


Không Phải Đêm Ba Mươi

Nhỏ bạn thắng xe cái két trước nhà, bấm còi tin tin.
- Chờ chút được không, chưa thấy mặt đã nghe tiếng rồi.
- Nhanh lên, đi muộn kẹt xe mệt lắm.
- Ừ, xong rồi đây nàng, để ta khoá cửa đã chứ.
 
Vất túi xách vào băng ghế sau, Vân leo lên xe. Nhỏ Quỳnh phóng xe ngay lập tức, Vân chưa kịp cài seat belt.
- Làm gì gấp dữ vậy nhỏ?
- Chứ không phải mi muốn xuống gặp anh?
- Gặp thì gặp chứ cần gì phải chạy như ma đuổi?
- Bao lâu rồi mi chưa gặp anh?
- Hỏi chi kỹ thế? Ta cũng không nhớ.
- Dấu hoài, làm sao mà không nhớ? chứ không phải đếm từng ngày à?

Vân cười không trả lời. Mấy nhỏ bạn hay hỏi dò này nọ. Chưa bao giờ Vân hé môi nói với ai hay tâm sự gì về những chuyện riêng tư. Nhỏ Quỳnh thả câu thăm dò,
- Mi quen anh bao lâu rồi?
- Ta không nhớ, hình như ba năm hơn.
- Sao cái gì cũng bảo không nhớ? Thế mi nhớ gì trong đầu?
- Ta có nhiều thứ khác để nghĩ đến, không có chỗ để nhớ những thứ ấy.

Hình như Quỳnh muốn nói gì rồi lại thôi. Thấy nó im lặng nhìn ra trước như đang chăm chú lái xe. Buồn cười, Vân chả bao giờ thắc mắc chuyện của tụi nó, sao thiên hạ cứ tò mò chuyện của Vân hoài.
Đi được nửa đường, Vân gọi anh,
- Em đang trên đường, anh có nhà không?
- Anh không có nhà, đang ở Irvine, 30 phút nữa, may be?
- OK, em sẽ gặp anh 45 phút nữa.

Quỳnh ngạc nhiên,
- Mi không hẹn trước sẽ đến à?
- Không, ta chỉ nói có thể sẽ đến tuần này.

Một chút kẹt xe trên freeway, đến nhà anh vừa đúng 55 phút. Vân thấy hơi khó chịu vì trễ hẹn 10 phút. Quỳnh đậu xe trước garage, Vân bước xuống bấm chuông. Nhìn vào trong nhà tối đen. Cánh cửa trước thật đẹp. Im lìm, không một tiếng động. Bấm chuông lại lần nữa... Không trả lời. Anh đâu rồi? Có lẽ anh chưa về??? Nhìn lên phòng anh trên lầu, có một cánh cửa còn mở. Bên trong cũng không đèn đuốc gì. Anh đi đâu vội mà quên đóng cửa ...

Đứng trước nhà anh khoảng 10 phút. Thấy nhà hàng xóm đối diện, cái màn cửa sổ của họ cứ lay động và có bóng đen bên trong thoáng hiện như ma. Trời còn sáng bên ngoài nhưng trong nhà đã tối và phải lên đèn. Gọi anh, không trả lời. Vân đành text và hẹn sẽ trở lại.

Quỳnh lái xe ra khỏi khu phố nhà anh, đang trên đường gần đến nhà bạn, anh gọi,
- Anh trên freeway, 10 phút nữa đến nhà.
- Tụi em rời nhà anh rồi, đi chợ Tết. Khi nào xong sẽ đến nhà anh. Sorry.

Quỳnh bảo Vân,
- Có muốn quay trở lại chờ anh không?
- Mình đã gọi mấy đứa kia hẹn sẽ đến trong vòng 5 phút, trở lại nhà anh lại trễ hẹn với tụi nó. Thôi không cần.

Vân thấy ấm ức trong lòng. Sao anh hẹn 30 phút mà lại về trễ thế...

******

Đám con gái đi dạo ở khu chợ hoa Phước Lộc Thọ thật vui. Nghe pháo nổ, nghe nhạc xuân mấy cô ca sỹ hát hay. Có ông kia hát bài nhạc Pháp nữa. Nhớ xuân xưa thì thôi...

Mua pháo nhỏ loại tí teo, liệng xuống đất ra tiếng nổ. Vân cho bốn hộp vào bàn tay, tung hết xuống nền đường, nổ tung tóe. Các cô đứng gần nhảy nhổm giật mình... Hahaha... con nít thì vui thích chí, vỗ tay cười...

Sang bên khu bán thức ăn, mùi thịt nướng theo gió lan ra điếc mũi. Các cô xếp hàng gần 30 phút mua mấy xâu thịt và bắp nướng. Hôm nay xui hay sao. Không gặp anh là một, bắp nướng gặp bắp già cứng ngắt là hai, thịt nướng chờ lâu lại gặp thịt sống, nướng chưa chín là ba... Mua thêm chuối nếp nước dừa, cũng dỡ òm, nguội lạnh. May mà không đánh bầu cua, có chắc thua cháy túi. Đang ăn nghe tiếng trống thúc dục liên hồi. Thiên hạ nói đúng 8 giờ tối có múa lân, thế là cả đám bỏ hết, kéo nhau đi xem. Vui mà đứng gần nên điếc tai. Lại kéo nhau đến xem đốt pháo trước cửa PLT. Dây pháo dài gồm nhiều tràng pháo nhỏ và có cả pháo đại nữa. Những tiếng nổ kéo dài cũng 10 phút.

Mười giờ đêm, Vân nhớ đến anh, gọi điện thoại, không trả lời. Vân gửi text,
- Bọn em đang ở PLT, anh còn thức không? Khi nào về em ghé nhà anh được chứ?

Các cô chưa muốn về, đi dạo loanh quanh khu chợ hoa, người mua hoa này, kẻ mua cành nọ. Vân chờ mãi không thấy anh trả lời, cả bọn rời khu chợ Tết đúng 11 giờ đêm với các món lỉnh kỉnh trên tay. Thời gian với bạn thật vui, quên đi nỗi thất vọng không gặp anh như ý định. Lên xe, nhìn thấy gói quà thắt nơ đỏ, Vân bảo Quỳnh,
- Mi có muốn gói quà này không, cho mi mang về đó.
- Của mi tặng anh mà, sao cho ta?
- Không gặp anh ta mang về làm gì?
- Anh trả lời text chưa? mình ghé ngang nhà anh thử nhé.
- Không thấy trả lời, chắc anh ngủ rồi. Không nên làm phiền, muộn quá.
- Thế thì mi mang gói quà về, lần sau gặp đưa cho anh. Ta không lấy đâu.

Vân không buồn trả lời bạn. Nhìn ra ngoài trong khi chiếc xe lao đi. Trên đường về, vào freeway phải đi ngang ngõ nhà anh... Vân nghĩ thầm, chẳng biết khi nào mới gặp nhau. Chỉ một chặng đường ngắn mà sao khó quá. Hai người cứ như hai đường thẳng ngược chiều. Khi anh có nhà, Vân đi vắng. Anh đi xa Vân lại có thể đến thăm...

Đêm nay chưa là đêm ba mươi, anh có cất thêm chiếc lá vàng nào cho em không?

Nguyệt Hạ
(Lt - TD)
Jan 25, 2014





#46
    Ct.Ly 19.02.2014 02:15:04 (permalink)
    #47
      Nguyệt Hạ 20.02.2014 00:40:07 (permalink)
       
       
      Chị Ct.Ly ơi,
      Hoa nhà chị Ly dù trời mưa nhiều vẫn có, đẹp ghê. Lúc trước NH có mua giống này, trồng mà không bao giờ thấy hoa.
      Cám ơn chị Ly đã mang bài NH vào thư viện, còn cho xem hoa.
      Khi nào có nữa nhớ mang vào cho em ngắm với nhé.

      Tết có hoa, có rượu mà năm này thiếu bầu cua chị Ly ơi
      NH chúc chị luôn vui và khỏe nha.

       

       
       
       
       
       
      #48
        Nguyệt Hạ 28.02.2014 05:24:26 (permalink)
         
         
         

        deviantart.com
         
         
        Đêm Nhớ Sao Trời Xưa

         Buổi tối, trời trong. Ra khỏi nhà, vừa bước xuống bậc tam cấp cuối cùng, Hoài chợt đứng lại, ngước mắt nhìn lên. Màn trời tối thăm thẳm, những ngôi sao nhỏ lấp lánh trên cao. Một luồng cảm xúc ấm áp chạy về trong tâm. Cái cảm giác từ ngày nào như trở lại thật gần, thật rõ.


        Trên cao kia chấm phá vài nét tinh tú, chưa đủ để gọi là dải ngân hà. Hình như mới qua ngày rằm tháng giêng thì phải. Vậy mà đã có những nhóm sao thân quen xuất hiện. Từ ngày biết tên và nhận diện các nhóm sao, Hoài có ý nghĩ các vì sao đó là của mình. Riêng mình thôi.

         


        - Em, đứng lại anh chỉ này cho xem.
        - Dạ, anh muốn chỉ gì?
        - Nhìn lên trời, theo tay anh, em có thấy chùm sao kia không?
        - Chỗ nào đâu? em chả thấy gì hết.
        - Này nhé, em có thấy ba chiếc sao nhỏ thẳng hàng không?
        - Nằm gần nhau đó hả anh?
        - Đúng rồi, đó là thắt lưng của sao Hiệp sĩ (Orion).
        - Tại sao gọi là sao Hiệp sĩ, em chưa thấy hết cả người.
        - Gần đó có ba ngôi sao mờ mờ phía dưới là thanh kiếm của Hiệp sĩ em thấy không?
        - À, sao thắt lưng sáng hơn, sao thanh kiếm mờ mờ.
        - Từ từ, nhìn rộng ra, em có thấy bốn ngôi sao sáng, ở bốn phía, trông như hai vai và hai chân của Hiệp sĩ không?
        - A a, em thấy rồi,
        - Phía trên có một chòm ba sao nhỏ hơi mờ là đầu của Hiệp sĩ, em phải nhìn kỹ mới thấy được nhé.
        - Thích ha, em thấy rồi. Dễ nhận ra nhất là ba ngôi sao thẳng hàng như là thắt lưng của Hiệp sĩ.


        Và suốt buổi tối hôm đó, Hoài cứ ngẩn cổ lên trời để nhìn ngắm chòm sao Hiệp sĩ và tưởng tượng ra đủ các điều kỳ thú. Anh còn chỉ thêm cánh tay trái của Hiệp sĩ với các chòm sao nhìn như đang cầm cái khiêng, và thêm những điều vân vân và vân vân khác... Hoài chỉ nghe đủ để mường tượng ra những chòm sao có thể nối những đường thẳng lại với nhau ra hình tượng của chàng Hiệp sĩ trên trời. Sau đó Hoài mải mê nhìn anh nói. Nhìn chứ không nghe. Thấy được sự say sưa khi nói về các chòm sao, khi giảng giải cho Hoài, anh như lạc vào thế giới khác. Hoài thắc mắc, không hiểu trong lúc ấy, anh có còn nhớ Hoài đang đi bên anh không nhỉ?
         

        Hoài níu tay anh,
        - Anh...
        Anh vẫn tiếp tục nói cho xong về một chòm sao nào đó trên kia. Hoài nắm cánh tay anh giật giật,
        - Anh, nghe em nói nè...
        Bấy giờ anh mới ngừng lại, quay nhìn Hoài, hỏi
        - Em muốn nói gì? Muốn anh chỉ lại chòm sao nào không?
        Nghe muốn khóc luôn, Hoài ngậm tăm, cố giữ cái cục tức to tướng đang leo lên gần tới cổ và sắp tan thành nước...
        - Hoài, sao gọi anh rồi không nói gì?
        Tức chưa, sao anh chả biết gì hết vậy? Em đang sắp sửa giận anh rồi...
        - Hoài, ngủ mê hả? sao không trả lời anh?
        - Ơ ơ...
        - Em gọi anh muốn nói gì?
        - Em ... quên rồi.
        - Có muốn nghe anh kể chuyện các vì sao nữa không?
        - Tối nay anh kể nhiều rồi, thêm nữa em sẽ quên luôn.
        Anh vuốt tóc Hoài, cười thật hiền.
        - Thế thì nói chuyện khác nhé. Em muốn nói gì với anh?
        - Em muốn hỏi, lúc anh đang nói chuyện sao trên trời anh có nhớ em đang đi bên anh không?
        - Dĩ nhiên là có, vì anh muốn nói cho em nghe mà, anh có nói một mình đâu nào?


        Theo mùa, những chòm sao cũng thay đổi. Có bộ sao cái gáo gồm bảy ngôi sao sáng nhất trên trời (Big deeper), bất cứ nơi nào Hoài cũng nhận ra dễ dàng. Hai ngôi sao Hoài thường thấy nhất hàng năm là Ngưu Lang (Atair) và Chức Nữ (Vega). Thật sự đến tháng bảy âm lịch, hai vì sao này sáng nhất cùng với hàng vạn chấm li ti của đêm mùa hè. Hoài biết thêm nhiều bộ sao khác, cùng những truyền thuyết li kỳ kèm theo từ các nhà thiên văn học.

        Thời gian qua, đêm có trăng sao là đêm Hoài thao thức. Nhìn ngắm những chấm lấp lánh trên cao để Hoài không quên được kỷ niệm với anh. Những đồi cỏ chập chùng, những con dốc cao ngất với hai hàng thông thẳng tắp, đêm lang thang đây đó với những câu chuyện thần thoại. Kỷ niệm cứ ẩn hiện cùng với chu kỳ của trăng của sao trên kia.  Tình yêu thơ ngây tuổi mới lớn cũng kỳ bí như truyền thuyết những chòm sao dưới ngòi bút các nhà thiên văn. Thời gian bên anh thật đẹp, đẹp và cũng xa xôi như tinh tú trên trời.

         
        Trăng sao vẫn trở lại vào đúng chu kỳ của nó. Chỉ có anh và Hoài đã đi theo con đường vào một cái quỹ đạo không có đường vòng trở về. May mắn thay, Hoài vẫn còn nguyên mảng trời đêm của mình và vẫn mỉm cười khi nhớ lại đêm đầu tiên làm quen với bộ sao Hiệp sĩ.

        Nguyệt Hạ
         (Lt - TD)
        Feb 27, 2014


         
        #49
          NgụyXưa 01.03.2014 03:04:53 (permalink)
          Truyện xưa nào cũng dễ thương há!
           
          "ĐÊM NHỚ SAO TRỜI XƯA" đã được mang vào thư viện.
           
          Xin cám ơn Nguyệt Hạ.
          #50
            Nguyệt Hạ 02.03.2014 00:36:55 (permalink)
             
            Em xin cám ơn anh Ngụy Xưa thật nhiều.
            Chúc anh chị luôn vui khỏe.
            NH
             
            #51
              Nguyệt Hạ 07.06.2014 01:58:21 (permalink)
               
               
               
              666
               
               
              Thứ sáu, ngày sáu, tháng sáu, 666.

              Hình như ba số sáu tượng trưng cho ma qủy gì đó, nghe vài người nói nhưng tôi không rõ lắm.

              Buổi sáng ra khỏi nhà thờ, thấy cây hoa ngọc lan đẹp quá. Hoa thật nhiều và hương thơm thoang thoảng nhẹ nhàng.

              Tặng anh 666 những tấm hình hoa ngọc lan này.

              Nguyệt Hạ
              Jun 06, 2014









              #52
                Nguyệt Hạ 21.06.2014 01:34:10 (permalink)
                 
                 
                WORLD CUP FOOD

                Tuần 1

                Ngày đầu tiên của World Cup, lấy cớ phải đi sửa xe, một ngày phép, một công hai chuyện.
                Có giờ nên bày ra nấu ăn.
                 
                 


                Xong xuôi, vừa xem, vừa nhâm nhi, vừa la hét theo từng vòng banh.


                Trong tuần, một ngày ba trận, thâu sẵn trong máy, chiều về là dán mắt vào TV, vừa xem vừa ăn, salad là nhanh nhất. Dù biết kết quả rồi nhưng xem cách đá, cách đấm, đốn giò, xô đẩy tận mắt cũng vui.






                Cuối tuần làm siêng một chút. Ham coi, xém tí là cháy đen ...





                Hẹn tuần sau.


                Nguyệt Hạ
                (Lt - TD)
                Jun 20, 2014


                <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2014 01:28:09 bởi Nguyệt Hạ >
                #53
                  Nguyệt Hạ 27.06.2014 00:44:10 (permalink)
                   





                  World Cup 2014




                  World Cup lần này có nhiều thứ bất ngờ xảy ra ngay từ những phút đầu tiên.

                  Chủ nhà Brazil mở màn bằng một trái vào gôn của mình từ cầu thủ số 6 Marcelo.

                  Đương kim vô địch Spain trận đầu tiên bị đội Netherlands hạ sát ván (1:5), và cũng là đội đầu tiên từ giả sân cỏ Brazil.

                  Hai đội banh tên tuổi là Anh và Ý cũng phải treo áo đi về trong vòng loại này.

                  Trận đấu giữa Mỹ và Ghana có nhiều bất ngờ hơn. Clint Dempsey, số 8 của Mỹ làm bàn đầu tiên vào giây thứ 30, chỉ mới nửa phút vào trận... Đó là trái suýt nhanh nhất trong lịch sử của World Cup từ trước đến nay. Vào phút thứ 86, cú đánh đầu như trong giấc mơ của John Brooks = đội Mỹ thắng Ghana 2:1.


                  Mỹ và Ghana gặp nhau ở hai lần World Cup trước. 2006 Ghana thắng Mỹ 2 - 1 ngay từ vòng đầu. 2010 Mỹ lại gặp Ghana ở vòng hai, và thua khi đá thêm giờ (1:2). Lần này, Mỹ thắng được Ghana nhưng còn hai đối thủ khác, lợi hại hơn là Portugal và Germany.


                  Buổi chiều Chúa Nhật 22 tháng 6, đội Mỹ gặp Portugal và đã chơi một trận banh quá hay. Portugal làm bàn khi mới vào trận được 5 phút, sau đó Mỹ đã suýt được hai trái, tưởng rắng thắng ... nhưng vào mấy mươi giây cuối cùng, Portugal gỡ huề.



                  Tuần lễ vừa qua thế giới soccer đang ồn ào vì trận Mỹ gặp Đức sắp tới, ngày 26 tháng 6. Biết bao nhiêu dư luận đoán xa đoán gần. Tôi nghĩ rằng, đội banh Đức giỏi và hay hơn vì họ già dặn nhiều kinh nghiệm. Người Mỹ mới chơi món soccer gần đây, và mới góp mặt vào World Cup vài lần, làm sao có kinh nghiệm bằng những nước Châu Âu? Trận đấu thứ ba này sẽ quyết định số phận của đội Mỹ, tiếp tục vào vòng trong hay đi về. Đối với tôi, thắng Ghana, hoà với Portugal là hay lắm rồi. Tôi ủng hộ đội Mỹ dĩ nhiên cũng mong Mỹ thắng nhưng không đặt kỳ vọng cao lắm. Kết quả ra sao cũng được. Đội Mỹ đã chơi hết mình và chơi hay, chơi đẹp.


                  Nhiều trận banh rất hay, hai bên ngang nhau, và chơi đẹp, chơi sạch. Cũng có những trận hay nhưng chơi xấu, chơi dơ, cộng thêm thái độ của trọng tài ... Không ai lạ gì màn ăn vạ trong khung thành để có cú phạt đền, cũng như trò thiên vị của trọng tài trong những trận banh.


                  Dư luận ồn ào nhất hai hôm nay là trận banh giữa Ý và Uruguay. Cẩu thủ Suarez mang số 9 của đội Uruguay dù chơi gỉỏi nhưng có tật xấu hay cắn đối thủ khi sắp bị thua. Trọng tài người Mexico nên làm lơ cho đội Uruguay nhiều lần và cho đội Ỳ thẻ đỏ khi không có gì nghiêm trọng. Vậy mà khi số 3 của Ý bị Suarez cắn vào vai trái, trọng tài đã "không thấy" dù số 3 cởi áo đưa vai cho thấy dấu răng còn mới tinh. Hình như trọng tài Mexico quên rằng thời này, video và hình ảnh chụp từ mọi góc cạnh được đưa lên internet trong vài giây, cả thế giới thấy được, làm sao mà trọng tài không thấy, khi chính ông là người điều khiển trận banh?

                  Đây không phải lần đầu tiên cẩu thủ người Uruguay làm vậy. Hy vọng hội đồng bóng đá FIFA sẽ xét xử và có hình phạt xứng đáng. Năm xưa khi nghe Mike Tyson cắn đứt tai của người đối thủ boxing, tôi cảm thấy ghê tởm cho con người ấy và không bao giờ thèm để ý đến môn boxing cũng như người chơi món đó. Bây giờ, lại đến cầu thủ của môn đá banh, mong rằng đây là lần cuối cùng xảy ra chuyện này.

                  Tật cắn người của cẩu thủ số 9 nổi tiếng đến nỗi, đã có không ít người đánh cá Suarez sẽ cắn cầu thủ Ý, họ đã thắng cá độ với những món tiền không nhỏ. Tưởng cá cược chuyện làm bàn, thắng hay thua, ai ngờ cá độ về chuyện "cắn" cầu thủ. Hết ý kiến !


                  ****


                  Tôi viết bài này ngày hôm qua, sáng nay thấy tin mới nhất, cẩu thủ Suarez đã bị FIFA cho bản án cấm đá 9 trận quốc tế và treo giò 4 tháng.

                  Thêm tin nữa là Recife, nơi Mỹ gặp Đức hôm nay, đang bị ngập lụt vì bão. Mưa không ngưng từ 12 giờ qua, sáng sớm nay mức nước mưa lên đến 2.9 in, đường phố ngập tràn nước.

                  Trận thì quá nóng, trận thì mưa dầm, làm sao họ chơi banh được?

                  (Nhớ lại trận banh khi đội Mỹ phải chơi dưới tuyết rơi, lạnh kinh khủng. Thấy vậy chơi thể thao cũng cực quá đi chứ.)


                  Còn vài phút nữa đến giờ bắt đầu trận đấu giữa Mỹ và Đức. GOOD LUCK TEAM USA.


                  Nguyệt Hạ
                  Jun 26, 2014



                  *** Vừa viết bài vừa xem nên bây giờ đã hơn 30 phút vào trận đấu rồi...

                   
                  #54
                    Nguyệt Hạ 03.07.2014 06:21:35 (permalink)
                     
                     
                     
                     


                    Belgium's defender and captain Vincent Kompany (L) vies with US forward and captain Clint Dempsey during a Round of 16 football match between Belgium and USA at Fonte Nova Arena in Salvador during the 2014 FIFA World Cup on July 1, 2014.
                    AFP PHOTO / MARTIN BUREAU/AFP/Getty ...



                    US MEN NATIONAL TEAM


                    Vậy là xong. Dư luận thông tin thời internet làm rầm rộ chuyện đội banh của Mỹ vào World Cup 2014, qua khỏi vòng loại vào vòng 16. Và trận đấu với Bỉ đã kết thúc sự góp mặt của Mỹ vào giải bóng tròn thế giới lần này.


                    Trận banh với Bỉ làm tôi ngạc nhiên lắm. Không hiểu tại sao cầu thủ Mỹ dù đá tận tình nhưng lại không làm bàn được mỗi khi có banh trước khung thành. Mười lần như chục, qua bao nhiêu cản trờ, mang banh xuống trước thủ môn bên kia, chuyền qua chuyền lại và mất banh. Nếu có sút thì banh ra ngoài! Tôi đã la khan cổ, sút, sút... Con trai tôi cũng phải la lên, just shoot the damn ball... nhiều lần, chỉ để thấy những cặp chân vướng víu quanh trái banh và đối phương đoạt mất.

                    Cầu thủ Mỹ đã phải chú tâm vào phòng thủ hơn là tấn công. Chín mươi phút giữ vững được khung thành nhờ tay chân của thủ môn Tim Howard và hàng phòng vệ vững vàng. Đội Bỉ tấn công liên tục, nếu không có tài nghệ của chàng Tim này, có lẽ Mỹ thua đến trên 10.

                    Phải công nhận một điều, đội banh Mỹ đã chơi một trận quá đẹp chiều qua. Dù bị tấn công tới tấp từ phút đầu tiên, toàn đội không hề tỏ ra nao núng và vẫn giữ hoà khí. Họ vẫn nhịp nhàng chạy lên xuống và tìm cách tấn công cùng một lúc chạy về giữ khung thành. Họ vẫn cố gắng dành banh, chuyền cho nhau, vẫn cố gắng để sút dù bị mất banh rất nhanh. Tôi đã xem nhiều trận và nhận thấy cầu thủ nhiều đội khác, khi chưa làm bàn được hay khi bị thủng lưới, họ có thái độ rất xấu, như tìm cách gạt chân, xô đẩy hay kiếm cớ để được phạt đền. Chẳng hạn như Fred của Brazil đã nằm vạ trong khung thành trong trận ra quân đầu tiên của đội chủ nhà hay là Uruguay khi thua Costa Rica đã chơi xấu và bị thẻ đỏ, thẻ đỏ đầu tiên của World Cup 2014. Đội banh Mỹ đã giữ được tinh thần đồng đội rất cao và giữ được tinh thần thể thao rất đẹp.

                    Đáng khen hơn nữa, hai đội Mỹ và Bỉ không đồng sức, không những về khả năng chơi banh mà còn về tuổi tác (đội Bỉ trẻ hơn), nhưng đội Mỹ đã giữ chân được đội Bỉ trong suốt 90 phút. Như vậy không hay thì gọi là gì? Trong tám trận banh của vòng knockout này, có đến năm trận chơi thêm giờ, và trận Mỹ-Bỉ là một. Tôi nghĩ rằng sau 90 phút, cầu thủ hai bên đều hết sức, mệt mỏi, ai dai sức hơn thì thắng và thêm vào phần may mắn nếu phải đá luôn lưu.

                    Tôi có hai điều thắc mắc về trận đấu Mỹ-Bỉ hôm qua. Tại sao huấn luyện viên Klinsmann không thay cầu thủ trẻ vào sớm hơn để có thể làm bàn? Người xem có thể thấy cầu thủ trong sân quá mệt mỏi đuối sức khi chạy trên 90 phút như vậy. Tôi cũng nghĩ xa xôi không hiểu nếu có Donovan thì kết quả trận đấu có thay đổi không? Tôi xem Donovan từ những năm đầu tiên và thích khả năng làm bàn thông minh và nhạy bén của người cầu thủ này.

                    Trong trận gặp Bỉ cũng như ba trận trước, ngoài thủ môn Tim Howard tôi thấy các cầu thủ đều cố gắng hết sức. Từ trận đầu tiên cầu thủ Mỹ đã làm nên lịch sử. Clint Dempsey làm bàn khi mới 30 giây vào trận; John Brooks, lần đầu tiên đá World Cup, phản ứng nhanh đánh đầu để Mỹ thắng Ghana. Hai trái thủng lưới Bồ Đào Nha từ Clint Dempsey và Jermaine Jones đủ để đối phương đau đầu. Trái goal duy nhất trong trận đấu cuối cùng từ anh chàng 18 tuổi có mặt lần đầu ở World Cup, Julian Green, là điều đáng kể đến. Chỉ có trận gặp Đức là thua, không làm bàn được nhưng vẫn là trận banh hay. Nói chung, tất cả cầu thủ Mỹ đều đã chơi hết mình và chơi đẹp trong World Cup 2014.


                    Chỉ bốn trận đấu, đội banh Mỹ đã làm thay đổi quan niệm về soccer của người Mỹ, và cao hơn nũa, họ đã thay đổi cái nhìn của giới bóng đá thế giới về khả năng chơi soccer của cầu thủ Mỹ. Rất nhiều người không hề hưởng ứng môn bóng tròn lúc trước, đã trở nên hâm mộ và ủng hộ nhiệt tình trong những trận banh vừa qua. Và đội banh Mỹ đã có một chỗ đứng trong thế giới soccer. Có phải nhờ ở tinh thần đồng đội và tinh thần chơi hết mình cho danh dự của nước nhà?


                    Nguyệt Hạ
                    (Lt - TD)
                    July 2, 2014

                     


                    #55
                      Nguyệt Hạ 05.07.2014 06:29:14 (permalink)
                       
                       
                       
                       
                      WORLD CUP FOOD

                       
                       
                      World Cup là thời gian chạy theo chân cầu thủ, trong những tuần qua, có món nào dễ làm và nhanh gọn, mang ra hết. Vậy mà đắt khách lắm, món nào cũng được chiếu cố tận tình.
                      Cuối tuần bày vẽ rườm rà hơn.


                      Mỹ ra quân trận đầu gặp Ghana, mình ăn kiểu Mỹ ủng hộ gà nhà,

                       

                        Teriyaki Salmon & roasted veggies



                      Tuần 2




                      Thỉnh thoảng ăn cơm chắc bụng,


                      Thịt bò dầu mè



                      Món nhậu nhâm nhi,



                      Chúa nhật xem Mỹ với Portugal,


                       Cá hố, bánh phở và nước sốt me


                      Tuần 3 


                      Mỹ gặp Đức, bày món màu mè,



                       
                       
                      Cuối tuần bắt đầu vòng knockout, thật hay. Mười sáu đội ngang ngửa với nhau, năm trận đá thêm giờ, hào hứng...




                       Dọn món này xem Mỹ - Belgium, cũng là một trận đá thêm giờ.


                       

                      Tuần 4

                      Quên mất ngày lễ Độc lập của Mỹ, World Cup xem trước.


                      Đấu tứ kết, bắt đầu bằng Pháp gặp Đức, mời ly bia
                       



                      Cá nướng và cơm gạo lức cho "healthy",


                        
                       
                      Chỉ còn vài trận nữa, rồi sẽ im ắng trở lại.



                      Nguyệt Hạ
                      (Lt - TD) 
                      July 4, 2014





                       


                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2014 01:26:12 bởi Nguyệt Hạ >
                      #56
                        Nguyệt Hạ 12.07.2014 14:09:25 (permalink)
                         
                         



                         
                         
                         
                        WORLD CUP FINAL
                         
                        Gần một tháng rộn ràng với những trận banh hào hứng. Chỉ còn hai trận nữa là hết. Bốn đội vào bán kết cho kết quả bất ngờ. Xem xong trận Đức và Brazil chiều thứ ba vừa qua, bàn tán chưa xong, chiều thứ tư, trận đấu Hoà Lan và Argentina có thêm chuyện để bàn ra tán vào.

                        Khi Brazil gặp Đức, bên 9 bên 10. Cầu thủ Đức có kỹ thuật tấn công hiệu quả và chuyền banh chính xác. Cầu thủ Brazil giành và giữ banh lanh hơn ai hết. Vậy mà thua đến 7-1. Đau thật là đau cho đội banh nhất nhì thế giới.

                        Argentina gặp Hoà Lan, cả hai bên thủ kỹ quá nên trận banh thật nhàm chán. 45 phút, rồi 90, rồi 120 phút, chẳng có gì thay đổi. Bên nào cũng có cầu thủ hay nhất thế giới mà không làm gì được vì bị kềm chặt. Kết quả đá phạt luân lưu theo tôi chỉ là hên xui may rủi, không thể hiện thật sự tài năng của hai bên.

                        Sau mấy trận bán kết, tôi nhớ lại trận Costa Rica gặp Hoà Lan và Columbia gặp Brazil xem đáng đồng tiền bát gạo lắm, thật hay và cân xứng.

                        Chúa nhật này trận chung kết giữa một đội banh có kỹ thuật tấn công hay nhất thế giới và một đội có đường lối phòng thủ hay nhất thế giới (theo những bài viết trên internet). Tôi không hiểu hai bên sẽ chơi ra sao? Thoải mái chơi hết mình như trận Đức gặp Brazil (dù thua trước nhưng cầu thủ Brazil vẫn chơi tận tình cho đến phút cuối, tôi rất phục họ ở điểm này), hay là thủ kỹ quá, theo kèm chân cầu thủ sát rạt như trận Argentina gặp Hoà Lan? Nếu vậy chả có gì hứng thú để theo dõi. 

                        Trận đấu tranh giải ba tư giữa Brazil và Hoà Lan có thể sẽ hay hơn, hào hứng và thoải mái hơn. Hy vọng là thế.

                        Chưa biết sẽ ra sao, trái banh tròn sẽ lăn và khó có thể đoán được kết quả. Thôi thì bàn như bàn số đề một chút cho vui, thắng hay thua là chuyện của hai đội banh và của những người cá độ.

                        Nguyệt Hạ
                        (Lt - TD)
                        July 11, 2014



                        #57
                          Nguyệt Hạ 16.07.2014 02:08:51 (permalink)


                          Vẫn Là Chuyện World Cup 2014



                          Sáng Chúa nhật, chúng tôi đi lễ sớm để về xem trận banh chung kết. Mười giờ đài truyền hình bắt đầu chiếu World Cup. Thỉnh thoảng nhìn vào màn hình thấy nhiều thứ hay quá, từ chuyện xưa cho đến chuyện nay. Những pha đánh đầu ngoạn mục, những cú sút tung lưới và những tay thủ môn điêu luyện, hình ảnh nào cũng làm người xem nôn nóng mong chóng đến giờ.


                          Bạn đến, người mua bánh từ Porto, người làm Devil eggs, người mang salad, người mua Pizza, các ông mang bia, mang rượu... Nước uống, trái cây, bánh ngọt. Chủ nhà có món chả thịt gà xay nướng, cá nướng cho món fish taco, salsa mận và xoài. Bày hết ra bàn, ai ăn gì tự phục vụ lấy cho tiện.

                           
                           





                          Chả gà nướng - Devil Eggs - Salad

                           
                           

                          Halibut nướng làm taco




                          Anh chàng hàng xóm mê đá banh, sang xem chung, mang cho những trái fig lớn và ngon tuyệt vời từ cây nhà bên ấy.





                          Trận banh tranh giải nhất nhì thật hay và hào hứng ... Hai bên cầu thủ chơi giỏi ngang nhau. Một bên tấn công và một bên phòng thủ. Toàn đội Đức chơi đẹp, hay và đồng điệu, Argentina đá hay không kém nhưng chơi xấu tệ. Những cầu thủ cột trụ của Đức bị đốn ngã liên miên. Trận banh kéo dài thêm giờ thêm sôi nổi. Vào phút thứ 113, cũng như chuyện cổ tích xảy ra cho đội banh Mỹ khi gặp Ghana; một cầu thủ trẻ người Đức mới được thay vào phút 88, làm một bàn lịch sử cho đội Đức đoạt chức vô địch.  Messi của đội Argentina - người được dư luận báo chí thổi phồng ca tụng như thần thánh - không làm gì được, có banh ít nhất ba lần, sút bay ra ngoài cả ba. Vây mà FIFA còn cho Messi giải quả bóng vàng, rồi còn giải best player ... Xạo quá đỗi. Có lẽ chỉ vì mục đích thương mại thôi.


                          Mời bạn - mừng Đức đoạt giải vô địch World Cup 2014,





                          Kết thúc World Cup 2014 của bọn mình như thế. Thật vui với bạn bè những lần ngồi chung la hét cổ võ.  Sẽ có những giải banh bóng khác nhưng lúc nào World Cup cũng làm mọi người thật sự hào hứng. Chờ bốn năm nữa để có lại những giây phút rộn ràng, biết có gì thay đổi khi thời gian qua?


                          Nguyệt Hạ

                          (Lt - TD)
                          July 14, 2014
                           

                           
                             
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2014 11:18:08 bởi Nguyệt Hạ >
                          #58
                            Nguyệt Hạ 30.08.2014 00:24:34 (permalink)
                             
                             
                             
                            Vài hình ảnh của mùa hè,
                             

                             
                             Một nơi đẹp như tranh vẽ, thèm được là cánh buồm...




                             Fresh Berry & Yogurt Parfait cho buổi sáng ngày nghỉ... yummy...



                            Cuối tuần đi chợ trời, nghe lời chàng bán hàng người Phi,
                            mang cây Passion Fruit về, dù vườn hết chỗ trồng ...






                            Mùa hạ nắng quá, chỉ có vài cánh hoa thiên lý.




                            Hollyhock sắp nở, nhìn nụ hoa thật lạ.
                             
                               



                             
                            Không thấy hoa sen, chỉ thấy hoa súng ở đây.









                            #59
                              Nguyệt Hạ 01.10.2014 02:22:58 (permalink)
                               
                               
                               
                               


                              Sông Dakbla - Kontum
                              https://sites.google.com/site/tuprocaonguyen/hinh-anh-ve-kon-tum---tay-nguyen-xua-va-nay
                               
                               
                               
                              KONTUM - Quê Ngoại trong ký ức
                               

                              Tết qua rồi nhưng hương vị Tết vẫn còn. Nhìn quanh trong nhà, chỗ này vài bình hoa, chỗ kia hộp bánh mức. Chưa kể những chiếc bánh tét bánh chưng, cùng giò chả và dưa món, dưa chua trên bàn.

                              Món mặn món ngọt nào cũng ngon và nhắc lại cho tôi hương vị Tết từ quê nhà. Bánh ngọt các loại không thiếu gì nhưng tôi luôn nhớ món bánh thuẫn giòn từ tay bà tôi làm những năm xưa.

                              Quê ngoại của tôi ở Kontum. Đi xe đò từ Pleiku lên Kontum, thấy giòng sông Dakbla và qua cầu là đến nhà Ngoại. Cách nhau khoảng độ năm mươi cây số, một nơi đất đỏ và một nơi đất trắng. Tuổi nhỏ thường được về nhà Ngoại mỗi mùa hè và tết, tôi thích nhất chơi lê la mà áo quần không bị dính đất đỏ và tay chân vẫn sạch sẽ.
                               
                               

                              Cầu DakBla năm 1968
                              http://krongblah.blogspot.com/2013/09/hinh-anh-kontum-ngay-xua-4.html


                              Sông Dakbla là con sông chảy ngược. Thay vì chảy xuôi giòng từ Trường Sơn về Biển Đông, sông Dakbla lại chảy về hướng Tây Trường Sơn. Từ nhỏ tôi nghe nói và nhớ đến bây giờ, huyền thoại giòng sông chảy ngược nên gái Kontum rất "ngon lành", họ ám chỉ các cô gái lập gia đình với người có uy quyền tiếng tăm. Sau lưng nhà Ngoại có con đường mòn đi ra bờ sông Dakbla, chị tôi kể buổi trưa thường trốn ngủ trưa ra bờ sông chơi, nhưng tôi chưa bao giờ được đi con đường đó.

                              Khi xe qua cầu Dakbla và Câu lạc bộ Thanh niên ở đầu cầu tôi biết sắp đi ngang nhà Ngoại, Có khi tài xế ngừng cho chúng tôi xuống ngay trước nhà, nếu không xe quẹo trái đi thẳng ra bến xe và chúng tôi phải đi bộ trở lại nhà ông bà. Chỉ một đoạn đường ngắn nên cũng không mệt mỏi gì.
                               
                               Nhà Ngoại có cây me thật lớn phía sau vườn. Trên đó thanh long treo lủng lẳng những trái màu đỏ, lớn tròn mập mạp. Cây me của Ngoại thật sai trái, nhiều và ngon ngọt, nhất là me dốt, đến Tết thường có me sống để làm mứt. Trong vườn có cây trứng gà (lekima), khi nhỏ tôi thường bị nghẹn mỗi lần ăn trái này. Và cây chùm ruột, loại trái chua con gái thích nhất. Còn những thứ khác như bơ, vú sữa, mãng cầu, mít, vv... nhưng tôi không nhớ hết. Mỗi lần từ Kontum xuống thăm cháu, ông tôi thường cho thật nhiều trái cây vào giỏ, cột dây chằng chịt chung quanh mang xuống cho chúng tôi.

                              Mỗi sáng Ông thường rang cà phê và cho một ít vào cái máy xay nhỏ. Gọi là máy, nhưng thật ra Ông quay bằng tay. Sau đó Ông rút hộc có cà phê xay nhuyễn cho hết vào túi lọc bằng vài, để vào bình chế nước sôi. Tôi theo bên cạnh ông mỗi buổi sáng, say sưa nhìn ông cho hạt cà phê rang vào bụng máy, rồi năn nỉ Ông cho cầm cái tay quay và ráng gân quay cho nát cà phê. Tôi còn nhỏ nên chẳng xay được gì, Ông cho làm thử rồi Ông phải làm lại. Ngồi bên cạnh xem, mùi cà phê thơm phức đã làm tôi náo nức muốn được thử thức uống này từ khi mới lên bốn, lên năm.


                              Bà tôi ra đi năm tôi mới vào lớp 6, sau khi bà may cho hai bộ áo dài trắng làm quà thi đậu vào trường Nữ Trung Học Pleime. Chiều ba mươi Tết năm ấy, cả nhà đang chuẩn bị giao thừa có tin đưa đến: Ngoại qua đời. Thế là mọi nguời bỏ hết các thứ đi theo xe của cha Lê Thành Ánh, linh mục chánh sở của giáo xứ Hiếu Đạo ngày đó, đi lên Kontum dự đám tang của Ngoại. Và nếu tôi nhớ không lầm thì chính cha LTA làm lễ tang mấy ngày sau.

                              Các dì tôi kể lại, chiều ba mươi Tết, Ngoại đang ngồi làm bánh thuẫn thì than nhức đầu, Ngoại vào phòng nằm nghỉ và khi các dì vào thăm thấy Ngoại đã ra đi, nhẹ nhàng và yên lặng. Các dì cậu hẵn là đau đớn lắm khi Ngoại ra đi đột ngột như thế. 

                              Tôi mê món bánh thuẫn giòn của Ngoại từ khi còn rất nhỏ. Chiếc bánh hình tròn không ra tròn, dài không ra dài, hèn gì tên là bánh thuẫn. Lúc nhỏ tôi không hề thắc mắc tại sao các món bánh gọi tên này mà không tên nọ. Không biết Ngoại pha bột sao mà miếng bánh giòn tan, cho vào miệng vị bánh ngọt, mùi bánh thơm cùng với độ giòn hoà với nhau, tôi không tài nào quên được chiếc bánh thuẫn từ tay Ngoại.

                              Hình như chỉ có Ngoại làm bánh thuẫn giòn. Lúc còn bên nhà tôi thấy có bán bánh thuẫn nhưng mềm và cứng chứ không giòn. Một lần mua bánh thuẫn ở chợ về thì hỡi ơi, ăn vào nghẹn cứng cổ. Miếng bánh không giòn, hình như bột đặc quá thì phải. Cho vào miệng không thấy thơm mà nuốt xuống thì nghẹn, phải tìm nước uống cho trôi... Khi xưa Ngoại thường làm bánh thuẫn vào dịp Tết và để vào thùng thiếc đậy nắp kín giữ giòn thật lâu. Ngoại có nhiều con cháu, lần nào Ngoại cũng làm thật nhiều để chia cho các nhà. Tết năm đó, thùng bánh Ngoại làm dở dang, chưa đầy. Sau đám tang Ngoại, cả nhà chia nhau từng miếng bánh, cầm trong tay mà rưng rưng. Ước gì tôi giữ lại được chiếc bánh thuẫn cuối cùng của Ngoại.

                              Và từ đó đến nay, tôi chưa được ăn lại miếng bánh thuẫn nào giòn ngon như thế.

                              Tôi thích may vá có lẽ cũng từ Ngoại. Ngoại là thợ may, mỗi khi lên thăm tôi thường theo bên cạnh nhìn Ngoại cắt cắt vẽ vẽ trên vải. Tôi ngồi nhìn say sưa khi Ngoại đạp máy, chiếc máy may Singer bóng loáng trên mặt bàn gỗ nâu vàng. Có khi tôi xin Ngoại cho tôi đạp thử nhưng chưa được lần nào vì còn quá nhỏ, chân chưa đụng đến bàn đạp của máy !  Tôi lăng xăng nhặt nút bóp đưa cho Ngoại đơm vào áo dài, tôi đưa chỉ, tôi đưa kéo... Ngay từ khi đó, trong tôi đã ao ước sau này được làm thợ may như bà để ngày nào cũng được chơi với vải vóc, kim chỉ. Rất tiếc, tôi không có duyên với nghề may, dù tôi được học may đàng hoàng ở tiệm may y phục nam của chú Bình, và được một chị chủ tiệm may chỉ cho may áo dài không lấy tiền, như một món quà chị cho tôi. Thời gian tôi được may nhiều nhất là lúc tôi học may ở tiệm chú Bảy Bi (Bùi Hữu Nghĩa). Đến đó, chú không dạy gì mà khách đến, tôi đo, cắt và may áo chemille, quần tây cho họ, chú Bảy chỉ việc lấy tiền. Sau đó tôi may cho chính mình, gia đình, bạn bè và ca đoàn khi làm văn nghệ múa hát. Có khi tôi nghĩ rằng vì mình không bao giờ cúng Tổ nghề may nên không làm được nghề này chăng?


                              Kỷ niệm với Ngoại tôi chỉ nhớ chừng đó, có thể còn nhiều hơn nhưng tôi không nhớ đuợc vì tuổi còn quá nhỏ. Chưa kịp lớn thì Ngoại mất. Những năm sau, về lại Kontum thăm mộ bà, thành phố hình như nhỏ hơn trong trí tưởng. Con đường từ bến xe về nhà Ngoại vẫn im lặng dưới ánh nắng ban trưa. Vẫn những tiệm quán lặng lẽ trên con đường Lê Thánh Tôn. Vẫn ngôi nhà gạch mát mẻ cùng vườn cây và giếng nước nhỏ, tôi chơi với các em con cậu con dì, cảm giác thân thuộc luôn hiện hữu khi ở nhà Ngoại. Cũng cây me với những trái thăng long treo trên cao, cũng cây chùm ruột với cành trái đong đưa... nhưng Ngoại không còn nữa. Làm người lớn không thể nào chạy theo níu áo cậu dì gọi Ngoại ơi Ngoại hỡi mãi. Đành im lặng nghe nỗi nhớ thương thấm sâu trong tâm. Đành đợi đến lúc ra nghĩa địa thăm mộ mà rơi nước mắt một mình.




                              Nhà thờ Tân Hương, Kontum cuối năm 1969 đầu năm 1970.
                              Trên tháp chuông còn Ngôi Sao Lạ của lễ Noel 25/12/1969
                               http://krongblah.blogspot.com/2013/09/hinh-anh-kontum-ngay-xua-4.html
                               
                              Một hình ảnh nơi quê Ngoại tôi mang theo với mình. Nhà ông bà tôi ở đường Nguyễn Huệ, sáng chiều nào cả nhà cũng đi nhà thờ. Buổi sáng sớm vài phút trước năm giờ, hay buổi chiều, tiếng người lao xao đi lễ sớm ngoài đường. Đến trước nhà người quen, họ ngừng lại gọi nhau. Tôi rất thích sự thân tình này. Bao nhiêu năm xa rời quê nhà, tôi không quên được hình ảnh từng nhóm người, lớn có nhỏ có, áo dài xỏ vội, vừa đi vừa gài cúc, có người vừa đi vừa búi tóc, không cần trang điểm, mọi người kéo nhau đến nhà thờ Tân Hương tham dự thánh lễ. Nhà thờ Tân Hương nơi hai chị em tôi làm bé gái cầm đuôi áo cưới cho Dì vào khoảng năm tôi lên tám tuổi. Cũng ngôi nhà thờ này sau năm 75, tôi làm phụ dâu cho em Phương, con cậu tôi lập gia đình.
                               
                              Làm sao tìm lại được tình thân ấy khi cuộc sống hiện đại đưa đẩy con người xa rời dần nếp sống thân tình ngày cũ? Ngày đó, người Kontum sống rất gần gũi nhau. Nhà nhà xem nhau như bà con thân thuộc. Mấy mươi năm rồi, tôi vẫn còn nhận được tình thân từ những người quen biết bên Ngoại. 
                               

                              Mãi nhớ hoài Kontum, quê Ngoại thân yêu của tôi. Mong sao tôi sẽ được về thăm lại một ngày gần đây.
                               
                               
                              Nguyệt Hạ
                              (Lt- TD)
                              Feb 14, 2014
                               


                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2015 02:25:58 bởi Nguyệt Hạ >
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 8 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 119 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9