HÃY XEM NHƯ LÀ NHỮNG BỨC THƯ TÌNH ( Kỷ Niệm Cũ ) đăng sơn.fr
Thay đổi trang: << < 131415 > | Trang 14 của 15 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 212 bài trong đề mục
dang son 12.01.2015 10:40:47 (permalink)
.
 


( ) Nhũn ( )

( ) Nhũn kiểu khác ( )





Đừng như cái bánh đa bị nhũn nước . Mất ngon .

Bánh đa phải ròn tan khi ghé răng cắn vào .

Phải rồi .
Buổi tối , trời lạnh gắt . Đóng kín những cánh của, đừng để gió rét lùa vào nhà . Tắt bớt đi những ngọn đèn vô ích .Ngồi yên tịnh, vừa đọc vừa nghe vài bản nhạc dịu, êm . Cắn cái bánh đa . Nghe tiếng vụn, vỡ .Thử đọc một bức thu tình từ miền nắng ấm .



Thư viết :





"- 2015 - Tháng Giêng .





Em !




Anh không viết tên em ở bức thư tình này . Nhỡ ai đó đọc, họ cứ nghĩ họ là Em cũng được .

Vì họ cũng đang nhai một cái gì đó khi đọc và khi nghe nhạc tình .

Ở một góc đêm, để mình thấy mình mềm đi, chỉ có cách là nghe nhạc slow của Pháp .





Ở Pháp, ngôn ngữ của họ có một vài cách diễn tả rất lạ .

Khi họ viết : ' Je ...... '

Họ ngừng ở dấu chấm sau chủ từ Je ( Tôi ) như thế để người kia đoán ý nghĩ .





Anh không phải là người Pháp của một ngôn ngữ Molière, của Victor Hugo . Anh không tài giỏi như họ để viết những bức thư tình dài nhất thế kỷ .

Nhưng, anh có thể bắt chước họ để viết chữ " EM " và bỏ lửng vài dấu chấm sau chữ Em lạ kỳ như thế .


Em thơm mùi lavande của miền nam, chỗ có nhiều nắng mềm của nước Pháp, của một Cézane vẽ màu hồng phấn trên vải lụa - Nơi mà nhạc sĩ Michel Berger đã viết một bài nhạc nói về tranh của ông ấy .



Những thành phố mà em đã đi qua, Los , Newyork , San Jose , Toronton, Rome sẽ không bao giờ có màu nắng đẹp như trong tranh vẽ của van Goch, của Cézan .




Những nơi cánh máy bay hạ cánh của em sẽ không khi nào có một mùi thơm của Âu Châu .

Paris đẹp nhất vào những buổi chiều sắp mưa . Đẹp ở vỉa hè có những người bày sách cũ ra vỉa hè trước nhà thờ Notre Dame .




Paris có mùi cà phê nằm giữa cọng môi của những người biết nắm bàn tay nhau và ghé môi hôn giữa đoạn cầu n
ơi Diana của Luân Đôn đã từ giã cõi đời .


Nơi em đi qua và nán lại , không khi nào có một gã viết thư tình như anh để làm nhũn trái tim em ".
































đăng sơn.fr









CHÚNG MÌNH


Don't Let Me Be Lonely Tonight - Eric Clapton - VAGALUME








 
 
 
 
dang son 12.01.2015 12:05:25 (permalink)
.
 
 
 


                    Nhũn Nhau ở Quán Nhạc Tình .




                  Khi vào quán nước . Quán tình để nhạc tình .

 Anh nhũn mềm khi ngồi  xuống , nghe Rolling Stones chơi Angie :





Angie, Angie, when will those clouds all disappear
Angie, Angie, where will it lead us from here
With no loving in our souls 
and no money in our coats
You can't say we're satisfied
But Angie, Angie, you can't say we never tried.

Angie, you're beautiful, but ain't it time we said goodbye
Angie, I still love you, 
remember all those nights we cried
All the dreams we held so close 
seemed to all go up in smoke
Let me whisper in your ear

Angie, Angie, where will it lead us from here
Oh, Angie, don't you weep, 
all your kisses still taste sweet
I hate that sadness in your eyes
But Angie, Angie, ain't it time we say good-bye

With no loving in our souls 
and no money in our coats
You can't say we're satisfied
But Angie, I still love you, Baby, 
everywhere I look I see your eyes
There ain't a woman that comes close to you, 
come on baby, dry our eyes

But Angie, Angie, ain't it good to be alive
Angie, Angie, they can't say we never tried



....



          Chúa mẹ ơi !   Tiếng đàn thùng, tiếng dương cầm chạy tròn bao nhau như thế làm anh muốn khóc vì  anh luôn yêu bài Angie ấy .


 Angie, I still love you, 
remember all those nights we cried
All the dreams we held so close 
seemed to all go up in smoke
Let me whisper in your ear


Em nhìn anh, đôi mắt có màu nâu :

   - Em không phải là Angie nào đó của cái gã ca sĩ ấy và của anh ! 



        Biết rồi mà .  Anh mặc kệ ai tên là ai . Anh cũng mặc kệ luôn cái dáng cao bồi  lừng khừng của M.J khi hắn ngoạc cái miệng rộng hát lè nhè Angie . Anh chỉ biết là mình yêu cung điệu âm hưởng như thế , anh không đoái hoài đến tay  Richard ghiền ma túy kiểu trụy lạc để chơi đàn mùi mẫn , họ làm gì, sống ra sao với đời sống của họ thì kệ xác họ .


  Câu hát ấy có đoạn : Anh vẫn còn yêu em , hãy nhớ lại những đêm nào mình khóc lóc, kêu gào . Hãy để anh thì thầm  bên tai em .......



   Vậy là đủ rồi . Chẳng có việc gì để em  phàn nàn phản ứng với cái tên Angie như thế .



   Phải rồi mà . Em  không tên là Angie trong bản nhạc , em là em của một rừng tóc xõa khi đi bên cạnh anh vào những đêm khuya khoắt . Hai đứa cạnh nhau, ngôn ngữ nghèo nàn vì có lẽ sự im lặng là điều tình nhất, đẹp nhất .


    Bờ vai em, đôi mắt em đọc được những ý nghĩ của anh trên một đoạn cầu mờ mờ ánh đèn .  Anh đoán ánh mắt em  : " Hãy quên đi tất cả những người cũ khi  đang có em ...."




    Người cũ nào, em ?



   Người cũ đã tan vào bóng mưa trên những đỉnh cây . Bóng người cũ đã bị đè bẹp dưới những vòng bánh xe đạp thời áo trắng ấy . Thành phố ấy đã nhạt nhoà như những cơn mưa hay trở về thăm khu phố buồn hiu . Ở mấy buổi mưa đó, giọng MJ cũng lè nhè nhưng cảm xúc khi nghe khác bây giờ .




       Bây giờ, trời ngoài quán lạnh . Có thể  xám mưa, có thể đục mờ tuyết sẽ rơi , anh đang ấm ở 20 độ , anh tìm thêm hơi ấm của 37 độ trong bàn tay em khi dương cầm của Angie nhỏ giọt cà phê .  


   Anh nói nhỏ với em :


- Nếu anh đang là tảng băng thì hơi nóng ở tia mắt em làm anh chảy tan ...



   Em ngắt lời anh một cách hoảng tiều :


- Em biết anh đang ba xạo  !



     Anh chỉ còn cách ngồi im lìm nhưng bàn tay vẫn cần giữ chặt bàn tay em mềm mềm, anh sợ em tan vào không khí, em bay vào ánh đèn màu vàng nơi góc tường kia . Anh gọi cô chủ quán tóc dài kia, xin nghe lại Angie thêm một lần nữa .



 Tai nghe em phản kháng, em nhăn nhó :-    Má ơi ! Nữa ! Nữa ! Em thấy anh kỳ cục . Nghe gì mà làm mòn bản nhạc của người ta..




    Đừng gọi má, đừng gọi  ba em làm gì ? Giờ này mà ba má em có chạy lại cũng không thể nào dứt anh ra được khi anh đang ngồi bên em và nghe nhạc tình . Để họ yên đi em, có thể họ đang vui bên nhau và có thể họ cũng đang đấm đá nhau bằng tất cả sự ngược ngạo nơi họ .



 Hãy ngoan ngoãn bên anh . Bịt tai lại để đừng nghe họ rên rỉ bằng tiếng đàn, tiếng trống . Hãy để Eric Clapton chơi đàn và rên blues . Hãy mặc xác gã kia rên thêm lần nữa bài hát ấy .



   Em có tất cả thời gian bên anh . Vì em biết rõ là sau những tất bật, bận rộn của anh, em có anh . Có nguyên một không khí tịnh yên của một con ngõ phố . Trời lạnh thì trời cứ lạnh cho đến cuối muà đông .  Bàn tay em, đôi mắt em, vùng cổ, bờ vai  thể nào cũng ấm rực bên anh .



    Ly cà phê của anh  rất ngon với tiếng nhạc .



   Đêm tối sẽ trở lại trên những vòng kim tích tắt của đồng hồ .



 Đêm nay hoặc sáng sớm mai, anh sẽ bỏ quên những vòng quay của thời gian để làm nhũn trái tim em bằng một lá thư tình .



    Trong thư tình của anh,  anh sẽ không gọi tên em là Angie . Bởi vì em chỉ là em .































đăng sơn.fr











<      ANGIE - ROLLING STONES - YouTube



 
 
 
Ct.Ly 16.01.2015 18:02:04 (permalink)
dang son 17.01.2015 20:22:10 (permalink)
..
 
 
 
 
 
Trời lành lạnh . Ngồi ở góc bếm , nhân nhi ly cà phê - Ngon lắm .
 
 Hãy tận hưởng , nhé CôngTử Lỳ ơi .
 
 Và nghe bài hát như sau :
 
 
 
 <  
*    Goldman - Nuit (Live Version 2002)

 
 
 
 
  
dangson.fr
 
 
 
 TìnhThân
 
 nđs .
dang son 29.01.2015 10:38:43 (permalink)
.
 




NgàyRơiTuyết



.

















NgàyRơiTuyết -










Muà đông mặc áo trắng mới nguyên . Lạnh lắm để gừ gừ .
Nhìn đâu cũng thấy màu của tuyết . Tuyết từ NewYork bay sang thăm Montréral .


Tuyết phủ trắng đường đi .




Em lạnh cóng xương 


. Ào vào văn phòng, đứng cạnh máy sưởi, nhìn đống giất tờ thấy muốn lè lưỡi .
Em uể oải đến tận cùng khi nhớ lại ngày hôm kia, anh đã trù ẻo em là : " Cầu cho bé bị ngập dưới đống tuyết , cho đáng đời bé ".




Sao mà anh lại ác đến như thế . Tuyết đè em , lấy ai hỏi thăm anh ?




Sao không cầu cho trời đẹp như lúc anh đi cạnh em ở phố cũ, phố xưa, xưa ?




Sao không viết bằng màu mực ấm , viết những lời ngọt bỏ chút đường như ly chanh muối ?
Sao không dịu êm ở câu hỏi ,anh ?




Em đẩy chồng giấy tờ qua một bên, mở máy nghe Adamo hát ' Tomber la neige ' ?


Nghe đến đoạn mùi mẫn , nức nở nhất . Em gọi anh : Tuyết đè em dẹp lép rồi , anh ! 
Và em bấm chữ S.O.S !




Không thấy anh cựa quậy . Không thấy ai trả lời gì .
Tuyết vẫn rơi đầy ngoài đường , ngoài các ngã phố .
Em lại gửi cho anh 3 chữ SOS .




Nửa giờ sau, anh viết :
- Đừng đùng đùng như thế , em !
Giấy tờ nó cũng đang đè anh dẹp lép như con tép .
Anh sắp tắt thở rồi !






.....






Em không tin lời anh nói . Anh ngầu lắm mà . Mới ngày hôm kia, anh khoe là anh có thể sắn tay áo làm đủ thứ việc . Anh khoe anh còn đủ thì giờ đi dạo phố ngắm cửa hàng và ghé thư viện đọc sách .
Tuyết chưa đến thăm anh ở phố ấy mà .
Anh còn sung sướng quá đỗi . chẳng như em , mờ mịt màu trắng .




Nghe như thế, anh cười như móc lò người cầu cứu mình :
- Ráng đi . Mai mốt rảnh, anh thưởng cho .






Chẳng biết thưởng là cái gì .
Chẳng nhẽ anh lại viết thư tình như những gã nhà văn hay ba xạo láo lếu .


Trời quá lạnh, thư tình không thể nào làm mình đủ ấm .




Giờ này, đang thèm ngồi cạnh anh . Bàn tay biết kể chuyện ấm áp .
Giờ này đang thèm đốt tất cả những thứ giấy tờ trên bàn giấy của anh .
Để làm gì, anh biết không ?
-
-










Để quên là trời còn đang rơi tuyết .


























..




2.




KhôngThểLàmNgừng
RơiTuyết .








Anh không phải là ông trời để làm phép lạ , để làm ngừng tuyết rơi trên những con đường cuả em đã đi ngang .


Thành phố ấy có thể ngập tuyết đến đầu gối của em .
Tất cả những cửa hàng sẽ bị đình trệ trước những đám đông đang co ro chịu lạnh .
Chỉ có điều , khi em về đưọc tới nhà với bữa ăn tối muộn, nghỉ ngơi thoải mái sau một ngày đã trắng xóa .
Em mở máy . Nhận được những dòng chữ này - Là lúc anh làm em ấm từ đôi mắt em .


Chữ theo em vào chăn ấm đắp kín ngực, những ngón chân ngo ngoe như câu cuối mà anh viết dịu dàng :


" Bonne Nuit - em " .






Trong giấc mơ, em thấy màu xanh của biển và ánh mắt nâu của anh nhìn em .
Giữa khoảng khắc ấy, tuyết đã ngừng rơi .










đăng sơn.fr











 
 
 
 
dang son 05.02.2015 11:02:15 (permalink)
.
 
 





( ) Thư Ấm của Tháng 2 .











    Màn ảnh  TV đang chiếu về tuyét rơi ở mọi nơi .

Anh ngừng việc, nhìn ra cửa sổ màu xanh + màu xám tro nhạt ( Tuyết chưa rơi ngoài cửa sổ )

 Tuyết chỉ đẹp khi ngồi cạnh lò sưởi, ngày không đi làm để ngắm cách tuyết rơi . Đẹp và sẽ rất đẹp như  tranh vẽ ....





   Anh ghét tuyết rơi trên con đường đi làm trơn truợt . Khổ sở khi lái xe .

 Ấn ngón tay trõ vào máy, tìm ở You Tube nghe Michael Búp Bế  hát Jazz nhẹ , bài :  
The Way You Look Tonight  . Tuyệt vô cùng .   

 Giọng anh chàng nhẹ nhàng, gợi cảm .





 Bây giờ là 3. 12 pm . Chưa là buổi tối khi em bật ngọn đèn ấm để trèo lên giường và đọc tiếp quyển sách mang tên : " Một Cô Psy ở NewYork " .

 Chuyện ấy kể về hai người hành nghề Psychology gặp nhau ở phố Trái Táo .

   Cô psy bé tí tẹo ấy làm mọi cách để giữ người đàn ông ấy ở lại vì trời rơi tuyết . Câu chuyện có hơn 12 tập ( chapitre ) đẹp và lãng mạn như  truyện kiếm hiệp của Tàu .

    Câu chuyện ấy  đã tạm ngừng ở chỗ  cô  đàn bà trẻ ấy mang bầu .

   Cô thích đặt cho đứa trẻ ấy tên ở nhà là Cún Con .


Mỗi lần  ' Cún con ' quẫy đạp trong bụng, cô nựng nịu :


' Nếu con không ngoan để mẹ làm việc thì mẹ sẽ dọa cho tuyết trắng đè con, làm con lạnh . Ngoan nhé, Cún con '

    Để ngoan và hiền lành thì dễ lắm . Mẹ sẽ nghe Michael Búp Bế hát mỗi ngày khi mẹ ngồi viết thư tình .




 Mẹ viết bằng tất cả những ngôn từ mà mẹ tìm được từ những đường bay của cha con . Từ một phố Paris  có nhiều cứt chó . Từ một sân bay từ Canada đến biên giới của NY .....

    Ở một hơi ấm từ bất cứ nơi nào  có con toán  rất đơn giản : 1 + 1 = 3.....

 ( Toi + Moi = Nous - Chúng mình )

 Sau con số 3 ấy là bàn tay, bàn chân nhỏ tí xíu của con khi con ra đời .







 Lúc ấỵ Mẹ trìu mến kể cho  con nghe câu chuyện rất bình dị của những kẻ biết yêu nhau .

 Và mẹ sẽ dạy cho con xòe bàn tay để đếm : 1 + 1 = 4 .

 Con sẽ học cách viết thư tình hay hơn cha của con .

...












EXPLlCATION .

2.



    Đêm tuyết rơi . Tuyết sẽ ngập trắng tất cả mái nhà .



Em đóng chặt những cánh cửa kính , leo lên giường . Nhạc ở bàn ngủ đang chạy đến bài : " Always on my mind "

 Giọng hát ấy ru em vào giấc ngủ sau một ngày dài  mệt mỏi với công việc .

 Thằng bé hay là con bé trong bụng có lẽ cũng đã đút ngón tay vào miệng ngủ theo mẹ .





    Có những giấc mơ không thể nào lý giải được cho dù là phim chiếu  bằng màu trắng đen hay là đủ màu sắc .

 Em mơ thấy thằng cu tí ( Nó ) ra đời và lớn lên .

Mỗi ngày sau khi đi học về, nó ngồi viết và em lén đọc những gì nó đã viết đầy  kín trên những trang giấy . Chữ của bé tí như  chữ con gái, đều, ngăn nắp ...

 Thì ra thằng bé viết văn và có những trang thư tình cho cha và cho mẹ .







   Ở một trang màu xanh, bé tí viết :





   '''   Con biết  cha rất yêu mẹ . Tình yêu của cha nằm nguyên vẹn trên những bức thư tình dài nhất thế kỷ .

Hình như cha viết từ một dòng Seine , nơi của những thứ tình lạ lùng lắm . Ở đó, người ta đi dạo trên những chiếc cầu và hay đứng lại nghe những nhạc sĩ  chơi nhạc để xin tiền .



 Có đoạn cha mua cho mẹ một quyển sách cũ đã rách bià và cha tìm một trang còn để trống, cha hôn mẹ và viết rất nhanh :

 '' ... Tu sais . A tes côtes, je ne sais plus compter , Des jours, des nuits . Je ne sais plus ....

 Ce que je sais ,  c'est ta tendresse, c'est ta présence, et  je souhaite te dire merçi . Merçi d ' être là . Tu sais que je t 'aime "





 Như thế . Và từ đó , mẹ  luôn ở cạnh cha những lúc cha vui buồn, sướng khổ . Và con - Con học viết văn, viết thư tình để khi lớn lên, con sẽ gặp một người như mẹ ( dịu, ngọt, êm, nồng thắm )

 Con sẽ viết khác cha , có nghĩa là con sẽ pha vào 3 thứ văn hóa Việt Mỹ Pháp .

 Có thể những bức thư tình sau này của con sẽ ngắn hơn của cha vì lẽ : Con đường ngắn nhất để  đến tình yêu nằm ở  trái tim .  "







...

đăng sơn.fr










.
 _ Extrait <   
  • - N . Y -



     
     
     
     
  • dang son 15.02.2015 01:40:30 (permalink)
    ...
     
     
     
     
     
     
     
     





    ThưTình Ở cuối ngày



    .






    LễTìnhNhân .









    .

    Anh cố gắng rất tình, rất lãng mạn để tìm một lời chúc em trong ngày lễ của Tình Nhân .



    Trời vừa ngừng tuyết . Đã trắng đục cả một trời, một đất ngoài cửa sổ khi anh làm việc .

    Rời mắt khỏi những thứ đã làm anh choáng ngộp , nhức đầu, nhức mắt , ném cái nhìn ra bên ngoài để nói thầm, rất thầm với mùa đông :

    ' Tôi thèm có nguyên một ngày rãnh rỗi để đến bên nàng .

    Thèm lắm . thèm nhìn đôi mắt tròn xoe của nàng và thèm được nhõng nhẽo với nàng ( như một đứa bé cứ loay hoay quấn quýt bên mẹ ngày thơ )

    Thèm có những ngón tay búp măng của nàng gãi lên chân tóc dầy và cứng của mình và nghe nàng hỏi thăm :

    - Anh mệt lắm không , anh . Anh đã đủ điên với công việc chưa anh ?





    Thèm lắc đầu, làm mặt chì để nói dối :

    - Hơ ! Anh còn đủ tỉnh táo mà .



    Lúc nàng chưa kịp nhận ra lời nói dối của mình, tôi nắm lấy bàn tay của nàng , hôn lên lòng bàn tay để rù rì - Tôi thèm lúc nào cũng có thể gọi nàng là Bé .

    - Bé mặc cái g
    ì đẹp đẹp và sexy đi, anh đưa em đi ăn . Anh đang đói bụng .



    Thèm làm mặt rất nghiêm để nhắc chừng nàng - Anh chỉ chờ Bé 15 phút mà thôi . Đừng để anh cạu, tội nghiệp anh .

    Tôi biết nàng sẽ làu nhàu " Xí Trời . Ông làm như đang là ông chủ của tôi "





    Ấn ngón tay vào cái phím máy Pc của nàng , tôi tìm You Tube nghe bài This Masquerade của anh em nhà Carpenter"s . Tôi kiên nhẫn chờ nàng chọn màu quần áo nàng thích . Cái thú chờ đợi người yêu thay quần áo là một cái thú không thể bỏ được của tôi .







    15 phút ngắn ngủi lắm để bên nhau cả một buổi tối .

    Những con đường đến nhà hàng ăn bên bờ sông chạy dài trước mõm xe và ánh đèn đủ sáng .

    Ngừng lại ở đầu đường, chờ đèn đỏ, tôi tắt đĩa nhạc đang rên trong xe để xin nàng một nụ hôn kiểu Pháp ( Nhắm mắt - Tận cùng - Tê điếng )

    Sau nụ hôn đó là tiếng kèn tin tin húc đuổi của xe đằng sau .

    Tôi thò đầu ra cửa xe , giọng như thằng du côn :

    - Nè ! Có biết hôm nay là lễ tình nhân không .? Ghen hả ? Coi chừng tao cạu há ? Hãy để tao hôn người tao yêu . Lỡ không biết yêu nó, nó biến đi thì lại khổ tao . Hứ !





    Sau khi la lối như thế, tôi hiền lành trở lại để tìm chỗ đậu xe .



    Những bậc thang .

    Những cánh cửa kính mở toang .

    Những tiếng động chung quanh không thể nào đẹp và yên ổn bằng bàn tay nàng đang gọn lõn trong bàn tay tôi .

    Tôi thèm một chỗ ngồi , nhìn ra khoảng tối om om của bờ sông ngập gió . Tôi đã hẹn với bờ sông ngoài kia là sau bữa ăn tối , tôi sẽ dắt nàng đi dạo đêm .

    Và ở một chỗ đậm nhất của đêm muà đông, tháng hai . Sau nụ hôn dài nhất thế kỷ, tôi sẽ nói với nàng :

    Happy to You .









    Vậy thôi . Tôi thèm nhìn thấy nàng vui và hạnh phúc khi nàng bên tôi .















    đăng sơn.fr














     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2015 01:54:41 bởi dang son >
    dang son 01.03.2015 09:36:06 (permalink)
    .
     

    HÚC và HÚC






    ....

    Thư tình ngắn .






    Em đừng tuởng bở khi anh không nhịn em , khi em làm tới .

    Cho dù em có là miss thế giới thì khi cáu lên, anh vẫn húc em như thường .

    Em đừng tưởng tất cả đàn bà , phụ nữ là bà hoàng .

    Anh ghét người chảnh khi họ tìm cách thuyết phục mình .

    Anh ghét những tiếng hát ngao ngao thì nói thẳng là anh ghét

    Vậy thôi .

    Không thích thì ra cửa, quay lưng và bịt tai .

    Không hồ hỡi . Không vỗ tay tán tỉnh !

    Hát mà thiếu hơi hám, hát không giữ được âm vực thì chỉ nên hát trong phòng tắm .

    Một Vanessa Paradie, một Carla Burny hát chỉ vì có cả một hệ thống thương mại như kiểu lợi dụng câu khẩu hiệu ' Je Suis Charlie '

    Ảo vọng và sự thật là hai điều khác nhau .

    Em khuyên anh nên nhẹ nhàng khi nghe họ .

    Không và trăm ngàn cái Không .






    Đừng lợi dụng tình anh cho em mà lèo nhèo .

    Coi chừng anh húc cả em . Người yêu !

    ...







    đăng sơn.fr

    ( Ca
    sser la Voix )

     
     
     
    dang son 01.03.2015 09:39:54 (permalink)
    .
     
     
     


    Thư Kiểu Tái Bút ( ----- )






    Kể ra thì anh thấy anh quá ác độc .
    Ác khi viết một lá thư loại Húc . Húc kịch liệt . Húc không còn chỗ để mà húc .
    Và có lẽ lá thư du kề, du côn ấy đã làm em đau lòng .




    Đọc lại, anh hoảng quá , phải tắt đi những bản nhạc rock loạn xà ngầu đang nghe để máy chạy qua nhạc loại mùi mẫn .
    Ai dè, nhạc thẩy bài của cái cô Ý Điệu hát kiểu thảm thương như ngày cứ mưa .
    Để có thể ủy mị, anh nhìn mưa và tập làm thơ ở chủ đề ' Những buổi chiều còn mưa ' .
    Anh giả vờ buồn bã đê ướt nhẹp trên những câu viết .
    Anh gian dối với chính mình trong chốc lát mà thôi .
    Gian dối như ngày kia ở studio cuả Radio Chúng Mình, có hai con nhỏ kia cà khịa hỏi chuyện tình yêu như kiểu mổ sẻ anh .
    Anh lạng qua, lạng lại và nói dối như chú Cuội .


    Dễ gì cho họ biết trong trái tim anh có cái gì .
    Nói ra để làm gì ?


    Nói ra chỉ thiệt tấm thân .




    Chuyện anh có hẹn với ánh mắt của em - Mềm như bông gòn - là chuyện riêng của anh .
    Chẳng mắc mớ gì đến ai trên cõi đời này .








    Ở em -
    Mỗi buổi tối , khi Beth Hard vừa dứt giọng hát , khi ánh đèn còn sáng ngoài cửa vườn ẩm nước , là khi anh nghĩ ra những điều nhẹ nhàng để viết .






    Viết những bức thư tình không giống ai .


















    đăng sơn.fr
     
     
     
     
    dang son 04.03.2015 22:19:48 (permalink)
    .
     
     
     
     
    ( - ) Rơi em vào anh . .







    dangson.fr















    ....










     ( .Buổi trưa ở Paris  . )

    ..

    Bây giờ là 3.15 pm .

     Anh chưa có cái gì nhét vào bụng .

    Chỉ có ly cà phê th 2 làm cồn cào bụng .

    Anh bắt đầu cạu cọ khi bao tử bắt đầu kêu đói . Anh có thể  nhấc phone  để order một cái Pizza to bằng cái bàn để gừ gừ nhai và làm việc .









    Anh cũng có thể  gọi một tô mì hoành thánh để lót bụng qua ngày và làm việc đến 7. 46 phút pm .






    ..



    Vậy mà -

    .Nhận được hai cú điện thoại của họ, anh thấy ứ, thấy no lắm rồi .

     Họ đang muốn giỡn mặt với anh ở một ngày không có nắng đẹp .

    ( Họ thấy anh hiền , hiền , họ làm tới )

     ( Kể cả 3 con nhóc ở Studio Nous - Chúng Mình - nữa . Họ phone liên tục khi đang thực hiện trò  điểm phim cho mục radio mới thành lập ) ...




    Anh nói với  họ , và tất cả mọi người :

     - Laìssez moi tranquille ! Để tôi yên đi !

        Và anh  cúp điện thoại .

    (   Em biết là khi  làm việc quá nhiều, anh hay bị tưng bất tử, anh  không quá tử tế )

    Anh sẽ gừ gừ như con cún và anh cắn !

    Khi anh cắn, anh biết  là mình sẽ ân hận trong vòng 10 phút sau vì ....

     ....




     Em !

    Em !




     Làm cách nào để anh đừng gâu, gâu , đừng cắn, đừng húc như con dê háu đói ?




     Em -



     Làm sao ? Làm sao ?

     . Ở ngoài cửa sổ cuả anh , trời đang đẹp lắm ! 13 độ C -




     Em -

      Ở cuốn sỏ Agenda của anh , có nhng cái hẹn ở con số 7.45 pm !





     Em -




    Anh không phải là người máy để nói : Bonjour và biết giả vờ cười tươi ở môt ngày quá sức .

    ...




     Em -




     Anh chỉ còn một  vài cách  duy nhất :



    1. Nhấc phone - Gọi em một câu :

    - BJ . Comment ça va ?

     Em thế nào rồi ?




     Anh chờ nghe tiếng em hí hí ở đầu dây nói và em kể về em .




    Em nói gì ?

    Đừng kể chuyện  bị kẹt xe ( anh sẽ khùng lên ! )

     Đừng kể chuyện năm nay trả thuế quá nhiều ( anh sẽ cạu cọ !)




      Nói gì cũng được, trong vòng 10 phút ,  em có thể nói xạo, em có thể nói là em nhớ nhung anh cho dù là giả vờ nhớ nhung .

     Em có thể kể về câu chuyện trời đã rơi tuyết từ  hai ngày nay .



     Ừ mà em !

     Ừ mà !




     Anh thèm đi bộ với em ở ngày tuyết trắng xoá ở tất cả những ngã phố,

     Bàn tay em  ủ rất  mềm trong bàn tay anh .

     Ở đầu ngã phố kia, anh thấy có cái quán cà phê và cái bàn còn  trống chỗ,  anh thèm kéo em vào cái bàn ấy , ngồi bên cạnh em , sưởi ấm mình bằng ánh mắt em và gọi ly cà phê thứ 3 trong ngày và khóc lóc :

     -Em !

     Em -





     Hãy để anh rủ rỉ , lèo nhèo với em trong vòng 5 phút ngắn ngủi  mà thôi . Rồi anh sẽ cười rất tươi , anh sẽ uống cạn ly cà phê của Ý đại Lợi và giả vờ lãng mạn như lời đối thoại của anh chàng Parisien khi nói :



     - Anh đang thèm tuyết rơi cả buổi chiều nay . Anh thèm bỏ tất cả việc đang làm . Thèm đưa em về căn phòng có đèn màu hồng  ở 4 góc tường . Thèm mở máy  hát nghe bài Tuyết Rơi  và làm rơi tuyết trên vùng ngực hồng của em .

     Khi tuyết rơi nhiều như


     thế , anh cũng rơi rơi để em rơi vào anh .

     Có thể như thế, không em ?



     đăng  sơn .fr

    ( muà đông Paris )






























    ..
     
     
     
     
     
    dang son 30.03.2015 15:29:17 (permalink)
    .
     
     
     
     
     
     
    ** ( Viết ở Chỗ Hẹn Cũ ) .









     dangson.fr

    .



                 Sau những ngày mưa nhiều. Anh không muốn viết như thế nữa .Nhảm lắm,nhàm lắm . Phải có cái gì để đổi mới chứ .Chẳng lẽ lại bắt chước một Nguyễn Yêu của thời Saigon khi chàng ta viết những mẫu chuyện tình kiểu tây phương ? - Ở đó,đã có những chỗ hẹn của một vòng phố,một bãi đậu xe ngoài phố,một quán nước - Tiếng nhạc và nụ hôn ...

      Chẳng lẽ anh lại bắt chước một Đoàn thạch Biền của thời áo trắng  ?   ( Ngày đó xa rồi,áo trắng bây giờ đã dính  bụi đời,có khi nát nhàu,lắm khi sờn bụi kỷ niệm - những bức thư tình có khi  đọc lại thấy vụng dại,ngu ngơ .... )


       Anh không muốn viết giống họ và anh cấm triệt để anh khi viết vì anh  chỉ là anh,giản dị,mộc mạc  như một cơn gió ngoài cánh đồng .Em đọc anh  ở đây,trên dòng chữ này và cứ việc thử nhắm mắt lại để hình dung đến một chỗ có bóng mát đầy gió lùa đuà làm tung bay sợi tóc em.

        Đừng nhắm mắt lại quá lâu ( vì nhắm mắt kỹ càng như thế thì hỏng chuyện,vì khi em mở choàng đôi mắt đẹp thì chữ anh đã biến mất như một cánh chim biển  ( vì nhiều lẽ : Lỡ anh  đang viết,ngón tay bấm nhầm cái nút cancel một cách hoảng tiều thì chữ biến mất vào bụng máy ... ơ hơ ! Ơ hơ !   )- 



    ( còn tiếp )...







        Dưới cái đóng ngoặc có chữ còn tiếp đó là một khoảng ngừng khá dài - không phải vì đang viết mà bị bí chữ .Khi viết thư tình loại kể chuyện thì đừng để mình bị khựng vì bí . Viết được xem là một hành động như thở,như sống,làm việc và yêu .

        Khi người ta ngừng thở,ngừng ăn uống toi củ tỏi thì là hết yêu .Anh còn sống,còn đang muốn viết,cho dù lắm lúc rất mệt mỏi với những chặng đường mưa lúc lái xe đi làm .Cả hơn tháng nay,mưa toàn là mưa .Làm như không mưa ào ạt như thế thì trái đất này lăn quay ra chết . Mưa và gió lạnh và những bản tin tức cũng lạnh lùng lèo nhèo như mưa ,lắm lúc nghe một tràng nói dài như ăn cướp của mấy tên ký giả  hấp tấp ,thêm những cái la làng quảng cáo  
    ở đài radio làm anh phát oải,phát hoảng phải ấn ngón tay vào máy đổi đài. 


        Chuyện kỳ,cứ vài bản nhạc là họ lại quảng cáo ỏm tỏi - ở mấy cái xứ này,đi đâu cũng thấy quảng cáo,họ dán hình,dán chữ quảng cáo ngay sát cạnh truờng học,nhà thờ,nhà chùa,ngôn ngữ và hình ảnh là một cách làm ám ảnh dụ dỗ tiêu thụ  .. ( Chẳng thấy khi nào họ nghĩ ra cách quảng cáo cho hòa bình và tình yêu nhân loại ?! )



        Em !

     
         Em !        Trời mưa như thế - Ta phải làm gì để ngừng mưa ,em ? Chẳng lẽ anh lại rù rì ỉu xìu mở lại cái chủ đề mang tên " Những buổi chiều còn mưa " để viết thêm những bài thơ tình kiểu héo hắt ỉu xìu,chẳng lẽ anh lại kêu rêu than khóc về một kỷ niệm cũ nào đó vào thời xưa,thời đứng trước cổng trường chờ con nhỏ ấy ? - Trời ! Cô nhỏ ấy đã biến vào những hạt mưa ở một phương trời nào rồi ( biết đâu hắn đã đùm đề với khoảng chục nhóc tì mặt mũi tèm lem,lũ nhóc chạy theo níu áo mẹ kêu vòi " Má ơi ! Má ơi,tụi con đói bụng,má ơi "   ...........  )


        Nghĩ đến hình ảnh ấy mà rụng rời ! Nếu nghĩ thêm rằng con nhỏ ấy lấy phải  một thằng chồng mắc dịch,mắc toi hay nhậu nhẹt rồi bò về nhà hạ cẳng,hạ tay đánh đập vợ con nữa thì càng chết hơn !

       Thôi mà .Kỷ niệm cũ để làm gì ? Có lắm thứ kỷ niệm chẳng bao giờ làm mình vui hơn,chi bằng .... chi bằng,cứ nguây nguẩy giả vờ mất trí nhớ mà quên.Gắng mà quên .


          Anh  biết có nhiều kẻ cố tình làm mất trí nhớ của mình .Giả vờ vì nhiều lý lẽ.Giả vờ như những cơn mưa trộm ( nắng đó rồi mưa đó ... )


       Còn em thì sao,em ?


        Khi nào thì em biết giả vờ để quên anh  ? Giả vờ quên đi một chỗ hẹn ( cũ và mới ) Giả vờ để quên đi một con dốc có bàn tay đi tìm bàn tay ấm áp ... ?







      đăngsơn.fr


     
     
     
     
     
    dang son 09.04.2015 22:40:29 (permalink)
    .
     
     
     
     
     Nhạc Sên Sến - ...









     15.39  chiều ở Paris .
     ( Không phải là thư tình thứ 2001 ..)










    Anh mỏi lưng, mỏi cổ .

    Ngừng nhìn vào cái màn ảnh PC .

    Trời đang nắng rất đẹp .

    Trời đang là mùa xuân , bụng anh đang là cái bao tử đang là mùa thu ỉu xìu vì từ sáng đến giờ chỉ có 2 ly cà phê sữa lúc 4. 45 sáng ...


    Bao tử kêu rồn rột . Anh mở nhạc để nghe .

    Ai dè thằng nhỏ Trịnh Lam đang rên quá cỡ .

    Nó hát '' Bao giờ em mới hiểu ? '



    Trời mẹ ơi ! Nó rên như đứa bé đi lạc mẹ ở chợ .

    Nghe nó rên, rên, anh thấy tình yêu sao mà buồn quá đáng !

    Nhạc Việt Nam mình lúc nào cũng khóc, cũng rên la thảm thiết ( ? )

    Chẳng lẽ tình yêu chẳng lúc nào có chỗ để vui hay sao ?

    Nghe thêm một vài bài nữa thì anh thấy anh bắt đầu cạu cọ, nổi nóng ....



    Thấy ánh đèn chớp chớp : <<< Có 2 messages .

    Cái thư số 1 bằng Anh Ngữ ở hộp thư ở một diễn đàn mắc dịch .



    Thư nói :

    ..... < Tôi là một cô gái người Tàu ở NY . Tôi muốn làm quen với ông . Ông chịu không, ông ? Nếu ông nói OK thì ông có thể gửi cho tôi một vài tấm ảnh và chúng ta tâm tình với nhau , ông nhé ông "

    .



    Cái thư thứ 2 là của em .

    Em nói :


    ' Anh nhớ ký tên vào bảng kêu gọi Nhân Quyền và rủ rê các bạn của anh ký chung ... '

    ...



    Hơ !



    Hai cái thư chẳng giống ai .

    Anh ký vào cái thư thứ 2 của em . Và gửi đi .

    Anh không tin tưởng cho lắm vào chữ ký kêu gào ' Nhân Quyền ' như thế nhưng để chiều lòng em thì anh ký .

    Sự thật nói ra thì mất lòng .

    Người ta có thể rên la thêm 30 năm nữa thì thế vẫn thế mà thôi .





    Trời đang nắng, đang đẹp ngời ở bên ngoài cửa sổ .

    Nhạc đang rên - Rên quá cỡ .

    Anh thấy mình đang quạu cọ với những bản nhạc sến như thế .

    Anh cũng đang muốn rên và rên .




    < Làm sao để mình vui hơn ? <





    đăng sơn.fr





    ds ...






     < đang nghe nhạc Sến để viết .... <
















    .......


     
     
     
    dang son 26.04.2015 11:42:31 (permalink)
    . .... MỀMNHƯTHỨBẢY ..... .






    ( thư Tình  ? )

      Buổi chiều đang xuống và anh đang nghe TrịnhLam hát nhạc của Đức Huy : Tình như mây khói -

     Anh đã lười biếng , cứ để nhạc chạy đi chạy lại bài ấy .

    Bài hát rất buồn  , rất ai oán . Chuyện kể là :

      " Rời giấc mơ thức dậy thì em đã đi mất .

     Chúng mình ở chung dưới mái nhà mà như 2 kể xa lạ .. Chẳng ai còn biết nói  gì với nhau và tình yêu biến thành mây khói ........... "

    Người ta đã yêu nhau và tình yêu buồn đến thế hay sao ?

    ...
    Nói như thế . Viện dẫn vấn đề như thế thì ai còn dám đến gần bên nhau để yêu nhau ?

    Anh biết có nhiều người thích đánh đấm nhau và vẫn yêu nhau , ở lại bên nhau <  Họ là hai ngọn lửa , càng cháy chín , càng ngon cơm cho dù là khen khét .

     Anh không thích cháy khét như thế .

     Anh thích cái gì mềm mềm .

    Mềm như mảnh lụa tơ tơ .

     Mềm như một cử chỉ khi anh thoáng thấy nàng kia thử cái áo ở cửa hàng , mắt nàng có nụ cười như muốn hỏi : - Được không , anh ?

     Ánh mắt kia nhẹ nhàng với cái gật đầu nhè nhẹ ( Được quá đi chứ  )

    Anh mỉm cười với họ ở buổi trưa thứ bảy màu hồng .

     Trời vừa dứt cơn mưa nên trời màu hồng hồng . Hồng như nụ hoa vừa mọc trộm ngoài vườn kia .

        Anh thèm bắt lấy ánh mắt và nụ cười của họ khi đi ngang tiệm sách  ..; Mắt ngừng lại ở cái tựa của  lão nhà văn cà chớn kia . Tựa sách mang tên :  "Tình yêu kéo dài độ 3 năm  "

     Vậy sao ?

     Có cách nào cho  tình yêu bền vững hơn không ? Người ta có thể nào bỏ tình yêu vào một cái hộp đông đá ?

     Anh không biết làm sao trả lời với câu hỏi kiểu đông lạnh như thế .
    Ghé mua một quyển sách không nói về tình yêu, anh chọn cái bàn , ngồi đọc vài trang và viết .

     Trời đầy mây xám trên đầu . Rồi thế nào trời cũng mưa ở chiều thứ bảy .

     Mưa mềm và sẽ mềm .

     Hình như anh thấy mình không vui 
    .

     đăng sơn.fr
    .






     
    dang son 06.07.2015 16:30:31 (permalink)
    .
     
     
     
    * STATISTIQUE.KHI không còn ai viết thư tình . .









     dangson.fr








    La statistique est le domaine mathématique qui consiste à recueillir, traiter et interpréter un ensemble de données. À noter que les termes les statistiques ou l'étude des statistiques sont parfois utilisés pour ce domaine mathématique.
    Une statistique (des statistiques au pluriel) est une quantité calculée à partir d'un certain nombre d'observations (ou échantillon). On parle également de donnée statistique.

    La différence des statistiques en sciences humaines
    Les statistiques sont beaucoup utilisées dans les sciences exactes, ce qui permet d'objectiver les résultats, et d'en tirer des conclusions. En sciences humaines, la différence majeure se trouve au niveau de l'objet d'étude, l'Homme. En effet, il est difficile d'imaginer des conclusions catégoriques et fortement tranchées quand il s'agit d'êtres éminemment complexes, tels que l'Homme.

    ...











    ...



      Có khi nhìn vào những bảng thống kê được loan báo chỗ này, chỗ kia , thấy có vẻ hải hùng .

       Thí dụ :

      - Nạn tội phạm tăng lên  ..... %

    -  Càng lúc, với thời đại tiến hóa , con người càng thấy mình bị lẻ loi, cô đơn , stress .... %


     Bao nhiêu phần trăm ?
     Bao nhiêu con số ?


     Có những con số chỉ làm mình thêm nhức đầu .


     Mở toang khung cửa sổ , nhìn bầu trời xanh , quên đi những con số và nghĩ lẩm cẩm , bất ngờ :


     Nếu , không còn những người yêu nào viết thư tình cho nhau nữa thì có lẽ sẽ như trời mùa hạ quá nóng và trái đất sẽ bị hạn hán .

      Có tiếng nói nào đó , âm thầm , vang lên :

    - Chuyện đó không có gì là quan trọng nữa đâu . Thời này, họ bấm những ngón tay vào cái máy, họ viết chữ tắt, nhanh , ngắn gọn . Thời giờ đâu mà viết thư tình  kiểu xưa ? Hứ !




       °0°



       Vậy sao ?


    Điều gì xảy ra khi hạn hán ?


    Những cánh đồng trụi lủi . Những dòng sông cạn nước . Không cỏ cây, không hoa , không trái và con người lăn quay ra chết như gỗ mục giữa sa mạc . Những cái bảng statistique thống kê sẽ im bặt .....


    Người ta không thể nào trồng cây tình yêu ở bãi đất cạn khô, hoa tình yêu héo úa : TY chết .


    Ai cũng sợ chết . Chết từ đầu óc, tinh thần của mình .


    Là một kẻ nhát gan, sợ chết nên anh ngồi vào bàn viết - 

    Viết thư tình cho em - cho dẫu là có khi em không còn biết đọc :


    " Anh đã đọc nhiều câu chuyện từ tiểu thuyết .


    Đã ngóng tai nghe những chuyện tình cà giật , không giống ai trên những bàn tiệc và thấy , cảm nhận những ảo tưởng từ tình yêu : Đề tài chẳng có gì gọi là văn học .



        Đây là câu chuyện kể từ cô nhỏ học viên của anh :



      - Vẽ Nét Tình Yêu .
       < by BeeBee .



       Tôi không muốn thấy mình trong cái bản thống kê cũ  kỹ khi họ ghi nhận đang có 15 triệu người sống một mình ở đất Pháp .

         Họ là ai : Những người thích sống độc lập , sợ sự gò bó, mất tự do . Họ là những người nhận thấy người yêu lớn nhất của mình là mình .


        Tôi sợ  mình là họ, sợ những âm thầm vào những tối khuya nên tôi đi tìm bạn .


       Bạn của mình là những kể thử viết văn, làm thơ . Họ cố gắng chau chuốt câu văn ..... Và từ sự một mình, tôi cảm thấy gần gũi , cảm thấy mình ' như yêu ' một người .


      Anh ta không còn trẻ . Vẽ đẹp, viết đẹp . Anh vẽ anh và tôi từ một bóng tối .


        Gọi cho anh, tôi nói như hỏi :


    - Anh - Mình gặp nhau đi anh .


     Anh buồn bã :

    - Khó lắm ! Anh đã có gia đình . Hãy là người tình của anh khi anh thấy chúng mình cô đơn .



       Tôi ngừng máy . Tắt máy quay đi .

       Lạc lỏng ở giữa phố . Mưa rơi xuống . Chợt thấy mình lẻ loi như cái bảng thống kê kể lể kia .......................





     -   Dấu Thời Gian
         < By NgânHà



          Rời lớp học thì có trận mưa rào ghé thăm trên bãi đậu xe .

        Cali ít mưa nên thay vì phàn nàn , tôi muốn  cám ơn mưa . Thay vì lái xe trở về nhà, về vườn, ngắm cây cảnh và âu yếm với chúng, gọi chúng bằng em ' em thương, em yêu ' , tôi tìm một hàng quán , gọi ly nước, thử lãng mạn để viết theo kiểu biến hóa khôn lường .



          Sống một mình quen rồi nên không muốn bị ràng buột , ngày ngày vườn tược, chơi đàn, đọc sách và làm bạn với chữ nghĩa .


         Nhắc đến chuyện nghĩa của chữ , tôi dở cơn, dở chứng nhớ lại một vài cái tên : Giản dị , bình thường từ một lão viết ba cái lẩm cẩm kia .


           Có lẽ , khi đọc xong , lão cũng có thể la làng um tùm trời đất .


        Kệ . Khi muốn viết thì cứ viết - Viết như viết truyện tình, tình :



       '  Chữ Nghĩa thương !

        Chiều nay , anh đã không quên em . Anh thèm viết thư tình cho em đọc . Ngày xưa, hầu hết học trò đều thèm và thích viết thư tình. Rồi chờ, rồi đợi người ta trả lời .


        Chữ ơị - Chữ à.

       Thư tình chẳng nuôi ai no được ngày nào . Chữ có khi  làm mình bội thực, khó ăn , khó ở khi yêu chữ .  Biết vậy là vậy . Anh luôn có em trong một góc tim nên anh viết, em tên là N.T. ChữNghĩa . Và anh yêu em .

     Vậy mà cứ như vậy đi em . Cuộc tình của chúng mình sẽ không có tờ đơn ly dị nào như mỗi ngày, đọc báo chí, thấy họ nhét thêm vào những con số tượng trưng cho những người bỏ nhau .......   '




    < Tên cuả NgườiYêu .
          ( by đăng sơn.fr )


      Trời quá nóng bức . Đi làm về, mở cổng vườn thấy em . Em ngồi hiền hiền dưới góc cây to đùng .  Nhớ lại điều đã học từ nghệ thuật giữ gìn tình yêu , anh nở nụ cười kiểu bắt chước tài tử đẹp của Tàu, của phim bộ Hàn Quốc .

        Anh màu mè , chào em :


       _  Em phẻ hăm, em ?


    - Ui ! Ui !



       Mèn ! Mèn ! Ba má ơi ! Nó cứ Ui Ui cái cách này thì mình chỉ chết mất xác, mất hồn với nó .

        Anh cởi giầy, ngồi bệt xuống chân em . Mèn móng chân , móng tay không sơn phết ! Mèm thêm phát nữa , dòm tóc tai thấy mà ghê !


        Sao kỳ ! Mỗi lần ra đường, thấy cô đẹp, cô xinh lắm mà, cô !   Nhiều khi tôi dở trò khen cô :

    - Tôi chưa thấy ai đẹp hơn em .


       Tôi thấy em lườm, em nguýt , chanh chua :


       -   Bắc Kỳ chỉ giỏi tài nịnh !



        Vậy là rõ ràng rồi : Em kỳ thị nam bắc ! Tôi chẳng yêu gì kẻ kỳ thị hay phân biệt .


       Em sợ anh thiếu thông mình bất ngờ nên bồi thêm câu chết người :


     - Tui biết cái lưỡi , cái miệng của ông ghê gớm lắm . Đóng kịch một cây . Ai nghe lời ông chỉ có nước bán lúa giống .....



         Chiều nay - Trời nóng bức . Anh không còn hơi sức nào để cãi cọ với em nữa . Anh ngồi bên cạnh em . Nghe gió riu riu , nghe em líu ríu, giọng nam bộ ngòn ngọt với ly nước chanh muối pha kiểu bà cố của em ngày xưa .


        Thôi mà em . Nói cái gì êm đềm, nói cái gì để anh thèm viết thêm những bức thư tình theo cách nhà quê mộc mạc . Em thèm chè thì anh viết ngọt ( ngọt cỡ tô canh bí đuôi heo )


       Ở chữ .

     Ở Nghĩa , có một vài điều :


       Không màu mè , hoa lá cành .

     Chỉ là dòng nước trôi . Anh trôi vào trái tim em - Và anh ở lại .














    .............






     
     
     
    dang son 02.10.2015 02:35:38 (permalink)
    .
     
     
     
     
     
     
     
    _ Vivre _ ...














    .




        Elle écrit :


    " - ...  To day is my lucky day ��

    I got  your 4 fully smile , YEAH . hihihi.....   ''
    .



          Bây giờ là 19.23  -   Pháp -


       Trời đang quá đẹp để ta có thể ngồi ăn và ngắm trời ở đầu tháng 10 ( muà thu về )

     Tôi ngồi ở đầu góc vườn , nghe nhạc , chờ bữa ăn tối . Phải vặn nhỏ tiếng nhạc lại ở máy - bài Biển Nhớ của  một nhạc sĩ ủy mị và chán đời , thích nhậu nhẹt cho đến ngày chết và có một con đường mang tên hắn ở  Huế ( và Hà Nội - quê mẹ của tôi  ) ...


      Quên chuyện của gã nhạc sĩ ủy mị thái qú ấy đi - Dẹp hắn qua một bên , tôi viết như một cách sống còn :





    " ...  



    ThưTìnhChoEmYêu .




    Saigon - ngày 02 tháng 10





    Em Yêu Dấu !


    '' Ngày hôm kia , anh đi dự đám táng của một người quen ( mụ đàn bà mới vừa 60 bó )


    Con ma này khá xinh , khá đẹp mà chẳng hiểu sao bị đứng tim đột tử .



    Anh ghé chia buồn với lão chồng và tiễn đưa với lời nguyện thành thật như sau :




    "" Bà !



    Tôi chia vui với bà vì bà được sung sướng mà chết - Chết trẻ , chết thẳng cẳng và chồng con đưa đám ngon lành , bảnh tỏn ( không như bao kẻ khốn cùng khác đã chết trên biển khi làm thuyền nhân thời ấy và như bây giờ ở xứ Syrye ... )





    ...

    Mèng !



    Biết là bà chết với cái bao tử khá căng , tôi mừng cho bà khi nhớ lại vài kỷ niệm cũ ở cái nhà hàng ngoài biển .

    Nhớ là buổi tối hôm ấy, bà đớp hít không ngừng , bà hứng chí sau khi chụp hình ảnh các món ăn để tải lên FB , bà tiện tay, tiện mồm hít luôn đĩa cá hấp của tôi và chơi thêm 2, 3 ly rượu trắng ...


    Mèn !

    Tôi đã hi hi nhường cho ba vì thấy bà sung sướng .





    Bụng tôi đói và nghĩ thầm : Con mẹ này háu ăn !





    ..
    Vậy mà ai dè, bà lăn quay chết ngắc !






    Bà ơi !

    Có lên trên ấy , nhớ chừa chỗ cho tôi ( kẻ háu đói ở trần thế )


    Bà ơi !



    Có thiên đàng - có địa ngục không , bà ?




    Nếu bà trả lời thì hãy gửi cái email . Nhớ kể là ở đó có thiên đường CS không ? Nó ra sao ?



    Trong khi chờ đợi email của bà, tôi đang đánh đấm với chủ đề mang tên Peace and LOVE .






    Em yêu !



    Em hiểu không - bb ?




    đăng sơn.fr

















    dangsonfr.blogspot.com


     
     
     
     
     
     
     
    Thay đổi trang: << < 131415 > | Trang 14 của 15 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 212 bài trong đề mục
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9