Thơ Tình
Em Hỏi Tôi Đã Gặp Tình!!!
Em hỏi tôi đã gặp tình!!!
Vâng tôi đã gặp...từ mình với ta
Hẹn hò những tối trăng ngà
Những chiều thu ngắm bóng tà dương rơi
Từ mình đầu gật nhận lời
Trăm năm kết tóc sống đời bên nhau
Lễ cưới em mâm trầu cau
Tay đeo nhẫn bạc trắng màu mến thương
Tôi hỏi em xin trọn đường
Phu thê một kiếp tình trường bền lâu
Cố Quận
Người Đi Kẻ Ở! Cách Quan San
Ngày tôi xa Hà Nội
Mười tám vừa biết yêu
Tình đang nồng đã vội
Chia cắt! Đời trớ trêu
Em trăng tròn mười sáu
Tuổi xuân hồng ngây thơ
Trên đường vui chân sáo
Đuổi nắng chiều buông tơ
Tôi thường so nốt nhạc
Em thường hát theo đàn
Dưới tàng cây bóng mát
Hồ Gươm tiết thu vàng
Giờ tôi xa Hà Nội
Đêm áo lụa Sài Gòn
Lời từ ly chưa nói
Em ngày tháng mỏi mòn
Tình cách ngăn! Dở dang
Tình đôi ta lỡ làng
Sài Gòn tay không với
Hà Nội ấy quan san
Cố Quận
Giờ Em Tóc Xõa Quê Chồng
Cô em xõa tóc dưới trăng
Năm xưa giờ bến tơ giăng quê chồng
Cho thơ vần chữ gió lồng
Ý câu lá rụng trôi sông mất rồi
Nhớ thời trăng nó hành tôi
Quên âu trăng nó mồ côi...thế đành
Đem nửa mái thủa xuân xanh
Cô em cắt tặng đêm thanh khóc cười
Nỡ nào phụ tôi vậy người!!!
Cố Quận
Em Thường Hay Nghe Nhạc
Em thường hay nghe nhạc
Xõa tóc buổi mưa chiều
Nhìn xa xăm khẻ hát
Bên hiên dáng mỹ miều
Tôi ưa thơ chuộng tích
Ngồi thả chữ tím vần
Tứ đầy, câu khao khít
Trên dòng Tấn, dưới Tần
Trăng bên này bên nớ
Đêm soi bóng con đò
Tơ vàng chưa lần chở
Tình thư tuổi hẹn hò
Em thường hay nghe nhạc
Tôi nhờ đấy hồn mơ
Sao không cùng chung hát
Sao chẳng bút họa thơ!!!
Cho đời ta cách nhau
Chiều quê nắng nhạt màu
Mưa bên này trắng hạt
Bên nớ rụng hoa cau
Ôi! Hai bờ ngăn cách
Lời nhạc...ý thơ buồn
Xạc xào sông lau lách
Tình một thuở xa nguồn
Cố Quận
Bỏ Quên Cây Đàn!
Tôi say hương tóc cô nàng
Đắm môi son để quên đàn lại bên
Nhà ai! Trăng đã soi nền
Thôi thì mai sẽ vượt ghềnh đò qua
Ô sao lòng nhớ thiết tha
Sáu dây run tiếng tơ là tiếng run
Không...hình như nhớ hình dung
Cô nàng với mắt xa trùng trùng xa
Nhớ đàn hay nhớ người a!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2015 00:10:53 bởi Cố Quận >
Người Đi Không Trở Lại!
Thời gian như chiếc bóng
Người đi không trở về
Một lần thăm bến mộng
Chiều thu bên sông hề
Cho hương mùa thu ngát
Bông cỏ mùa thu bay
Lưng không màu cánh vạc
Trắng đàn trong mắt cay
Dòng nào rơi bởi nhớ
Giọt nào lăn khóc tình
Ta! Giấc mơ một thuở
Chưa trọn giấc mộng tình
Thời gian như chiếc bóng
Người đi sao chẳng về
Lá mùa...cơn gió lộng
Trôi xa bến thu hề
Thu thành đô chiều nay
Lòng em buồn lắm thay
Người đi không trở lại
Khói nằm vương mắt cay
Cố Quận
Bởi Xưa Nàng Yêu Đàn
Cũng bởi...xưa nàng yêu đàn
Nên tôi nhớ tiếng nhẹ nhàng tơ run
Hoa đây người đã dặm trùng
Hoa đây người đã mịt mùng gió sương
Tôi về nhìn sắc hoa thương
Tôi về nhìn lá xanh vương vấn tình
Rồi hoa rồi lá...rụng bình
Rồi dây tơ đứt! Màu thinh không sầu
Trăng mờ nhạt ánh còn đâu
Mưa giăng giăng trắng vườn dâu đêm tàn
Cũng bởi...xưa nàng yêu đàn
Nên thơ tôi chữ âm dang dở tình
Cố Quận
Tình Tôi Em Hai Đường!
Tình em vương mắt biếc
Tình tôi tím câu thơ
Niềm nhớ thương da diết
Trăm chiều thu nắng tơ
Trắng tà ai trang giấy
Học trò thao thức đêm
Chữ vần rơi xuống mấy
Độ trăng về phố êm
Rồi cũng lời cách biệt
Rồi cũng tiếng từ ly
Rồi tình chôn đáy huyệt
Từ thuở áo vu quy
Xưa tình vương mắt biếc
Xưa tình tím câu thơ
Giờ nhớ thương da diết
Chỉ còn trong giấc mơ
Tình tôi em hai đường!
Cố Quận
Tứ Thơ O
Trong lòng O cũng tứ thơ
Giữ chi chẳng chịu thả tơ nắng vàng
Cho thu lá rụng reo đàng
Cho heo may ngọn thu sang O à
Tứ thơ O, hãy tặng ta
Cho vần âm chúng chữ sa giấy hồng
Giữ chi O ở trong lòng
Tứ thơ đọng ánh mắt trong thu buồn
Cố Quận
Đọc Thơ...Nhớ Người!
Mở mắt ra có thơ để đọc
Gì vui bằng bốn góc vần âm
Chữ tình sống lại trong tâm
Một thời xưa bổng rầm rầm hiện lên
Nhớ ngày, tháng, tuổi, tên của gã
Nhớ mặt mày, tướng tá đào hoa
Đã tình năm bảy thế mà
Còn theo ta nữa chi cà...ông ơi!!!
Nhớ tới đây mắt rơi giòng lệ...
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2015 12:38:11 bởi Cố Quận >
Thơ Buồn! Trà Thảm
Đêm uống trà làm thơ
Buồn thương chốn cũ giờ
Mây có về, mưa xuống
Cho dòng đục sông ơ!!!
Đường quanh co ngập nước
Quê tôi gió biển đưa
Sóng tràn bờ mặt trước
Vườn sau lở giồng dưa
Đêm thơ với chén trà
Nhớ người xa rất xa
Ấy chừ tay chân lấm
Bùn ruộng, đất đồng mà
Thơ buồn! Trà thảm ghê
Cố Quận
Trăng Đừng Giăng Nữa Tơ Vàng
Trăng ôi! O bảo thơ già
Nên nhìn trăng tỏa ánh ngà trăng xinh
Thơ buồn ngồi trút cạn bình
Rượu ngon mà khóc cười tình nhân gian
Trăng đừng giăng nữa tơ vàng
Cho đêm u tối bốn đàng nhà O
Ra trước, sau sân phải bò
Lần tường, vịn vách tay mò mà đi
Cố Quận
Áo Tím Thu Xưa Đâu!!!
Thu xưa em áo lụa
Tím ngát một khung trời
Hương tà dây lá úa
Gió lên, bay cao vời
Lá vàng rơi xuống sân
Tôi nhặt lấy hương trần
Ướp vào thơ tím mực
Ngồi mộng áo giai nhân
Thu nay không thấy áo
Tím năm xưa lối này
Vần âm thơ ảo não
Rưng rưng khóc thu gầy
Áo tím thu xưa đâu!!!
Cố Quận
Sao Cô Không Vào Lộng Hình Thơ!!!
Sao Cô không lộng hình thơ tôi
Hay là...Cô ý dỗi hờn rồi
Chữ nghĩa, vần âm chi thơ đã
Làm Cô buồn, Cô tức, Cô thôi!!!
Cô không lộng hình thơ, tội thơ
Dòng đứt, dòng đang ngắn dài chờ
Tám, sáu, rồi năm cùng với bảy
Bổng khờ, bổng dại, bổng ngu ngơ
Sao Cô không vào lộng hình thơ!!!
Cố Quận
Tình Cà Phê
Nhắp môi từng giọt đắng
Mơ màng khói thuốc bay
Ta nhìn nhau lẳng lặng
Hồn như say...đắm say
Nhớ ngày xưa cắp sách
Một ngày mưa quán nghèo
Tôi nhìn em tay vạch
Trang vở trắng ướt nhèo
Tôi thương em...thương em
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2015 14:02:09 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: