ĐẾ VƯƠNG THIÊN HẠ (KÌ II)
binhphap36 06.07.2016 23:47:29 (permalink)
 
Hồi 2: Ba quân tụ Nam thành mưu bá nghiệp.
           Tần công đứng Hoa Đô hiệu chư hầu.
Nhắc lại chuyện Lâm Hành Quân ở Hoa Đô nghe tin quân Bảo Hoàng đã vượt Nam thành, lập tức thảo chiếu vào triều xin binh. Hoa Hoạch Đạt do còn nhỏ chỉ biết nghe lời mẹ nên họ Lâm dễ dàng triệu tập được hơn ba mươi vạn quân từ bốn mươi huyện thành. Lâm Hành Quân sai em trai Lâm Vĩ làm chính tướng, cháu Lâm Lương và Lâm Xí làm phó tướng, lấy danh hiệu “Dẹp tặc cứu Tần” Nam chinh.
Lúc này, Bảo Hoàng quân đã đến huyện Từ Anh. Quan ở Từ Anh là Dương Tú vốn trị quân rất nghiêm, tuy ít học nhưng tính cẩn trọng. Tam quân Bảo Hoàng hạ trại trước thành ba mươi dặm. Trong lều chỉ huy, các tướng đứng quanh một sa bàn. Nhữ Viện nói:
-Hiện quân ta phải vượt được Từ Anh thì mới đánh được Châu Liêm phủ. Từ Anh thành cao, hào sâu, lại thêm Dương Tú già dặn, cẩn thận, ta khó lòng công phá. Các vị có ý kiến gì không?
Cảnh Bình hướng mắt về Nhữ Viện, nói nhanh:
-Tướng quân chớ sợ. Cảnh Bình xin dẫn theo năm ngàn quân đánh vào thành. Thành này tuy tường cao có công song quân ta hiện khí thế bừng bừng, có thể vào được.
Nhữ Viện nhìn Cảnh Bình rồi đợi ý kiến các tướng. Lương Thống cũng nói:
-Tôi cũng xin lĩnh hai ngàn quân kỵ tiếp ứng.
Viện lại nhìn qua Khắc Mẫn:
-Quân sư thấy sao?
Mẫn chỉ quạt nhẹ, nói:
-Cứ để các tướng đánh thử xem sao đã.
Thế là Nhữ Viễn lệnh cho xuất binh công thành. Quân Bảo Hoàng vác thang mây, xe công thành, tháp cung tên, máy liên nỏ, đại bác tiến đánh. Tên bay vun vút trên nền trời. Đạn bạc bắn ra từ hoả mai trên thành. Những đợt hoả công làm đen cả tường. Người chết trên thang đầy dẫy. Quân Lâm gia đổ dầu, ném đá tới tấp vào quân công thành. Phía sau, những cung thủ thiện xạ bắn nỏ khiến bước tiến của đối phương trở nên chậm chạm. Máu loang trên đất. Cảnh Bình, Lương Thống đốc quân, cầm dùi đánh trống. Khói bụi bay mù mịt, che khuất cả nền trời.
Vừa sập tối, chiến sự vẫn chưa ngã ngũ. Hai tướng cho lui binh về doanh trại. Một cuộc họp khẩn diễn ra. Nhữ Viễn hơi chau mày, thở dài:
-Hôm nay quân ta tổn thất nặng, binh sĩ bị thương gần hai ngàn mà thành vẫn chưa chiếm được. Nếu đến sáng hôm kia mà ta chưa thắng thì viện binh sẽ đến. Lúc đó, quân ta chỉ có thể quay lại Nam thành cố thủ.
Khắc Mẫn nhoẻn miệng cười:
-Tướng quân chớ lo. Tôi có một diệu kế, đảm bảo hạ thành trong ngày mai.
Nói xong, Mẫn thủ thỉ vào tai Nhữ Viện. Viện vui ra mặt.
Sáng hôm sau, trong thôn Ninh Hà phía Tây Từ Anh bốc cháy. Đám lửa ngày càng lan rộng. Dương Tú nghe báo nhưng vốn cẩn trọng nên không ra cứu. Hai giờ sau, cánh quân của Trịnh Tắc đánh vào thôn Ngã Phù phía Đông thành, bắt rất nhiều người già và trẻ em mang về. Dù nghe báo gấp, Dương Tú vẫn quyết không cứu vì binh lực hạn chế. Lúc đó, trong thành nhiều binh sĩ vốn có cha mẹ và vợ, con sống ở các thôn lân cận nên nghe tin gia quyến bị Bảo Hoàng quân bắt nên nóng lòng xin ra cứu nhưng đều bị cấm cản.
Phía ngoài cổng thành, hàng loạt thường dân bị đem ra, phía sau là hai mươi vạn quân Bảo Hoàng. Khắc Mẫn phi ngựa lên trước, nói lớn:
-Hỡi các binh sĩ trong thành, hãy nghe đây. Ta là Khắc Mẫn, tướng Bảo Hoàng quân. Ta cũng giống các ngươi, đều là người Tần, quanh năm sống dưới trời nước Tần, đi trên đất nước Tần. Ta cũng có cha mẹ già ở quê nhà. Nhưng mà, nguỵ tướng Lâm gia vô đạo, dung túng quyền thần, phá rối kỉ cương khiến trăm họ lầm than, dân tình bi khốn. Nay ta vì tận trung báo quốc, muốn đem lại bình yên cho thiên hạ mới đem quân đến đây. Trước mặt các ngươi là phụ, mẫu và thê tử, con cái các ngươi. Nếu các ngươi chịu quy hàng, bỏ tà theo chính, ta sẽ cho họ tự do, hơn nữa còn chu cấp đầy đủ cho họ. Nếu không, thì chẳng những mạng họ khó toàn, mà bản thân các ngươi cũng khó giữ. Hãy tính cho kỹ.
Nghe xong, nhiều binh sĩ trên thành xôn xao. Dương Tú nghiêm mặt, quát lớn:
-Tên nào dám hàng, chém tại chỗ.
Lúc đó, một toán quân tuốt gươm kề sẵn cổ dân thường. Các thành im phắc phắc.Bỗng, từ trên thành cao, một cái dầu rơi xuống. Ai nấy đều ngạc nhiên, mồm há hốc. Viên phó tướng thành Từ Anh vừa chém chết Dương Tú. Y nói lớn:
-Mở cổng thành đón quân Bảo Hoàng.
Lập tức, các binh sĩ nhanh chóng làm theo. Toàn bộ già trẻ lớn bé đều được thả. Nhữ Viễn hiên ngang tiến vào thành. Từ Anh vốn cách Hoa Đô một ngày được nên tờ mờ tối, quân của Lâm Vĩ đã đến Từ Anh. Vừa nghe tin thành đã bị chiếm, Vĩ vội ra lệnh rút binh. Em Vĩ là Lâm Lương nói:
-Đệ nghĩ huynh không nên làm vậy. Chúng ta được cha uỷ thác việc dẹp địch. Nếu địch chưa chạm mặt mà ta đã rút thì còn ra thể thống gì nữa.
Lâm Vĩ hơi trầm ngâm. Y nghĩ thầm: Từ Anh là cửa ngõ quan trọng, lại dễ thủ, khó công, mất thành là mất đi một chỗ dựa. Bây giờ nếu tiến sẽ bị địch chặn lại, còn lùi thì mất uy danh. Chi bằng báo phụ thân trước đã rối tính.
Nghĩ sao làm vậy, Vĩ cho hạ trại rồi gửi chiến thư về cho Lâm Hành Quân. Quân tức giận, vội gọi tên Nghĩa Cừ đến hỏi:
-Bây giờ Từ Anh mất rồi, Hoa Đô sắp nguy, người có ý gì giúp ta không?
Nghĩa Cừ khúm núm, cặp mắt âu lo. Y e dè:
-Tại hạ chỉ là kẻ tiểu nhân làm gì biết chuyện quân cơ đại sự. Nhưng mà tại hạ có nghe nói quân Bảo Hoàng mạnh là nhờ có ngoại binh từ Bắc Lạc trợ giúp. Nay nếu thừa tướng không ngại, có thể theo cách của Nhữ Viện nhờ ngoại tộc can thiệp.
Hành Quân vẫn đăm chiêu. Nghĩa Cừ tiếp:
-Bây giờ Tần quốc có tám chư hầu lớn là Mãn quốc, Nam Lạc, Phù quốc, Bắc Cao, Mãn tộc, Thái quốc, Cầm quốc, Đại quốc. Tất cả đều quy phục dưới ngai vàng Hoa tộc. Thừa tướng đang nắm trong tay hoàng đế, sao không lợi dụng nó để mưu bá nghiệp?
Lâm như vừa được vàng, mặt rạng rỡ. Y cười khanh khách, nói :
-Thế mà ta không nghĩ ra. Nghĩa Cừ, ngươi tốt lắm, ta sẽ phong người là Thượng thư quân vụ.
Nghĩa Cừ dập đầu lạy tạ rồi chỉ cười khẽ đa tạ.
Hôm sau, Hoa vương thảo chiếu triệu chư hầu các nước đem binh vào Hoa lục giúp Tần. Quân Đaị là hưởng ứng nhanh nhất. Vua Đại ở Phong Đô là Lý Hùng Sư đem mười vạn quân vượt Luy thành tiếp ứng. Các nước khác chỉ sai sứ hứa sẽ phát binh. Lúc này, ở Cao quốc đang phân li thành Bắc Cao đóng ở Lưỡng Đô và Nam Cao ở Thành Đô. Vì vậy, nếu chọn một thì bên kia sẽ là kẻ thù. Tình thế cấp bách, Lâm Hành Quân đành nhờ quân Bắc Cao và hoà đàm với Nam Cao.
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9