GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM
Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 54 của 58 trang, bài viết từ 796 đến 810 trên tổng số 867 bài trong đề mục
thiên thanh 10.02.2015 18:06:08 (permalink)
0


 

* * * 

 
 


(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)
https://app.box.com/s/jiuqpi926a9xyntxb68a9y8x95l8isia

tiếng chân nước mắt
thơ đông hương | nhạc & trình bày Dzuylynh
album Mưa xanh nỗi nhớ
( xin mượn tiếng thơ thi sỹ donghuong gởi đến Yoshica giọt nước mắt này )

có một giòng sông chảy vòng quanh mi mắt
có một giòng tình ngược nước, chảy về non
rừng thuở mùa Xuân, lá hoa vừa mới chớm
nụ mới ban đầu, nghiêng soi tóc bên sông


*
em là đóa bạch quỳnh đêm trăng khúc khích
hồn nhiên giòn tan trong ánh mắt ân tình
người là gió mơn man đùa mây ngọc bích
phả hương thơm nồng từ môi núi vương em


 *
có những giấc chờ, chờ nguyên mơ đầu cuối
lời im thinh, lời thao thức, lời một mình
không lên tiếng, bấm ngón tay ngồi đếm tuổi
nghe sóng chập chùng, sóng hát ru bình minh


 *
ngừng tâm sự đang cuộn tròn quanh rối rối
em mở rượu nồng nàn, rót chén bâng khuâng
Người về đâu, Người ở đâu, tim nhịp lỗi
nghe giữa bàng hoàng, chân nước mắt đi hoang
dzuylynh 15.02.2015 05:37:35 (permalink)
0




(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát) 


HỎI TÔI CÒN LẠI GÌ...
sáng tác | trình bày Dzuylynh
Album Tháng tư.Em.Nỗi Buồn
(cho đồng đội tôi TPB/QLVNCH - 1975 - 2015 . 40 mùa xuân đã mất )

Ngày vun đất làm chiếu, nung giấc trưa, dâng mồ hôi cho ruồi
Đêm xé trời làm màn, ngơi nửa cơn, hiến máu đào cho muỗi
Trưa lê tấm thân cùn, tiếng nạng khua, nhìn thay cho đôi mắt
Chiều công viên phố chợ, cân tình người, qua xấp vé số nặng tay
Ngày xưa ta tráng sĩ ! Bây giờ là phế binh!
Ngày xưa ta trấn ải ! Bây giờ mình thương mình...

Treo tiếng hờn chiến mã lên phím buồn Nam Ai
Điệu xàng xê nức nở lục huyền cầm bi thương
Tiếng đàn ngân bến bắc, giục con đò sang sông
Tiễn người đi muôn hướng, mình ở lại... trơ vơ!
Nửa đời dâng đất nước, nửa đời thân phế nhân
Quên một phần thân thể, đồng đội chưa lấy về
Hỏi tôi còn lại gì? Người thương binh hôm nay!
Đếm nhịp đời lắt lay, mắt hờn cay lệ tủi
Bốn mươi năm đong đầy bi hận và đau thương
Mang nửa kiếp sống thừa, lê tấm thân tàn phế
Đau tiếng cười ngạo nghễ, nép bên lề cuộc đời
Nghe tiếng đồng xu rơi, ngỡ đạn reo chiến tuyến
Nhìn chinh bào rách nát, thẻ bài con số nhòa...

Tay nay đã không còn, sao lần chuỗi mân côi? 
Chân nay đã không còn, sao qùy đảnh lễ dâng hương!
Cầu xin chút tình thương từ những tấm lòng nhân ái
Ngày lang thang tìm quên, đêm một mình tưởng nhớ
Nhạt đèn đường thao thức - trang huyết sử đã mờ
Tủi phận mình bất hạnh, thương đời mình lao lung
Bốn mươi năm đầy vơi xót xa và nghẹn ngào
Bốn mươi năm đổi thay hỏi tôi còn lại gì... cho tôi?!

hoànghoalũng. haimươisáuthángchạp giápngọ 2015.dl.kbc3300


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2015 05:39:58 bởi dzuylynh >
dzuylynh 17.02.2015 17:00:58 (permalink)
0
 
 
 

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)
https://app.box.com/s/lammpza1bw9st3b8ln3qskrljep2dzfy

ta sẽ về... giữa có và không
thơ Thảo Tịnh Biên | nhạc & trình bày Dzuylynh

một dốc một Dã Quỳ một Phố Núi
ta chưa về dù xa vắng nhiều năm
Phố Núi xa nhưng bỗng nhớ thật gần
loanh quanh đâu đó cũng về với Phố
ta gặp Núi sớm mai sương loáng thoáng
lãng đãng mơ cây lá vẫy tay chào
tháng sáu lay phay mưa loạng choạng
giọt run môi giọt ướt má nôn nao
ta sẽ về đi giữa có và không
đèo-dốc-núi vàng chiều hoa Sơn Nữ
ngày không mưa Thu không Tầm Xuân nở
dạ hội trăng sương hoa cỏ ngát hương lòng
ta sẽ về... ơi Sơn Nữ... Có - Không?


dzuylynh 18.02.2015 01:12:00 (permalink)
0
 
TRÒ CHƠI NGÀY TẾT

Trò đổ xăm hường là một trò chơi tao nhã và có nguồn gốc Trung Hoa, đặc biệt rất được người Huế ưa chuộng. Đầu tiên,  đổ xăm hường này xuất phát từ trong cung và về sau phổ biến trong dinh thự của các vương tôn – công tử và quan lại triều đình nhà Nguyễn, sau đó rồi mới lan truyền ra dân gian.



 
 
Xăm có nguồn gốc từ chữ thiêm (籤) nghĩa là cái thẻ.  Và Hường là cách đọc trại từ chữ hồng (紅), có nghĩa là màu hồng, và do âm hồng có trong chữ Hồng Nhậm (洪任), đó là tên của vua Tự Ðức nên phải kiêng. Trò đổ xăm hường là trò chơi gieo các hột xúc xắc (còn gọi là hột tào cáo và hột xí ngầu) để dành những chiếc thẻ khắc chữ màu đỏ, theo đó ghi các học vị trong hệ thống khoa cử thời xưa gồm: cử nhân, tú tài, tiến sĩ, thám hoa,hội nguyên bảng nhãn và cuối cùng là  trạng nguyên.  Các tên gọi của các quân cờ đã thể hiện cái nho nhã của trò chơi và tinh thần cầu học và ước vọng khoa bảng của người xưa.
Một bộ xăm hường gồm ba món chính: đó là bộ thẻ (xăm), sáu hột súc sắc và chiếc tô sứ sâu lòng để gieo xúc xắc (đổ hột). Lối xưa, người chơi phải nhọc công để tìm cho được một chiếc tô sứ men lam làm từ đời Minh  –  nhà Thanh bên Tàu để tiếng đổ hột mới thanh và vang xa. Đặc biệt riêng bộ thẻ thì tùy mức độ sang hèn của chủ nhân mà được làm bằng ngà voi hoặc xương thú hay cật tre.
 
Trong điện Hòa Khiêm ở lăng Tự Ðức vẫn còn lưu giữ một bộ xăm hường làm bằng ngà voi, được chạm trổ rất đẹp, và vốn là vương bảo của vua Tự Ðức. Sau đó Chủ nhân Ngọc Sơn công chúa từ đường ở đường Nguyễn Chí Thanh vẫn còn lưu giữ được một bộ xăm hường khác làm từ đời vua Ðồng Khánh (1885 – 1889).
 
Chó đến ngày nay, những bộ xăm hường bán ở chợ Ðông Ba thường được làm bằng xương, và cũng chạm trổ cầu kỳ nhưng các chữ Hán được thay bằng các hình vẽ có màu sắc loè loẹt và những dấu chấm màu đỏ.  Cũng cần phải kể đến chiếc hộp để cất những chiếc xăm và các con súc sắc. Đây là những chiếc hộp làm bằng gỗ quý bên ngoài có các hình trang trí bằng sơn son thếp vàng hay cẩn xà cừ. Có như thế mới tương xứng với những “ông trạng và  ông nghè”  được làm bằng ngà và  được cất giữ trong hộp.
 
Mỗi bộ xăm hường có 63 chiếc thẻ. Chiếc thẻ cao nhất là thẻ trạng nguyên (1 thẻ), và có giá trị là 32 điểm. Và tiếp theo là  gồm: 1 thẻ bảng nhãn và 1 thẻ thám hoa (16 điểm/thẻ); tiếp nữa là  4 thẻ hội nguyên (8 điểm/thẻ); 8 thẻ tiến sĩ (4 điểm/thẻ) và 16 thẻ cử nhân (2 điểm/thẻ) và 32 thẻ tú tài (1 điểm/thẻ).  Cách chơi là  dùng sáu hột súc sắc, cứ mỗi con có sáu mặt khắc các dấu chấm theo thứ tự đó là nhất – nhị – tam –  tứ – ngũ – lục, và trong đó mặt nhất và mặt tứ tô màu đỏ, còn các mặt khác được tô màu đen.

Khi chơi, ta gieo/đổ/thả cả sáu con súc sắc vào chiếc tô sứ rồi căn cứ vào các mặt hiện ra để tính điểm và nhận cho mình chiếc thẻ thích hợp. Cách tính điểm theo thang điểm cơ bản dựa trên mặt tứ, được gọi là hường


 
Đổ xăm hường trong chương trình Đêm hoàng cung

Số người tham dự trò chơi xăm hường có thể là bốn, hoặc năm hay sáu người. Cũng tùy theo số người chơi mà định ra các luật lệ như là: bán trạng, mua trạng và định mức độ ăn thua.  Sau đó, tùy từng trường hợp cụ thể mà định ra cách thức cướp trạng khi thẻ này đã về tay người khác, cũng có trường hợp cách lấy các thẻ tương ứng với một thẻ có số điểm cao hơn nhưng đã thuộc về người khác, và trước khi người thứ hai đạt được thẻ đó.

Khi số thẻ được lấy hết có nghĩa một ván cờ đã kết thúc và người ta dựa vào số thẻ có ở từng người để xác định kẻ thắng người thua. Có một điều thú vị là hoàn toàn không có tính sát phạt trong trò chơi đổ xăm hường mà chủ yếu nhờ vào sự may rủi.

Người ta thường chơi xăm hường trong những dịp đầu xuân, vừa để giải trí trong ba ngày Tết,  và vừa để thử vận hên xui của mình trong một năm hơn là để thỏa mãn thú đỏ đen như những trò cờ bạc khác. Thậm chí, khi mà đổ được lục phú hường thì đoạt tất cả các thẻ có trong cuộc chơi và được nhân đôi số điểm có trên tất cả các thẻ,  thay vì vui mừng, người Huế lại lo âu. Bởi nguyên do là vì họ cho rằng khi cái may đạt đến tột đỉnh thì kế tiếp sẽ gặp điều xui xẻo.

Đây chính là điều thú vị trong lối suy nghĩ và thái độ ứng xử của người Huế. Trò đổ xăm hường phản ánh khát vọng đỗ đạt cũng như nếp nghĩ và lối sống của người Huế nên được người Huế ưa chuộng. Cũng chính vì thế mà trò chơi này mới lan truyền sâu rộng nơi mảnh đất cố đô và vẫn tồn tại cho đến bây giờ.

Kênh du lịch Huế theo Khám phá Huế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2015 01:46:31 bởi dzuylynh >
dzuylynh 18.02.2015 04:57:28 (permalink)
0
 
thiên thanh 20.02.2015 14:35:03 (permalink)
0
 
kính chúc Quê Hương Việt Nam ngày mai tươi sáng, không còn cộng sản
kính chúc các ông bà cô chú bác và bạn bè gần xa, một năm mới nhiều sức khỏe và may mắn như ý


 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2015 14:37:38 bởi thiên thanh >
Tóc nâu 21.02.2015 18:02:36 (permalink)
0
 
 
Bên trong hậu trường lan ra sân khấu ...

  Khuya hôm qua, trước khi TN rơi vào vòng tay 'chàng Morphée', thì nhận được quà lì xì của anh Lynh, lúc đó không có can đảm đâu mà bò ra khỏi chăn nệm êm ấm để nói lời cảm ơn đến ông anh. Sáng nay sau khi làm xong bổn phận con dân, nhớ tới quà nhận được và bây giờ xin đáp lễ.

Vốn dĩ tính nhát như thỏ đế nên TN chỉ dám tung hoành ở những nơi chốn có người nói chuyện với mình, còn không thì ngại vào nhà ai đứng nói chuyện một mình, sợ họ nghĩ mình khùng thì phiền lắm. Đây là cảm giác ai cũng như TN cả, phải không bà con lối xóm?!

Quà lì xì tặng bên trong hậu trường, nhưng TN bạo gan leo lên sân khấu không màn nhung để cảm ơn ông anh thiệt nhiều. Xúng xinh áo xuân đàng hoàng nha, mang giày cao cao một tí nên đi đứng hơi có vẻ nghiêng nghiêng theo chiều gió, khổ là vào nhà này thì TN phải mặc áo lạnh mấy lớp không thôi lạnh chân, tay  lắm. Lúc nãy đi ngang qua tấm gương thấy mình sao giống pingouin vùng Bắc cực dị trời…. ôi, áo giáp mùa đông!

TN nhận thấy như vậy nè, nơi đây có nhiều Tao nhân mặc khách vào thăm viếng, đăng bài góp vui, mà lạ là họ chắng nói năng chi, và cũng không biết họ có gật đầu tán thưởng hay lắc đầu không biết, chỉ biết họ lạnh lùng ( hay lặng thầm) đi ra… hì hì, bởi vậy mới nói là vào đây TN lạnh chân cả trước khi bước vào í mừ! 

Nói nhiêu đó để ông anh hiểu tại sao ‘chú em Tóc’ vắng mặt nơi này nha!
Và bây giờ, tèng téng teng…
 

đầu năm khai phím phiến thơ hồng cho em
sáng tác | trình bày Dzuylynh
album Hương thời gian
 
 
Tuy TN chưa thấy ông anh đăng tác phẩm đầu Xuân vào đây,nhưng ông anh đã hỏi : “Chú Tóc thấy sao? “, thì thằng em Tóc xin trả lời: rất đẹp và vui, đầy thân tình dành cho thân hữu của ông anh, giọng ca của ông anh không thay đổi mấy.

Tóc đơn giản (như đang giỡn chút xíu, đầu năm mừ, mùng Ba là còn Tết nha, không được hờn giựn đó!) nói lên lời cảm ơn lần nữa đến ông anh.
 
 

Thân mến,


Tóc nâu
 
Ps: Vừa bước xuống mấy bậc thang của sân khấu, có ai đó hỏi, ủa sao chị không hát một bài cho dzui!  Tóc cười mỉm chi, hì hì giọng tui mà hát thì khán giả ùn ùn trả vé đòi tiền lại đó!  Lúc đó chẳng những gánh hát đóng cửa mà còn bị …. phá sản luôn hì hì!
*
 

 
 Mến chúc anh Lynh cùng gia quyến và toàn thể các Tao nhân mặc khách của trang Giai Điệu Phù Trầm một năm Ất Mùi an khang, tấn tài, tấn lộc và thật hạnh phúc.
TN.
 
 


 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2015 20:49:46 bởi Tóc nâu >
Attached Image(s)
Ct.Ly 27.02.2015 14:43:05 (permalink)
thiên thanh 27.02.2015 15:27:14 (permalink)
0
cảm ơn anh mũ xanh Binh Bét đã mần du túp  
 
 
 
[tube]https://www.youtube.com/watch?v=JVg-BubSaKY[/tube]
thiên thanh 27.02.2015 15:30:11 (permalink)
0
 
 
 


(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)
https://app.box.com/s/tz2fhn9fke2tuifkma6nt2n2pdvgto6r

đầu năm khai phím phiến thơ hồng cho em
sáng tác | trình bày Dzuylynh
album Hương thời gian

mùa Xuân đang đến
nụ Xuân đang hé
nào em có biết Xuân về hay chăng?
lại đây em...
ngồi bên anh! 
cùng nghe tiếng mùa Xuân về
vàng mai khoe sắc hồng đào du Xuân 
lại đây em...
lại đây em!
ngồi bên nhau cùng nâng chén rượu men nồng
ngọt thơm hương lúa ruộng đồng quê hương
để thương để nhớ những mùa Xuân xưa
để anh nâng phím tơ đồng khai Xuân
để nghe anh hát khúc ru mềm môi em

lộc xanh đang chớm
đóa Xuân thì đang đơm
nhẹ đưa trong gió khúc Xuân hòa du dương
chùa khua tiếng mõ vô thường hư không
hồi chuông chúc phúc giáo đường ngân vang...
lời thơ như nhiên khúc nhạc vô ưu
cầu cho nhân thế muôn lòai an vui

lại đây em...
ngồi bên anh!
lặng nghe tiếng mùa xuân về

để quên, viễn xứ luân lạc tha phương
để nghe hơi thở nồng nàn hương yêu
để nghe anh hát khúc dạo đầu cho Xuân
đầu năm khai phím phiến thơ hồng cho em...


Mồng hai TẾT Ất Mùi. Feb 20.2015.thunglũnghoànghoa



thiên thanh 10.03.2015 23:56:41 (permalink)
0
 
 
[tube]https://www.youtube.com/watch?v=OBk3ynRbtsw[/tube]
Phù vân 17.03.2015 01:14:11 (permalink)
0
ĐỌC BÁO GIÙM BẠN
   NHỮNG NĂM CÒN LẠI TRONG CUỘC ĐỜI.
 
Bài viết của một tác giả không nhớ rõ tên, có một nội dung quá thâm thuý, dành cho những ai trong tuổi Cao Niên nếu muốn có một đời sống hạnh phúc trong những ngày còn lại trên trần gian này, trước khi thân xác trở về cát bụi thì nên suy luận những điều được nêu ra trong bài viết này.
  Đời người thật ngắn ngủi. Nhớ lại vào lứa tuổi đôi mươi, chúng ta lang thang trong khuôn viên trường đại học, vui cười vô tư và bây giờ đã hơn 40 năm trôi qua rồi. Đời người thoáng chốc đã già !
Bây giờ, những năm còn lại trong cuộc đời của một người, chúng ta cần sống thanh thản, sống thoải mái, sống hạnh phúc vì qua một ngày, chúng ta đã mất một ngày. Vì vậy, một ngày đến, chúng ta vui một ngày. Vui một ngày…rồi không biết được bao nhiêu ngày nửa. Hạnh phúc là do chính mình tạo ra, vui sướng cũng do chính mình tìm lấy vì những niềm vui ấy đã ẩn chứa trong những sự việc nhỏ nhặt xãy ra trong đời sống.
    Hạnh phúc là những gì hiện đang ở chung quanh chúng ta, trong tầm tay chúng ta. Nhà nho Nguyễn Công Trứ quan niệm “ Tri túc, đãi túc, tiện túc, hà thời túc. Tri nhàn, đãi nhàn, tiện nhàn, hà thời nhàn”…
  Tiền rất quan trọng trong đời sống của con người nhưng tiền không phải là tất cả. Đừng quá coi trọng đồng tiền và cũng đừng lệ thuộc vào đồng tiền, mặc dù biết rằng nếu không có tiền thi làm sao chúng ta sống, làm sao để được thoải mái.
  Ta vẫn biết khi ta ra đời, ta đâu có mang nó đến và khi ra đi, chúng ta cũng không mang nó theo.
Đồng tiền có thể mua một lâu đài to lớn nhưng đồng tiền không mua được mái ấm gia đình.
Đồng tiền giúp chúng ta mua được nhiều thứ tiện nghi trong cuộc sống nhưng đồng tiền không mua được sức khỏe cũng như hạnh phúc trong đời sống.
Quảng đời còn lại thì quá ngắn ngủi, ta phải sống những ngày tháng cho đáng sống, ta phải làm cho cuộc đời thêm phong phú ..
Những gì cần ăn thì cứ ăn, cần mặc thì cứ mua sắm, muốn đi du lịch thì cứ đi. Tập cho mình có nhiều đam mê, tự tìm niềm vui cho chính mình.
  Vào trong internet để gửi thư cho bạn bè, để chia sẻ một tin hay, một chuyện vui, một bản nhạc, đọc những bài viết có giá trị, hay “chat” với người quen biết. Chúng ta cần trao dồi bộ óc để trí nhớ vẫn còn sáng suốt. Nếu có người bạn cần giúp, ta cứ mở lòng nhân ái, tốt bụng với mọi người. Rảnh rổi đi làm những việc từ thiện xã hội, giúp một tay tại những nơi tôn kính như nhà Chùa, nhà Thờ,… lấy việc giúp người làm niềm vui, đó là những thú vui trong tuổi già.
Hơn nửa đời, chúng ta dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho chính mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho thanh thản, vui vẽ. Việc gì muốn thì làm, ai nói sao thì mặc kệ vì mình đâu phải sống để người khác thích hay không thích, nên sống thật với mình. Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức, ăn uống quá kiêng cử thì không đủ chất bổ dưởng, quá nhàn rổi thì buồn tẻ, quá ồn ào thì khó chịu…
  Cuộc sống tuổi già thật đa dạng, nhiều màu sắc nên ta cần có nhiều bạn bè, nhiều nhóm bạn bè hoặc tham dự vào những sinh hoạt trong các Hội đoàn ái hữu lành mạnh. Gặp bạn, nói ra những điều phiền muộn cho nhau nghe. Hãy tìm cách gặp gở bạn bè và người thân vì không còn nhiều thời gian nữa.
Một người lớn tuổi, sống cô đơn, biệt lập, không đi ra ngoài, không giao thiệp với bạn hữu, thế nào cũng đi đến chổ tự than thân trách phận, bất an, lo âu, ủ dột và tuyệt vọng. Từ đó bắt nguồn của bao nhiêu căn bệnh. Đừng bao giờ nói, hay nghĩ là: “ Tôi già rồi, tôi không giúp ích được cho ai nữa”. Đừng nói những lời hay những tư tưởng có ý tuyệt vọng.
Người già chỉ sảng khoái khi được có bạn tâm giao, đó là một liều thuốc bổ mà không Bác sĩ nào có thể biên toa cho ta mua được.
Ở tuổi hiện tại, chúng ta đừng nghỉ đến đồng tiền, đừng nghỉ đến giàu hay nghèo nửa và cũng đừng than trách hay hối hận vì những lầm lỗi trong quá khứ và cũng đừng tự hỏi là tại sao bây giờ ta không có nhiều tiền. Đừng nói ta không có tiền.
  Có những thứ hiện đang chung quanh ta rất quí giá mà có nhiều tiền cũng không mua được, đó là người phối ngẩu của chúng ta.
  Nếu có chút ít đồng tiền thì cứ tiêu xài những gì ta cần vì sẽ có lúc chúng ta để lại cho người khác xài. Nếu hôm nay ta còn khoẻ mạnh, còn ăn được những món ăn ta thích và ăn biết ngon là ta đã có một khối tài sản to lớn trong tuổi già.
  Rồi ta tìm đến những người bạn cùng nhau uống tách trà nóng, ly cà phê buổi sáng, kể chuyện năm xưa hay trao đổi những kinh nghiệm trong cuộc sống hiện tại.
Cuối tuần, hẹn nhau với người bạn đi câu cá, hưởng không khí trong lành của thiên nhiên và cũng để cho tâm tư lắng đọng, tinh thần thanh thản. Đó là những niềm vui trong cuộc sống cuả tuổi già.
Tứ khoái của tuổi già là: Ăn, ngủ, thể dục và du lịch.
  Ăn được ngủ được là Tiên. Ăn và ngủ đi đôi với nhau. Người lớn tuổi có nhiều thì giờ nghỉ ngơi, cần có chế độ ăn uống bổ dưởng, cung cấp đủ calories cho cơ thể. Sự luyện tập thể dục là thỏi nam châm của cuộc sống và là kim chỉ nam của tuổi thọ. Đi du lịch để cho cuộc đời thoải mái, trí óc thanh thản và vui sống.
  Khi về già, chúng ta thường hay sống về quá khứ, hay nhớ lại chuyện xưa. Sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói, xa vời.
Hẹn nhau trong những buổi họp mặt để ta có nhiều người bạn tâm tình, kể lại những kỷ niệm đẹp trong quá khứ…vui cười thích thú.
Vợ chồng sống hạnh phúc bên nhau, luôn luôn yêu thương người bạn đời, gắn bó với nửa kia của mình, là điều mà chúng ta mong ước. Đưa các cháu đi học, đi ăn, chơi đùa với các cháu… là thú vui của tuổi già. Ta phải làm thế nào tuổi già mà tâm không già, thế là già mà không già. Nụ cười là liều thuốc bổ quí nhất.
Chúng ta cần tránh đi những sự cải vã, tranh dành hơn thua từng lời nói hoặc những tranh chấp vô ích với bất cứ ai.
  Chính những lúc cải vã, giận dữ đó đã đánh mất đi những niềm vui trong cuộc sống, không thích hợp trong tuổi chúng ta, nhất là những người đang đau yếu. Chúng ta phải đối diện với bệnh tật một cách lạc quan, tự tin, đừng quá lo âu.. Khi đã làm hết khả năng theo tầm tay, sẽ có thể ra đi mà không hối tiếc. Hãy để Bác Sĩ chăm sóc, luôn luôn giử bình an trong tâm hồn.
  Chúng ta có thể nói là mình có hạnh phúc thật sự khi có sức khỏe tốt, chịu đi tập thể dục, có cơ hội du lịch thường xuyên, ngủ ngon, ăn uống ít kiêng cử khi vào tuổi hoàng hôn.
  Thiên đàng không phải đi tìm đâu cho xa mà thiên đàng do ta dựng lên và chui vào đó mà hưởng hạnh phúc. Sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quí trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghiã của nó làm cho cuộc sống vui hơn, giầu ý nghiã hơn.
  Hoàn toàn khoẻ mạnh, đó là thân thể khoẻ mạnh, tâm lý khoẻ mạnh và đạo đức khoẻ mạnh…Tâm lý khoẻ mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao tiếp; Đạo đức khoẻ mạnh là có tình yêu thương, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung.
  Người thích làm điều thiện sẽ sống lâu. Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai, bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong xã hội, thể hiện giá trị cuả mình đó là cách sống lành mạnh.
  SINH, LÃO, BỆNH, TỬ là qui luật ở đời, không ai chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng, không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng cuộc đời của một người cũng chỉ là con số không to lớn.
(Nguồn Email)



sen dat 26.03.2015 20:04:21 (permalink)
0
dạo này Giai điệu Phù Trầm lặng lẽ quá ha! Một phần do ở VN bị chặn nên mất một số thành viên nếu có vào được cũng mất ít ra hai tiếng đồng hồ trước máy chỉ để viết được vài chữ gởi vài tấm hình. Mong rằng các bạn ở ngoài VN có thể vào thường xuyên dành thời gian đóng góp bài vở cho vui của vui nhà! SĐ có vài tấm ảnh  chụp  những bông hoa súng mà mình cắt tỉa , khi chụp SĐ nghĩ đến những điều gì đó mong manh trong trắng như thơ và nhạc nên xin tặng cho topic này!
Attached Image(s)
thiên thanh 27.03.2015 03:21:25 (permalink)
0
 
 
 
(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


Ngày Tháng Lênh Đênh
thơ Cao Nguyên | nhạc & trình bày Dzuy Lynh


ngày tháng ấy, lênh đênh rừng Việt Bắc 
đạp gai thù ngàn vết cắt tươm da 
chim nhìn ta, ngớ ra loài thú lạ 
ngậm trái đời, nghe chát quá hương xưa

ngày tháng ấy, lênh đênh mùa biển động 
mắt chia đôi nhìn sóng cuộn gần xa 
tâm nôn mửa, trí ca lời hành khúc 
ép niềm tin giữa ngực máu òa rưng

ngày tháng ấy, lênh đênh miền đất lạ 
tiếng cười quen sao đã lạc quê hương 
chân buốt giá, lòng còn nung lửa hạ 
nửa đời ơi! vật vã cõi yêu thương

giữa ngày tháng của lênh đênh vô tận 
ta nhớ từng khát vọng mọc trên xuân 
thương ngọn lúa lên đòng bom cắt ngọn 
mùa hồi sinh ngày mọn đã dần lưng!
 
 
  [tube]https://www.youtube.com/watch?v=hoMEULBrGPM[/tube]
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2015 14:00:24 bởi thiên thanh >
Phù vân 29.03.2015 22:21:01 (permalink)
0
ĐỌC BÁO GIÙM BẠN
Tom Cross, một giải Oscar và một nửa dòng máu Việt 


Thiên An/Người Việt

LOS ANGELES, California (NV) - Khi tên Tom Cross được xướng lên cho giải Oscar hạng mục Biên Tập Phim Xuất Sắc Nhất, ngay cả bản thân anh cũng bất ngờ. Đây là lần đầu tiên anh được đề cử Oscar, trong khi các ứng cử viên còn lại là những gương mặt lão làng trong nghề. Có thể nói, còn rất nhiều điều người ta chưa biết về Tom Cross, nhà biên tập phim mang nửa dòng máu Việt này. 


 
Nhà biên tập phim Tom Cross tại lễ trao giải Oscar 2015. (Hình: Getty Images)
 
Whiplash và giải Oscar
Với hơn hai mươi năm nghề, Tom Corss từng làm việc với nhiều phim lớn nhỏ khác nhau. Tuy vậy,  Whiplash là phim đã hoàn toàn khẳng định tên tuổi anh tại Hollywood.
Nội dụng Whiplash xoay quanh nhân vật chính, một thanh niên 19 tuổi, với ước mơ trở thành một tay trống hàng đầu, đã tìm đến người thầy nghiêm khắc đến cay nghiệt để tìm mọi cách mà theo học. Xem phim, khán giả không chỉ theo dõi câu chuyện của chàng trai trẻ, mà sẽ còn bị cuốn hút đến những phút căng thẳng tâm lý đến nghẹt thở. Âm thanh quyện hình ảnh qua những góc quay tinh tế, càng về sau, phim càng mê hoặc người xem.
Phim được đánh giá cao với nhiều giải thưởng khắp nơi, trong đó có năm đề cử mang lại ba chiến thắng tại Oscar: giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, giải hòa âm xuất sắc nhất, và một giải biên tập phim xuất sắc nhất của Tom Cross.
“Tôi vẫn còn đang vui sướng và hân hạnh được đề cử cùng những tên tuổi lớn trong làng điện ảnh.  Tôi luôn mơ về các giải thưởng này nhưng tôi không ngờ mình thắng giải,” Tom Cross cười, nhớ lại.
Ít ai biết, trong lịch sử 87 năm của giải thưởng danh tiếng Oscar, đây là lần đầu tiên một người chiến thắng mang trong mình dòng máu Việt. 

 
Giọng nói trầm ấm và nụ cười dễ chiếm cảm tình người đối diện. 
(Hình: Đỗ Dzũng/Người Việt)
 
Nửa dòng máu Việt
Tom Cross có mẹ là người gốc Huế, với tên Việt là Võ Hồng Lộc. Tuy không nói trôi chảy tiếng mẹ đẻ vì lớn lên tại nơi hầu như không có người Việt, anh có thể gọi được món phở gà tại một tiệm ăn nào đó bằng tiếng Việt, hay kể cho người đối diện nghe một vài câu chuyện về những thuyền nhân trong gia đình.
Được phóng viên yêu cầu cho biết thêm về xuất thân, Tom Cross kể: “Gia đình mẹ có đông anh chị em. Mẹ sang Mỹ du học ngành quản thủ thư viện khoảng những năm cuối thập niên 50. Khi về lại Việt Nam, mẹ làm việc ở Sài Gòn trong một thư viện của Mỹ. Mẹ gặp ba rất tình cờ vào thập niên 60. Ba khi đó về Việt Nam cho một chương trình huấn luyện bơi lội. Ngoài thủ thư, mẹ còn là một họa sĩ. Một lần, khoảng 1965, mẹ có tranh sơn dầu trưng bày ở một buổi triển lãm, ba mua tranh của mẹ, và hai người bắt đầu quen nhau từ đó. Năm 1966 hai người làm đám cưới ở Sài Gòn. Năm 1967, hai người về Mỹ, tại thành phố Milwaukee nơi gia đình ba sinh sống. Tôi ra đời vào năm 1969, là người con duy nhất của ba mẹ.”
Theo lời anh, gia đình chuyển từ Milwaukee đến New York sinh sống khi anh khoảng 5 tuổi, ở một khu vực đa văn hóa hơn nhưng vẫn rất ít người Việt. “Cũng buồn cười. Ba tôi thông thạo tiếng Anh và tiếng Pháp. Mẹ thông thạo tiếng Anh, tiếng Pháp, và tiếng Việt. Còn tôi thì nói tiếng Anh còn chưa xong nữa,” anh đùa.
Nhắc đến gia đình, Tom Cross nói mình may mắn khi được sự ủng hộ tuyệt đối khi quyết định theo đường điện ảnh.
“Mẹ tôi là nghệ sĩ. Tôi thấy mình may mắn khi mẹ luôn động viên cho tôi tham gia các hoạt động về nghệ thuật. Ba mẹ không bao giờ ép tôi theo ngành gì. Cả ba và mẹ luôn khuyến khích tôi học bất kỳ ngành gì mà tôi thích. Ba mẹ nhanh chóng nhận thấy là tôi thích điện ảnh, và họ ủng hộ tôi làm phim. Ba tôi cũng thích phim ảnh nên ông cũng chia sẻ với tôi các bộ phim hay, ông rất ủng hộ tôi theo ngành điện ảnh. Mẹ thì là nghệ sĩ, nên cũng ủng hộ tôi theo đuổi nghệ thuật.”
"Bạn sẽ không thất bại theo đuổi công việc mình đam mê.”

Theo lời Tom Cross, từ bé anh đã thường xuyên coi phim cùng ba và sớm có ý định trở thành nhà làm phim. Anh theo học ngành này tại một đại học nhỏ ở New York. Dù đối mặt với nhiều khó khăn, anh không bào giờ có ý định từ bỏ đam mê dành cho điện ảnh. Ngay cả với phim Whiplash, ban đầu anh chỉ nhận một khoản thù lao tượng trưng cho công việc biên tập, trước khi phim có thêm tài trợ và thành công lớn. Tom Cross bày tỏ:
“Tôi được học tất cả các công đoạn làm phim, nhưng tôi thích nhất là biên tập. Người giáo sư dạy về biên tập của tôi là một nữ giáo sư rất giỏi, hiền nhưng nghiêm khắc. Cô thúc sinh viên mình phải làm giỏi hơn mức hiện tại có thể. Cô là người dạy tôi phải hoàn thành công việc mình một cách xuất sắc nhất có thể, không được lười biếng qua loa. Thời gian đi học là khoảng thời gian tôi quyết định trở thành một người biên tập phim.”
“Công việc biên tập cho phép mình được làm việc với toàn bộ đoàn làm phim, là người ghép lại các mảnh phim để làm một tác phẩm hoàn chỉnh, trọn vẹn. Người biên tập có quyền chi phối nhịp phim, không gian, sắc thái, sáng tạo, chi phối cảm xúc cho khán giả bằng âm thanh và hình ảnh. Với tôi, vai trò của tôi là bảo vệ sản phẩm của tất cả mọi người trong các công đoạn, từ giữ gìn ý tưởng của đạo diễn đến những khoảnh khắc, cảm xúc của từng cảnh  phim.”
“Tôi nhìn thấy rõ ràng mục tiêu của mình muốn gì, trở thành người thế nào, và tôi cố gắng để thực hiện được. Những điều này khiến những khó khăn dễ dàng vượt qua hơn. Tôi thường đọc về cuộc đời, công việc, và những tác phẩm của các tên tuổi thành công trong ngành biên tập điện ảnh mà mình hâm mộ, để học hỏi bắt chước họ, nhất là trong lúc gặp khó khăn.”
“Ngành điện ảnh không dễ dàng, cạnh tranh rất dữ dội. Nếu bạn không có mục tiêu để tiến tới, sẽ có một lúc bạn sẽ tự hỏi vì sao mình theo đuổi ngành này. Với tôi, tôi luôn biết mình muốn làm phim.”
“Tôi cho rằng không có công việc nào dễ dàng, giàu nhanh, hay mau nổi tiếng. Nếu bạn chọn nghề nào đó chỉ để kiếm tiền, thì bạn sẽ không hạnh phúc được. Một thời gian dài, tôi nhận các công việc phụ tá với thù lao thấp, nhưng tôi yêu thích công việc này và tôi tiếp tục theo đuổi. Tiền bạc, thành công, danh tiếng, là những điều đến sau khi bạn yêu thích công việc mình làm và cố gắng hết sức. Bạn sẽ không thất bại theo đuổi công việc mình đam mê.”
--
Giọng nói trầm ấm, Tom Cross kể thêm nhiều nữa về những chuyện đời thường, từ những kỷ niệm thuở bé khi được mẹ cho mặc áo dài đi hội chợ, đến đời sống hiện tại với hai con nhỏ và lịch làm việc dày đặc...  Nếu muốn biết thêm về người mang dòng máu Việt đầu tiên thắng giải Oscar, quý vị có thể đón xem chương trình Victoria To Uyen Show sắp phát sóng trên đài SBTN vào 5 giờ chiều và 10 giờ tối Thứ Tư, 8 Tháng Tư.


Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 54 của 58 trang, bài viết từ 796 đến 810 trên tổng số 867 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9