Còn Vương Nắng Hè
Gió thu nhẹ lướt qua đường
Vuốt ve cánh cúc còn vương nắng hè
Tựu trường nón lá nghiêng che
Gặp anh e lệ em khe khẻ cười
Đâu đây phượng muộn còn tươi
Nắng thu dìu dịu nằm lười tóc mây
Hạnh phúc con gái đong đầy
Bám môi bám mắt bám mày em tôi.
“Không thời gian” cũ nhắc mời
Khắc khoải hồi tưởng lại thời khó quên
Thì thầm lòng nhẩm một tên
Thương không dám nói lỡ duyên mơ mồng.
Anh Tú
September 6, 2016
EM VỪA VÀO HẠ * Bên anh Thu chớm bên đường Bên em giọt nắng còn vương nắng Hè Em đi ngang - nụ cười che Thấy anh đứng dưới hàng me, khẻ cười. Nụ cười em vẫn luôn tươi Khi anh lặng lẽ chây lười màu mây Cho nhau hạnh phúc tràn đầy Để anh liếc mắt mày ngài… cùng tôi. Không gian xưa, nhắc tình… mời Mà anh chậm hiểu, cái…người mau quên Phải chi anh nhắc được tên Không chừng ta đã nên duyên vợ chồng ! Dương hồng Thủy 15/09/2016 (*kính họa bài Còn Vương Nắng Hè cuẩ ANH TÚ)