....
Cuối năm việc ngổn ngang, hơi đuối.
Hôm kia điện thoại cho souer để gởi tiền giúp đỡ người nghèo. Điện thoại đổ chuông, không nghe.
Hôm qua, soure gọi lại. Hỏi thăm, cảm ơn, chúc mừng, nhắc nhở yêu thương, chia sẻ cố gắng và nhất là phải tha thứ. Souer nhắc đi nhắc lại phải tha thứ cuộc sống mới yên được.
Tối về, ca nhạc Lệ Quyên. Bụng dưới quặn đau từ hai hôm nay. Không biết có phải là đau ruột thừa hay không :(. E cứ chậm chạp, rề rề. Gắt gỏng.
Đềm về, e qua Ngoại với con
Lại nữa rồi:
"Tui k con yeu a nữa "Bên a tui k hp k thấy vui "A giải thoát cho tui đi Chỉ biết lặng im
Buồn
Mệt mỏi
Giấc ngủ chập chờn
Bụng đau
Trưa, điện thoại không nghe
Nhtin:
"Chiều nay a qua đón con, e chở Út đi chơi đi Rep:
"A cứ sống trong tgioi của a đi "Tui lo cho con đc rồi Rep:
"Thế giới của a? Rep:
"Mệt "Sống với a tui sẽ mãi như vậy "K có tuổi trẻ k niềm vui "Nên kết thúc đi Lại nữa, không biết lần này là lần thứ bao nhiêu.
Nhìn lại bản thân, hình như mình nhu nhược quá. Từ khi cưới, 12-2012, hình như mình không còn biết bạn bè, các mối quan hệ đều bị cô lập. Chăm sóc từng bữa ăn cho bầu, từng viên thuốc. Bệnh viện TD, nằm trên ghế chờ cấp cứu. Chờ sanh. Con về có đêm nào được ngủ trọn vẹn. Mọi việc chỉ mong cho 2 mẹ con vui và khỏe. Thế nhưng không biết bao lần e chỉ vì không thỏa mãn được chút riêng tư. Hôm nay lại vậy rồi. Chỉ thương con nhỏ, với môi trường bên đó, sau này con sẽ không có cuộc sống thoải mái và vui vẻ. Trước nó nghĩ có con e sẽ thay đối. Ừ e đã thay đổi nhiều, nhưng bản ngã vẫn còn nguyên đó. Mọi người phải nghĩ và làm cho đúng với ý của e mà không cần e nói rõ mình muốn. Khi nói ra muốn gì, mọi người làm theo thì không vui, không thấy hạnh phúc. Mệt mỏi lắm.
Nó biết, cho dù nó cố gắng bao nhiêu rồi sẽ còn nhiều nữa những lần như vậy.
Nhưng bD con nó sao đây.
Om mani pad me hum
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2015 12:24:57 bởi pa_pa_ra_ja >