STYLES
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 15 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 224 bài trong đề mục
dang son 14.09.2014 00:05:52 (permalink)
.
 
 
 
 





Cô Đơn .







 Vẫn còn những ngày nng đẹp đó chứ . Tháng chín nằm dài trên bãi cỏ ở ngoài văn phòng em .

 Tháng chín đang lững lững  hé hé  lành  lành  khi em thức dậy .




 Em sửa soạn bữa ăn sáng, nghe đài météo nói là trời sẽ  nắng , đẹp suốt một tuần nữa .

Em pha cà phê sữa, khi không cái radio mắc toi  nhả bài Je Pense à Toi - Nghĩ đến Anh ....-

 Je pense à toi quand je  me réveille ...






 Ủa ! Ủa ! Sao kỳ ?

 Mắc chi mà em nghĩ về anh ?

   ...





Anh là ai ?

Anh đã là người dưng xa lắc, xa lơ .

 Anh quen em rồi anh hết là người dưng . Anh bắt chước mấy  tên nhà văn dỏm để gọi em là Bé .





 Trời !

 Trời !

 Ai là bé chứ ?

 Người ta lớn bộn rồi . ' Ngừi ta  ' có bằng lái xe, chạy xe bon bon đi làm .

 Làm sao còn bé được chứ ?





   Lúc đầu tiên, anh gọi em bằng " bé " - Em mắc cỡ gần chết !








Em gầm gầm gừ gừ anh .



Anh lì hơn tất cả  kẻ lì khác . Anh nắm ngón tay em , nài nỉ :

 - Hãy chịu để anh kêu em là bé để anh đượcl àm người bự ( người lớn ) !




Em  thấy tội nghiệp em . Em  im lặng và từ  đó, anh gọi em là Bé .

Rõ là vô duyên !

 Chưa thấy ai vô duyên như anh .




Em nói cho anh nghe như thế, anh cười, cười kiểu ngang như con cua :

- Kệ anh , miễn em là bé của anh .





 Ơi ! Ơi !

 Ai là của ai . Khi không mà nhận bừa ?

...

     Anh !

 Anh !





 Có những ngày  ,em chẳng hiểu được anh, anh im hơi lặng tiếng như người tàng hình . Không ừ, không hử .







 Có những tối khuya, khuya, em thấy im lìm cô đơn .

 Anh lạ kỳ !

 Anh có biết cô đơn là  gì không anh .?





 Em chờ sự trả lời của anh .





 
 





 Anh gửi em  vài chữ ,anh chôm ở  Wikipédia  cái định  nghĩa về cô ơon như sau :




.... ''   La solitude (du latin solus signifiant « seul ») est l'état, ponctuel ou durable, d'un individu seul qui n’est engagé dans aucun rapport avecautrui. La solitude n'a pas le même sens selon qu'elle est choisie ou subie. Ainsi, l'état d'isolement ou d'éloignement vis-à-vis d'autrui peut avoir des effets bénéfiques sur l'individu, mais aussi néfastes. La solitude a également été décrite comme une souffrance sociale — un mécanisme psychologique alertant un individu d'un isolement non-désiré et le motivant à chercher une connexion sociale1. Cependant, un individu peut choisir intentionnellement la solitude dans le but de s'isoler de son entourage, notamment.  "  






 Chao ơi !

 Em chẳng hiểu gì .








  đăng sơn.fr










dang son 17.09.2014 22:30:13 (permalink)
.
 
 
 
...





PHẢN ĐỘNG -







 Chữ này ghê gớm lắm vì dính dáng đến chính trị và chiến tuyến .





Anh ghé đọc chỗ này, chỗ kia, thấy em có nhiều bài tải ghê gớm lắm  !



 Anh hiểu em nhưng anh vẫn hỏi em là :

 - Bé phản động há, bé con ?

 - Dạ . Vì bé  thương người nghèo, thương người thấp cổ bé mồm .

- anh biết mà .

 ..





Em yên lặng rồi hỏi anh :

- Anh theo phe nào ?

- Trời ! Biết rõ mà còn hỏi .....





Em doạ anh như dọa trẻ con :

 - Anh ngược phe với em thì em bắn anh .

 Anh chỉ biết than trời .





 Anh không thích phe đảng , bè phái . Cái gì em đúng thì anh im lặng, đọc và nghe .







Phản động là sao em ?

Có phải là chống lại như sự kháng cự ?

  Ta dựa vào tiêu chuẩn nào để kháng cự ?

   Và ta có đủ bền chí, bền sức để đối  kháng hay không ?









 Em thắc mắc , hỏi anh :

- Anh muốn đối  kháng với em ha ?

- No and no .



 










 - Phe là sao ?





 Hỏi thấy ngây thơ kiểu bà cụ non .

Khi anh nhìn rất sâu vào mắt em  trong vòng hơn 20 giây, anh hiểu là em và anh là cùng phe .







 Trái tim và trí tuệ của em có những điều phản động ( giống y hệt anh )











 Ừ - Ừ mà !

 Thì mình  giống y nhau .





 đăng  sơn.fr
...







 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2014 12:46:16 bởi dang son >
dang son 10.10.2014 12:48:56 (permalink)
.
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 




°°° 1000 FEELINGS
















F

























- F -



Cảm súc là điều không thể sờ mó , ta chỉ có đụng đến nó bằng ý nghĩ pha trong hơi thở mà thôi và còn ở tùy chỗ ..... / ....

Để có thể tìm cảm súc và thử biến cảm súc thành vật hiện hữu , anh đi tìm em :
Cửa vườn mở . Đếm được những vợt nắng loang loáng trên bãi cỏ nhung , anh nghe tiếng em cười . Tươi hơn tiếng chim hót, ngọt hơn ly chanh muối có nhiều đường ở ngày hôm nọ .


Anh muốn dụi mắt để nhìn em cho rõ . Anh sợ mình chỉ nằm mơ , trong những giấc mơ chỉ là hình ảnh không có thật và mình hay bị mắc lừa trong khi n
ằm mơ . Anh thấy em , cánh tay để trần, tóc vướng víu ngang vai , ánh mắt như cũng đang dành nhau để nói .



Ánh mắt em hỏi anh kiểu gây chuyện :
- Đi đâu mà sớm vậy ha ?

Bữa nay, anh hiền lành, anh không muốn gây với em nên anh nắm lấy bàn tay em với ý nghĩ : Hãy tận dụng hiện tại ( người ta , nhất là những tay viết truyện tình hay bi quan lắm : Họ hay trù ẻo tình yêu làm anh lỡ
 đọc và sợ hãi ).

Không nghe anh trả lời , em tiếp tục gây hấn kiểu bạo hành :
- Bộ sáng nay bị mất cái lưỡi rồi sao ?

Em có biết không ? Ở một người phái nữ , cái đẹp của họ là sự dịu dàng và ít nói . Anh sợ có người yêu giọng sang sảng của hàng tôm , hàng cá, anh sợ thấy hình ảnh của những người đàn bà xén quần, xén áo khi hung dữ chửi nhau, đấm đá nhau . Dịu hiền dùm đi, em !
Anh quàng vai em, tìm mùi thơm của tóc . Rừng tóc có một mùi thơm để có thể làm bất cứ gã si tình nào cũng phải sây xẫm cho dù là có 
nặng cả trăm ký lô và cao lớn như ông khổng lồ .

Em để yên bàn tay trong tay anh, em khoe :
- Thơm không ? Người ta mới gội đầu và tắm xong ....

Anh tiếp tục ngửi em như con chó đánh hơi . Chó nào cũng có cái mũi rất thính . Đang thèm làm chó bên em .

Em lại khoe kiểu nhiều chuyện :
- Nè ! Xà bông Marseìlle đó nghen . Bữa nọ ông bạn kia mua cho em đó , anh !


Quả thật là nhiều chuyện . Nói và ngừng ở chỗ khoe xà bông là đưọc rồi . Nhắc chi đến gã bạn kia kia nào ấy để anh thêm sợ hãi . Anh luôn e dè và sợ hãi bất cứ gã bạn nào lén phén đến gần em . Lửa gần rơm thì có ngày bốc cháy . Người đời lắm chuyện
 nói trái tim đàn bà có 100 cái ngăn kéo và họ có khả năng đẩy lũ đàn ông nhảy xuống sông khi thất tình .
Bên em - anh chẳng cần biết thế nào là thành phố mang tên cảng Marseille . Tất cả những thành phố kia chỉ là bãi sa mạc nếu em trở trời, trở chứng bỏ anh mà đi ( Nói theo kiểu nhạc sến ! )


Anh nghĩ ra nhiều cách để em không bỏ đi .
Anh quàng vai, bàn tay ẩn trốn dưới đuôi tóc đầy vai, kéo em lại thềm cửa nhìn ra cổng vườn . Mùi cây lá sáng sớm có mùi sương và hơi mưa của ngày hôm qua .
- Ngày hôm qua , em làm gì ?

Ngón tay em trả lời giữa lòng bàn tay anh , tinh nghịch :
- Hôm qua, tui ăn , tui ngủ sau khi làm việc và lạng phố . Tui ..... Tui ......

Anh cười để bắt chước tiếng em cười . Chữ " Tui , Tui ... như thế là tiếng bắt chước của người miền tây, miền nam quê mình .
Anh muốn khẩu cung em đôi ba chuyện để xem em có
 nghĩ đến anh trong một khoảng khắc của hôm kia, hôm qua và hôm nay . 

Mà thôi -



Anh sợ phung phí thì giờ vô ích khi đuôi tóc em theo gió chạm vào đầu mũi anh . Không phải là mùi thơm của bồ kết hoặc mùi xà phòng Marseìle khi gội đầu . Chỉ là mùi của em . Một thứ mùi riêng biệt để tạo nên một cảm xúc .
Ở cạnh em , anh muốn nói với em những điều mà chỉ mình em có thể hiểu : Fellings




đăng sơn.fr





 
 
dang son 15.10.2014 21:45:44 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 



---------- BBC ---------------

.











 Khi viết tắt như thế thì người đọc tưởng bở là cái tên  viết tắt của đài radio BBC bên  xứ Anh lạnh lẽo đầy hơi nước và sương mù .

   Nói thật , và nói đúng hơn chữ BBC to đùng như thế là từ chữ " Bệnh Bắt Chước " .

 Người ta nói loài khỉ hay bắt chước người y hệt  . Vậy mà nàng cũng hay bắt chước cho dù nàng chẳng phải là con khỉ .

 Hình dung ra thân hình của nàng đầy lông lá và có thêm một cái đuôi dài như những con vượn thì hãi  lắm . Chẳng ai dám  lại gần . Chẳng ai dám vướng víu vào .







   Nàng không biết viết một câu văn nào cho ra hồn, nàng cũng chẳng thuộc được một bài thơ tình nào từ lúc rời trường để ra đời đi làm .

Nàng cũng chẳng có hoa tay để vẽ đẹp  . Nói trắng ra là về cầm kỳ thi họa thì nàng bỏm bẽm đại khái cho ra vẻ với người ta .

 Nàng chỉ được cái tài " BBC "







 Nói như thế là chuyện chẳng đặng đừng  .  Bắt chước là một cái bệnh khó chữa như kiểu nhại hàng made in China - Hàng nhái - Hàng giả .

 Nàng chôm chỉa những câu  hay nói của chàng để đóng mộc ,giả chữ ký, chế tạo chữ như một khuôn :



 - " Tự Nổ Mình Ên "

- " Kệ anh - Kệ Em "

" Lâu lâu thấy Chảnh "

" Dễ Thương nhất thế kỷ " ....

 " No and No bb "







      Còn nhiều thứ để có thể lôi nàng ra hầu tòa như hãng Trái Táo  Thiu đã lôi hãng Samsung ra toà đòi bồi thường thiệt hại .





.

 Mà thôi . Chín bỏ làm mười với cái bệnh BBC .

Kiện nàng, làm khó nàng, lấy ai bắt chước 19 % sự lãng mạn hay bất ngờ của mình ?

 Ngồi một mình ở quán ế ngắm mưa, sẽ không có ai để nói " Kệ anh ! Hớ Hớ " .

 Sẽ không có nửa nụ cười trôi vào ánh mắt mình thì đời này buồn thỉu, buồn thiu .

Bắt chước người khác, lâu rồi thì cũng trở thành cái của mình . Lâu rồi thì quen .

 Thôi thì lỡ và lỡ rồi . Sự lãng mạn cũng là một cách để đời sống có chỗ mà dịu hiền hơn .....

















 đăng sơn.fr










.....

<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2014 21:50:01 bởi dang son >
dang son 15.10.2014 22:19:39 (permalink)
.
 
 
 


 DUCÔN1MÌNH -









 .....






Có những ngày , trời mưa, trời gió  nên anh giở chứng kiểu du côn ( Nhất là những ngày thấy không vui khi nàng giận , nàng sưng sưng ... )

 Ai mà chẳng biết là ở trong một tâm hồn thì có con số 2 cực kỳ  phản nghĩa  :

  2 của ngày mưa, ngày nắng .

2 của ngày và đêm

 2 của điều đối nghịch như  giống cái , giống đực .





 Làm cách nào để con số 2 ấy trở thành  con số 1 ?

 Không có một phương trình toán học nào có thể giải được cho dù mình  có giỏi toán đến cỡ nào .

 Ngày nọ, em  đã  thông minh một cách quá đáng khi  anh hỏi em bên ly nước :

 1  + l  là mấy ?



 Em trả lời cái rột  như cái ông kia vừa  được trao giải nobel về khoa học :

- Dễ ợt !  Một cộng một là  3 . Anh + Em = Chúng Mình . Hai thể cách, một đáp số ( trong một đôi lứa , có thành phần thứ 3 là chúng ta để là mẫu số chúng )




 Đàn bà, con gái mà thông minh quá đáng thì cũng là một sự bất hạnh cho đàn ông .

Anh biết như thế nên có khi anh đẩy em đến tận cùng của một ngõ ngách để xem em đấu trí ra sao ... ( ? )

 Kết quả  rất thảm hại :

 Mặt em sưng lên  ngó xấu hơn cái bánh bao ế .

Và thảm hại hơn là anh lại thấy anh một mình ở những ngày như hôm nay .  Thấy mình chợt muốn  du côn một mình .

 Cái mình kia ơi ! Đừng bắt chước mà du côn .




 Không có gì đẹp lắm đâu . Hãy làm lại bài toán đơn giản nhưng có phần hơi đau đầu ấy : 1 + 1 = ...........











..

 đăng sơn.fr









.....

 
 
 
 
dang son 24.10.2014 14:40:19 (permalink)
.
 
 
 
 


1-



.     

                                                                Marie La Mer








*    GócPhố ở giọng nói
________________ nguyễnthịLoanPhiên


     




  


    Ngỡ như ngày nào . ngày ấy tình lắm ,đã vui lắm .


   Vui như tiếng cười ríu rít của một chú chim nhỏ nhảy nhót trên cành lá giữa bầu trời xanh .


   Vui khi nàng nghe tiếng sóng biển từ đường dây điện thoại . Nàng biết người ta gọi cho nàng từ bãi biển . Nàng reo lên :



- Đang dạo biển ha ? Sướng quá ! Sao gọi em  vậy ? Nhớ lắm sao ?



  Giọng người ta trầm, trầm lẫn tiếng gió từ bãi cát của phố biển mà nàng không thể nào thấy ở đường dây gọi :


- Sao em biết  là tôi nhớ em ?



Lại tiếng cười giọng trẻ nít :


-   Cấm anh xưng là tôi với em . Em ghét cái giọng kẻ cả ra vẻ ' tôi tôi '  ấy lắm á .  Xưng tội cho em nghe đi ?



     Giọng kể , chậm rãi như sợ chạy nhanh quá thì ngã u đầu .



 '' Ừ - Ừ mà . Mà ..... anh có tội gì mà phải xưng ? Em đang là linh mục để giải tội ư em ?




      Nàng giữ yên lặng trong giây lát để nghe  nhịp đập  của trái tim mình . Hình như từ một khoảng cách ngắn hay dài nào đó ,trái tim đã thoát nạn mù chữ để biết đọc những gì hắn viết ở chỗ này chỗ kia .Hắn , giọng văn viết không hẳn là của một nhà văn chuyên nghiệp . Ở hắn, qua những dòng chữ, nàng đã bắt gặp một góc núi, một cảnh đồi lồng lộng gió với chữ một mình . Hắn yêu cái một mình kỳ lạ của hắn qua những chiều mưa, những buổi sáng ngập nắng khi dậy sớm, ra phố , tìm cái quán ngồi ngơ ngẩn  ngó qua dẫy phố . Qua những dòng chữ của hắn, nàng hình dung đến vị cà phê lẫn trong bài hát mà hắn hay nhắc đến ở một bài viết về biển và nỗi khắc khoải :






Marie la Mer,
Au creux d'une vague
Je t'ai trouvée étrange et belle
Comme un oiseau de mer

Marie la Mer, 
Le ciel était rouge et les algues étaient d'or
Comme de longs cheveux ondoyant sur la mer
Tu m'as souri, Marie la Mer
Il faisait beau dans tes yeux verts
Et on s'est regardé, longtemps, longtemps 


(  Salvatorr Adamo )
     
 Ngày ấy, hắn đã viết  dưới tấm ảnh tình nhân :

      
......   

GIỮA HAI BÀI HÁT,CÓ MỘT BÀI THƠ. 

L'Eté Indien 




Tu sais, je n'ai jamais été aussi heureux que ce matin-là 
Nous marchions sur une plage un peu comme celle-ci 
C'était l'automne, un automne oû il faisait beau 
Une saison qui n'existe que dans le Nord de l'Amérique 
Là-bas on l'appelle l'été indien 
Mais c'était tout simplement le nôtre 
Avec ta robe longue tu ressemblais 
À une aquarelle de Marie Laurencin 
Et je me souviens, je me souviens très bien 
De ce que je t'ai dit ce matin-là 
Il y a un an, y a un siècle, y a une éternité 

( Joe Dassin ) 




Marie la Mer 


Le ciel était rouge et les algues étaient d'or 
Comme de longs cheveux ondoyant sur la mer 
Tu m'as souri, Marie la Mer 
Il faisait beau dans tes yeux verts 
Et on s'est regardé, longtemps, longtemps 


( Adamo ) 


.... 


Như đã có lần nói : " Những người biết yêu nhau,khi hẹn hò đi dạo ở bãi biển,họ không thể nào không biết 2 bài tình khúc Marie la mer và L'été Indien này ". 

Ở Marie la mer ,có tiếng mưa biển và lời tìm gọi tha thiết của 1 người yêu xa người yêu. 

Ở L ' été Indien có lời tình nồng nàn như gió nhẹ cuốn trên cái robe của nàng.Và chàng nhìn sóng biển để nói với nàng : 

" Em biết không ? Anh chưa bao giờ sung sướng như buổi sáng ấy 
Chúng mình đã đi dạo trên bãi biển 
Đã là trời thu,một mùa thu mà trời rất đẹp 
Mùa ấy chỉ có được ở miền Bắc Mỹ 
Mà ở đó,người ta gọi là mùa hạ Indien 
Đơn giản là mùa của chúng mình 
Với cái robe dài giống như em... 


....Tu sais, je n'ai jamais été aussi heureux que ce matin-là 
Nous marchions sur une plage un peu comme celle-ci 
C'était l'automne, un automne oû il faisait beau 
Une saison qui n'existe que dans le Nord de l'Amérique 
Là-bas on l'appelle l'été indien 
Mais c'était tout simplement le nôtre 
Avec ta robe longue tu ressemblais 



.... 


Ở những ngày mới như thế này,trời đang cuối hạ,tôi không đủ tài viết những lời lẽ như trên,nên tôi chỉ có thể viết : 


HÁT LỜI BIỂN RU 



Tôi nghe biển hát 
Biển hát gọi người tôi yêu 

Biển hát gọi lời chiều 
Trong tiếng sóng có những tiếng cười êm 
Em mềm mại trong cánh gió 
Em dịu dàng hơn tiếng nhớ nhung thời đầu tiên 

Tôi đang nghe biển gọi 
Trên bãi cát dưới chân 
Biển vời tiếng tình nhân 
Bàn tay thả dài cuộn trên tóc 
Tóc run run như từng hơi thở 

Tôi đang nghe tiếng biển chờ 
Chờ trên đợt sóng vời vợi tình yêu tôi..... 





   




   Và nàng đã can đảm viết vài chữ để làm quen với hắn khi đọc ở đâu đó cái ý định bỏ viết của hắn .




 Ừ . Làm quen thì làm quen . Quen để cùng ngồi trước ly nước . Vu vơ lắng nghe những bản nhạc rất xưa .Nghe  và kể cho nghe về những kỷ niệm cũ .


     Nàng và hắn thích đọc thư viết cho nhau . Chữ rơi từ những ngón tay, chữ cũng làm rụng tim .




  Nàng cười, lắng nghe tiếng thở của hắn lẫn  tiếng gió biển và cũng nghe thấy tiếng nhạc từ đâu đó vọng lại . Nàng  biết trêu hắn :


- Đang dạo phố, đang  nghe những bản hay hay như thế để nhớ đến em và gọi cho em  . Em biết rõ như thế mà .






Hắn thầm, thầm gật đầu ở cái máy gọi và biết  là nàng không bao giờ thấy cái gật đầu kiểu thú nhận ấy . 




  Đành nói :


 - Anh nói là nhớ thì có chết con ma nào không ?


- Có chứ . Chết một con ma tóc dài đang hí hí vì vui khi nghe anh gọi . Đang thèm ngồi quán ngắm biển với anh . thèm dành ly cà phê đắng nghét của anh . Anh sẽ làm gì cho hết buổi chiều đang đẹp ấy, anh ?






 Hắn thú thật là đã và sẽ không biết làm gì khi không có nàng bên cạnh . Buổi chiều trên phố biển chỉ tình, chỉ đẹp khi bàn tay nằm trong bàn tay . Ngồi  ngó nhau sâu đến tận cùng trong đáy mắt và hình dung mình đang bị chết đuối trong mắt kẻ kia là một cái thú ngu đần nhất trần gian .




- Cặp mắt nhìn của anh xấu xí lắm ! Nếu bây giờ , đang ngồi trước mặt anh, em sẽ né ánh mắt anh .




- Hơ ! Dễ mà . Thì anh sẽ tìm chỗ khác để nhìn nơi em .






Nàng biết rõ câu  ý ngầm của hắn như đã bao lần hắn nịnh nàng là một kẻ rất thông minh .




Khi rời máy nói,  nàng nghe tiếng cười dòn và ươn ướt của hắn . Nàng hiểu ở chữ " Tại Vì .......  "












...















 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2014 14:42:04 bởi dang son >
dang son 08.11.2014 11:24:21 (permalink)
.
 
 
 
 Ngoài Những Khung Cửa .












 
 
 







_________________ Có nhiều cách để viết
Ở Trong và ngay cả ở Ngoài những khung cửa .


Chúng mình sẽ chia với nhau vài cách ở đây với những ngòi viết trong Nhóm .








1.

LAO VÀO NHAU .
_________________ NguyễnthịLoanPhiên.





Buổi trình diễn Live Show càng lúc càng ồn ào náo nhiệt từ hơn 1 giờ đồng hồ làm nàng mỏi mệt và ù tai . Ca sĩ thay phiên nhau uốn éo, ban nhạc đàn trống ầm ầm làm hư hại những bản nhạc mà nàng đã ưa thích .


Nghe xong bản nhạc mang tên Trái Tim Bên Lề của một chất giọng thiếu âm lực eo éo , nàng nghe người MC giới thiệu bài sau là bản Nuit , chơi lại của JJG đã một thời vang bóng . Nàng nghe vài notes dạo đầu rồi đẩy ly nước lưng chừng, mở cửa rời phòng trà .


Đêm Toronto hiu gió nhắc lại một đêm nào ở Los . Cũng trời đầy sao . Cũng vài cơn gió nhẹ mang hơi hướng mùa hạ .

Đôi mắt ấy nhìn nàng thở than :

- Lúc nãy nghe bài Trái Tim Bên Lề buồn quá .

- Làm anh nhớ lại người ta . Phải không ?

Giọng ấy như dính bụi mưa ngày nào . Không gật, không lắc, có nghĩa là mơ hồ .


Có phải là khi yêu một ai đó, phải lao thẳng vào nhau để đừng làm lạc mất nhau ?

Làm sao để đừng làm mất nhau khi có những con đường tình chia hẳn lề trái và lề phải ? Trật chân một vài bước là đã mất lối để lao vào nhau .





2.

KHUNG CỬA HANG

của hai con chuột .
_________________ đăng sơn.fr




Mỗi và những kẻ cần có nhau để yêu nhau vẫn có những hình ảnh riêng của họ như biểu tượng .Họ đã có một chỗ gặp nhau rồi ai ở yên chỗ người ấy.

Hai thành phố ở cách nhau rất xa từ một vùng biển sâu, từ những rặng núi non hiểm hóc .Mỗi người có một đời sống như ý và cũng không hẳn là ưng ý . Vì thế họ cần nhau như ủi an , như nỉ non để tâm sự .
Nàng có tính tình vui vẻ và sau nhiều thăng trầm nên coi mọi sự như pha, như chẳng có gì .Để tránh buồn phiền, nàng tập ăn chay, vào chùa chiềng làm việc thiện .

Hắn, có lúc, hay trêu ghẹo kiểu thô tục :
- Xinh đẹp cỡ em , mấy thầy sư làm sao mà tu ?
- Em ăn mặc kín đáo khi đến chùa mà .
- Cỡ anh là thầy tu, dám anh bỏ chùa theo em .

Nàng ấy cố nín cười bằng giọng nghiêm trang :
- Theo tui để làm chi ?


Câu hỏi này coi bộ dễ và khó trả lời .Em có tin rằng là tình bạn thuần nhất giữa hai phái sẽ không dẫn đến tình yêu như câu lửa gần rơm ?
Nàng không trả lời câu hỏi vặn vẹo ấy, nàng tránh những câu hỏi bằng những chuyến khăn gói đi xa .Có lúc, đứng với cái xách tay, valise đợi ở sân bay, nàng nhớ đến hắn .


Nhớ một chút rồi thôi . Hai người đã như hai con chuột rượt đuổi nhau, tìm nhau ở những cái lỗ hang của mình .
( Không biết đó, có phải là tình yêu ? )



3.





















ct


 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2014 11:30:26 bởi dang son >
dang son 12.11.2014 21:54:55 (permalink)
.
 
 
 
 

- NhạcTìnhBuồn -



.










C'est Moi Qui Pars
 
- Claude Barzotti


Quand je rentrais à la maison
J'étais fatigué mais heureux
C'était comme un anti-poison
C'est quelques jours en amoureux

Tu n'es plus celle que j'aimais
Tu parles d'argent, de rupture
On dirait que tu as changé
Plus que moi dans cette aventure

C'est plus la peine de crier
De menacer, de faire la gueule
Trop c'est trop, je peux plus t'écouter
Te plaindre d'être toujours seule

C'est plus la peine de me dire
Que je ne suis qu'un égoïste
Que c'est seul, que je vais finir
Que tu n'aimes plus les artistes

[Répétition] :
C'est moi qui pars, c'est moi qui pars
J'emporte ma guitare, il est tôt il est tard
C'est moi qui pars, c'est moi qui pars
Ne t'en fais pas, je ne prends rien
Seulement mon cœur et mon chien
Elle doit exister quelque part
Cette fille de qui je parle c'est moi qui pars

Qu'est-ce que j'aurais aimé pourtant
Que tu comprennes que tu m'attendes
Que tu saches m'aimer vraiment
Que tu sois un peu plus patientes






-----------







Đó là một bài hát với lời lẽ mà anh đã tải ở Blog buổi sáng hôm kia .


Giọng hát của cái anh chàng gốc Ý ấy sao mà buồn ủ rũ  !




Ngoài trời đang mưa gió . Gió lay động cây cối , em nhoài người đóng chặt nhũng cánh cửa gỗ . Em ghét và sợ nghe tiếng gió hú ngoài rừng cây .



Bật ngọn đèn nhỏ ở đầu giường , em chùm chăn, vặn chỗ anh tải bản nhạc, nghe lại chỗ anh chàng ấy hát :




..... "  
C'est plus la peine de crier
De menacer, de faire la gueule
Trop c'est trop, je peux plus t'écouter  "




"  ... Đừng mất  công la lối


Đừng hăm he, đừng gây chiến


Nhiều  thứ như thế, tôi không thể nào nghe em nói nữa .... "




   Bài gì mà ác , vậy chứ ?


Khi yêu thương ai, thì ra vẻ lắm .


Bây giờ thì kiếm chuyện để than khóc .


Đúng là những kẻ nhiều chuyện .




Cả anh nữa !


Anh cũng lắm chuyện , khi khổng khi không nghe toàn nhạc buồn rồi ngồi đó bịa chuyện ong ỏng làm thơ tình buồn .


Anh có thể  viết cái gì đó cho những chuyện tình vui hơn không ?



Em rời tai khỏi câu hát nức nở ruột gan của cái ông ca sĩ ấy, hỏi anh ở phone .



   Anh trả lời :


-  Viết vài điều gì đó buồn hơn thường lệ , có khi làm mình yêu những lúc mình có gì để vui .



   Em  thấy anh kỳ lạ .


Kể ra cũng may khi em không phải là người yêu của anh .



Em  phải cám ơn trời phật . Ai mà yêu nhầm anh, có lẽ sẽ ôm cái buồn suốt đời .


Em nói như thế để nghe tiếng anh cười " hơ hơ " .





   Em thọt hai chân vào chăn ấm ,tìm ở những bài viết có tải nhạc của anh và nghe lại những bài hát thật buồn .


Mưa đang rơi giữa đêm .




Đêm nghe nhạc tình buồn , có khi là một cái thú .


Và em hiểu tại sao, anh thích nhạc blues .













đăng sơn.fr & QuỳnhNgọcLan















CLAUDE BARZOTTI _ C'est moi qui pars - YouTube 
 
 
 
dang son 17.11.2014 11:47:27 (permalink)
.
 
 
 
 
( ) - Tìm ở Trang Sách .

.













dangson.fr




   Có những niềm vui nhẹ nhàng , nho nhỏ .

Mỗi ngày những người yêu chữ vẫn tìm thấy những điều vui . Miễn là biết đi tìm .

Dễ lắm - Và như sau :



I -





Rào gỗ song thưa...
(   * NgânHà )


 
dangson.fr 
----------




Rào gỗ song thưa...

Bên kia rào gỗ song thưa là bãi biển ngập sương mù.

Những chấn song dày như gỗ lót đường rầy với chiếc đinh tán thật to cho người ta cảm tưởng chắc chắn, vững vàng, bảo vệ, che chở... 

Mùa thu hoạch đã xong. Sân trống trải hoang sơ được nghỉ ngơi, đợi chờ những nhát cuốc cho vụ mùa tới.

Ngăn chia cho có lệ chứ các chấn song hình như không cản được ai qua lại hay ra dạo biển khuya. Nhất là những đêm trăng, tiếng sóng ầm ầm, thủy triều réo gọi, thanh âm của đất trời mãnh liệt, theo những đợt sóng bạc đầu kéo vào bờ cát rồi lặng lẽ tan nhanh...

Cứ thế mà nhịp thở của biển ngàn ngàn năm không ngưng nghỉ, chỉ thay đổi theo trăng sao và gió bão từng mùa.

Thư San thấy vẻ đẹp và hay hay nơi rào gỗ song thưa này, nên chàng bấm máy và giữ lại làm quà cho Nâu đất trong phố.

Nâu nhìn sương mù, nhớ đến hôm kia nghe TT giảng về tinh thể của nước ở những nơi thiên nhiên và trên bầu trời cao kết tủa theo hình lục giác, đủ kiểu như những cánh hoa tuyệt đẹp.

Mong những cánh hoa lục giác xinh đẹp đó sẽ theo mây gió vân du khắp chốn biến thành những giọt sương lung linh trong nắng sớm...đến với mọi người.

---------






I I -



Ở ngày nào, rất xưa - Đã có lần phóng tác một bài viết của cô tên rất giản dị  là " Nâu "



dangson.fr







CHẲNG BIẾT 
CÓ LÀM ĐƯỢC KHÔNG ? *



________________________________ đăng sơn.fr






Đó không phải là cái tựa của một đầu sách mới ấn hành của một nhà văn nào hết . Đó chỉ là câu hỏi tự nghiệm, tự tìm câu trả lời của cô . Vì -

Vì cứ mỗi lần ra phố với bạn bè, tìm đến cái quán quen thuộc có sự quen thuộc của cách trang hoàng tranh ảnh, bàn ghế , cô lại thấy hình dáng cũng quen thuộc ấy . Ánh nhìn có nét tuấn nhã ấy cứ nhẹ nhàng chạm vào cô . Ánh mắt ấm, nhẹ như những vòng tròn lăn tăn trên mặt dòng sông hiu hiu gió muà hạ .

Mỗi lần ghé quán, giữa tiếng cười nhộn nhịp của nhóm bạn , cô cười nhưng không thành tiếng ; Ở cô, tất cả mọi sự đều nhẹ nhàng như môn học hít thở. Điềm nhiên, từ tốn, trầm tĩnh là những điều cô học được giữa đời sống sướt mướt này .

Người ta chạy nhanh quá . Ở NewYork , ông tài xế taxi kia đã bỏ xe,cởi quần áo nổi điên . Ở Paris, gã lái xe buýt bỏ hành khách, lao xuống đường la hét vì loạn trí . Bao nhiêu con gái trẻ đã vội vã dính bầu và đẻ con, vứt con, giết con sau những mối tình vội vã ?



Cô đã tìm tòi và học đưọc cách trị những cách thức sống vội vã ấy từ những trang sách định tâm và thiền của André Christophe ,của Jacques Salomé . Cô nghiền ngẫm khi vừa đọc vừa nghe nhạc nhẹ và không quên hít thở rất đều đặn ( 1. 2. 3. 4 Hít vào, nén hơi, thở ra nhịp nhàng như tiếng chim hót buổi sáng tinh sương )... Vậy mà , cứ thế, cứ thế mỗi lần ánh mắt ấy chạm vào cô ( chạm nhẹ vào mắt ,vào tóc ) thì cái tai nạn xảy đến . 

Chị cô hay nói như cảnh cáo " tình yêu là một tai nạn " . Cô cũng hay gật đầu ngoan ngoãn để tin là như thế vì đã nghe bài Để Quên Con Tim của gã kia . Gã kể chuyện ghé thăm con tim ở Paris , khi về lại Cali, gã đã hốt hoảng khi biết mình đã bỏ quên con tim mình . Đã biết bao nhiêu bản nhạc , bài hát đã kể về chuyện bất trị của trái tim và đổ thừa hết mọi tội lỗi cho nhịp tim đập thình thịch trong lồng ngực . Cô nghe đến thuộc lòng như trẻ mẫu giáo ê a cái câu : " Em yêu hết cả nhà, nhất là ba má cơ "

Rời ánh mắt đụng chạm của người ấy ,cô lấy lại bình tỉnh, cô nâng ly nước, ở thành ly và ở giữa tấu khúc của tiếng vĩ cầm, cô lại liếc về phía mái tóc cắt ngắn, về thân hình rất đàn ông ấy ; cô chẳng chú tâm vào tiếng rủ rỉ của đám bạn nữa . Lúc đi ngang bàn ông ấy, cô liếc vào tờ báo ông đang đọc cạnh quyển sách có cái tựa rất to tên là Zen . Tịnh đấy ư ? Tịnh trên những bước chân khi tìm cánh cửa của nhà vệ sinh ,cô ngồi khá lâu, thở hơi để tịnh . Khi bước trỏ về bàn mình, lại có ánh mắt chạm nhẹ . Mắt ấy có nụ cười khiến ta bỏ quên con tim .

Cô đang ngắm mưa rơi ngoài quán . Muà này mưa nhiều . Nghe mưa rơi nghiêng nghiêng qua ngả phố bên kia ,cô nhớ đến tấm ảnh đã ngã màu cất kỷ trong bóp . 10 năm tình cũ . Đã ngày ấy rất tương tư kiểu yêu một chiều . Thầm thầm . Người ta đã xa rồi , bây giờ gặp lại, thấy lòng dửng dưng nguội .




....





Gặp nhiều, chạm mặt thành quen . Quen cách ăn nói điềm đạm . Quen luôn cách mời ăn uống chung bàn với ông .

Chều nay, có hẹn với ông . Cô chọn màu áo nhạt, kín đáo kiểu bà già cổ lỗ sỉ để đến quán . Chỗ có cái bàn trong góc quen thuộc . Cô mang theo sách kinh Phật, sách thánh kinh của Chúa để bàn luận với ông . Cô tu tâm kiểu hiền . Cô muốn ông cũng hiền để cô khỏi mang tiếng là khi rời ông, cô đã lỡ tay bỏ quên con tim .



Chẳng biết có được không ? 





...dactrung.net
















....


 
 
 
 
dang son 17.11.2014 14:41:02 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
( .... ) TìmRồiSẽThấy .






-  .... (     
 .      dangson.fr










Nếu, hẳn biết mình tò mò thì đây là những trang viết ở một buổi sáng trời ẩm lạnh vì mưa đã rơi  từ bao ngày qua .

Để có thể làm ấm mình -

Chỉ cần ngồi thinh lặng , mở cái PlayList nhạc . Nghe vài bản nhạc như sau .


Thử đi :



<      1.    Mix - Natasha St-Pier - Alors on se raccroche               
                                                             <     2.        Natasha St-Pier - Tant Que C'Est Toi






                            Ai cũng  có cách nghe nhạc riêng của mình và tùy lúc mà  thấy bản nhạc ấy hay hoặc chẳng hay chút nị nào .
                    Vào những ngày trời xấu, mưa nhiều, gió nhiều , để có thể viết, ta có thể nào xem  Chữ như người yêu của mình .


              ( Nếu  ta  là giống đực, thì ta gọi nàng là Nàng )






          Hãy viết hoặc nói với Nàng :



    '' Em hẳn biết là khi mình chú tâm vào một điều gì đó, mình rất khó chịu khi ai làm phiền làm rộn mình .

      Khi thấy em ngồi tịnh yên, úp ống nghe vào tai để lắng nghe bản nhạc  Tant que c'est toi mà cô nhỏ xinh tươi người Canada đang hát , anh  cũng nhìn lên màn ảnh của youtube, bắt chước em để ngắm ánh mắt, ngắm nụ môi ấy và anh cùng nghe nhạc để nói với em qua ý nghĩ thầm, thầm ...


     Tiếng hát ấy đã bao lần làm anh ấm áp , nhất là vào những hôm chướng gió đổ mưa bão . Tấu khúc của dương cầm đã làm anh dịu lại và bỏ quên tất cả những cái oái oăm chướng người, chướng đời của những ánh mắt, những khuôn mặt lạnh lùng còn hơn trời mùa đông ...

   Những lúc như thế, nếu ở bên anh, lỡ nhìn vào cái bản mặt của anh, có lẽ em chán lắm, em sẽ nổi da gà, da vịt , da gấu để chạy đi thật xa bằng đôi giầy cao gót của em .


        Khi em sợ hãi , biến mất khỏi một tầm nhìn , có thể anh tìm một chỗ ngồi để hạ hỏa ở một cửa hàng bán sách báo, những trang giấy của sách luôn có một mùi thơm thơm nào đó của giấy .

    Anh sẽ không chọn những tựa sách nói về thảm cảnh của một tuổi trẻ quậy phá ngộ nghĩnh như hôm nào đã tò mò để đọc . Họ ra sách quá nhiều với những đề tài của nghịch cảnh khi kể về những thằng nhóc, con nhóc tham chơi, tham sống theo chiều hướng trụy lạc nghiện ngập và phá làng, phá xóm....


 Anh  phải rời khỏi những quyển sách như thế để thấy ở ngoài kia , sau những đám mây đen, sau những cơn mưa rào sẽ là một khoảng trời nào đó có chút nắng .


    Nắng rọi xuống một khoảng sân hoặc một hành lang nào đó có bàn ghế của quán nước , anh tìm em .

   Em đừng nói gì cũng được . Đừng liến tháu, đừng nói quá nhiều như hình ảnh , như thái độ của một con mụ bà la sát quen tính bẳn gắt , quen miệng bắt nạt chồng và coi chồng như là nô tì, nô lệ .


    ( Anh đã  thấy những con mụ ấy . Họ nhìn gã đàn ông mà ngày nào đã là hoàng tử trong mộng của họ . Khênh được gã về nhà , bẳng mặt,  rồi ngửi hơi nhau hàng ngày và đâm chán chường cái bản mặt nhau như câu nguyền của thằng cha vớ vẩn nào đã chế biến :

    ' Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
     Lấy nhau về, nham nhở lắm em ơi ! '



    Em -



   Anh phản đối kịch liệt chữ " nham nhở ' ấy .

   Để có thể thực hành ý định của mình nên muôn đời, em hãy là một người tình bằng Chữ của anh .



   Những muà xuân khoe hoa như gái chân dài khoe đùi .
  Những muà hạ sẽ mát mẻ như gió trên sông .
 Những muà lá vàng sẽ không buồn bã khi anh tìm em, tìm bàn tay với bài hát " Tant que c'est toi '


  Và muà đông trở về, thì sao, em ?


      Dễ lắm .


      Anh tìm em . Viết cho em ở một bài viết tên là ChợtNhiên  và thêm vào cái Playlist cho đủ những tình khúc đẹp nhất để không bao giờ chúng mình nhàm chán nhau .









   đăng sơn.fr



















...        





















         
                                              
..     
 
 
 
 
 
dang son 01.12.2014 15:35:31 (permalink)
.
 
 
 
 


Trời rơi tuyết lạnh .




Hai bà cháu ngồi cạnh cửa sổ nhìn tuyết rơi . Bà nội thấy cháu im lặng rất lâu, ánh nhìn mông lung, bà dịu dàng , hỏi :


- Cháu đang nghĩ gì ?


Quay lại , nhìn bà . Định trả lời bà mà tai đang nghe tiếng kèn saxo của cha mình đang chơi ở cuốn băng xua, xưa - Bài ngày ấy chúng mình - 

Ngày ấy , sau những buổi trình diễn tr
ên sân khấu , thằng con đi sát cha, xách hộ cha hai cái hộp đựng kèn và những tập nhạc . Đầu óc vẫn còn ngây ngất với tiếng nhạc, tiếng hát dưới ánh đèn màu .


Con đường đêm về khuya có mùi thơm của hàng cây nào đó . Nghe giọng cha mềm , mềm :


- Bố thèm qua Paris thăm bà nội . Bố thèm đi dạo ở bờ sông Seine ...



Thằng con chỉ biết thành phố xa lạ ấy qua những hình ảnh trong sách . Ở chỗ ấy, người ta hôn nhau khi tỏ tình kiểu Pháp và rất tự nhiên . Người ta không c
ần dấu diếm khi muốn hôn nhau như ở SàiGòn .


Mấy năm sau thì cha mất . Cha chưa kịp đi dạo bên bờ Seine như ư
c mong . Thằng con rời Saigòn, đi bộ với bà nội ngang những chiếc cầu một buổi chiều mùa thu . Nhìn mặt sông đầy gió , nhớ đến cha . Ngắm hộ cha những bóng công viên, nghe hộ cha những bản nhạc của các nhạc sĩ chơi trên hè phố bên kia .



Đêm nay . Tuyết rơi - Lạnh ngoài cửa . Trong nhà ấm áp , nhìn bà , nghe xong bản nhạc thì tìm được câu trả lời :

- Cháu đang nhớ bố cháu . Ngày xưa ... ngày xưa ....


Im b
t vì sợ bà nhớ con trai, bà buồn hơn . Có những diều , người ta có thể nói với nhau từ sự yên lặng trong ánh mắt .

Con mèo nằm bên lò sưởi nhìn bà và cháu bên nhau . Con mèo lắng nghe khoảng lặng im ấy .



Khuya rồi . Cháu rời bà đi ngủ , bà đến bên giường , giọng bà mềm như sợi tuyết , như những sợi tóc bạc trắng, bà kéo chăn đắp cho cháu :


- Bébé ngủ ngon . Bà thương cháu lắm .



Gã thanh niên không còn là bébé bé bỏng .

Gã thanh niên hôn lên bàn tay bà n
i :


- Cháu không phải là con mèo kia của bà đâu . Cháu đang vững để đi con đường của cháu . Bất cứ con đường nào ở khoảng đời này, cháu vẫn nghĩ đến bà và cha của cháu ....



Bà nội gật đ
u, quay về phía con mèo. Hai con mắt của nó tròn và đẹp như hai hòn bi . Trong ánh mắt của mèo có một hơi ấm và nó hiểu tại sao bà nội hay gọi thằng cháu là Bébé.....







2.


Une Autre Vie
( MộtĐỜiSỐNGKHÁC )




Đi ngang vài cửa hàng ở buổi chiều lạnh , hắn đứng lại , đọc tấm giấy có kèm hình ảnh dán trên cửa kính :


'' Tôi là Joy . 2 tuổi .

Tôi có hai cái tai nhổng cao, cổ có đeo cái vòng khắc tên tôi ,lông màu nâu pha đốm trắng .Tôi tìm chủ để về nhà ấm áp .


Ai có thấy chủ tôi ở đâu, hãy gọi về số ... ( .......... 
CHÚNG MÌNH
 ) '




Hắn quay bước để khi nghĩ thầm có lẽ tay viết cái bảng đi tìm chó lạc ấy là nhà văn ( ? )


Hắn đã thuộc tấm ảnh có ánh nhìn khẩn khoản mùi mẫn của chú chó ấy . Rời vài con đường chật chội , bước qua ngã phố kia, hắn nhìn thấy cảnh cậu trẻ bụi đời kia đang nựng một chú chó y như tấm ảnh tìm chó . Hai tai dựng cao, lông màu nâu đốm trắng, cổ đeo vòng .


Hắn lại gần , gọi thử :

- Joy ! Joy !



Quả nhiên, chú chó quay lại ngoắc đuôi .



Nhìn cậu trẻ đang cóng lạnh và bàn tay đang tìm hơi ấm ở bộ lông của chú chó ấy . Hắn bỏ vào cái lon đựng tiền tờ giấy bạc với nụ cười nhẹ .



Rồi đi tiếp con đường của mình .


Có những điều ở đời này, ta nên im lặng giả vờ như không hay biết .


Biết nhiều quá để làm gì ?







3.


Cần Thiết .




Sáng sớm , Nâu thức dậy ra vườn tập thể dục và ngắm cây cối . Nâu thấy một quyển sách mỏng được gói kỹ càng trong bọc nylon để không bị ướt .


Nâu mở bao . 



Bià sách có ghi chữ : ' tặng cô để Giải Mã những Ẩn Ngữ của đời sống "










đăng sơn.fr



 
 
dang son 02.12.2014 13:25:21 (permalink)
.
 



P A P A .


Trời đang nắng rồi thấy rắc rắc mưa bụi rồi lại óng ánh nắng trở về , đi bộ trên mấy con đường trong khu phố thì lại tìm được những màn bụi bám đầy trên những thân xe cộ . Điều lạ là cả một dãy xe đậu nối đuôi san sát nhau, ở đít xe nào cũng có ghi nguệch ngoạc một chữ PAPA ( ghi bằng chữ hoa và cùng một nét chữ của một tác giả ! )


Tôi rời mắt ở cái máy ảnh và nổi chứng tò mò khi đếm được khoảng 20 chữ Papa ấy trên những đít xe . Theo những con chữ ấy , tôi bắt gặp con bé tí tẹo độ chừng bảy tuổi, tóc vàng lưng lửng tới vai, trông bé gầy gò, ăn mặt xốc xác , mặt mũi kèm nhèm . Hình như con bé vừa mới khóc xong . Nó lắm lét nhìn tôi như kẻ vừa phạm tội .


Nhìn quanh quẩn từ đầu ngã đường, không thấy ai là người lớn đi kèm con bé .


Để không làm bé sợ hãi, tôi tìm một nụ cười rất hiền hoà để nhẹ giọng :


- Có phải là bé đã viết chữ Papa trên những đít xe hơi từ đằng kia không ?


Bé gái rụt rè , ngước nhìn người lớn . Bé gật đầu với cặp mắt ướt .


- Bé nè ? Cha mẹ bé đâu mà sao lại đi giữa phố một mình ?


Bé đưa hai bàn tay bẩn thỉu lên mặt, những ngón tay nhỏ xíu chỉ đủ che cặp mắt :

- Ba má bé vừa cãi nhau hôm kia . Họ nói họ bỏ nhau . Bé buồn , bé thương papa . Bé đang đi tìm papa . Mẹ bé đang khóc ở trong nhà đầu đường kia .


Thấy bé oà khóc , tôi rút khăn tay lau mát cho bé, dỗ dành :

- Nhà bé ở đằng kia à ? Đi - Chú dắt cháu về nhà với mẹ . Đừng đi một mình như vậy,nguy hiểm lắm .



Đứa nhỏ lắc đầu nguầy nguậy :

- Không ! Tôi không về với mẹ đâu, mẹ tôi hay đánh tôi lắm . Chỉ có papa là thương tôi mà thôi .Tôi phải đi tìm papa .


Vừa nói, con bé vừa viết thêm một chữ Papa trên đít chiếc xe màu đen vừa ghé vào chỗ đậu .



Nhìn con bé, trong khi nghĩ cách dỗ bé, đưa bé về nhà, tôi nhớ lại câu chuyện cổ tích của thằng bé tên là Le petit Pucé đã trải những viên sỏi làm dấu để đưa anh chị em về nhà .


Chuyện xưa và chuyện nay chỉ khác nhau ở một chữ Papa của con bé tí này .


Có lẽ cha của nó mà tình cờ đi trên con đường này, khi nhìn những chữ " Cha ơi - Cha ơi " như thế , ông ta sẽ nghĩ lại mà trở về với mẹ nó .








đăng sơn.fr
 
 
 
 
dang son 03.12.2014 12:38:09 (permalink)
.
 
 
 






PAPA Bis .




       Cô  đang giận bố và nhất định khăn gói bỏ nhà ra đi . Vì còn đi học nên tài sản của cô chỉ  có vỏn vẹn có mấy đồng lẻ dành dụm trong túi và vài bộ quần áo cộng  thêm vài quyển sách mà mình  ưa thích .


Sau vài giờ lang thang trên phố biển, mỏi chân và đói bụng khát nước , cô ngồi bệt xuống bệ đường . Đằng sau lưng là tiếng sóng biển , trên bãi cát  thấy có những gia đình cha mẹ con cái ấm áp bên nhau, họ chia nhau thức ăn thức uống . Cô bậm môi khi nghĩ đến ổ bánh mì thịt mà mẹ hay làm , cô liếm mép khi nhớ lại những ly sữa mà bố đang bắt uống trước khi  đi học ở bàn bếp .



 Bụng đang cồn cào, đói  thì đói nhưng cô nhất định không về nhà vì giận bố . Tối hôm qua , khi nhìn sổ điểm của cô bị xuống với lời phê xấu xí, bố nghiêm  mặt rồi la cô . Bố không dằn  được cơn nóng giận để xé nát tập vở bài kiểm ấy của cô .   Bố hậm hực bỏ bữa ăn tối và ra lệnh cấm cô  xem tv và cấm cô ra đường chơi trong vòng một tuần lễ .



 Cô cũng bỏ ăn tối và khóc cả đêm . Cô tức tối ném tung chăn gối vào cánh cửa tủ với những ý nghĩ đen tối nhất :



" Phải rồi , ông la mắng tôi vì tôi không phải là con đẻ của ông . Ông là cha ghẻ của tôi lúc về với mẹ .    Người ta nói là mấy đời mẹ ghẻ và cha ghẻ mà thương con riêng . Tôi ghét ông, cầu cho ông chết đi cho rảnh ....."




 Sau giấc ngủ chập chờn . Sáng dậy, cô sưng mặt , không thèm uống ly sữa  mà bố ghẻ đã pha cho với bữa ăn . Bố chẳng nói gì khi rời nhà đi làm . Mẹ buồn bã nhìn cô , nhìn lưng chồng khuất sau  cổng nhà . Cô không đến trường , bỏ nhà lang thang ....



 Sóng  và gió biển sau lưng làm  người đói , khi đói thì càng thấy lạnh, cô kéo áo che kín ngực ,rời chỗ ngồi đi ngang những cửa hàng bán bánh với những cái bảng giá to đùng, cô lẩm nhẩm khi thọt tay vào túi , móc ra những đồng l và đếm để tính toán . Ăn gì ? Uống gì để cầm cự với thời gian ?


Cô cay mắt chực nhè khóc . Cô quay bước thả những bước chân vô hồn qua khu phố khác với hy vọng kiếm được món gì ăn thật rẻ .



 Từ chặng đèn đỏ, tai cô nghe tiếng gọi  ở xa giữa tiếng xe cộ :


- Bé ! Con ! Con !



Không quay lại nhưng cô biết tiếng gọi ấy là của ai . Giọng ấy đã gọi cô như thế lúc cô vừa 3 tuổi tí xíu . Giọng ấy đã theo cô từ những bước chân ở ngày đầu lớp mẫu giáo .



 Cô cố gắng  giữ  lạnh lùng với cái tự ái cao hơn cái đầu có tóc dài lủng lỉnh ngang vai áo . Chân cô run đi muốn ngã té . Cô nhất định không quay lại .



 Bàn tay to lớn nắm lấy bàn tay cô từ phía sau :


- Bé ! Bé về nhà với bố mẹ . Trường học báo ở sở bố là con không đến trường sáng nay . Bố mẹ lo  lắm phải  đi tìm con khắp nơi .



 Cô chưa kịp phản ứng thì dáng người đàn ông tên Bố ấy cúi lưng, hạ thấp người, đầu gối chạm hẳn vào mặt đường để có ánh nhìn ngang với chiều cao của cô . Vòng tay rộng ôm lấy hai vai cô với giọng khẩn khoản :


- Lại đằng kia, bố mua cái gì cho bé ăn . Bố biết bé đang đói bụng .



 Bé thấy mắt bố ướt . Bé ném người vào vòng tay bố, gục hẳn mặt vào khoảng ngực bố để  khóc . Bố hôn lên đôi má bầu bĩnh và bế hẳn cái sức nặng của 8 tuổi để băng qua đường, chỗ có hàng bán bánh .



Bé ngửi thấy mùi thơm của  đủ thứ bánh nhưng những mùi ấy vẫn không thể nào thơm hơn vùng cổ ấm và mùi tóc của bố .



Cô dụi mặt vào gáy bố giữa phố và thì thầm :



-  Con xin lỗi bố , xin lỗi nha nha . Hết giận bố rồi .






   

 đăng sơn.fr



.  
  • ( ) Sống Chung  





     
     
     
  • dang son 15.12.2014 15:10:07 (permalink)
    .
     
     
    ( ) CHUYỆN CỦA BÉ . .

















        





    ________________________________________________





    Chuyện của bé và của anh chẳng có gì là lạ cả . Chuyện xưa như trái đất . Khi hai người quen nhau,đến với nhau như lửa gần rơm mà thôi .



    Bé muốn lãng mạn và muốn đọc tiểu thuyết ba xu há ? 


    Vậy thì chiều bé - anh viết :




    " ... "



    Bé thấy 3 cái chấm như thế,bé la làng inh ỏi nhặng xị :

    - Giời ! Dị mà nói là viết tiểu thuyết ?

    - Chứ sao ? Ở ba cái chấm ấy là 3 chữ viết tắt .


    - Trời ạ ! Có phải là chữ " anh yêu em " không ?


    - Ai nói thế ? Chú sao yêu được cháu hả ,Xí Xọn ?




    Bé dẫy nẫy lên . Bé đâu còn là con nít để ăn vạ chứ ? Coi kià .

    Bé trở mặt cái vèo như đám mây héo úa :

    - Nếu '' chú " không viết thì bé sẽ sinh sự á .


    Ừ . Ừ ,bé - Để anh viết :



    ...




    1. 



    Là một cơn gió mạnh ,bé ào đến bất ngờ,không kịp trở tay . Bé là cơn bão ở vận tốc 7 / 10 ( Biển động )


    Bé còn trẻ,đầy sinh lực và đang chạm ngõ với đời . Ở bé,cái áo màu vàng rực có tấm bảng đề " on sale " là một cái áo đẹp . Một bài nhạc giật đùng đùng kiểu 
    thương mại như " Không Yêu Nữa Thì Thôi " hoặc là " Yêu một người,sống với một người " là top hit thời thượng .


    Ở bé những ngôn từ như " Rất Máu " - " Rất Choáng " làm chú bị ngộp và hóng mặt .


    Bé dòm chú,hai con mắt ngọc bích đẹp , vô tội vạ . Bé nói :

    - Chú nhà quê ! Cổ lổ sĩ . Cỡ chú nên vào bảo tàng viện chung với lão Picasso .



    Chú thấy quê khi đỏ mặt . Con nhỏ láo quá ! Dám nói mình cổ xưa . Trời ! Bé mà gặp chú thời ấy là bé rơi cái đùng .


    Bé gân cổ ,ngang chướng làm chú muốn nổi cạu :


    - Xưa rồi Diễm ơi !


    Mẹ cha ơi ! Trong câu chuyện giản dị như thế mà bé đã nhắc đến hai kẻ mà chú chả bao giờ thích : Lão Picasso của tranh lập thể , ông TCS của ngày đại học thời áo trắng .



    Ông bà ơi !


    Bé không phải là một Diễm Xưa trong bài nhạc . Chú không có tên là Diễm của thời con gái . Picasso là người được ca tụng, đừng nhắc đến ông ta . Để ông ấy yên .


    Để không nhắc đến hai nhân vật kỳ cục ấy,chú dẫn bé đi uống cà phê quán cóc .


    Bé làm tiền chú :

    - Quán có nhạc tình không,chú ?


    - Không .


    - Quán có bàn ghế đẹp không ?

    - Không .


    Mặt bé xầm xuống như cái bánh bao thiu :

    - Chứ có cái gì hấp dẫn ?


    - Thì ... có chú nè .



    Bé chề cái môi: Chú xưa rồi .


    ...



    Vậy mà bé cũng theo chú đi quán cóc . Quán ngồi chè bè ,xập xệ nhưng cà phê lại rất ngon . Chú gọi hai ly và kể cho bé nghe chuyện cà phê bí tất ở phố tàu Chợ Lớn .

    - Ngon hăm chú ?


    Chú cười :


    - Ngon như ánh mắt bé đang nghía chú .


    Bé cúi mặt :

    - Chú kỳ ! Chú đang tán bé hả ? 


    - Ai nói là tán ? Chú người lớn mà . Bé xinh thì chú nói bé xinh . Mắt bé đẹp thì chú nói là đẹp . Mắc gì phải cong quẹo chứ ?


    Bé chớp chớp mắt ,bất ngờ và tự nhiên :

    - Chú nè ! Chú thấy bé đẹp há ? Thật không ?


    - Chú thề với bé là bé đẹp ác liệt . Tiếc cho thằng nào vớ phải bé .


    - Sao vậy ? Chú ác tâm quá !



    - Người ta nói lấy vợ đẹp thì dễ mất .


    - Chú đã mất bao nhiêu người rồi ? Họ ra sao ?



    Vậy thì là phiền thật : Sinh sự thì sự sinh . Nhắc làm gì chuyện cũ thêm buồn . Nếu mình thích mưa thì nói rằng tình yêu là bóng mưa . Đến rồi tan , khi mưa dứt,mặt đất có mùi ẩm thấp và hoang vắng . Kể lại để làm gì cho đau lòng thêm ?



    2.



    Chuyện gì đến sẽ đến .


    Anh đã có một ngày dài khá mệt nhọc . Định mở tv xem vài hình ảnh thời sự ,lại thấy mỏi mắt . 


    Mở hộp thư - Thấy chữ của bé :



    " Ngày pha Đêm .


    Chú thân yêu .


    Bé chưa đi ngủ vì mải mê đọc sách . Quyển sách kể chuyện tình giữa hai kẻ bậm trợn . Đọc xong trang cuối,bé chưa ngủ được nên viết thư này .


    Chú đang làm gì ? Chú đang đọc thư của bé ( hơ hơ he he ) Bé biết .


    Chú đã nghĩ gì khi đi cà phê với bé ngày hôm kia . Chú không khai thật cho bé rõ những chuyện tình oái oăm, ác liệt của chú . Nhưng ... bé đoán và biết hết rồi .


    Chú là một kẻ chuyên môn làm khổ đàn bà vì cái bậm trợn của chú . Chú khinh mạn,chú ra vẻ ngạo đời và ngạo mạn . Lẽ ra,bé rất ghét chú .


    Bé đang làm một cuộc cách mạng để hạ bệ chú .


    Bây giờ thì bé quyết định gọi chú bằng anh .


    Anh không thích hay phản đối thì kệ anh .



    Bé .


    ( Hãy trả lời thư cho em )

    .......



    3.



    Không biết phải trả lời thư ấy như thế nào nên hắn im lặng như cách trốn chạy .


    Hắn xin nghỉ một tuần,bị bọc lên thành phố núi . Chương trình chạy trốn của hắn mỗi ngày như sau :


    7.30 - Thức dậy,chạy bộ,tắm ,ăn sáng .


    9.30 - Dạo phố, lội rừng, chụp ảnh


    12.00 - Ăn trưa ,xem phim ,đọc sách báo .




    Buổi chiều,làm xong một giấc ,ngủ dậy đi bơi .

    Buổi tối thì rủng rỉnh viết bài cho toà soạn . Giữa những chương trình như thế,hắn tắt ngấm cái điện thoại di động .





    4. 


    Suy nghĩ rất chủ quan như thế ,hắn huýt sáo ra vẻ yêu đời ,tà tà dạo quanh phố phường vài bữa .


    Hắn sợ nhất là vào cuối chiều,phố núi hay mưa . Ngồi một mình, nốc ly cà phê không phải là cà phê bí tất,hắn thấy trong đầu thiêu thiếu cái gì đó .


    Chẳng lẽ ... ?




    Còn hai ngày nữa là hết cuộc nghỉ hè kiểu chạy trốn rất hèn nhát . Hắn vừa mở cửa định ra đường với chiếc xe đạp mượn của chủ nhà thì hắn thấy chiếc xe hơi trờ đến .



    Con bé thò đầu ra cửa xe . Chú ! Chú ! Anh !


    Con bé mặc áo màu vàng tươi,quần jean thấy ngộ,tóc cài bím . Mặt phụng phịu giận hờn .



    - Chú - á quên - anh trốn tui há ? 


    Hắn im ru ,chẳng biết nói gì . Thấy mình như trẻ nít phạm tôi . Con nhỏ " người lớn " kia vặn vẹo :


    - Sao không trả lời thư cho tui hả ?

    - Tôi ...


    - Tôi cái con mốc xì ! Xưng bằng anh ha !


    - Ờ , ờ ,anh.....



    Con nhỏ xòe cho hắn gói quà cột nơ ,nói trống không :

    - Nè . Cầm đi .


    Hắn mở bao giấy,đút cái nơ màu xanh lơ vào túi quần . Đó là hai cái đĩa hát loại hòa tấu mà hắn thích , cộng thêm một tập album chụp chân dung của con nhỏ . Bờ môi,cặp mắt rất đẹp biết nói.


    - Cám ơn bé.


    - Cám ơn xuông vậy hở ? Dắt tui đi cà phê quán cóc như bữa hổm đi .

    Lúc nhâm nhi
    cà phê ,nhớ khen tui đẹp nha .




    Hắn chịu thua,gật đầu quên hỏi là : Làm sao bé biết được anh trốn ở đây mà bé tìm ?


    đăng sơn.fr







     
     
     
     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2014 15:15:35 bởi dang son >
    dang son 17.12.2014 12:19:40 (permalink)
    .
     
     
     
    ( ) NHỎ -  
     
     
     
    .













     *      if you really want to touch someone, send them a letter 




    ______________________________________________________________




       Nhỏ là một chủ từ khó gọi .

       Không phải cái gì cũng nhỏ tí xíu. Không phải là bất cứ với ai mình cũng gọi là " Nhỏ " được . Dĩ nhiên rồi :  Cô to đùng như cái thúng , như con voi thì làm sao tôi gọi cô bằng nhỏ được .


        Đừng sưng mặt để cãi lại tôi mà .

        Hãy để tôi tả cho nghe thế nào là Nhỏ ( Nhỏ của tôi )





     ...




     1.

          Nhỏ ở Sân Trường .


          Đoán là thể nào trời cũng mưa . Muà  này ,sắp hạ về, mưa nhiều lắm . Mưa sẽ làm có người nhăn nhó chèm nhẹp . Làm sao mà có thể lội mưa như thế mãi  ở mỗi lần tan học ?

         Chạy ù đến cổng trường . Gác chiếc xe đạp ở gốc cây và lóng ngóng bồn chồn . Chờ cho bằng được tà áo của mái tóc dài . Chờ thấy đôi mắt tròn xoe, xoe ấy . Thèm thấy nụ cười ấy trên môi hồng hồng hay ăn vụng .

         Môi ấy biết nói chuyện bằng giọt mắt từ bài hát mang tên muà thu .

         Muà này chưa kịp vào hạ . Quên bài hát mùa thu vàng như lá ấy đi để đứng đón người ta .

       Người ta ra sân trường , đang tíu tít như chim hót với mấy cô bạn học . Người ta thấy mình, nhìn, nhìn, quen ơi quen ơi !


         Lúc ấy, chưa có bài Đưa em về dưới mưa . Vả lại mưa chưa rơi mà . Dúi vào tay người ta phong bì thư  màu hồng hồng .


         Tối nay, học bài xong ,  nếu đọc lại lá thư , người ta thấy  đề chữ " Nhỏ ơi ! " ở hàng đầu tiên .


     ..















     2.

         Thời Gian của Nhỏ .



        Chẳng  ai có đủ khả năng và điều kiện để giữ lại thời gian . Ta có thể dùng một cái chai để hứng nước , đựng nước và đóng chặt nắp lại để nước đừng bốc hơi bay đi . Nhưng ....



      Ở lưng chừng chữ ' Nhưng ' ấy , hai đứa mình  đứng trên chiếc cầu  , nhìn xuống dòng sông có đầy lục bình đang trôi . Nước cuốn thời gian trôi đi về một phía mặt trời lặn .



        Nhỏ nói , giọng thấy buồn :


    - Tuần sau nữa, em theo gia đình đi xa .


    - Em đi đâu ?


    - Đi  đến một chân trời mà chúng mình không thể thấy nhau và có nhau .




         Vậy là tôi hiểu . Ở nơi ấy là một đời sống khác ,sẽ sung túc hơn ở đây . Bàn tay của tôi còn trắng trơn như áo học trò . Làm gì được để có thể giữ lại em  ? Em còn nhỏ nhít để  phải theo gia đình và em rời tôi .



       Nhỏ ơi . Nhỏ ơi : Đành như thế mà .













    3.

     Những Tiếng Nhạc Của Thành Phố Nhỏ .


         Âm nhạc có điều kỳ diệu như một ủi an cho một ai đó . Âm nhạc không biết kỳ thị , không biết chọn lựa vì âm nhạc là tâm hồn .


         Biết như thế nên tôi làm quen với những tình khúc đến từ khắp mọi nơi . Những nắng, những mưa ủ ấp tiếng nhạc . Nhạc theo tôi đi ăn, đi ngủ và nhạc thức dậy trước khi tôi làm việc .


         Nhạc được vặn nhỏ lại để tránh làm phiền dòng chữ trên những trang sách tôi đang đọc . Thỉnh  thoảng , mình bắt gặp chữ " Nhỏ - Nhỏ " ở một đoạn văn nào đó có thơm mùi hoa dạ lý buổi đêm khuya .


        Những notes nhạc thênh thang được biến thành chữ viết để mình đọc và viết kiểu " Tình Nhỏ làm sao quên "


     ( Có khi mong ánh mắt của Nhỏ ghé vào đọc . Nhỏ thầm lặng và Nhỏ hiểu )













    4.

           NHỎ
           ở một bài Viết .




          Thời gian cũng là một sự đào luyện khi muốn viết khi muốn pha trộn giữa âm nhạc và văn chương .


           Nhạc biến thành tiếng thời gian để cảm hóa văn chương . Ngồi ở một quán nước, gọi thức uống khi nghe Eric Clapton chơi bản Đừng để tôi cô đơn tối nay  . Đã mượn cây bút của quán để ghi lại cảm xúc đang tìm đến . Viết xong, gõ chữ trên phím và tải đi .



        Thời gian sau , nhận được câu góp ý :



     " ..... Nhỏ này cũng vậy nè . Cũng nghe đi nghe lại một bản nhạc khi  lái xe .... "



           Ghé đọc, ngồi nghe lại  nhạc của Clapton và tiếng đàn dịu vợi , thấy lạ .



          Mắc gì mà xưng là " Nhỏ " khi đã đọc bài và viết lời góp ý chứ ?  - Đâu phải Nhỏ nào cũng là là Nhỏ . Có khi mình là người lớn rồi mà mình muốn còn nhỏ .



       Ừ thì Nho Nhỏ để tôi viết câu cám ơn em .  Tôi và em quen nhau .


      

     Thời gian không bao giờ ngừng .

     Thời gian lọt qua cánh cửa sổ .


    Và bây giờ thì em biến mất . Những mùa màng đi ngang chỗ tôi ngồi viết bài mỗi ngày . Tôi hiểu rằng : Bây giờ em lớn thêm rồi , em không còn là Nhỏ ngày ấy nữa .


       Nhỏ thành đàn bà và Nhỏ bay đi .



       ...



      Bài hát mang tên : Đừng bỏ tôi cô đơn đêm nay vẫn chung thủy ở lại .




       đăng sơn.fr

     
     
     
     
     
    Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 15 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 224 bài trong đề mục
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9