amor không đề
Giấc mơ anh còn mãi trong tim
Em vẫn là ngôi sao lấp lánh HÃY ĐẾN BÊN ANH Đời rẽ sang hướng khác mong manh Tình mình đôi mảnh em anh trống trãi Giấc mơ gầy dựng bên nhau mãi mãi Chưa bắt đầu đã khép lại thiên thu Nửa mảnh yêu anh se sắt ngục tù Bên mảnh yêu em êm ru nỗi nhớ Chấp nối muôn đời bẻ đôi dang dở Ưu ái trọn đời một thuở đến sau Cuộc sống chưa từng được sống ngày nào Gói trong ly tim đêm lau phát sáng Soi sáng đời anh nụ cười ngời rạng Khi hoàng hôn về chạng vạng ngã đêm Mặc niệm sương dày thêm sương dày thêm Một niệm yêu thương ru niềm uẩn khúc ________________homme sud Amour
HÀNH TRÌNH CUỐI Mịt mù sóng trải Cuộn thuyền ra khơi Mong thấy bờ bãi Dừng chân bến đời Giữa dòng bể cả Cưỡi thuyền vô tâm Bao lần sa ngã Mà thân không nằm Một đêm gió lặng Một ngày không mây Say sưa lóa nắng Ngã ra đọa đày Nằm trong dang dở Niệm ngồi lần đi Vớt từng mảnh vỡ Tình yêu xuân thì Mảnh vỡ ghép trả Nguyện cầu trong đêm Cho những sa ngã Thứ tha nỗi niềm Ta về nơi ấy Ngồi dưới cội cây Amor________
MẶC THỜI GIAN TRÔI Qua từng ngã rẽ Thâm trầm chốn đây Lần hồi chìm nổi Ngồi nơi cội cây Tiếng mưa làm bạn Màu nắng làm vui Gió đung đưa lá Ru ta ngậm ngùi Amor________
CHÌM SÂU Sao em mãi dõi theo anh? Ánh mắt anh chưa từng thoát Bao phủ cả bầu trời xanh Nhìn sâu hồn anh chiếm đoạt Chẳng thể nào thôi nhớ thương Không thể nào dừng mộng tưởng Da diết kéo căng đêm trường Cồn cào lê đời ngật ngưỡng ____________Amor
Vườn gió trỗi du dương lá hát Lần hồi tìm dấu vết thời gian Em không sầu lắng cung đàn Mà vô tư ấy điêu tàn hồn anh NÉT NGUYÊN XƯA Sương thu mềm mại bỗng xôn xao Em đến váy xanh phố ngọt ngào Lay động hàng cây dài thấp thỏm Cười tươi tô điểm giấc chiêm bao Dòng đời trôi dạt tuổi hom hem Tình khát niềm yêu uống đã thèm Tưởng mộng niềm tâm sinh ảo ảnh Ngỡ như vừa chạm đến hồn em Da trầm tóc ngắn đã thành duyên Anh vẫn chìm sâu mộng ảo huyền Tỉnh giấc ngại ngùng em đứng lại Anh chơi vơi bát nhã đơn thuyền Em vẫn đi về trên lối ấy Nét trầm hà nội vẫn nguyên xưa _______________Amor
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2017 21:06:30 bởi amor >
Khoảng khắc em rời xa anh, mãi lặp đi lặp lại không ngừng Sinh mệnh là điều kỳ diệu Núp trong góc khuất thời gian MẶC THỜI GIAN TRÔI Em, Mình chung hành trình dài nhất Một đường cùng áng mây chiều Ôm lấy ánh sáng ấm áp Hôn đôi mắt sao đăm chiêu Rồi gió đêm mang em đi Cách xa một màn sương mỏng Tháng ngày nuôi dường sầu bi, Tháng ngày tàn héo xuân thì Thời gian giết dần hy vọng Hồi ức em rời xa anh Ảnh hình lặp đi lặp lại Khỏa lắp niệm yêu ngọt lành Cằn cỗi anh ngồi hoang dại Rồi trên con đường ráng chiều Vẫn là hành trình dài nhất Dật dờ nhìn sao đăm chiêu Cằn cỗi anh ngồi ngây dại Cằn cỗi anh ngồi vô ngại Thấy ngộ Học ngộ Đốn ngộ Sinh mệnh là điều kỳ diệu Núp trong góc khuất thời gian Lặng nhìn đời - người đơn điệu Thương yêu – sầu hận – phai tàn Mình chung hành trình dài nhất Tùy ý lang thang không ngừng ______________Amor
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2017 16:18:29 bởi amor >
KHÁT Khi đêm dài ra u sầu Đêm loang niềm ra muôn màu Tan hoang trườn ra muôn sau Trong khi đời đang hanh hao Bên anh còn em hương nồng Hay hương còn em theo chồng? Hơi hương lan anh mênh mông Mơ say em trong khi không Tinh mơ hiền ngoan chập chờn Sương giăng màn đêm lay vờn Tan ra nhường ban mai hơn Tinh khôi trùm thêm cô đơn Do anh còn vay đôi ngày Vay thêm sầu giăng đêm dài Lo toan mình trong nay mai Không hay lời thừa tương lai Tương lai là đang xuân thì Vắng tanh đời trông mong gì? Ước trong tay em ra đi __________ Amor
Bước lần trên dấu vết Mắt môi ai ngoan hiền Trái tim dường như chết Đợi tình em thôi miên THẾ GIỚI MỘT NGƯỜI
Bước dài đường xa lầm lũi Trên vai một gánh hồng trần Nỗi niềm xoa vào cát bụi Nhớ nhung nhòa áng phù vân Giữa khi bước vào trần cấu Trăm ngàn ký ức ùa về Giật mình vội vàng thanh tịnh Sau lưng viên mãn u mê Dấu đời còn lại rêu phong Mà sao vị lòng ngọt lịm ___________Amor
ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ Trên con đường đã vắng bóng đôi ta Em có đi lại ôn từng hàng lối cũ Nếp thời gian nơi mình cư ngụ Có gấp lại thành ước nguyện chung đôi Một chút mà hai đứa xa xôi Một chút mà chia phôi em nhỉ Nếm cô đơn giữa tháng ngày vô vị Xót xa lặng nhìn em hạnh phúc ấm êm Người đến sau lặng lẽ đứng bên thềm Giở nón nghiêng chào đi trong mưa dũ Em có đi lại ôn từng hàng lối cũ Trên con đường đã vắng bóng đôi ta ________________Amor
NIỀM ĐẤT Sương dày đêm giăng phủ lạnh Mặc cơn khát rét buông dày Im lìm làn hơi mỏng mảnh Lá rơi chấn động phôi thai Gió rung rung khua nứt vỡ Chiếc lá xào xạc xô đưa Cấu cào vết loang gãy lỡ Bờ hồng trần áo rách tưa Niềm nước có khi giận dỗi Mép sông ức lòng hoang tàn Qua cơn nước về đất bổi Im lìm không lời than oan Mặc cây đâm sâu muôn rễ Lặng im nuôi lá xanh màu Mặc muôn phân vun ô uế Xóa nhòa dấu vết ngàn sau Xin cho tôi ngồi như đất _____________Amor mùa bão lũ 2017
NGỒI (1)
Lãng khách hỏi nhà sư:
“Sao trà đắng mà ấm lòng?” Còn thanh ức còn vị “áo vàng áo nâu đầu trọc là che mắt thế nhân?” Răn mình giữ giới hạnh “Thiên hạ toàn tu thì bao nhiêu năm nữa thế giới động vật?” thiên đường Nhà sư hỏi lãng khách:
“sao rượu cay nồng đắng mà làm mềm môi?” vị đó xoa được nỗi đau “tình yêu nam nữ là gì?” vết cắt rỉ máu tim mà lòng vẫn ngập tràn hạnh phúc “hạnh phúc nhất là gì?” lãng khách: ... ... ...
nhà sư:
“tận duyên” ____________Amor
LỜI TỪ TẠ Đã đến rồi phút chia ly huyễn hoặc Mình hóa thành màu huyền thoại trong nhau Em như vết cắn loang màu Mãi mãi ngấu nghiến cấu cào tim anh Nhịp đến rồi chưa muốn về Cuộn gió chăn gối đầu sương Đêm là ngày trôi chậm trễ Vẫy vùng lơi buông nhớ thương ________________Amor
NGỒI (2)
Nhà sư hỏi lãng khách:
“Áo vàng áo nâu đầu trọc là che mắt thế nhân?”
Răn mình giữ giới hạnh
“Người tìm gì ở đạo?”
An lòng
“Đạo dạy xuất thế, không chữa được vết rỉ máu tim” …
Lãng khách hỏi nhà sư:
“Vì sao thầy bình thản oai nghiêm và không có vết thương?
tận duyên
“Làm sao tận được duyên?”
Đi và tìm bình thản ở nguyên nhân của duyên
“Nhưng không thể đi tìm?”
Do chưa đến thời khắc. Im lặng, mặc niệm và đợi
“Đợi đến khi nào?”
Đủ bình thản
“Có phải duyên tận mới có thể tu đạo?” Nhà sư im lặng chắp tay quay đi
_________________Amor
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: